Tiên Hồng Lộ

Không thành công phi hành đào thoát, Dương Phàm lập tức chuyển sang Thổ Độn Thuật!

Hồn Căn dung thông đại địa khiến cho Thổ Độn Thuật của hắn siêu việt bình thường. Khi tiến nhập vào mặt đất, hắn có cảm giác như cá gặp nước.

Tuy nhiên, ở trong Cực Bắc này, tầng nham thạch lại cứng ngắc. Khi hắn nhập vào trong cũng không trôi chảy được như khi ở Bắc Tần.

Hưu!

Sau một lúc, Tần Quang Đức đã bay tới nơi này, cau mày.

Với thần thức Hóa Thần kỳ của hắn đương nhiên có thể nắm bắt được hành tung của Dương Phàm.

Chỉ là hắn cũng không am hiểu Thổ Độn Thuật.

Với điều kiện ở Cực Bắc, thổ địa bị đông lạnh; Thổ Độn Thuật bình thường sẽ gặp phải rất nhiều hạn chế. Lấy phương pháp này để chạy trốn thì đúng là muốn chết rồi!

Nhưng mà người hắn đang đuổi giết có vẻ như vô cùng thông thuộc Thổ Độn Thuật.

"Người này có thể luyện hóa Hoàng Long Quan quả nhiên có chút cơ duyên. Nếu không, dù có huyết thống Tiên Tần Hoàng tộc cũng không thể dễ dàng giải khai luyện hóa!

Tần Quang Đức cảm thấy có vài phần khó giải quyết!

Nhưng nếu muốn hắn từ bỏ thì quả là không thể!

Có thêm một kiện Chí Bảo Long Khí thì số mệnh bản thân sẽ gia tăng rất nhiều, càng ít chịu sự ảnh hưởng trói buộc của thiên địa, thành công tấn chức hoặc cơ hội phi thăng sẽ càng lớn.

Giờ phút này, Dương Phàm đã trốn dưới đất sâu mười mấy dặm. Nham thạch càng đi sâu càng cứng rắn, hơn nữa lại vô cùng lạnh lẽo, đông cứng, lực cản càng mạnh.

Dưới tình huống như thế, quá trình độn địa của hắn cũng không quá trôi chảy.

Dương Phàm cắn răng, tiếp tục ẩn nấp, hắn vẫn mơ hồ cảm giác được thần thức dò xét của đối phương.

Thần thức của Hóa Thần kỳ, dù rót vào trăm dặm dưới lòng đất cũng rất thoải mái, thần thức của cấp bậc này không chỉ rộng mà cường độ cũng vô cùng mạnh, cường giả Nguyên Anh kỳ không thể so được!

- Thật không nghĩ tới Cổ tộc Thánh Tôn lại tu luyện tới cảnh giới Hóa Thần kỳ. Khó trách Khương Trường Phong nói rằng ta có thể tung hoành Cực Bắc nhưng nhất định phải cẩn thận với Cực Bắc Tứ Thánh Tôn!

Dương Phàm hít sâu một hơi, cuối cùng hiểu được thực lực của Cực Bắc Tứ Thánh Tôn.

Rất mạnh!

- Ha ha haTiểu tử, xem ngươi chạy về phía nào?

Đúng lúc này, Dương Phàm đột nhiên cảm nhận được một cỗ nguy cơ.

Ầm

Đột nhiên, đỉnh đầu của hắn chấn động, tầng nham thạch ầm ầm sụp đổ, giống như thiên tai ập tới.

- Cái gì?

Dương Phàm quá sợ hãi.

Nham thạch trên đầu hắn nặng chừng trăm vạn cân, nếu nháy mắt sụp đổ thì lực lượng sinh ra sẽ đáng sợ như thế nào?

Hắn cường vận pháp lực, miễn cưỡng tránh thoát khu vực sụp đổ. Nhưng hắn vẫn bị lan tới, thân thể không ngừng bị đè ép trong tầng nham thạch.

Nếu không phải khí lực của hắn siêu nhiên, có thể so với yêu thú cùng giai, sinh mệnh lực lại ngoan cường thì chỉ đơn giản một chốc kia, hắn đã mất đi nửa tính mạng.

- Hắn làm sao làm được?

Dương Phàm triển khai Hồn Căn cảm ứng!

Lúc này, chỉ thấy trên mặt đất Tần Quang Đức hấp khí ngưng thần, chậm rãi nâng chưởng, đánh thẳng xuống mặt đất.

Một chưởng chậm rãi như thế nhưng lại ẩn chứa một kích toàn lực của cường giả Hóa Thần kỳ, đủ để băng sơn toái nhạc, phá toái giang hà.

Lúc này, khi một chưởng cường đại như thế đánh xuống, nơi bị chưởng này áp vào, ngay cả một đạo dấu vết cũng không có.

Một cỗ lực đạo tuyệt cường xuyên thấu qua tầng tầng đất đá, truyền xuống dưới, cũng không có âm thanh nào phát ra.

Cho tới khi nó tiếp cận khu vực nơi Dương Phàm thì ầm ầm bùng nổ.

Nơi Dương Phàm đang ẩn thân, hàng trăm tầng nham thạch bắt đầu bạo liệt.

- Không ngờ đối với việc nắm giữ lượng, người này đã đạt tới cảnh giới như thế, chưởng lực xuyên qua mười mấy dặm tầng đất rồi mới bùng nổ.

Dương Phàm hít sâu một hơi lãnh khí, kiệt lực trốn tránh ở trong tầng đất đá.

Cũng may Hồn Căn của hắn dung hợp đại địa, cũng có thể dẫn động được một lực lượng đối kháng nhất định đối với các tầng nham thạch.

Nếu không, vẻn vẹn chỉ với lực lượng mấy trăm vạn cân đổ xuống thì đỠđể diệt sát bậc người Nguyên Anh, Hóa Thần kỳ.

- Ồ? Thế mà cũng không chết?

Vẫn ở trên mặt đất, trong mắt Tần Quang Đức lóe ra một tia dị sắc.

- Ta không tin!

Tần Quang Đức lại nâng tay lên, liên tục đánh xuống mặt đất.

Bốp

Mỗi một chưởng đều phát ra rất chậm rãi, lực đạo xuyên qua tầng đất bên trên, tới gần khu vực Dương Phàm mới bùng nổ.

Mặc dù cỗ lực lượng này sau khi xuyên qua tầng tầng nham thạch cũng đã bị giảm đi hai ba phần nhưng vẫn tiếp cận uy lực của Nguyên Anh đại tu sĩ, khiến cho tầng tầng đất đá sụp đổ, có thể nói là rất đáng sợ.

Dương Phàm toàn lực vận chuyển Hồn Căn, thân hình cố gắng di chuyển trong tầng đất, giống như một con thuyền nhỏ vượt qua bão táp.

Lúc đầu hắn vô cùng chật vật, thậm chí còn liên tiếp bị thương nhẹ.

Tuy nhiên, theo thời gian, trải qua việc rèn luyện này, năng lực của Hồn Căn cũng đã được tăng cường, liên tiếp khống chế tầng nham thạch, chống lại lực bùng nổ kia.

Đến một lúc sau, Dương Phàm tuy rằng vẫn vô cùng nguy hiểm nhưng thật ra cũng chỉ là hữu kinh vô hiểm!

Ánh mắt Tần Quang Đức lộ ra dị sắc, không nghĩ tới công kích của mình lại tương trợ cho việc vận dụng lực lượng tự thân của đối phương.

Sắc mặt của hắn trầm xuống, ngón tay hắn nhẹ nhàng miết cây nhẫn trên tay.

Trong cảm ứng của Hồn Căn, Dương Phàm cũng phát giác ra động tác của hắn, nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn kia.

- Trữ vật Giới chỉ?

Dương Phàm hơi giật mình.

Ở tu tiên giới, những tu sĩ bình thường, thậm chí tu sĩ bậc cao đều chỉ sử dụng túi trữ vật mà thôi.

Những đạo cụ trữ vật càng thêm tinh gọn như trữ vật giới chỉ thì lại vô cùng hiếm thấy.

Từ trên chiếc nhẫn của Tần Quang Đức có truyền ra một tia dao động không gian mờ mịt,

Không đúng! Không phải trữ vật giới chỉ!

thần sắc Dương Phàm khẽ biến, đó rõ ràng chính là không gian giới chỉ trong truyền thuyết,

Túi trữ vật bình thường, hoặc là trữ vật giới chỉ thì cũng chỉ là một loại trận pháp và kỹ xảo mà thôi, lợi dụng không gian pháp tắc, miễn cưỡng chạm vào bề ngoài mà thôi.

Loại đạo cụ này nếu bị phá vỡ thì những thứ bên trong sẽ bị đẩy ra.

Nhưng chân chính là không gian đạo cụ đã lợi dụng được kỹ xảo không gian. Những thứ được chứa đựng trong đó sẽ nằm ở một tiểu không gian thứ nguyên khác.

Đạo cụ không gian vô cùng cứng rắn, không dễ dàng bị phá hủy. Một khi nó bị hủy hoại thì tất cả những thứ bên trong sẽ lạc vào không gian loạn lưu, bị nghiền nát thành bụi phấn.

- Không hổ là hậu duệ của Tiên Tần Hoàng tộc, ngay cả không gian giới chỉ trong truyền thuyết cũng có.

Dương Phàm âm thần kinh thán.

Chỉ thấy Tần Quang Đức chà xát lên nó một cái, trước người hắn lập tức xuất hiện một chiếc thuyền nhỏ màu vàng đất, mặt trên tỏa ra thổ linh lực nồng đậm.

- Thổ Hành Chu?

Lông mi Dương Phàm nhướn lên, không nói hai lời, lập tức trụy xuống càng sâu hơn.

Tần Quang Đức nhảy lên Thổ Hành Chu, sau đó hai tay bấm quyết, Thổ Hành Chu cũng lập tức lóe lên quang mang, dung nhập vào trong tầng đất, đuổi theo Dương Phàm.

Lúc đầu Dương Phàm một mực lao sâu vào trong lòng đất, Tần Quang Đức tất nhiên cũng đuổi riết không tha.

Nhưng khi thâm nhập được mười hai mươi dặm thì Tần Quang Đức đã có cảm giác cố gắng hết sức.

Đồng thời, trong lòng hắn mơ hồ có chút bất an, cảm giác có chỗ nào đó không hợp lý.

- Ha ha, Thánh Tôn muốn chơi đùa với ta ở trong này sao?

Đúng lúc này đột nhiên Dương Phàm không chạy nữa, hóa thành một đạo tinh ảnh màu vàng đất, lao về phía Tần Quang Đức.

- Cái gì?

Tần Quang Đức nao nao, có một loại cảm giác không ổn, chợt khẽ hô:

- Không ổn!

Dương Phàm nhanh chóng tiếp cận, còn chưa ra tay đã vận chuyển Hồn Căn lực, đè ép phiến đất đá kia.

Ầm!

Thổ Hành Chu của Tần Quang Đức lập tức bị tầng tầng nham thạch ép lại, càng thêm đáng sợ là mấy đống đất đá mấy trăm vạn cân phía trên đang sắp đổ ập xuống.

- Đáng chết!

Tần Quang Đức lộ ra vẻ kinh hoảng, đột nhiên đánh ra một chưởng về phía tầng nham thạch phía trên, mở ra một cái động khẩu.

Rồi hắn đột nhiên hóa thành một đạo ánh sáng màu đỏ, phá tan tầng nham thạch, lao lên phía mặt đất.

Hắn nghĩ rằng có được một kỳ bảo độn thổ là đã có thể tiến vào tầng đất, đuổi giết Dương Phàm.

Nhưng hắn lại coi thường một việc, Dương Phàm đã lĩnh ngộ, chưởng khối đại địa, vượt xa một kiện kỳ bảo độn thổ có thể bằng được.

Ầm

Thổ Hành Chu của Tần Quang Đức còn chưa kịp thu lấy đã bị sự áp chế của mấy trăm vạn cân, tứ phân ngũ liệt.

Mà lúc này, Tần Quang Đức đang quay đầu chạy trốn lên trên, trong mắt vô cùng âm trầm.

Hắn sinh sống nhiều năm ở Cực Bắc, điều mờ mịt nhất chính là pháp môn Thổ Độn Thuật.

- Hừ, ta cũng không tin ngươi có thể trốn tránh cả đời dưới mấy lớp đất đá này!

Tần Quang Đức lại miết lên không gian giới chỉ, trong tay liền xuất hiện một cây búa màu đồng xanh, tản mát ra một cỗ khí tức hủy diệt.

Dương Phàm lập tức cảm nhận được, cây búa kia hóa ra là một kiện cổ bảo có uy lực siêu phàm.

Trong quá trình giao thủ với Tần Quang Đức, đây là lần đầu tiên Dương Phàm thấy hắn sử dụng cổ bảo.

Phốc

Cây búa màu đồng này mạnh mẽ bổ lên mặt đất.

Thoáng chốc, một cái khe sâu không thấy đáy xuyên thủng cả khu vực nơi Dương Phàm đứng.

Ầm

Dương Phàm vội vàng tránh né, một đạo phủ nhận màu đỏ bàng bạc xẹt qua ngay bên người hắn.

- Vẫn không được?

Sắc mặt Tần Quang Đức không ngừng biến đổi, thì thào lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ khôngthể không dùng Chi Bảo Long Khí sao?

Dương Phàm tuy nhập lòng đất thì rất lợi hại nhưng chỉ cần thực lực hắn đủ mạnh, hoàn toàn có thể khiến tầng tầng nham thạch phía dưới sụp đổ, thậm chí đem một khu vực hóa thành hư vô.

Khi hắn đang trầm tư suy nghĩ thì Dương Phàm đột nhiên lao về phía trên, ý đồ thoát khỏi tầng đất.

- Ngươi cuối cùng cũng không chịu được?

Tần Quang Đức cười lạnh một tiếng, thân hình cũng cấp tốc lao lên.

Dương Phàm vẫn lao về phía trên.

Một lúc này, hắn đã thấy tầng đất phía trước rung động, một con thạch quái cao tới bốn năm mươi trượng, song đầu bốn tay, cả người lóe ra màu đồng đang lao về phía này.

- Tên to con kia, tốt lắm!

Sắc mặt Dương Phàm mừng rỡ, lập tức nhảy lên trên vai con viễn cổ Cự Thạch Tinh này.

Chợt Hồn Căn của hắn dung hợp vào cổ Thụ Tinh, Dương Phàm lao ra khỏi tầng đất.

Vừa mới lao ra, Tần Quang Đức cũng đã đuổi kịp.

Khi hắn nhìn thấy Cự Thạch Tinh viễn cổ như một ngọn núi đặt đó thì hơi sửng sốt.

Không đợi hắn kịp phản ứng, Dương Phàm đã dung hợp cổ Thụ Tinh, thi triển thần thông trọng lực.

Khi hai người liên thủ thi triển thần thông này thì ngoại trừ thần thông Bắc Cực Từ Quang ra, không ai có tu vi dưới Hóa Thần kỳ có thể cứng rắn đối kháng được!

Ầm!

Một cỗ trọng lực kinh thế hãi tục buông xuống, thân mình Tần Quang Đức đột nhiên chấn động, tiếp tục rơi xuống.

Hắn vội vàng vận chuyển pháp lực chống cự. Với tu vi Hóa Thần kỳ đương nhiên có thể kháng trụ được.

Trong lúc này, một tiếng rít lớn truyền tới.

Một bàn tay khổng lồ lớn mười mấy trượng hóa thành một đạo âm ảnh, bao trùm toàn thân thể hắn.

- Không ổn

Tần Quang Đức bị dọa cho toát mồ hôi lạnh, lập tức vận chuyển một tầng hào quang màu đỏ.

Ầm-

Cả người hắn bị một cái tát này đánh bay đi, vòng phòng ngự ngoài thân lập tức vỡ tan, khóe miệng tràn ra một tia máu.

Cự Thạch Tinh viễn cổ giống như một ngọn núi này có lực lượng cường đại như thế nào?

Huống chi dưới sự trợ giúp của Hồn Căn, Cự Thạch Tinh viễn cổ có thể được tăng phúc từ đại địa, lực lượng bản thân tăng lên chừng gấp đôi.

Dương Phàm ngồi trên người cổ Thụ Tinh, cười dài nhìn hắn.

Giờ phút này, dưới tình huống Hồn Căn dung thông đại địa, với tổ hợp hoàn mỹ là hắn và Cổ Thụ Tinh, đủ để khiêu chiến với Hóa Thần kỳ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui