Tiên Hồng Lộ

Đối mặt với Hóa Thần kỳ chân chính, cho dù là Nội Hải chí cường giả cũng phải động dung.

- Tốc độ tu luyện của nàng làm sao có thể nhanh như vậy?

Trong mắt Dương Phàm hiện lên vẻ kinh sợ.

Mặc dù giữa hắn cùng Đặng Thi Dao có nhiều tầng cách trở, nhưng là thần thức cảm quan đều thấy được đối phương.

Trong đôi mắt đẹp của Đặng Thi Dao không còn bất kỳ thơ tình ý họa và dịu dàng như nước của ngày trước, chỉ có một mảnh hờ hững tuyệt đối không mừng không lo, không kinh không giận.

Trong mắt nàng gần như không có cảm tình, loại trạng thái này cùng Thiên Thu Vô Ngân là tương tự cỡ nào?

Đối với ánh mắt như vậy, loại dao động cảm tình không đành lòng cùng áy náy trong lòng Dương Phàm càng lớn hơn chuyện Đặng Thi Dao tấn chức Hóa Thần kỳ.

Trong dự đoán của hắn, cách biệt trăm năm Đặng Thi Dao có thể tu luyện đến Nguyên Anh hậu kỳ hoặc cao hơn đã là rất không tệ.

Có thể tấn chức Hóa Thần kỳ hoàn toàn vượt qua dự đoán của hắn.

Lúc này, Dương Phàm nhớ tới lời nói của Nho Môn Thánh Hiền trên Thiên Nho Đảo: "Cho dù ngươi giết chết ta vẫn như cũ không thể thành Nội Hải chí cường giảbởi vì Nho môn ta xuất hiện một kỳ tài có một không hai vạn năm khó gặp.

"Đó là một kỳ nữ tử, xuất xứ từ Tam Hiền Môn. Từ năm mươi năm trước liền tấn chức Nguyên Anh đại tu sĩ. Mười năm trước nàng đã tới Thiên Nho Đảo một lần, bí mật luận bàn với lão phu. Lúc ấy, nàng dùng tu vi ngang nhau thoải mái đánh bại lão phng tu vi ngang nhau thoải mái đánh bại lão phu".

Nửa câu sau này lại một lần nữa hiện lên trong đầu Dương Phàm.

Thánh Hiền Khổng Nhạc tu vi đạt tới Nguyên Anh đại viên mãn, thêm vào chí bảo Nho môn Thanh Thiên Y, thực lực được gia tăng rất lớn, có thể coi như bước nửa bước vào Hóa Thần kỳ.

Mà theo hiểu biết của Dương Phàm từ nơi Khổng Nhạc, Đặng Thi Dao không có bảo vật như Thông linh Pháp bảo, truyền thừa linh bảo, ít nhất lúc luận bàn cùng Khổng Nhạc là không sử dụng.

Điều này nói rõ sớm tại lúc ấy Đặng Thi Dao có khả năng đã bước vào Hóa Thần kỳ, cảnh giới cao hơn một bậc, lấy tu vi ngang bằng đánh bại Khổng Nhạc xem như hợp lý.

Hiện tại nghi hoặc duy nhất là Đặng Thi Dao có kỳ ngộ gì làm cho tu vi của nàng tiến triển vượt qua dự đoán của mọi người.

- Thi Dao, rốt cục nàng đã trở lại.

Dương Phàm hít sâu một hơi, thân hình biến mất khỏi động phủ trong chớp mắt xuất hiện trên không Tam Linh Sơn, đứng trước mặt Đặng Thi Dao.

Thiên Thu Vô Ngân cùng Khổng Tước Vương cũng trước sau đi ra, mặt lộ vẻ cổ quái.

- Khi nào Nội Hải lại có thêm một vị Hóa Thần kỳ?

Khổng Tước Vương kinh ngạc vạn phần nói, trong mắt lộ ra vài phần kiêng kị.

- Chẳng qua là mới vào Hóa Thần kỳ mà thôi

Thần sắc Thiên Thu Vô Ngân bình thản như trước, đối với sự tồn tại của Hóa Thần kỳ, hắn cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên.

Ngay khi hai người nói chuyện với nhau, toàn bộ Tam Linh Sơn bỗng nhiên chìm trong một loại kinh sợ không hiểu.

Một cỗ khí tức tuyệt lạnh vô tình từ trên người Đặng Thi Dao phát ra, váy dài màu trắng hơi xanh trên thân không gió tự động, lọn tóc bay lên thành đường cong, trên khuôn mặt tuyệt mỹ là một vẻ lạnh băng.

Chỉ vẻn vẹn trong một chớp mắt nhìn thấy Dương Phàm, thân thể mềm mại của nàng hơi cứng đờ, chợt cả người như dung nhập hư không, trên mặt là vẻ tuyệt đối lạnh lẽo bình tĩnh không cảm thụ được một tia dao động cảm xúc.

Giờ khắc này, Đặng Thi Dao tiến vào trong một cảnh giới huyền diệu, quên đi hết thảy thế gian, công chính như trời xanh.

- Nếu đã rời Nội Hải, vì sao còn muốn quay lại?

Thần sắc Đặng Thi Dao đạm mạc, lạnh lùng nhìn Dương Phàm.

Quanh thân nàng quanh quẩn vòng sáng màu xanh nhạt, đỉnh đầu lại ngưng kết ra một vòng sáng âm dương huyền diệu cũng thiên địa quanh thân hình thành một loại liền lạc thần bí.

Giờ khắc này trong mắt nàng không có tình cũng không có hận, công chính như trời xanh,.

Cảm nhận được địch ý của Đặng Thi Dao, trong lòng Dương Phàm đau xót khó hiểu.

- Thi Dao. Lần này ta đến Nội Hải chỉ vì hai chuyện trong đó một chuyện chính vì đón nàng về Bắc Tần.

Dương Phàm chuyển thành thần thức truyền âm.

Hắn cũng không muốn cho những người khác biết mình đến từ Bắc Tần.

- Thái thượng vô tình, thiên đạo vô tư. Ta ở nơi nào cũng đều giống nhau.

Thần sắc Đặng Thi Dao bình tĩnh, giọng điệu hờ hững như trước.

- Chẳng lẽ Thi Dao đối với Bắc Tần không có bất kỳ một tia vướng bận?

Trong mắt Dương Phàm tinh quang bừng sáng, chăm chú trên người Đặng Thi Dao.

Giờ khắc này hắn gần như hoài nghi Đặng Thi Dao có phải bị nhân vật cường đại nào phụ thân hay không, cũng giống như Tam U lão ma Ma thần Phụ Thể, Thánh nữ Dạ Hạm "Khổng Tước tiên giá" lúc trước.

Nếu không, làm sao nàng có thể tấn chức Hóa Thần trong thời gian ngắn ngủi không đến trăm năm?

- Sư tôn, sư huynh, bằng hữu, còn có người nàng từng yêu

Dương Phàm nhìn chằm chằm Đặng Thi Dao, ẩn chứa tình cảm, chậm rãi thổ lộ.

Đặng Thi Dao nghe vậy, trong đôi mắt đẹp bỗng dưng xuất hiện một tia giãy dụa, trong chớp mắt lại bị một vẻ tuyệt lãnh thay thế.

- Ngươi lại vọng tưởng làm nhiễu cảnh giới của ta?

Giọng điệu Đặng Thi Dao lạnh băng một mảnh, vệt sáng màu xanh nhạt nhoáng lên khoảnh khắc xuất hiện trước người Dương Phàm, ngón tay ngọc khẽ điểm, một vệt quang lưu âm dương vặn vẹo như chớp bắn ra.

Dương Phàm lập tức cảm giác thể xác và tinh thần dường như bị lực lượng nào đó trong hư không trói buộc, như chìm vũng lầy, nhưng lại sinh ra một loại ảo giác không thể chống lại.

Cũng may tấn chức Diễn Căn hậu kỳ hắn lĩnh ngộ Bán Thiên Nhân, có thể nắm giữ nửa thiên địa trong tay, đối với lực lượng huyền bí này có lực chống cự khá mạnh.

Thân hình hắn bắn lui, trong lòng bàn tay gợn sóng vàng run lên, bộc phát ra một cỗ chưởng kình như nước lũ.

Một chưởng này là một kích toàn lực của hắn ở trạng thái bình thường, trực tiếp vượt qua trình độ Hóa Thần kỳ.

Nhìn thấy một chưởng này, Khổng Tước Vương kinh ngạc vô cùng, cảm giác sâu sắc sự đáng sợ của Dương Phàm.

Trong mắt Thiên Thu Vô Ngân thoáng hiện một tia ngạc nhiên, lẩm bẩm:

- Thôi diễn cảnh giới Tiên Hồng, quả thực đáng sợ. Không mượn bất kì ngoại vật gì thực lực trực tiếp vượt qua một cấp bậc lớn, chỉ vẻn vẹn điểm này có thể nói là nghịch thiên.

BaẦm

Quang lưu âm dương vặn vẹo lập tức lan tràn ra, triệt tiêu một kích cường đại của Dương Phàm, dư uy không mất đánh lên tầng phòng ngự của Dương Phàm.

Chỉ nghe "Ầm" một tiếng, Dương Phàm bị một cỗ lực lượng huyền bí vô cùng đẩy lui vài trăm trượng.

Đây mới là thực lực chân chính của Hóa Thần kỳ.

Khổng Tước Vương cũng Thiên Thu Vô Ngân đồng thời thầm than.

Tuy nhiên Dương Phàm bị đẩy lui vài trăm trượng lại không bị thương tổn, cũng là cố ý mượn lực rút lui. Hắn không muốn để chiến đấu lan đến mọi người trên Tam Linh Sơn.

- Dương Phàm, cho ngươi một lựa chọn, lập tức rời Nội Hải, ta có thể không truy cứu chuyện ngày trước.

Trong mắt Đặng Thi Dao đầy lạnh lùng, trong khoanh khắc đuổi tới.

- Rời khỏi Nội Hải?

Dương Phàm lắc đầu:

- Ta đáp ứng sư tôn cùng đồng môn sư huynh nàng, cũng đáp ứng Vũ Tịch sẽ hết sức đưa nàng về Bắc Tần.

- Nếu đã vậy, đừng trách ta hạ thủ vô tình.

Khí thế trên người Đặng Thi Dao lại cường đại vài phầtỊ giơ chân nhấc tay có thể phát động uy lực huyền bí đáng sợ, lập tức khiến cho Dương Phàm vừa đánh vừa lui.

Dương Phàm nhìn như cực kì nguy hiểm, cửu tử nhất sinh kì thật cũng không bị nguy hiểm bao nhiêu.

Ở trước mặt lực lượng Hóa Thần sơ kỳ, mặc dù hắn ở hoàn cảnh xấu những vẫn có lực chống lại.

Nếu có thể tiến vào Bán Thiên Nhân, tình huống khẳng định sẽ không giống vậy.

Nhưng vấn đề là Dương Phàm muốn nghĩ cách chế trụ Đặng Thi Dao, còn phải cam đoan không cho nàng bị thương, điều này liền hết sức khó khăn.

Hóa Thần kỳ, dõi mắt khắp Bắc Tần, Nội Hải đều tồn tại trong truyền thuyết. Có thể bất bại trước mặt cường giả bậc này đều hết sức không sai, càng đừng nói đến chế trụ.

Cùng lúc chiến đấu không ngừng, Dương Phàm phát hiện Thiên Thu Vô Ngân cùng Khổng Tước Vương theo lại đây, ánh mắt sáng lên.

- Hai vị, có thể hỗ trợ Dương mỗ một tay, chế trụ nàng. Tốt nhất không nên đả thương đến nàng.

Khóe miệng Dương Phàm mang theo một tia cười khổ truyền âm với Thiên Thu Vô Ngân cùng Khổng Tước Vương.

- Mấy người chúng ta liên thủ có thể chiến thắng nàng đã không tệ rồi, nếu muốn chế trụ nàng, chỉ sợ

Khổng Tước Vương lộ vẻ kinh ngạc, trong lòng không nắm chắc.

- Được!

Thiên Thu Vô Ngân lên tiếng giọng điệu đạm mạc.

Lời vừa dứt, Thiên Thu Vô Ngân chia ra làm ba, trước mặt không ngờ đồng thời xuất hiện ba Thiên Thu Vô Ngân giống nhau như đúc.

Ba Thiên Thu Vô Ngân này phân biệt mặc thanh sam, nho bào, hắc bào, đều tự tản ta khí tức khiến lòng người kinh sợ.

Thần thức Dương Phàm đảo qua, kinh hãi vô cùng. Ba hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân đều tự học công pháp cao nhất của ba phái đạo, nho, ma, thực lực đều bước nửa bước vào Hóa Thần.

Bá Bá Bá

Quang ảnh ba màu xanh, trắng, đen nhoáng lên một cái, Thiên Thu Vô Ngân trong phút chốc chạy tới vây quanh phía sau Đặng Thi Dao.

Bá Bá Bá!

Ba hóa thân đồng thời đánh ra một chưởng, ba cỗ lực lượng hoàn toàn khác biệt ở trên hư không hình thành áp chế kỳ dị khiến thần sắc Đặng Thi Dao khẽ biến. Thân hình yểu điệu xoay tròn giữa không trung gần như tránh khỏi áp chế của ba cỗ lực lượng.

- Nào dễ dàng như vậy?

Thiên Thu Vô Ngân hừ lạnh một tiếng, ba cỗ lực lượng ở trong hư không vặn vẹo như lốc xoáy, dùng phương thức huyền diệu khó lường trực tiếp đối kháng Thái Thượng Vong Tình quyết, giao kích với tầng phòng ngự của Đặng Thi Dao.

Thình thịch

Hào quang xanh nhạt quanh thân Đặng Thi Dao chợt ảm đạm, kêu lên một tiếng đau đớn.

Cùng lúc đó, ý niệm Dương Phàm khẽ động, một cỗ trọng lực lớn lao trống rỗng phủ xuống.

Ầm

Thân thể mềm mại của Đặng Thi Dao khẽ run, ở giữa không trung bị kiềm hãm lập tức bị Thiên Thu Vô Ngân cùng Dương Phàm toàn diện áp chế.

Khổng Tước Vương trợn mắt há hốc mồm. Hai người này cũng quá biến thái, đều có thể khiêu chiến Hóa Thần kỳ, sau khi liên thủ không ngờ áp chế cả Hóa Thần kỳ.

Giờ khắc này, hai tông sư truyền kỳ Nội Hải liên thủ, thử hỏi Thiên Cầm Nội Hải ai dám tranh phong?

Cho dù Hóa Thần kỳ, thì lại thế nào?

Lực phòng ngự của Dương Phàm mạnh mẽ vô cùng, chính diện chống lại Hóa Thần sơ kỳ bình thường không có uy hiếp. Hắn hấp dẫn hơn phân nửa cừu hận của Đặng Thi Dao, thi thoảng phát động thần thông trọng lực đều khiến thế cục thay đổi lớn.

Ba hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân đồng thời tu luyện công pháp cao nhất đạo, nho, ma. Lực lượng nắm trong tay đạt tới một trình độ xuất thân nhập hóa, hợp kích chống lại Hóa Thần là chuyện dễ dàng.

Rất nhanh, một mảnh bóng người mơ hồ không chừng lay động trên trời cao mặt biển.

Hai tông sư liên thủ, tình thế Đặng Thi Dao càng ngày càng nguy cấp. Nhưng với huyền ảo của Thái Thượng Vong Tình quyết, mỗi khi vào thời khắc mấu chốt nhất nàng đều có thể tránh được hai người liên thủ áp bách.

Lúc Dương Phàm chiến đấu cũng không dám hạ độc thủ sợ thương đến Đặng Thi Dao.

Nếu không dưới sự liên thủ của hai tông sư, cho dù đánh thương nặng Hóa Thần cũng không phải chuyện khó.

- Thiên Thu đại sư, không biết lực kéo dài của ngươi thế nào, trước tiên tiêu hao nàng một hồi.

Dương Phàm thần thức truyền âm đề nghị.

Bởi vì Đặng Thi Dao phải đồng thời đối mặt hai người, chính xác mà nói là bốn người, pháp lực tiêu hao lớn vô cùng.

- Không thành vấn đề.

Thiên Thu Vô Ngân lạnh nhạt nói. Linh Hồn cảnh giới của hắn cao hơn trong tưởng tượng của Dương Phàm, ít nhất đạt tới Hóa Thần kỳ.

Rất nhanh chiến đấu tiến vào hồi gay cấn, Đặng Thi Dao trong trạng thái cực kỳ nguy hiểm pháp lực tiêu hao rất lớn, không lâu nữa liền nguy ngập.

Tuy nhiên dưới sự trợ giúp của Thái Thượng Vong Tình quyết, nàng vẫn như trước dùng phương thức xảo diệu tuyệt luân nhiều lần hóa giải tử cục cửu tử nhất sinh.

- Thi Dao. Đánh tiếp như vậy, sớm muộn nàng sẽ bị thua, cần gì đau khổ chống đỡ.

Dương Phàm cười khổ nói.

Thân thể mềm mại của Đặng Thi Dao làm một chuyển động huyền diệu, tránh khỏi cục diện cửu tử nhất sinh rốt cục phun ra hai chữ:

- Ngưng chiến!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui