Tiên Hồng Lộ

- Ha ha ha. cho ngươi nếm thử Thái cổ Thiên Ma Diễm của ta.

Trên người Tào Tuân ma khí tận trời, khí thế như sấm trong lời nói lộ ra khí phách tự tin vô cùng. Thái Cổ Thiên Ma Diễm đây chính là tuyệt kỹ sát thủ của hắn. Chiêu này vừa xuất ra, trong cùng bậc hiếm có người dám ngạnh kháng chống lại. Trong ma diễm ẩn bóng tối vô hạn truyền đến một cỗ khí tức hắc ám vĩnh hằng, nương theo rung động kỳ dị chấn động linh hồn làm cho tim hắn không khỏi tự đập nhanh hơn.

Hơn nữa. cùng lúc Thạch Thiên Hàn cảm nhận được áp bách cùng uy hiếp, bị ma uy vĩnh hằng xa xưa ẩn chứa trong Thái cổ Thiên Ma Diễm tập trung.

Bình bịch! Bình bịch!

ở sâu trong đan điền, một đoàn ma diễm cũng theo đó bắt đầu nhảy lên, ngo ngoe muốn thử nhắn nhủ tới Thạch Thiên Hàn một tin tức hưng phấn, u Minh Ma Diễm từ ngay lúc bắt đầu tu luyện thành công, hắn liền biết đây không phải chân hỏa bình thường, loại ma diễm này ẩn chứa máu huyết của hắn, thậm chí gắn lên dấu vết tồn tại cùng loại với linh hỏa

- Thái Cổ Thiên Ma Diễm sao?

Thạch Thiên Hàn thì thào, trong tròng mắt đen kịt như vực sâu hiện lẻn một tia u quang kỳ dị. Bỗng nhiên, giữa trán hắn xuất hiện một ấn ký nguyệt nha quỷ dị chợt lấp lóe tỏa ra một loại khí tức uy hiếp chí mạng.

- Cái gì?

Thấy cảnh này, Tào Tuân biến sắc nhìn chằm chằm ấn ký nguyệt nha giữa chân mày Thạch Thiên Hàn. kinh hô:

- Cửu u Ma Công, u Minh Ma Diễm. ta đã sớm đoán được!

Trong mắt Thạch Thiên Hàn lại hiện một tia dị sắc, hắn không nghĩ tới tu sĩ Thái cổ Thiên Ma Tông ở Triệu quốc xa xôi, liếc mắt liền có thể nhận ra được lai lịch Nhất u Ma Diễm?

Có thể cảm giác được Thạch Thiên Hàn nghi hoặc. Tào Tuân dùng một ngữ khí kỳ dị mà ngưng trọng nói:

- Tu tiên giới Bắc Tần. Tứ đại ma diễm đều là đại thần thông ma uy cái thế, không ngờ tới hôm nay, Thái cổ Thiên Ma Diễm của ta lại có thể gặp được u Minh Ma Diễm một trong Tứ đại ma diễm.

- Tứ đại ma diễm?

Trong lòng Thạch Thiên Hàn khẽ động, không ngờ u Minh Ma Diễm của mình còn có lai lịch như vậy. Nghe giọng điệu của Tào Tuân, bất luận là Thái cổ Thiên Ma Diễm của hắn hay là u Minh Ma Diễm của mình đều là thần thông đại danh lừng lẫy tu tiên giới Bắc Tần được xếp vào Tứ đại ma diễm.


- Sớm nghe Đại trưởng lão phái ta nói. Tam u Lão Ma là nhân vật lợi hại số một Ngư Dương quốc, nếu ngươi cũng nắm giữ thần thông này, khẳng định là truyền nhân của hắn.

- Ha ha ha! Nếu hôm nay đã gặp nhau. Tào mỗ muốn nhìn xem rốt cuộc là Thái cổ Thiên Ma Diễm của ta mạnh hay là u Minh Ma Diễm càng mạnh hơn?

Trong mắt Tào Tuân sôi trào chiến ý, dù ngay cả ân oán cá nhân trước đó cùng quẳng lên chín tầng mây, có thể thấy rõ tâm tranh cường háo thắng của hắn. Tu vi hai người tổng thể tương đương, chiến đấu hôm nay có thể sẽ liên quan đến xếp hạng hai đại ma diễm ngày sau. Tào Tuân sao không kích động hưng phấn chứ. Nếu như Thiên Ma Diễm của hắn có thể chiến thắng u Minh Ma Diễm của đối phương, vậy có thể làm vẻ vang Thái cổ Thiên Ma Tông, sau khi trở về nhất định có thể được trưởng bối tông môn khen ngợi.

- Tốt! Nếu đều là tứ đại ma diễm. vậy Thạch mồ cũng muốn đấu với các hạ một phen.

Trong mắt Thạch Thiên Hàn cũng hiện lên hưng phấn nhàn nhạt. Không nói tới ma công Cửu u Hóa Thần khó tu luyện thế nào. Nhất u Ma Diễm của hắn càng là thiên cổ ma diễm, độ khó tu luyện càng gian nguy khác thường, nếu không có cơ duyên đầy đủ, có thể nói còn khó hơn lên trời

Sở Vân Hàn trước đó tuy là đệ tử thân truyền Tam u Lão Ma, nhưng cũng không tu luyện ra ma diễm này. Bằng không lúc ở quảng trường Cửu u, cũng chưa chắc lại thua Dương Phàm dễ dàng như vậy.

Phốc!

Trong lòng bàn tay Thạch Thiên Hàn nhảy lên một đoàn ma diễm u ám, nó tồn tại như một vực sâu không đáy, truyền đến một cỗ dao động linh hồn chấn kinh. Giữa trung tâm ma diễm u ám kia. có một tia u quang lúc sáng lúc tối. nhảy lên như nhịp tim.

- Chẳng qua Thạch mỗ phải nói rõ một điểm, ta không phải là đệ tử truyền nhân của Tam u Lão Ma.

Thạch Thiên Hàn mặt lạnh băng nói.

- Ha ha ha! Tào mỗ há có thể không rõ. Nếu ngươi không tu luyện ra u Minh Ma Diễm thì coi như đệ tử truyền nhân của hắn. Chỉ khi nào tu luyện ra thần thông này, giữa hai người các ngươi là đại địch thế gian, chỉ một người có thể sống ở trên đời không chết không thôi!

Tào Tuân cười to một tiếng, trong ánh mắt nhìn về phía Thạch Thiên Hàn càng nhiều hơn vài tia thương hại nhàn nhạt giống như trào phúng nói:

- Chỉ tiếc. ngươi là phía yếu.

Thạch Thiên Hàn tâm thần rùng mình, càng xác định suy đoán lúc trước. Thảo nào mỗi khi tu luyện u Minh Ma Diễm chìm sâu đều cảm nhận được tồn tại như bóng ma đáng sợ cao lớn kia. trong tay càng nắm một đoàn Tam u Ma Diễm đáng sợ.


- Vậy thì thế nào, hươu chết vào tay ai còn không xác định. Thạch mỗ tin tưởng sống đến cuối cùng. nhất định là ta.

Trên người Thạch Thiên Hàn đột nhiên tràn ra lòng tin cường đại bất khuất.

Ầm!

Tự tin cùng chiến ý trong mắt dẫn theo ma khí tràn đầy bá đạo ngưng tụ thành uy thế ma diễm vô hình làm cho Tào Tuân kiêu ngạo tiêu tán ba phần. Trong lòng Tào Tuân mát lạnh thầm nghĩ không tốt, vội vàng ngưng tụ ra uy thế ma diễm càng cường đại hơn có thể kháng cự ngang hàng với Thạch Thiên Hàn. Trong vô hình hai đạo uy lực ma diễm có thể thấy bằng mắt thường giao phong giữa hư không.

Trong uy thế Thái cổ Thiên Ma Diễm bao hàm khí tức hắc ám vĩnh hằng xa xưa, bao la vô cùng. Không chỉ như thế, trong uy thế kia còn mang theo một nhiệt độ khủng bố nấu chảy kim thiết, u Minh Ma Diễm lại có vẻ thần bí khó lường, bá đạo vô song. Khí tức hủy diệt thuần túy kinh khủng, giống như đến từ ma uyên vực sâu đen kịt không đáy, như cánh tay tử thần rung động tâm hồn.

Ầm! Ầm! Ầm!

Bản thể hai đại ma diễm còn chưa giao phong, nhưng oai lực ma diễm dưới ma công chủ nhân thúc đẩy đã sinh ra va chạm. Chỉ trong khoảng khắc ý niệm, trên trán hai người tràn ra mồ hôi lạnh, dường như đã giao chiến trăm ngàn lượt. Hai đại ma diễm vốn là bản mạng chân hỏa của hai người, uy thế ma diễm giao phong, càng tiêu hao nguyên khí tâm thần.

Oong!

Đột nhiên, Nhất u Ma Diễm trong lòng bàn tay Thạch Thiên Hàn sinh ra một ý niệm hưng phấn đói khát điên cuồng rút lấy Cửu u Ma Khí.

- Đi!

Thạch Thiên Hàn vung tay lên, ma diễm u ám trong bàn tay bỗng thâm thúy hơn vài phần, ở trong tay hắn hóa thành một đạo quang trụ u ám kinh hồn động phách, lấy thế ma uy ngạo nghễ trên cao thiên địa áp bách tới. Dưới tình huống như vậy, thân thể Tào Tuân khẽ run lên, trên mặt dần hiện ra một cỗ điên cuồng. Nhất u Ma Diễm cường đại vượt xa tưởng tượng của hắn, nếu như không thi triển bí thuật, sợ rằng thua sẽ chính là hắn.

- Hóa!

Tào Tuân rống to, bên ngoài bỗng hiện ra một đạo ký hiệu vặn vẹo như quang mang, quang mang màu đen quanh người tăng vọt, thân thể bỗng nhiên cao hơn một trượng, như một ma đầu thời viễn cổ. Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, hắn hóa thân thành một tồn tại như ma đầu viễn cổ, thực lực kéo lên gần gấp đôi, uy thế Thái cổ Thiên Ma Diễm trong tay cũng tăng vọt


- Cổ Ma Thông Linh Thuật!

Thạch Thiên Hàn kinh hãi, không ngờ tới đối phương lại có bí thuật như vậy. Chẳng qua hắn cũng không sợ hãi lực lượng ma đạo tinh túy bỗng nhiên bùng phát. Cửu u công phép hoàn chỉnh ba quyển hợp nhất, càng làm cho uy ma diễm trong tay hắn tăng lên thậm chí nhiều hơn vài phần linh tính.

- Phá!

u Minh Ma Diễm bỗng nhiên bùng phát, u quang giữa trung tâm ngọn lửa lấp lóe càng thêm gấp gáp. Vòng sáng Thái cổ ma diễm hắc ám giống như một vòng mặt trời đen tỏa ra nhiệt độ cao tới đáng sợ.

Ầm!

Hai đại ma diễm giao phong, lấy hai người làm trung tâm, phạm vi trăm trượng ma khí sôi trào nháy mắt nổ bùng lên. Trong khoảng khắc, khu vực này rơi vào bóng tối, hắc quang phóng lên cao, ở trong thời gian ngắn hình thành một màn đêm hắc ám, ngăn cản ánh mặt trời ở bên ngoài. Thậm chí tu sĩ cách nơi này thật xa cũng có thể thấy bầu trời mọc lên một tấm màn đen quỷ dị, ma khí cuồn cuộn rung chuyển thiên địa.

Hai người giao kích sinh ra ma uy cuồn cuộn đã tăng vọt đến mức làm cấp cao phổ thông phải run sợ.

- Lẽ nào có tu sĩ cấp cao chiến đấu, xem tình hình kia, thanh thế ít nhất là đại tu sĩ Kim Đan toàn lực giao chiến sinh ra.

Tu sĩ gần đó đều hoảng sợ không dám tới gần, sợ hãi bị họa phủ đầu lan phải.

Oong!

Hai đoàn một diễm kinh thế hãi tục giao hòa cùng một chỗ, chủ nhân của nó sừng sững hai phía giữa hư không, thần sắc sáng tối không chừng. Tào Tuân hóa thân Thông Linh cổ Ma, thân cao một trượng, xung quanh người vặn vẹo những ký hiệu màu đen như bóng ma. Thạch Thiên Hàn mặt như hàn băng, thân thể nhân loại nhìn như nhỏ bé nhưng bộc phát ra lực ma đạo tinh túy làm người ta run sợ.

Bịch bịch!

Bịch bịch! Bịch bịch!

Bịch bịch bịch! Bịch bịch bịch!

Quang trung tâm Nhất u Ma Diễm đột nhiên nhảy lên càng gấp, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng đạt tới một trình độ áp lực khủng bố. Trong tay Thạch Thiên Hàn như nắm một trái bom hẹn giờ làm người ta áp bức bất an. Lúc này, không chỉ Tào Tuân cảm thấy tâm thần không yên, dù là chính Thạch Thiên Hàn cũng cảm thấy một bầu không khí quỷ dị.

Ầm ầm ầm ầm

Bỗng dưng nhịp đập liền tăng lên trăm ngàn lần, u quang chớp động bỗng nhiên im bặt!


Tiếp đó, u quang đã ngừng nhảy lên, vặn vẹo một trận quỷ dị kinh khủng, cả Nhất u Ma Diễm chỉ trong nháy mắt hóa thành một vực sâu không đáy, lộ ra ma khí tử vong vô cùng vô tận.

- Cái gì!

Cả người Tào Tuân thiếu chút nữa sợ đến hồn phi phách tán.

Cho tới nay, u Minh Ma Diễm đều là tồn tại thần bí nhắt trong tứ đại ma diễm. Bởi vậy Tam u Lão Ma nổi danh Ngư Dương quốc nhưng ma uy thậm chí truyền xa tới Bắc Tần. Có người nói gần như không có bao nhiêu người thấy được Tam u Lão Ma phát huy uy năng chân chính của ma diễm. Bởi vì, người thấy qua đều đã chết. Nói thì chậm, diễn ra lại nhanh. Tào Tuân thất thần trong chớp mắt. Nhất u Ma Diễm biến thành vực sâu đen kịt, thoáng cái cắn nuốt không còn Thái cổ Ma Diễm.

- A!

Tào Tuân kêu thảm một tiếng, sắc mặt thoáng cái trắng bệch. Ma diễm kia chính là chân hỏa của hắn dùng tâm huyết lớn lao cùng ma nguyên ngưng luyện quanh năm. Một khi ma diễm bị tổn thất, tâm thần hắn cũng sẽ bị thương!

"Chạy mau!"

Tào Tuân rống to một t thân cổ Ma Thông Linh cao tới một trượng ầm ầm run lên, cả người hóa thành một đoàn gió đen quỷ dị, trong khoảng khắc bay ra bảy tám dặm, biến mất khỏi phạm vi thần thức của Dương Phàm.

Đây là bí thuật gì!

Trong mắt Thạch Thiên Hàn hiện lên một tia không cam lòng, cố ý đuổi bắt cũng bất lực. Vừa rồi Nhất u Ma Diễm hóa thành vực sâu không đáy thoáng cái rút hết chín phần ma khí của hắn.

Oong!

Nhất u Ma Diễm trở về bàn tay khôi phục bình thường. Thạch Thiên Hàn lại cảm thấy ma diễm này đã có biến hóa, uy năng dường như lại tăng thêm vài phần.

Bịch bịch! Bịch Bịch!

Thạch Thiên Hàn trong nhịp đập quỷ dị, tâm thần thoáng cái tiến vào một không gian đen kịt.

Bịch bịch bịch!

Đột nhiên, một mặt khác trong không gian tối đen này, sừng sững một người cao lớn như bóng ma, trong tay trôi nổi một đoàn ma diễm cùng loại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận