Tiên Hồng Lộ


- Đều rút về đây!
Dương Phàm lạnh nhạt nói, trong mắt thoáng hiện sát khí cùng kiên quyết vô cùng.

Trở về?
Hồ Phi cùng Thạch Thiên Hàn ngẩn ra, cũng không chần chờ nhiều.

Bá bá!
Thân ảnh hai người chật vật không chịu nổi trở về Tinh bảo như tia chớp.

- Ha ha ha...!Dương Phàm, ngươi cho là bằng vào hai mao đầu tiểu tử mới vào Hỗn độn thiên giai là có thể chống lại bản đế sao?
Tiếng cười âm lãnh cuồng ngạo của mình Đế vang khắp toàn bộ thất giới khiến chư thiên run rẩy thất sắc.

Là sinh linh Tiên Thiên hỗn độn tự nhiên sinh ra, Minh Đế sống mấy giới năm, thực lực cường đại hơn Thạch Thiên Hàn cùng Hồ Phi mượn vào ngoại vật tiến vào Hỗn độn thiên giai không biết bao nhiêu lần.

Huống chi trong tay Minh Đế còn nắm giữ một kiện Hỗn Độn Thiên Khí cấp bậc Tiểu Hỗn Độn Linh Bảo.

- Minh Cổ.

Ngươi nên mau chóng rút lui đi.

Bằng vào thực lực của ngươi muốn thương tổn người trong Tinh bảo đã không có khả năng.

Ngươi ta tuy đổi lập nhiều năm nhưng bản đế cũng không muốn ngươi ngã xuống tại đây.

Thanh âm sang sảng chính đại của Thiên Đế từ trong Luân Hồi Tinh Bảo truyền đến, than thở nói.

- Thiên Cổ.

Ngươi không cần ở đây giả làm người tốt.

Hàn mang trong mắt Minh Đế thoáng ngưng, hừ lạnh một tiếng:
- Trừ khi là ba đại Man Hoang Thần Tổ tới, nếu không thế gian này còn có ai có thể làm gì ta?
Thiên Đế nghe vậy thở dài một hơi, lắc đầu nói:
- Bản đế nói vậy là hết nhẽ rồi!
- Dương Phàm.

Hôm nay bản đế muốn biến nơi này thành địa ngục tử vong.

Thanh âm Minh Đế càng thêm âm lãnh đáng sợ, đồng tử màu tím thẫm bắn ra tử vong ý chí vô thượng kinh sợ hoàn vũ.

Bá!
Ngay lập tức thiên địa phạm vi ức vạn dặm hóa thành tử vong biển rộng địa ngục khôn cùng.

Tử vong diễm lực vô biên vô tận cắn nuốt thiên địa, tự thành không gian thế giới nuốt hết mọi thứ.

Ngay cả Luân Hồi Tinh Bảo cũng bị tử vong địa ngục nuốt trọn.

Ùng ục, ùng ục...!
Phía dưới tử vong địa ngục là vô số máu dính nhầy, vươn một bàn tay tử vong bốc lên từng đoàn hỏa diễm màu trắng ngà hư vô.

Trên bầu trời các loại tia chớp âm u xẹt qua, tử vong diễm lực không chỗ nào không có dưới sự vận chuyển của Luân hồi vô hình, không chết không ngừng nhuộm hết mọi sinh cơ và lực lượng.

Chi chi...!Két!
Tinh bảo lọt vào tử vong địa ngục đột nhiên phát ra từng tràng tiếng ngân, tài liệu ở một sổ vị trí dưới lực lượng của tử vong ăn mòn bắt đầu mềm hóa.

Vô số cường giả trên Luân Hồi Tinh Bảo kinh hãi run sợ.

Nếu là thân ở trong tử vong địa ngục kia thì cho dù là cường giả cấp Đại Đế cũng không chổng được mấy nhịp thở.

- Dương đại ca.

Luân Hồi Tinh Bảo không chịu nổi.

Thanh âm kinh hăi cấp bách của Đặng Thi Dao truyền đến.

- Đây là tuyệt kỷ của mình Đế - Tử vong địa ngục.

Có thể đem thiên địa vạn vật hóa thành thế giới tử vong.

Thiên Đế nói với Dương Phàm, khóe miệng lại có ý cười, không chút kinh hoảng.

Dường như còn đang chờ mong cái gì.

- Ta biết rồi.

Dương Phàm gật gật đầu, trên mặt gợn sóng không sợ hãi, nói với Hồ Phi cùng Thạch Thiên Hàn:
- Chúng ta cùng liên thủ củng cổ không gian nơi này.

Củng cổ không gian?
Thiên Thu Vô Ngân có chút khó hiểu.

- Tốt nhất là Thiên Thu tông sư cũng có thể hiệp trợ một phần.

Dương Phàm lại cười nói.

Trong lúc nói chuyện hắn tể ra Hỗn Độn Thiên Khí Ngũ Hành Nguyên Châu.

Một tầng ngũ sắc ổn định dày đặc nổi lên từng vòng hôi mang lấy Luân Hồi Tinh Bảo làm trung tâm bắn ra và dung nhập cả vùng thiên địa.

Cùng lúc đó Hồ Phi cùng Thạch Thiên Hàn đều ra tay.

Lực lượng nguyên thủy của Hôn độn thiên giai đồng loạt rót vào trong Ngũ Hành Nguyên Châu.

Chỉ một thoáng, giới diện phạm vi ức vạn dặm được ba cỗ lực lượng siêu việt hệ thống thất giới gia cổ, lại gia cổ.

Thấy tình hình này, chúng cường giả đều lấy làm kỳ.

Ngay cả Minh Đế giờ khắc này đang chưởng khổng tử vong địa ngục cũng sửng sốt.

Dương Phàm này...!Hắn muốn làm cái gì?
Gia cổ không gian?
Ba người Dương Phàm cũng không phải liên thủ đổi phó hắn mà là dựa vào ba cô lực lượng hùng hậu vô hạn mượn dùng lực lượng của Ngũ Hành Nguyên Châu củng cổ không gian của vùng thiên địa thế giới này.

- Đến lượt ngươi ra tay rồi!
Dương Phàm đột nhiên nói, giống như đang nói với không khí.

Lời hắn vừa dứt...!
Một tiếng rít gào chấn nhiếp thiên địa từ trong Tiên Hồng Không Gian phát ra.

Chỉ thấy thân thể con chó nhỏ đột nhiên căng thẳng, trong mắt phát ra ánh sáng hung lệ khiếp người, trong khoảnh khắc bành trướng tới hai trượng.

̀m
Toàn bộ hệ thống thất giới lung lay một cách không rõ, giống như có vật nặng nào đó rơi vào trong.

Ngay lập tức không gian Thiên giới trời rung đất lắc, thiên hôn địa ám, vô số sinh linh cường giả váng đầu hoa mắt.

Không gian vô biên cuồn cuộn như sóng gợn.

Trong vô hình, một bóng ma thật lớn nhìn không thấy toàn cảnh phủ xuống không gian Thiên giới.

Vô số sinh linh trong thất giới đều cảm thấy sự sợ hãi xông thẳng vào linh hồn.

Cái gì!
Minh Đế biến sắc, không khỏi ngẩng đầu lên nhưng lại phát hiện khắp thiên địa đều bị hư ảnh của một quái vật khổng lồ bao phủ.

Thậm chí cả thiên địa đều không thể chứa đựng được nó.

Phổc...!Xuy-
Đột nhiên một móng vuốt sắc kình thiên địa từ trong thiên địa vô biên thò ra.

“Rắc” một tiếng, toàn bộ thất giới nhoáng một cái, sinh linh trong Luân Hồi Tinh Bảo lại thấy một hồi trời xoay đất chuyển.

Minh Đế cũng bị vây trong khủng hoảng, tử vong địa ngục của hắn bị xé nát giống như giấy mỏng.

Băng...!̀m ầm
Sau đó hệ thống thất giới không ngừng chất động giống như có nguy cơ sụp đổ.

- Không tốt!
Thiên Đế hô khẽ một tiếng, thân hình của hắn cùng Thiên Thu Vô Ngân nhoáng lên tới trước người Dương Phàm, đem lực lượng hỗn độn khổng lồ hùng hậu rót vào trong Ngũ Hành Nguyên Châu.

Trong khoảnh khắc dải sáng ngũ sắc xuyên suốt thiên địa càng thêm dày đặc kiên cổ, tiếng thiên địa sụp đổ biến mất nhưng vẫn đang chấn động như trước.

Dương Phàm không khỏi nhẹ thở một hơi.

Chúng cường giả các nơi trên Luân Hồi Tinh Bảo cảm thấy kinh hồn động phách, linh hồn run rẩy.

Mà lúc này, một tiếng thét thê lương thảm thiết truyền đến.

Chỉ thấy một móng vuốt của con quái vật lớn ngay cả thiên địa cũng không thể chứa đựng cắt qua tử vong địa ngục đồng thời cũng xuyên qua thân thể Minh Đế.

Máu tươi trên người Minh Đế văng khắp nơi, khí lực vượt qua Ma Thần bị móng vuốt sắc ấn chặt trong hư không, cổ chết giãy dụa.

Tê—
Vô số cường giả kinh hồn, hút sâu một ngụm khí lạnh.

Minh Đế chí cao vô thượng thất giới không ngờ bị một trảo chụp trên mặt đất căn bản không có sức phản kháng.

Mọi người không khỏi ngẩng đầu nhìn phía chủ nhân của bóng ma bao phủ cả thiên địa.

Đó là một con Cửu Đầu Thần Khuyển, trên người quanh quẩn dòng xám hỗn độn cùng dải sáng đỏ thẫm.

Chín cái đầu kia, chỉ riêng cặp mắt to tới mức có thể sánh với hằng tinh, phát ra ánh sáng hung lệ kinh thiên triệt địa.

Minh Đế ở trước mặt Cửu Đầu Thần Khuyển đáng sợ này giống như trẻ con và người khổng lồ.

Vuốt sắc có thể dập nát thiên địa bỗng xoay tròn, thân thể Minh.

Đế bị xé tan nát.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền khắp thiên địa, thân thể Minh.

Đế bị diệt.

Nhưng chỉ ngay khoảnh khắc tiếp theo, mảnh vỡ thân thể, dải màu xám cùng tử vong diễm lực thiêu đốt hóa thành ngàn vạn điểm đen bắn về phương xa.

- Đây chỉ sợ là Tiên Hồng Nguyên Thú sổ một sổ hai trong Tiên Hồng Không Gian.

Thật là quá đáng sợ.

Bản tôn của mình.

Đế chỉ chưa được một chiêu đã bị mất thân thể, nguyên khí đại thương.

Thiên Đế thầm kinh hãi.

Từ lúc trước đến làm khách vùng đất sống của Dương Phàm trong Tiên Hồng Không Gian, hắn đã cảm thấy được sự đáng sợ của con chó nhỏ, dĩ nhiên có thể sinh, ra nguy hiểm đối với sinh, mệnh của mình.

- Chạy đi đâu?
Trong mắt Cửu Đầu Thần Khuyển xẹt qua một tia đùa cợt, lại chụp tới một trảo.

Minh Đế gần như muốn tránh cũng không thể.

Vút Vút Vút —
Vạn ngàn điểm đen do dải xám cùng tử vong diễm lực tách rời ra bắn khắp nơi thiên địa, tránh thoát một trảo này trong đường tơ kẽ tóc.

Băng—
Không gian thất giới lại rung động vài lần.

Nếu không có đám người Dương Phàm hợp lực gia cổ không gian, cho dù để con chó nhỏ hiện thân thất giới cũng có thể khiến cho thiên địa sụp đổ.

Phổc!
Vạn ngàn điểm đen chợt tụ tập ở một chỗ, mơ hồ có thể thấy được khuôn mặt chật vật kinh sợ của mình.

Đế.

Đột nhiên hắn hóa thành hình dùi nhọn đâm mạnh xuyên thủng giới diện.

Vút-
Thuận theo thông đạo đó, vạn ngàn điểm đen như tia chớp biến mắt tăm.

- Để hắn chạy ra ngoài thất giới rồi.

Hồ Phi khẽ hô.

- Mặc hắn.

Con chó nhỏ hẳn là có thể bắt hắn, cho dù không thể chém giết thì chỉ sợ hắn cũng không dám về thất giới.

Dương Phàm lại cười nói.

- Con chó...!Nhỏ?
Tất cả mọi người trong Luân Hồi Tinh Bảo đều lộ vẻ cổ quái.

Cửu Đầu Thần Khuyển kia ngay cả thiên địa đều không thể dung nạp, dùng quái vật lớn cũng không đủ để hình dung.

Không ngờ Dương Phàm lại dùng từ “Nhỏ” để gọi nó?
Băng-
Không gian thất giới lại lắc lư một hồi, Cửu Đầu Thần Khuyển kinh thiên địa lại co rút thành bộ dạng con chó bình, thường, cũng theo thông đạo Phá giới đuổi theo.

Ngay sau đó chúng cường giả thất giới mất khí tức của con chó nhỏ cùng Minh.

Đế.

Nhưng đạt tới cấp bậc đám người Dương Phàm lại có thể nhìn thấy tình huống truy đuổi tại giới ngoại.

Chỉ thấy Minh.

Đế không tiếc mọi giá thiêu đốt lực căn nguyên, phát huy ra tốc độ vượt qua gấp mười toàn lực lượng.

Chạy! Chạy giữ mạng!
Trong đầu hắn chỉ còn lại ý niệm này.

Đối mặt với con chó nhỏ cho dù là năng lực miễn cường chống đờ cũng không
có.

Con chó nhỏ lại na di không nhanh không chậm, tùy ý qua lại trong gió lốc không gian.

Cho dù Minh.

Đế thiêu đốt lực căn nguyên phát huy ra tốc độ gấp mười cũng vẫn bị con chó nhỏ không nhanh không chậm đuổi kịp.

- Đại nhân tha mang.

Thực lực cường đại như ngài gần như có thể sánh, bằng tam đại Man Hoang Thần Tổ, làm sao lại nghe lời một nhân loại?
Trong quá trình Minh.

Đế lẩn trốn còn không ngừng cầu xin tha thứ.

- Đại nhân.

Ngài nói muốn điều kiện gì mới có thể tha cho ta?
Minh.

Đế nào còn phong độ cao thủ, khóc lóc van xin.

- Trình tự của chủ nhân ta há là ngươi có thể thăm dò? Tam đại Man Hoang Thần Tổ ở trước mặt hắn cũng phải cung cung kính kính.

Con chó nhỏ hừ lạnh nói.

Thiên Đế ở trên Luân Hồi Tinh Bảo nghe lời này không khỏi hoảng sợ: Dương Phàm này rốt cục có lai lịch bối cảnh gì, con chó nhỏ cường đại như vậy đều xưng hắn là chủ nhân.

Tam đại Thần Tổ chí cao vô thượng của Man Hoang cũng phải cung kính với hắn.

Minh.

Đế cảm thấy hoảng sợ, mắt thấy bị con chó nhỏ càng đuổi càng gần.

Nhưng đột nhiên động tác truy kích của con chó nhỏ đột nhiên ngừng lại, đồng tử co rút nhìn chằm chằm phía trước.

Bá!
Một bóng người hư vô xuất hiện trong gió lốc không gian, lộ ra một nam nhân cương nghị cao ngất.

Khoảnh khắc hắn xuất hiện, gió lốc không gian và không gian loạn lưu của giới ngoại đột nhiên ngừng lại.

Con chó nhỏ ngừng lại không đuổi theo nữa.

- Ngươi trở về đi.

Nam nhân cương nghị giống như nhận thức con chó nhỏ, chớp chớp mắt cười nói.

- Ngươi sớm không tới, muộn không tới còn cướp “quái” của ta.

(từ trong game online: ks - killing steal A_A)
Con chó nhỏ nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn hắn, thân hình nhoáng lên biến mất.

- Hắc hắc, cướp “quái” sao?
Nam nhân cương nghị đứng tại chỗ đánh giá Minh.

Đế đầy vẻ hứng thú.

- Ngươi là ai?
Minh.

Đế run giọng nói, không gian bổn phía bị một cỗ lực lượng phá diệt bá đạo giam cầm.

Linh hồn của hắn không hiểu run lên, ngay cả ý niệm chạy trốn cũng không thể trỗi dậy.

- Ta là ai?
Khóe miệng nam nhân cương nghị nhếch lên, trong lòng bàn tay hiện lên một đoàn quang diễm màu tử kim gần như hư vô.

- Là lão ba!
Trương Du Vũ trong Tinh bảo nhảy nhót nói.

- Thì ra là hắn.

Dương Phàm đột nhiên nghĩ tới một trong ba nam tử trong Đại Thiên thần tháp.

- Hư Không Hỏa Diễm.

Ngươi là Phệ Thiên Ma Thần...!Trương Hằng!
Minh.

Đế sợ hãi tới cực điểm, cả người lập tức phủ phục xuống.

Phổc!
Chỉ thấy trong đoàn Hư Không Hỏa Diễm kia phân ra một điểm sáng lớn như con nòng nọc rơi xuống trên người Minh.

Đế.

- A
Thân thể Minh.

Đế lập tức bị hỏa diễm vô hình nuốt trọn, cho dù hắn hóa thân vạn ngàn cũng bị Hư Không Hỏa Diễm thiêu đốt.

Chỉ nháy mắt thân thể và khí tức Minh.

Đế hoàn toàn tiêu tan, giống như chưa từng xuất hiện..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui