Tiên Hồng Lộ

Đang

Phượng Thiên Kim Minh Chuyên phóng thích ra ánh sáng màu vàng chói mắt. Hoa văn màu vàng không ngừng loé lên, vững vàng ngăn cản một kích toàn lực của Băng Thiên Xích.

Dưới ánh sáng màu vàng này, dần lộ ra hai thân ảnh nổi bật.

Thân mình Huyết Luyện lão tổ vẫn huyền phù giữa không trung, Băng Thiên Xích trong tay hắn ẩn ẩn chiến minh, vẫn nằm trên Phượng Thiên Kim Minh Chuyên.

Trong mắt hắn lộ ra sự khiếp sợ và khó hiểu, thân thể cứng ngắc giữa không trung, một thân bạch sam rất nổi bật trong ánh sáng chói loà.

Hai chân Dương Phàm hoàn toàn đã bị ngập vào trong mặt đất, chỉ lộ ra nửa thân thể, một tay nâng Phượng Thiên Kim Minh Chuyên thần sắc vô cùng ngưng trọng.

Ó-

Hai kiện cổ bảo chậm rãi hoá thành nguyên bản. Toàn bộ sức nặng thân thể Huyết Luyện lão tổ đều ép lên Băng Thiên Xích.

Trải qua một kích, hoa văn màu vàng nhạt trên Phượng Thiên Kim Minh Chuyên đã ảm đạm. Mặc dù Băng Thiên Xích còn dư lực nhưng cũng không thể uy hiếp được Dương Phàm khi hai chân hắn đã dung nhập vào trong đại địa.

Hai người đứng cùng một chỗ. Một người hai chân ngập trong lòng đất, cương cố bất động, dường như hoá thân thành một pho tượng.

Loại tư thế tinh tế mà quái dị kiên trì thật lâu, rốt cuộc chấm dứt khi Dương Phàm lên tiếng.

- Nửa nén hương, đã sớm qua rồi

Bá

Huyết Luyện lão Tổ hoá thành một đạo huyết quang, loé cái đã bay lên đứng giữa bầu trời, viên huyết chí (nốt ruồi màu máu) ở giữa mi tâm run lên nhè nhẹ, trong mắt hiện lên một mảnh không cam lòng!

- Ngươi rất mạnh! Hơn nữa lại có sở trường về lực phòng ngự. Là bổn toạ đã khinh địch rồi

Sắc mặt Huyết Luyện lão Tổ thật sự rất khó coi, vẫn không thể không thừa nhận sự thật!

- Ngươi thắng!

Huyết Luyện lão tổ nhìn Dương Phàm một cái thật sâu, hỏi:

- Công pháp dị loại mà ngươi tu luyện là gì?

Dương Phàm chậm rãi đứng thẳng lên, thu hồi Phượng Thiên Kim Minh Chuyên, thốt ra ba chữ:

- Tiên Hồng Quyết!

- Tiên Hồng Quyết? Tiên Hồng Y Quán!

Huyết Luyện lão tổ thì thào:

- Đây là lần đầu tiên bổn tọa giao thủ với người nắm giữ công pháp dị loại. Không ngờ ngươi chỉ vẻn vẹn có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ nhưng lại có thể đối kháng lại Nguyên Anh đại tu sĩ.

- Công pháp của ngươi thật sự lợi hại

Trong mắt Huyết Luyện lão tổ hiện lên một tia dị sắc, mơ hồ có chút yêu thích, ngưỡng mộ, ghen tị và tham lam.

Dương Phàm làm sao lại khôngbiết suy nghĩ của hắn, chỉ hơi trào phúng nói:

- Bộ công pháp này chỉ có bốn tầng. Những cảnh giới về sau đều cần tự mình thôi diễn sáng tạo ra.

- Cái gì?

Huyết Luyện lão tổ lộ ra vẻ hoảng sợ, toàn thân lạnh lẽo, như bị một chậu nước lạnh đổ lên đầu.

Hơn nữa hắn nhìn thần sắc và giọng điệu của Dương Phàm thì thấy rằng không giống như đang nói dối.

- Đại trưởng lão các hạ, dựa theo đánh cuộc thì ngươi đã thua, nên thực hiện lời hứa!

Dương Phàm không đề cập tới công pháp của mình nữa.

- Được được được!

Huyết Luyện lão tổ thu liễm tâm thần, sau đó nhìn thẳng Dương Phàm nói:

- Bổn toạ khẳng định sẽ thực hiện lời hứa. Nhưng trước khi rời đi, ngựoi phải nói cho ta biết hung thủ có phải là ngươi hay không? Dù đúng hay không, bổn toạ đều sẽ thực hiện hứa hẹn của mình.

Anh măt Huyêt Luyên lão tổ loé lên nói,

- Ha ha, có đúng hay không thì chờ Đại Trương lão giao thủ với Tam U lão ma rồi thì hết thảy sẽ rõ ràng thôi.

Dương Phàm cố tình mê hoặc, lưu lại một câu nói không khẳng định cũng không phủ nhận.

- Được lắm, bổn toạ đi tìm Tam U lão ma. Người này lại dám cấu kết với những tên dư nghiệt ma đạo của La Sơn Quốc, hiển nhiên cũng không đơn giản

Huyết Luyện lão tổ hoá thành một đạo vòng cung màu máu, biến mất ở cuối chân trời.

Tới nhanh, đi cũng nhanh!

Thân là Nguyên Anh đại tu sĩ, hắn dám một mình đích thân đi tới Ngư Dương Quốc, dưới con mắt nhìn chăm chằm của mấy gã cường giả Nguyên Anh Kỳ, lại thong dong thối lui.

Ngư Dương Quốc nho nhỏ này hắn thoải mái xuyên qua mà không ai dám hỏi tới.

Dương Phàm chỉ vẻn vẹn là sử kế, lợi dụng sự khinh địch của đối phương mà thủ thắng.

Nhìn phương hướng biến mất của huyết quang kia, Dương Phàm hiểu rất sâu sắc rằng so với cường giả cấp bậc này thì hắn vẫn còn kém nhiều lắm.

Hưu

Đám người Vân Vũ Tịch nhanh chóng lao tới, ba người đều thở phào một hơi, sắc mặt lộ vẻ vui mừng.

Nhân vật điển phong đứng đầu Bắc Tần không ngờ bị Dương Phàm một mình đánh lui.

Có thể tưởng tượng, chỉ dựa vào điều này, Dương Phàm đã đủ để kiêu ngạo khắp Bắc Tần.

Phốc!

Bỗng nhiên, Dương Phàm phun ra một búng máu, sắc mặt có chút tái nhợt.

- Dương đại ca, thương thế của huynh

Vân Vũ Tịch lo lắng vội vàng đỡ lấy thân hắn trị thương.

- Ta không sao, chỉ là một kích vừa rồi bùng nổ cho nên lực lượng sinh ra quá cường đại khiến khí huyết chấn động. Cũng chỉ là hiểm hiểm chặn được mà thôi.

Sắc mặt Dương Phàm chỉ một chút đã khôi phục lại bình thường.

Luận về năng lực hồi phục, hắn có thể nói là đánh cũng không chết, chỉ sợ không ai có thể so được với hắn.

Gần như cùng lúc đó, ở xa nơi này hơn trăm dặm.

Phốc!

Huyết Luyện lão Tổ nhẹ nhàng phun ra một búng máu, khí huyết trong cơ thể mới ổn định lại được. Hắn lẩm bẩm:

- Mấy chục năm qua, đây vẫn là lần đầu tiên bị hao tổn.

Tuy rằng chút thương thế này căn bản không tính là gì, nhưng đối với một kẻ như hắn thì có ý nghĩa rất lớn.

Quay lại Vụ Liễu Trấn, Dương Phàm bắt đầu điều tra tình cảnh của Dược Vương, Huyết Hồn Chú Ấn trên trán Dược Vương vô cùng quỷ dị, khiến người ta vô cùng khó nắm bắt!

Bốn đại cường giả Nguyên Anh Kỳ đứng trước người Dược Vương.

Thật lâu sau, Dược Vương mở hai mắt ra, trong mắt hiện lên vẻ thống khổ, vô cùng khó khăn thốt lên mấy câu:

- Muốn hoá giải Huyết Hồn Chú Ấn, cần phải là người có tu vi cao hơn. Nếu mạnh mẽ hoá giải có thể dẫn tới hậu hoạ không thể đoán trước

Bốn người nơi này, ngoại trừ Bồ Thiên Quân Vương ra, ba người còn lại đều là Dược sư bậc cao, thậm chí còn là Thần y.

Độc Vương và Vân Vũ Tịch đã từng điều tra qua tình huống của Dược Vương, cũng không dám vọng động, hoặc nói là bất lực.

Dương Phàm xem xét rất lâu, cuối cùng thở dài nói:

- Ta đại khái có bảy thành nắm chắc, chỉ có thể thử một lần thôi.

Vân Vũ Tịch và hắn nhìn nhau, có thể hiểu được tâm ý trong lòng mỗi người.

- Dương đại ca hết sức là được

Ánh mắt Vân Vũ Tịch tràn đầy sự tin tưởng.

Một lát sau, ở mật thất của y quán.

Trong mật thất của Dương Phàm có bố trí cấm chế rất mạnh, cũng để đám người Vân Vũ Tịch tạm thời rời đi.

Bởi vì Huyết Hồn Chú Ấn rất âm độc, quỷ dị, một khi thất bại có thể dẫn phát tới hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Ông

Trên đỉnh đầu Dương Phàm xuất hiện một quang đoàn trong suốt, mênh mông mờ mịt.

Trong tay hắn xuất hiện một đoàn quang diễm lờ mờ, có tình trạng bán trong suốt.

Ý niệm khẽ động, từ trong Khai Quang Tịnh Thế Diễm phân ra một ngọn lửa màu trắng rất nhỏ, dùng mắt thường gần như không thấy nổi.

Ngọn lửa màu trắng rất nhỏ này chợt loé lên rồi tiến vào trong cơ thể của Dược Vương.

Sau một lúc, mơ hồ có thể thấy được Huyết Hồn Chú Ắn trên, trán Dược Vương có màu sắc chợt ảm đạm, sau đó mờ đi một chút.

Không lâu sau, toàn bộ Huyết Hồn Chú Ắn biến mất khỏi trán Dược Vương.

Gần như cùng lúc với việc Dương Phàm hoá giải pháp thuật này, thân thể của Huyết Luyện lão Tổ ở ngoài mấy ngàn dặm bỗng dừng lại, kinh hãi thầm nhủ:

- Ngư Dương Quốc nho nhỏ này không ngờ che giấu cường giả có thần thông như thế! Lại có thể hoá giải Huyết Hồn Chú Ắn của ta? Chẳng lẽ ở Bắc Tần này còn có đại tu sĩ có pháp lực còn thâm hậu hơn ta sao?

Tuy nhiên hắn lại ngh tiếp:

- Công pháp dị loại mà tên Dương Phàm kia tu luyện không phải theo con đường Kim Đan Nguyên Anh, có lẽ hắn có thần thông đặc biệt nào đó có thể hoá giải Huyết Hồn Chú Ấn của ta

Sau khi Dược Vương tỉnh lại, mấy người Vân Vũ Tịch đều cùng nhau đi vào.

Độc Vương và Dược Vương nhìn nhau rất lâu, trong ánh mắt có ý phân cao thấp. Nhưng theo một tiếng ho nhẹ của Dương Phàm, hai người lại thu hồi lại như cũ.

Vân Vũ Tịch nhẹ nhàng thở phào một hơi, cảm kích nhìn Dương Phàm một cái.

Dương Phàm không chỉ hoá giải Huyết Hồn Chú Ấn trên người Dược Vương mà còn khiến ân oán giữa Độc Vương và Dược Vương dịu đi.

Chỉ cần hắn tồn tại, tuy rằng thù hận giữa Dược Vương và Độc Vương sâu tới mức nào cũng sẽ không nổi lên mạnh mẽ.

Vô tình, trong lòng mọi người, uy tín của Dương Phàm đã tăng lên rất nhiều.

- Vũ Tịch, các ngươi có tính toán gì không? Hiện giờ mối quan hệ liên minh giữa Dược Tiên Cốc và ta khẳng định đã bại lộ rồi.

Dương Phàm trầm ngâm nói.

Duợc Vương cười khổ nói:

- Lão hủ không bỏ Dược Tiên Cốc được!

Trải qua một phen thương nghị, Dương Phàm quyết định để Dược Vương và Vũ Tịch tạm thời về trấn thủ Dược Tiên Cốc. Hơn nữa đồng thời đưa cho hai người bọn họ một cái ngọc phù màu đen.

Chỉ cần bóp nát ngọc phù này là có thể khiến Thạch Thiên Hàn nháy mắt xuất hiện. Dù gặp tình huống nguy hiểm cũng có thể trợ giúp.

Dược Vương và Vũ Tịch ở lại Vụ Liễu Trấn chừng nửa tháng rồi rốt cuộc cáo từ.

Trước khi đi, Dương Phàm đề nghị nói:

- "Kế hoạch Tiên Thành" của ta đang tiến hành! Chắc chắn trong năm sau có thể tính tới việc di dời Dược Tiên Cốc tới Tiên Thành rồi!

Duợc Vương vẫn trả lời sẽ suy tính nhưng ánh mắt Vân Vũ Tịch nhìn Dương Phàm đã cho hắn biết rằng kế hoạch này rất khó thực hiện được.

- Vũ Tịch, chờ thế cục của Ngư Dương Quốc bình định thì ta sẽ lần nữa đón nàng trở về!

Dương Phàm đặt hai tay lên vai Vân Vũ Tịch, đôi mắt tràn đầy nhu tình, giọng nói như có thâm ý khác.

- Uhm!

Vân Vũ Tịch, khẽ dạ rất khẽ. Khuôn mặt nàng đỏ lựng nên như mây chiều, đôi mắt vừa vui mừng vừa xấu hổ.

Cứ như thế, Huyết Luyện lão tổ rút đi, nguy cơ của Dược Tiên Cốc được hoá giải!

Dương Phàm rốt cuộc có thể thở dài một hơi.

Thời gian ngắn sau đó, thanh danh Dương Phàm lại nổi lên như cồn. Với tu vi Nguyên Anh sơ kỳ lại có thể chống đỡ được đại tu sĩ nửa nén hương mà bất bại. Điều này khiến Tu Tiên Giới chấn động.

Nguy cơ mà Huyết Luyện lão tổ mang tới ngược lại khiến uy danh của Dương Phàm lại càng vang dội. Không ít thế lực trong Ngư Dương Quốc đã ý thức được tiềm lực của hắn đều đã đầu nhập vào.

Nhưng mà việc này vừa mới chấm dứt thì lại có một tin tức kinh nhân truyền khắp Ngư Dương Quốc.

Tin tức này cũng có liên quan tới Tam U lão ma.

Tục truyền Huyết Luyện lão tổ sau khi chất vấn Dương Phàm không được đã khởi binh vấn tội Ma Dương Tông.

Cuối cùng hai lão ma dường như thẹn quá hoá giận, triển khai một hồi đại chiến kinh thiên.

Nghe nói cuộc chiến kia giằng co tới ba ngày ba đêm, đánh cho hôn thiên địa ám!

Cuối cùng đã chứng minh tên Tam U lão ma đã bước vào Nguyên Anh đại tu sĩ.

Dưới tình huống này, hắn nếu muốn giấu diếm tu vi cũng không thể được.

Ngư Dương Quốc nho nhỏ không ngờ lại sinh ra một Nguyên Anh đại tu sĩ mới. Việc này khiến mười ba quốc gia Bắc Tần cùng lâm vào chấn động.

Cũng may lúc này Man Di Cửu Tộc đang tiến công quy mô lớn cho nên đại bộ phận tu sĩ đều chú ý vào đó.

Tam U lão ma ở Ngư Dương Quốc đã một trận thành danh.

Về phần Huyết Luyện lão Tổ, tất nhiên không chiếm được ưu đãi gì, cảm giác thế cục của Ngư Dương Quốc đang hỗn loạn cho nên cũng không có sức mà nhúng tay vào!

Trải qua một phen giảo hợp với Huyết Luyện lão tổ, thế cục vốn khá vững vàng của Ngư Dương Quốc rốt cục bị đánh vỡ.

Tất cả nguyên nhân đều là vì tu vi của Tam U lão ma bị bại lộ

Tam U lão ma bại lộ tu vi cũng khiến toàn bộ chính thể của Ngư Dương Quốc bị phá vỡ.

Đồng thời, càng nhiều thế lực lớn nhỏ đầu nhập vào Ma Dương Tông.

Mặt khác, việc Dương Phàm quật khởi cũng là không thể kháng cự, trở thành một trong hai đại đầu sỏ của Ngư Dương Quốc.

Vài năm sau, toàn bộ thế lực lớn nhỏ của Ngư Dương Quốc dần hình thành hai trận địa siêu cấp.

Các thế lực lớn nhỏ trong hai phe ngày càng có những xung đột nghiêm trọng.

Rốt cục, đến một lúc, sự giao phong giữa Dương Phàm và Tam U lão ma đã đạt tới cực hạn.

Mây đen ma đạo cuồn cuộn ập đến, huyết vũ tinh phong cũng cận kề.

Giờ khắc này, Ngư Dương Quốc cũng nghênh đón một thời kỳ huy hoàng cường thịnh mấy vạn năm chưa từng có


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui