Tiên Hồng Lộ

Sóng lớn dâng trào Thất Cầm Hải, trong nháy mắt này đột nhiên ngưng trệ, trong phạm vi hải vực nhìn thấy, bị chém ra một rạch sâu vạn dặm.

Nước biển bị mạnh mẽ chia thành hai nửa.

Kiếm quang bảy màu kinh thiên, che lấp hết thảy sắc thái thế gian, trực tiếp phá vỡ bầu trời, xông lên ngân hà, thậm chí xé rách mây máu trói buộc thiên địa.

Ở nơi biển sâu, một tòa thành khổng lồ hùng hồn không ai cản nổi, dưới một kiếm vỡ thành từng mảnh nhỏ.

Các Chí Cường Giả Nội Hải, ở giờ phút này đều chứng kiến lực lượng hủy thiên diệt địa không thuộc nhân loại.

Dưới đục vọng sinh tồn đến từ dòng sinh mệnh thiên địa cuồn cuộn cộng hưởng, Tiên Khí Thượng Giới ngâm vang, Dương Phàm thuận theo đại thế thiên địa, bổ ra một kiếm bộc phát lực lượng đáng sợ, thậm chí là chính hắn cũng phải kinh hoàng.

Uy lực một kiếm này, vượt quá trăm ngàn lần thực lực bản thân hắn, mà không phải là tất cả của nó.

Tuy nhiên, hắn vẫn cảm nhận được cỗ lực lượng này vùng vẫy thoải mái đầm đìa, trong lòng khẽ run hưng phấn.

Dương Phàm không khỏi hướng tới: Một ngày nào đó, chính mình cũng có thể nắm giữ lực lượng trình tự này hay không?

Nếu như khi đó mình có được lực lượng như vậy, phụ thân, sư trưởng, các bằng hữu, sẽ hy sinh vì mình hay sao?

Chính là bởi hắn rõ ràng, cỗ lực lượng này không phải là của bản thân, lúc này trong lòng hướng tới cùng theo đuổi lực lượng, trở nên mãnh liệt chưa từng có.

răng rắcẦm ầm

Ma Vân Thành trong khoảng khắc sụp đổ, tan thành từng mảnh, gần như không hề có một người sống sót.

Thác Thiên Ma Vương cùng với mấy Ma Ảnh phân thân, trong nháy mắt hóa thành hư vô.

Vù

Tuy nhiên, vẫn còn có một U Ảnh, lao ra khỏi những cơn sóng hùng hồn, ánh sáng mờ nhạt, lảo đảo một chút, nhắm phía xa xa bay đi.

- Không được, để hắn bỏ chạy rồi!

Đằng Linh Vương kinh hô một tiếng, các Chí Cường Giả cùng đều biến sắc.

- Mau giết tên ma đầu kia!

Mấy người Đông Phương dược sư có vẻ chờ mong, nói với Dương Phàm.

Lúc này trong tay hắn cầm Tiên Khí Thượng Giới, mọi người đều không chút nghi ngờ hắn có được thực lực miễu sát U Ảnh Ma Chủ.

Ý niệm Dương Phàm vừa động, trong lòng đột nhiên cảm thấy không ổn, không chỉ là bởi Tiên Khí Thượng Giới kháng cự, càng nhiều là bởi tai họa sắp phải đối mặt.

Ầm ầm

Mặc dù Ma Vân Thành bị một kiếm chém nát, vỡ tan thành mảnh nhỏ, nhưng lực va chạm không lồ hung hăng đánh lan đến Thiên Lan điện cùng với gần Tiên Khí Thượng Giới.

Đây không phải là chuyện tồi tệ nhất.

Trong chớp mắt khi Tiên Khí Thượng Giới bị Dương Phàm nắm giữ vung kiếm, lực lượng trấn thủ địa mạch đứt gãy cùng ma uyên trước đó, ầm ầm bùng phát.

- Không hay, Địa Mạch Chi Tích muốn bùng nổ

Các Chí Cường Giả Nội Hải Thiên Dực Vương vô cùng hoảng sợ.

Một cỗ khí tức hủy diệt còn muốn khủng bố hơn trước, truyền ra từ Địa Mạch Chi Tích bên dưới.

Tuy rằng bởi vì Tiên Khí Thượng Giới tự chủ trợ giúp, khiến cho Dương Phàm không thời gian ngắn phá hủy kế hoạch của U Ảnh Ma Chủ, làm cho hàng tỷ sinh linh Nội Hải có thể kéo dài hơi tàn.

Thế nhưng khi Tiên Khí Thượng Giới rời khỏi ma uyên đang trấn áp, cũng có nghĩa nguy cơ đã giáng xuống.

"Lẽ nào vừa rồi ra tay, chỉ là để sinh mệnh chúng ta kéo dài một chút thời gian?"

Dương Phàm tràn ngập không cam lòng thật sâu.

Ầm ầm ầm

Ma uyên bùng nổ, ma khí kinh thiên muốn thoát ra, Địa Mạch Chi Tích cùng Thiên Lan điện trên nó bắt đầu lay động, ngày diệt vong đã sắp phủ xuống.

- Mau đưa Tiên Khí Thượng Giới quay về chỗ cũ.

Đông Phương dược sư cực gấp gáp nói.

Dương Phàm ngay lúc hắn nói, cùng liền tỉnh ngộ, thân người bay vọt lên, Thất Tinh Trấn Ma Kiếm trong tay hóa thành dài ngàn trượng, nhanh như chớp cắm vào chỗ ma uyên như cũ.

Thế nhưng, Địa Mạch Chi Tích vẫn rung động, mơ hồ truyền ra tiếng vỡ vụn chấn nhiếp linh hồn.

- Khó khống chế được, vết rách Địa Mạch Chi Tích đang mở rộng.

Dương Phàm kinh hô một tiếng.

Ở ngay thời khắc nguy cấp vạn phần này, ánh sáng màu vàng đất quấn quanh người Dương Phàm, một chiếc mũ hoàng giả hoàng long hí châu, xuất hiện trên đầu hắn.

Ngao

Một tiếng long ngâm, rung chuyển bầu trời, chấn nhiếp trời cao.

Viên châu vàng kim ở giữa Hoàng Long Quan bỗng nhiên lóe sáng, hoàng long hai bên trở nên sống động, giương nanh múa vuốt như muốn sống lại.

Ngay chớp mắt khi hắn đội lên Hoàng Long Quan, một cỗ long khí hoàng giả thuần túy phủ xuống thiên hạ.

Trong tiếng long ngâm rít gào, Hoàng Long Quan huyễn hóa ra hai con rồng ánh sáng màu vàng xoay quanh người Dương Phàm, tiếp đó phóng ra một cỗ hoàng long khí tường hòa.

- Chí Bảo Long KhíHoàng Long Quan!

Kim Giao Vương là người đầu tiên thốt lên, sắc mặt thay đổi trong chớp mắt.

Lúc Hoàng Long Quan hiện thế, một cỗ lực lượng huyền bí không thể nắm bắt, thấu triệt thiên địa, câu thông số mệnh.

Dương Phàm bỗng nhiên cảm giác có thể tăng phúc uy lực cho Tiên Khí Thượng Giới, tình thế lập tức có xu hướng tốt lên, các nhân tố có lợi đều tụ về phía mình.

Đây là một loại cảm giác kỳ dị khó có thể nói rõ, cùng làm cho Dương Phàm mơ hồ rõ ràng chỗ tốt chân chính của Chí Bảo Long Khí.

Hơn nữa, dưới áp lực khí tức Tiên Khí Thượng Giới, uy năng Hoàng Long Quan cũng không bị ngăn chặn, thậm chí hỗ trợ lẫn nhau.

Chẳng qua Dương Phàm cùng chỉ có thể miễn cưỡng tạm thời ổn định thế cục, bởi vì vết rách Địa Mạch Chi Tích đã mở rộng một bước, càng thêm khó trấn áp hơn trước kia.

- Nhanh lấy ra linh châu truyền thừa của các người, bằng không đừng ai muốn sống sót!

Thân thể Dương Phàm treo ngược, hai chân trên trời, hai tay đặt trên chuôi kiếm Tiên Khí Thượng Giới, hai con rồng vàng số mệnh xoay quanh người, lực số mệnh huyền bí, thông triệt thiên địa.

Ở trước mặt Tiên Khí Thượng Giới dài cả ngàn thước, hắn có vẻ nhỏ bé như con kiến, thế nhưng mọi người đều rõ ràng, nam tử trước mắt tạo nên tác dụng trọng yếu thế nào.

Nếu không có hắn, khoảng khắc trước đó Thiên Cầm Nội Hải có thể đã bị hủy diệt, chính bọn họ cũng đừng nghĩ tới việc sống sót.

Theo Dương Phàm quát lớn ra lệnh, các Chí cường giả Nội Hải do dự trong chớp mắt, đều tế ra linh châu truyền thừa của mình.

So với linh châu truyền thừa, bọn họ càng thêm quỷ trọng sinh mệnh của mình.

Dù là bọn họ có thể giữ mạng, cũng không cách nào gánh chịu nghiệp lực do hàng tỷ sinh linh hủy diệt mang tới.

Vù vù vù

Bảy viên linh châu truyền thừa hóa thành từng cột sáng, truyền ra tiếng "keng keng keng" giòn tan, liền khảm vào khe rãnh trên Tiên Khí Thượng Giới.

Chỉ thoáng cái, uy năng Tiên Khí Thượng Giới tăng vọt, mây sáng bảy màu phá tan mặt nước bầu trời, một cỗ sấm sét màu xanh nhập vào ma uyên bên dưới.

Rất nhanh, Địa Mạch Chi Tích liên tục rung chuyển, bị khống chế hữu hiệu.

- Đừng để U Ảnh Ma Chủ chạy trốn.

Thiên Thu Vô Ngân thầy tình hình đã cơ bản ổn định, thân hình nhoáng lên, đuổi theo hướng U Ảnh Ma Chủ.

Đằng Linh Vương hóa thành một đoàn ánh sáng bạc, chợt lóe liền biến mất, cùng đuổi theo hướng một cái U Ảnh cuối cùng đang trọng thương của U Ảnh Ma Chủ.

- Nếu không chém giết ma đầu này, Nội Hải khó có thể yên bình.

Đông Phương dược sư giọng nói già nua truyền khắp hải vực gần đó.

- Đã như thếBản vương cũng trợ giúp các người một tay.

Kim Giao Vương hít sâu một hơi, sắc mặt trang trọng, vung tay lên, trước mắt xuất hiện một cái rương vàng kim bị ngọc phù màu bạc niêm phong.

Các Chí Cường Giả bên cạnh nhìn sang, đều hiện vẻ kinh dị. Chiếc rương vàng kia chất chồng cấm chế, làm người ta da đầu tê dại, trong lòng cũng không khỏi mơ màng: rốt cuộc là tồn tại gì, làm cho Kim Giao Vương trịnh trọng như vậy.

Dương Phàm lại cảm giác được Hoàng Long Quan khẽ kêu gọi, chợt sinh cảm ứng, ánh mắt hiện tia sáng kỳ dị, nhìn chằm chằm cái rương vàng kia.

Kim Giao Vương gỡ xuống ngọc phù màu bạc, lại trừ bỏ tầng tầng cấm chế bên trên, rốt cuộc mở chiếc rương vàng ra.

Giờ phút này, những người bên cạnh đều ngừng thở.

Được bảy viên linh châu truyền thừa trợ giúp, Dương Phàm đã ổn định hữu hiệu Địa Mạch Chi Tích, tạm thời sẽ không có nguy hiểm.

Thế nhưng, sau khi rương vàng mở ra, bên trong lại xuất hiện một chiếc hộp ngọc như thủy tinh.

Hộp ngọc thủy tinh này, cũng chất chồng cấm chế, làm cho Dương Phàm kinh ngạc không thôi.

Kim Giao Vương cánh tay run rẩy, hóa giải cấm chế trên hộp ngọc thủy tinh, mở nó ra.

Lập tức, một tia ánh sáng vàng kim bắn ra từ trong hộp ngọc, mơ hồ có một cỗ lực lượng huyền bí thông thấu thiên địa cùng loại như Hoàng Long Quan.

Mọi người ngưng mắt nhìn sang, rõ ràng là một chiếc cung khắc hình rồng vàng, đây cung mảnh như sợi tóc, rung động oong vang, kéo căng thật chặt.

Ngay khoảng khắc chiếc cung hiện thế, Hoàng Long Quan trên đầu Dương Phàm lập tức giao hòa cùng nó.

"Cửu Ngũ Chí Bảo Long KhíThiên Long Cung!"

Dương Phàm bỗng nhiên biết được lai lịch cùng tin tức chiếc cung này.

Thiên Long Cung: Một trong Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí, Trong truyền thuyết dùng gần da xương cốt Chân Long Độ Kiếp, các tài liệu luyện khí chí bảo ở giới này chế thành, Cung này được xưng là cự ly công kích xa nhất giới này, một khi bị tập trung, khó có thể trốn tránh.

Ánh mắt Kim Giao Vương phức tạp, cầm lấy Thiên Long Cung, cố ý vô tình liếc nhìn Dương Phàm.

- Nhanh bắn chết U Ảnh Ma Chủ đi.

Dương Phàm nhàn nhạt nói, hắn cũng có lòng dòm ngó chiếc cung này, nhưng không ngốc đến mức ra tay ngay bây giờ.

Huống hồ trước mặt Kim Giao Vương cũng có được Chí Bảo Long Khí, Dương Phàm cũng không có nắm chắc tất thắng.

Kiêng kị nhất, chính là một khi bại lộ Chí Bảo Long Khí quá lâu, sẽ khiến người đại thần thông hoặc là người cũng có Chí Bảo Long Khí khác ở cùng giới chú ý, dẫn tới họa sát thân.

Kim Giao Vương nâng Thiên Long Cung lên cao ngang vai, sau đó vận chuyển pháp lực long khí cả đời, một tia kim quang chói mắt quấn quanh dây cung.

Dây cung màu xanh đen, chậm rãi kéo dài ra, lóe ra ánh sáng màu vàng sậm nhàn nhạt.

Oong

Trên dây cung Thiên Long Cung, ngưng kết ra một mũi tên ánh sáng màu vàng, quấn quanh ánh sáng xanh, chậm rãi nhắm một vị trí nơi hải vực.

Vào lúc này, U Ảnh Ma Chủ bị thương không nhẹ, đã trốn ra phạm vi trăm dặm.

Lấy trình tự bậc cao so sánh, đối thủ chạy ra ngoài trăm dặm, đã ngoài tầm với.

Thế nhưng, trong mắt Kim Giao Vương lộ ra một tia châm chọc, mũi tên ánh sáng vàng nhắm ngay U Ảnh Ma Chủ không lập tức bắn ra, mà chậm rãi súc lực.

U Ảnh Ma Chủ đang kiệt sức chạy trốn, thân hình đột nhiên run lên, chỉ cảm thấy linh hồn của mình đã bị tập trung.

Tập trung linh hồn.

Đây là một trong thần thông đáng sợ nhất của Thiên Long Cung.

"Là Thiên Long Cung!"

Đang trong chạy trốn, ánh mắt U Ảnh Ma Chủ tràn ngập sợ hãi.

Trong Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí, có thể Thiên Long Cung không được xếp ở hạng đầu, uy năng thần thông cũng không phải lớn nhất.

Thế nhưng, chiếc cung này vừa lúc khắc chế U Ảnh Ma Chủ hoàn toàn là khắc tinh của hắn.

Băng

Dây cung bỗng nhiên chấn động, ánh mắt thường có thể thấy được dải ánh sáng vàng chói lóa, mũi tên ánh sáng đã biến mất. Trong khoảng khắc lướt qua mấy chục dặm, nhắm thẳng hướng U Ảnh Ma Chủ bắn tới.

Dương Phàm khẽ rung động, ở trong điều kiện biển sâu hà khắc, mũi tên ánh sáng này còn có tốc độ như thế, thật là đáng sợ.

Đồng thời, nơi mũi tên ánh sáng đi qua, nước biển đều tách ra, mơ hồ thấy được một hàng dài màu vàng lướt qua trong biển sâu.

U Ảnh Ma Chủ kinh hãi, lập tức thay đổi phương hướng, nhắm một phía khác độn đi.

Bỗng nhiên, mũi tên ánh sáng như có linh tính, gần như đồng thời đổi hướng, xoạt vù một cái xuyên qua mấy chục dặm, chỉ trong hô hấp đã đuổi tới, như một tia chớp xuyên thủng thân thể U Ảnh Ma Chủ.

Phốc

Thân thể U Ảnh Ma Chủ cứng đờ, bị mũi tên ánh sáng xỏ xuyên qua thân thể.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui