Tiên Hồng Lộ

- Huyết Cấm Luyện Ngục Thư!

Trong mắt Huyết Luyện lão tổ hiện lên vẻ ngạc nhiên và kinh sợ,

Thông linh Pháp bảo của Huyết Ma Đạo trong truyền thuyết này, như thế nào lại rơi vào trong tay Dương Phàm?

Hắn nguyên vốn có được Huyết cấm Luyện Ngục Thư phỏng chế, cùng so sánh với Khô Lâu Huyết Thư trước mắt, về khí tức có cách biệt một trời một vực, đương nhiên hắn có thể phân định ra thiệt giả.

Hắn vừa dứt lời, Khô Lâu Huyết Thư trong tay Dương Phàm lưu chuyển dòng chảy màu má., Đột nhiên Dương Phàm lại rót vào bên trong máu huyết cùng pháp lực.

Khi rất nhiều lượng máu huyết pháp lực rót vào trong thư quyển này, cả bản Khô Lâu Huyết Thư bỗng nhiên lơ lửng bay lên trời cao, huyết quang cường đại kia nô tung bắn ra, xé rách cương phong màu đen khủng bố ở chung quanh.

"Xoạt"

Huyết thư mở ra trang thứ nhất.

Một mùi vị máu tanh âm trầm cực kỳ lãnh khốc, lập tức tràn ngập phạm vi mấy dặm.

"Ầm!" một tiếng, sóng nước màu máu như nước lũ, chỉ một thoáng bao phủ phạm vi mười dặm, cũng uy lực của áo choàng kế thừa che trời phủ đất kia giao kích cũng một chỗ.

Dưới tình huống như vậy, Dương Phàm tiêu hao pháp lực thật lớn, máu huyết cũng xói mòn mất đi một lượng lớn.

Sự khôi phục sức khỏe của hắn cực kỳ cường đại, pháp lực thì không cần quan tâm. Nhưng là máu huyết bị xói mòn mất đi, lại không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn khôi phục được.

Dương Phàm lúc này giống hệt như Hắc Phong Ma Hoàng, cả hai sắc mặt đều tái nhợt.

Từ đầu đến giờ hắn cũng không có để Thạch Thiên Hàn ra tay, đây là một loại trực giác về bố trí cuộc chiến.

Thạch Thiên Hàn cần thiết phải bảo trì chiến lực ở tình trạng tốt nhất, để ngừa vạn nhất.

- Thông linh Pháp bảo

Hắc Phong Ma Hoàng nhìn Khô Lâu Huyết Thư trước người Dương Phàm, đồng tử co rụt lại:

- Còn là Huyết Cấm Luyện Ngục Thư!

Trang thứ nhất Khô Lâu Huyết Thư, chủ yếu là hạn chế và vây khốn, làm suy yếu thực lực của đối thủ thật lớn.

Cho nên, huyết lãng ngập trời này chính là triệt tiêu một phần uy lực áo choàng màu đen kế thừa, cũng tiến hành hạn chế hoạt động của nó.

Kể từ đó, áp lực đè xuống Dương Phàm giảm bớt đi một ít.

Nhưng mà, Hắc Phong Ma Hoàng sao có thể để Dương Phàm được như nguyện, hắn bấm tay niệm thần chú, máu huyết liên tục rót vào trong màn trời tối đen như bóng ma kia.

Vô số ngọn đao gió màu đen cùng cương phong đáng sợ, cũng thổi quét về phía Dương Phàm.

Công kích bao phủ toàn bộ phạm vi, di chuyển cự lý ngắn trong đó hoàn toàn vô dụng.

Dương Phàm có thể lựa chọn chạy trốn, ít nhất có hơn bảy thành hy vọng.

Nhưng khẳng định hắn sẽ không thể làm như vậy.

Giờ phút này là trận quyết chiến giữa hai đại cường giả đỉnh cao nhất Liên minh Bắc Tần cùng Man di Tây Nhạc.

Lại là trận chiến ở dưới ánh mất nhìn chăm chú của mấy chục vạn tu sĩ,

Nếu chạy trốn thì chẳng khác nào nhận thua

"Xoạt"

Huyết thư mở ra trang thứ hai.

"Ầm!"

Làn sóng máu tăng mạnh vài phần, không gian trên không trung màu máu bốc lên từng đám mây máu, làm chấn động bức màn đen che lấp mặt trời kia.

Hơn nữa theo trong các đám mây máu quay cuồng, còn lổn ngổn vô số lệ quỷ màu máu, giương nanh múa vuốt gào thét.

Vô số lệ quỷ màu máu, đông nghìn nghịt, cường hãn không sợ chết phóng tới Hắc Phong Ma Hoàng

Hắc Phong Ma Hoàng hít ngược một hơi khí lạnh, tại trước mặt ngàn vạn lệ quỷ màu máu này, da đầu hắn cũng run lên.

Đành phải phân hoá một bộ phận đao gió màu đen và cương phong ngăn chặn xé nát đám lệ quỷ màu máu.

Tuy nhiên vẫn như trước có một đám lệ quỷ màu máu, lại từ trong sóng máu sống lại, tiếp tục phóng tới phía Hắc Phong Ma Hoàng.

Hết thảy vật chết trong không gian màu máu, trừ phi hoàn toàn tan biến, nếu không khó có thể chân chính giết chết được nó,

Vẻn vẹn chỉ là xé rách thành vài miếng thậm chí đập nát, đều không đủ để giết chết nó.

Mấy chục vạn tu sĩ bên ngoài trận đấu, bao gồm mấy vị đại tu sĩ Nguyên Anh, đều lộ vẻ mặt kinh hãi nhìn chăm chú tình cảnh bên này.

Đây là quyết đấu giữa linh bảo kế thừa cùng Thông linh Pháp bảo.

Ở Bắc Tần bất kể là linh bảo kế thừa, hay là Thông linh Pháp bảo, đều là cả vạn năm nay chưa từng xuất hiện.

Mà giờ phút này, cũng một lúc lại xuất hiện hai loại siêu việt cổ bảo, ở trong tay hai cường giả đỉnh cao.

"Xoạt"

Đột nhiên, Huyết thư mở ra trang thứ ba.

Làn sóng máu cuồn cuộn rung chuyếtỊ từ trong sóng máu cuồn cuộn, bay ra từng bộ từng bộ xương khô màu máu.

Ngàn vạn bộ xương khô màu máu cũng đánh tới phía Hắc Phong Ma Hoàng.

Mây máu trên đỉnh đầu, là vô số lệ quỷ màu máu, mà trong sóng máu cuồn cuộn phía dưới không ngừng bay ra bộ xương khô màu máu.

Càng thêm đáng sợ là trong đó có ba bộ xương khô màu máu, thực lực đạt tới cấp Nguyên Anh.

Trong đó hai bộ xương cao tới hai trượng, trong hốc mắt lấp lóe ngọn lửa ảm đạm, trong tay cầm huyét kiếm, khí thế kinh người.

Ở trong không gian luyện ngục màu máu, thực lực của chúng được tăng phúc rất nhiều, đủ để khiến cho nhân vật Nguyên Anh trung kỳ trở lên phải kiêng kị.

Mà bộ xương khô to lớn màu máu thứ ba càng thêm khủng bố, cao tới ba trượng, trong hốc mắt lấp lóe ngọn lửa tím, tay cầm một thanh liễm đao màu đen.

Bộ xương khô màu máu có ngọn lửa tím trong hốc mắt này, tu vi đạt tới trình độ ngang với đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.

Ở trong phạm vi sóng máu này, thực lực của nó gần như có thể áp chế đại tu sĩ hậu kỳ bình thường.

"Vù!"

Ba bộ xương khô cứng rắn cấp Nguyên Anh chỉ huy đại quân ngàn vạn bộ xương khô màu máu, đánh tới Hắc Phong Ma Hoàng.

Hắc Phong Ma Hoàng đột nhiên có cảm giác sởn tóc gáy, có một loại ảo giác bị cô lập chưa từng có.

Hắn hoàn toàn không thể chú ý tới Dương Phàm nữa, điều khiển vô số đao gió cùng cương phong khủng bố, dưới tấm màn đen, giao phong kịch liệt cũng những vật chết màu máu này.

"Vèo!"

Bộ xương khô lấp lóe lửa tím cầm trong tay cự kiếm màu máu vạch ngang xuất ra từng cơn từng cơn gió lổc màu máu, không ngờ ngược dòng chảy mà lên, từng điểm từng điểm cập sát vào nhau.

Phần lớn tâm thần Dương Phàm đều dùng để khống chế Khô Lâu Huyết Thư, đương nhiên không còn sức để tham chiến.

Dương Phàm khống chế sóng máu, đè ép Hắc Phong Ma Hoàng mang đến áp lực cho hắn chưa từng có.

Hắc Phong Ma Hoàng cũng không yếu thế, cương phong màu đen khắp mười dặm, cũng áp bách về hướng Dương Phàm.

Cuối cùng, khi bộ xương khô màu máu có ngọn lửa tím đánh tới trước mặt Hắc Phong Ma Hoàng, hắn biến sắc, điên cuồng rót pháp lực cũng máu huyết trong cơ thể bất chấp bị hao hụt, giúp cho đao gió cùng cương phong dưới tấm màn đen càng thêm cường thịnh.

Dương Phàm cũng liên tục tiêu hao máu huyết cũng pháp lực, cũng đối chiến hao hụt với hắn.

Theo chiến đấu liên tục kéo dài, sắc mặt hai người đều đã trắng bệch, nguyên khí tổn thương trầm trọng.

Dương Phàm chợt lóe ra dị sắc, xem ra Hắc Phong Ma Hoàng này không tính thắng mình, mà chỉ muốn tiêu hao pháp lực của mình.

Chỉ có điều, đối phương đã xem nhẹ sự khôi phục sức khỏe của mình cũng chiến lực của Thạch Thiên Hàn.

- Không xong! Cứ tiếp tục như vậy, cho dù phân ra thắng bại, hai người này cũng phải tổn thương nguyên khí, thậm chí tu vi rớt xuống

Giới cao tầng Bắc Tần cũng Man di đều cả kinh hô lên.

- Dừng tay!

Đúng lúc này, từ trong Thánh điện Khổng tước truyền đến thanh âm réo rắt mà kèm theo uy áp vô thượng.

Khi cổ áp lực này truyền tới, ba đại tu sĩ Bắc Tần đều lâm vào biến sắc.

Cổ uy áp này thực quá cường đại, thậm chí hơn hắn đại tu sĩ một bậc.

Chẳng lẽ, trong Thánh điện Khổng tước này ẩn nấp cường giả Hóa Thần kỳ?

"Vù!"

Một luồng sáng bảy màu từ phía chân trời lướt tới.

Ngay sau đó, một nữ nhân cao quý trên đỉnh đầu nỡ rộ bóng ảnh Thất Thải Khổng Tước, hiện ra ở giữa hai đại cường giả đỉnh cao,

Tốc độ của nàng vượt qua gấp hai tu sĩ Nguyên Anh, bóng người nhoáng lên một cái, liền xuất hiện nơi này, giới cao tầng Bắc Tần gần như không kịp ngăn cản.

Lại thấy bàn tay ngọc của nàng phất một cái, chợt lóe một vầng sáng bảy màu đánh xuống, đánh trúng sóng máu cũng tấm màn đen bao phủ phạm vi mười dặm phía dưới.

"Ầm!"

Hai người đang chiến đấu, thân thể đều chấn động, pháp lực gián đoạn, cùng một lúc thu hồi Pháp bảo trong tay,

Bùm

Hắc Phong Ma Hoàng ngã xuống đất, tấm màn đen che lấp mặt trời hóa thành một cái áo choàng cổ xưa ảm đạm, trở lại sau lưng hắn.

Nguyên khí tổn thương, máu huyết tổn hao nhiều, hắn đã không còn mảy may chiến lực, ít nhất phải tĩnh dưỡng mấy năm mới có thể khôi phục như trước.

Thân hình Dương Phàm nhoáng lên một cái, loạng choạng sắp ngã, hắn cố gượng ổn định thân hình.

"Vèo!"

Huyết Cấm Luyện Ngục Thư bỗng biến mất trong hư không.

Dương Phàm đồng dạng cũng bị tổn thương nguyên khí.

Nhưng nhờ hắn tu luyện Tiên Hồng Quyết, giúp cho thể chất của hắn cường đại hơn, sinh, mệnh dồi dào gần như vô hạn.

Cho nên, tuy rằng hao hụt một lượng lớn máu huyết và pháp lực, cũng chỉ là hư thoát tạm thời mà thôi.

Hơn nữa trong quá trình chiến đấu, hắn cũng khôi phục vài phần pháp lực.

Giờ phút này, hắn còn có hai ba phần chiến lực, còn mạnh hơn rất nhiều so với Hắc Phong Ma Hoàng.

- Dạ Hạm các hạ?

Dương Phàm cố gượng ngẩng đầu, hai mắt hơi nheo lại, nhìn chằm chằm nữ nhân hoa lệ cao cao tại thượng, phát ra uyếtp vô thượng kia/

Bộ dáng nhìn qua giống như Dạ Hạm.

Nhưng trên đỉnh đầu nàng này nỡ rộ quang ảnh Thất Thải Khổng Tước, một thân tu vi lại tăng lên tới Nguyên Anh đỉnh.

Nhìn theo khí thế nàng này hiện tại tản phát ra, gần như có thể vô địch trong bậc cao Nguyên Anh, thậm chí sánh ngang với Hóa Thần kỳ.

"Vù!"

Nữ nhân hoa lệ phất bàn tay ngọc một cái, một luồng sáng mờ lập tức cuốn lấy Hắc Phong Ma Hoàng, bay về Thánh điện Khổng tước cách ngoài hai trăm dặm.

Dương Phàm hít ngược một hơi khí lạnh, chỉ triển lộ thần thông đơn giản như vậy, chỉ sợ ngay cả Hóa Thân kỳ đều phải rúng động.

Tuy rằng thực lực chưa có hoàn toàn bước vào Hóa Thần kỳ, nhưng thần thông thủ đoạn của nàng ta, rõ ràng không phải tu sĩ hạ giới có thể có được.

Dương Phàm cẩn thận chăm chú nhìn quang ảnh Thất Thải Khổng Tước trên đỉnh đầu nữ nhân hoa lệ, cảm nhận được một lực lượng thuộc về tầng lớp hoàn toàn không thể kháng cự.

- Tu sĩ nhân loại! Ngươi dám đuổi tận giết tuyệt con dân thờ phụng Thất Thải Khổng Tước, còn khi nhục Thánh nữ của Thánh điện, hôm nay để bản quân giết chết ngươi, bài trừ một mối họa cho dân hạ giới

Nữ nhân hoa lệ có dung mạo vóc dáng của Dạ Hạm, lại phát ra thanh âm vô tình lạnh như băng, vang vọng khắp phạm vi ngàn dặm,uy áp vô hình ở trên người nàng này tiến thêm một bước kéo lên, từng chút một vượt lên trên ràng buộc của Nguyên Anh kỳ.

Khí tức càng ngày càng khủng bố, khiến mấy chục vạn tu sĩ rung động kinh hoàng.

Ba vị đại tu sĩ Bắc Tần có thể đếm được trên đầu ngón tay, sắc mặt biến đổi.

- Không xong! Đây có thể là hiến tế Khổng Tước Tiên Giá của Thánh điện Khổng tước trong lời đồn, dẫn đường cho phân thần của Khổng Tước Tiên trên thượng giới giáng xuống, do đó sinh ra lực lượng đáng sợ không thể lường được.

Tam Thanh tán nhân kinh hãi nói ra điều kỳ diệu.

- Thuật này nghe nói khoảng một vạn năm trước xuất hiện một lần, nhưng cũng chỉ là lời đồn, không nghĩ tới thực sự xuất hiện.

Ba đại tu sĩ dứt lời, vội vàng bay tới hướng Dương Phàm bên kia.

Dương Phàm nhất định không thể chết được, nếu không sau trận chiến này, bọn họ làm thế nào chống lại được Hắc Phong Ma Hoàng?

Nhưng mà, ba đại tu sĩ này mới vừa nhích động, ba Đại Thiên Sư Man di lập tức bay lên đón đường, quấn lấy bọn họ.

Hồ Phi tận lực bay tới phía Thánh nữ Dạ Hạm bên này, lại bị một vị Nguyên Anh Thiên Sư khác của Thánh điện chặn lại.

Về phần các cao thủ bậc cao còn lại, cho dù có bay tới cũng không có tác dụng gì.

- Mọi người toàn bộ thời lui ra phía sau trăm dặm!

Vũ lâm sắc mặt lạnh, xuống, lập tức truyền lệnh cho đại quân lui lại.

Khi cường giả đỉnh cao cỡ này hiện thân, tồn tại dưới đại tu sĩNguyên Anh, có lên cũng chỉ trở thành vật hi sinh

- Ha ha! Các hạ đúng không phải là Thánh nữ Dạ Hạm, cho dù ngươi tăng cao tu vi đến tiếp cận Hóa Thần Kỳ, muốn giết ta chỉ sợ cũng không đủ năng lực.

Dương Phàm cười ha hả nhìn chăm chằm nữ nhân xinh đẹp hoa lệ kia.

"Vù!"

Một thân ảnh cao ngất lạnh, lùng, hiện ra phía sau lưng Dương Phàm.

Đúng là Thạch Thiên Hàn hắn cấm trong tay Ma Hoàng Kiếm, tản phát ra ma uy cường

đại,

- Ha ha hanhân loại nhỏ bé, chỉ là Hóa Thần kỳ thì ăn nhằm gì, nếu không phải khối thân thể này quá yếu ớt, cho dù là hợp Thể kỳ thì có khó chi?

Dạ Hạm Thánh nữ cười ha hả nói, đồng thời khí thế trên người kéo mạnh lên, không ngờ thoáng cái đột phá đến Hóa Thần kỳ, thậm chí còn tăng lên nữa.

Khóe miệng Dương Phàm mơ hồ lộ ra một ý cười đầy âm mưu.

Ngay giờ phút này, trên không trung phía trên đỉnh đầu Thánh nữ Dạ Hạm, hiện ra một màn huyết quang lành lạnh như băng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui