Tiên Hồng Lộ

ờ thời khắc tối nguy cắp, Thiên Lan tiên trận mở ra, nghịch chuyển cục diện bại vong.

Đồng thời. Thiên Lan tiên trận mờ ra sát cơ. thiên lôi lực đáng sợ nháy mắt đã diệt sát mấy vạn tu sĩ đại quản tiến sát tới đại trận.

Dưới Thiên Lan sát trận, chi có Hóa Thẩn đại tu sĩ mới miễn cưỡng bảo mệnh. Những tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ khác, thậm chí một bộ phận cường giá Thông Huyền cũng bị thiên lôi oanh kích thành tro bụi.

-Trận pháp này có chút tương tự với đại trận ớ Thiên Lan Điện...

Dương Phàm hít sâu một hơi. bắt đầu quan sát thượng cổ tiên trận trong truyền thuyết. trong lòng thẳm nghĩ:

"Không biết tiên trận này có thê ngăn cản sự tiến công của sáu Vương hầu và trăm vạn đại quân tu sĩ bậc cao tấn công được không?!"

Vài tên Vương hẩu cũng hít sâu một hoi lãnh khí.

- Toàn bộ thổi lui ra ngoài mười dặm.

Sắc mặt Phượng Thanh Hẩu đột biến, lập tức t hay đổi mệnh lệnh, hô lên một tiếng rơi vào tai của tất cả thủ lĩnh của các lộ quân.

Tuy nhiên, còn có gần vạn tu sĩ đã lao vào trong Lăng Đính Tiên Phong, lập tức lâm vào tuyệt cảnh! Ngoài có sát trận, trong có tu sĩ Tiên Đạo Tỏng vây sát, gân như toàn quán bị diẹt!

- Thiên Lan tiên trận trong truyền thuyết còn đáng sợ hơn so vói tưởng tượng. Nghe nói đại trận này chinh là do đại năng Thiên Lan tán tiên bố trí từ thời thượng cô!

Thiên Lâm Hầu đứng từ xa quan sát toàn bộ đại trận Lăng Đính Tiên Phong, trong mắt có vài phần hung phấn và chờ mong.

- Kiểm tra số lượng thương vong!

Sắc mặt của Phượng Thanh Hầu có chút khó coi. Cũng may lần phát động tiến công vừa rồi cũng không chán chinh lên hết. còn lưu lại ba mươi vạn tu sĩ tọa trấn phía sau.

...,sSìy

Không lâu sau, một gã cường giả Thòng Huyênbáo cáo:

- Bẩm Vương hầu đại nhân, một lẩn tiến công vừa rồi, tổng cộ thương vong chừng sáu vạn tu sĩ. Ước tính ban đầu. trong đó có mấy trăm tu sĩ Hóa Thẩn sơ kỳ. bảv tám vị Hóa Thần trung kỳ, vài người khác bị thương...

Nghe xong báo cáo. Phượng Thanh Hầu đã khôi phục lại sự bình tình, nhìn chẳm chẳm Thiên Lan tiên trận đang bao phủ phạm vi Lăng Đính Tiên Phong rộng mấy ngàn dặm kia. T rong lòng nàng thẩm nghĩ:

"Sáu vạn tên tu sĩ tử vong, bức bách Tiên Đạo Tòng phái mở ra Thiên Lan tiên trận vốn đù sử đụng khi gặp ngU^2» ôn, rốt cuộc có đáng giá hay không?!"

Trên khóe miệng nàng nôi lẻn một tia cười lanh, trong lòng đà có đáp án.

Dùng chính lời nàng ta từng nói, chi cẩn vận chuyển như ý năm mươi vạn đại quân đã có thê hủv diệt Lăng Đính Tiên Phong, huống chi còn có năm Vương hâu còn chưa ra tay. viện quân phía sau cũng chưa tới.

- Thiên Lâm Hầu. ngươi là trận pháp tông sư đứng đẩu của Đại Tẩn, mau chóng phá giải tránh pháp này đi!

Ánh mắt Phượng Thanh Hầu nhìn về phía lão già ăn mặc mộc mạc với đôi mi trắng phau bên cạnh.

- Ha ha ha, giao cho lão phu đi! Trận này tồn lưu từ thượng cổ Tiên Tần tới nay, không thể hoàn mv không sơ hởi được, huống chi tư liệu liên quan tới đại trận này ta cũng đã từng nghiên cứu.

Thiên Lâm Hầu mị khới árih mắt. chậm rãibay về phia Thiên Lan tiên trận, chuyển động xung quanh để đánh giá.

Ầm

Khi hắn tới gần tiên trận, từ bên trong lập tức đánh ra vài đạo thanh lôi, đánh thẳng lẻn người hắn.

Nhưng Thiên Lâm Hầu vẫn bình vên vô sự. lại gần đánh giá. xúc phát nhiều loại sát trận và một ít mê huyễn trận.

Sau nửa canh giờ, Thiên Lâm Hầu khẽ cau mày. trớ về thấp giọng nói:

- Thiên Lan tiên trận gồm có thủ hộ cấm chế, phối hợp sát trận, mê huyễn trận và khốn trận! Đây là một đại trận tòng hợp trước nay chua từng có, không có sơ hớ nào rõ ràng cả! Tuy nhiên, trận pháp này chi có tính uy hiếp đối với những kè dưới Hóa Thẩn đại tu sĩ. phạm vi công kích là mười dặm, đủ đê nháy mắt diệt sát Nguyên Anh bậc cao. khu vực trung tâm có phạm vi một dặm, đủ để giết chết những Hóa Thần bậc cao bình thường. Trong đó thủ hộ cấm chế không thể ngăn cản tu sĩ cấp Thông Huyền, mẻ huyễn trận phối hợp vói sát trận rất lợi hại, Ngay cả cấp Thông Huyển cũng có thể bị lạc vào. hoặc bị vây khốn.

. _~, vừ

- Trận này chăng lẽ hoàn mỹ vô khuyêt sao?

Phượng Thanh Hầu lộ ra vẻ khó có thể tin.

- Cũng không hoàn toàn! KHuyết điểm của nó là phạm vi bao tnàm quá lớn, bao phủ cà Lăng Đính Tiên Phong, ngăn cản không được cường giả đinh cao. Chi cần tìm ra chỗ vếu hơn, tốt nhất là "nội ứng ngoại hợp" thì phá giải trận pháp này cũng không phải là không thể.

Ánh mắt Thiên Lâm Hẩu lóe lên, lại nhắm mắt lại, chìm đắm vào một trạng thái nào đó!

- Viễn trinh công kích, tiêu hao linh khí của trận pháp này!

Phượng Thanh Hầu lại phái ra sáu mươi vạn tu sĩ, chia làm ba đội. t hay nhau công kích toàn bộ Thiên Lan tiên trận.

Dưới Sự công kích của mấy chục vạn tu sĩ, Thiên Lan tiên trận cũng nổi lên những gợn số li ti. ánh sáng lúc ảm đạm, lúc sáng lên.

Bói vì phạm vi bao phủ của Thiên Lan tiên trận quá lớn. phạm vi sát trận chi có mười dặm, phe Trấn Đông Hẩu chi tiến hành viễn trình công kích cho nên cũng không bị sát trận công kích.

Trên Lăng Đính Tiên Phong.

- Cứ tiếp tục thế này cũng không hay! Thiên Lan tiên trận cùng không thể chịu đựng được sự công kích không ngừng của mấy chục vạn tu sĩ bậc cao.

Vài vị Trường lão đều lộ ra vẻ lo lắng.

- Phái thêm người chú trì đại trận, hơn nữa... từ bó tầng thứ nhất, thứ hai và thứ ba của Lăng Đính Tiên Phong. Toàn bộ lui về thủ ớ sáu tâng núi phía trên, thu nhỏ phạm vi của tiên trận lại.

Ánh mắt mẫn duệ của Tam Kiếm Trướng lão bình tĩnh, nhanh chóng ra lệnh.

Rất nhanh, bảy tám mươi vạn tu sĩ ớ ba tảng núi bén dưới đêu lao lẻn sáu tầng phía trên.

Bói vì toàn bộ ngọn núi có hình kim tự tháp, từ dưới lên trên càng lúc càng nhỏ. Do đó sau khi từ bó ba tẩngbên dưới, sáu tầng núi bên trên đã hoi chật chội.

Tuy nhiên, sau khi phạm vi tiên trận thu nhỏ lại, lực phòng ngự lại gia tăng rất nhiều. Cho dù mấy chục vạn tu sĩ t hay nhau công kích vẫn có thể chống đỡ.

Một lúc lâu sau. Thiên Lâm Hầu bỗng nhiên mở mắt ra, nhin chẳm chẳm Thiên Lan tiên trận ớ phía trước, lạnh nhạt nói:

- Phái một gã Vương hâu đi tấn công tiên trận, lại cho ta bốn vạn đại quán cùng bốn gã Hóa Thản đại tu sĩ.

- Được!

Phượng Thanh Hầu gật đầu. lập tức bố trí quân lực.

-Đẻ ta tới đi!

Tên Vương hầu thanh niên kia có chút không kiểm chế được.

- Kim Bẳng Vương, tốc độ và lực còng kích của ngươi đểu rất mạnh. Vậy để ngươi xuất chiến đi!

Kim Bẳng Hầu liền tự tin cười nói:

- Hãv xem ta phá tiên trận này đây!

Tiếng nói vừa dứt. một đạo vũ mang màu vàng liền xẹt lên bầu tròi.

Ngay sau đó. một cỗ tinh thản uy lực hùng hậu từ hư không ầm ẩm buông xuống phạm vi vạn dặm, khiến cho vô số tu sĩ trên Lăng Đính Tiên Phong lâm vào chấ động.

Xuy~~

Vũ mang màu vàng khoảnh khắc vọt tới trước tiên trận, trực tiếp xé mở một lồ hổng rộng mấy chục trượng trên quầng sáng bảv màu của tiên trận.

Sát trành lực đánh lẻn người hắn cũng không có ảnh hường gi, bị Thẩn Hư lực đảm nhận hấp thu.

- Công kích!

Tam Kiếm Trướng lão quát lạnh một tiếng. Lập tức có ba bốn vị Trường lão dẫn theo mấy trăm tên cường giả Hóa Thản phát động công kích tới Kim Băng Hâu.

Ngoài ra lại có hơn mười vạn tu sĩ phát động công kích về khu vực Kim Bẳng Hầu.

Pháp bảo. pháp thuật của mười mấy vạn tu sĩ khiến Kim Bẳng Hầu nàng mình, chợt lóe lẻn giữa hư không đã lùi ra hươn trăm dặm, tránh thoát đa số công kích. Không hổ là Vương hầu am hiểu tốc độ.

Ẳm~!

Đồng thời, Thẩn Hư lực lại buông xuống, một đám mấy trăm tên tu sĩ Tiên Đạo Tông trực tiếp bỏ mạng.

- Đáng giận!

Các đệ tử trên Lăng Đính Tiên Phong đểu vừa hận vừa sợ hắn.

Phóng nhãn toàn bộ Tiên Đạo Tông, ngoại trừ Bạch Vũ lão tiên, không ai có thể chém giết được cường già Thẩn Hư. Huống chi người này am hiểu tộc độ và công kích. Ngay cả Bạch Vũ lão tiên đích thán tới thì nhiêu nhát cũng chi có thê đánh bại hắn hoặc khiên hắn bị thương. Nếu muốn giết chết hắn thi thật sự cũng là chuyện khó khăn.

-ồ?

Kim Bẳng Hầu phát hiện nơi tiên trận mà hắn vừa xé rách không ngờ chi qua một lẩn hô hấp đã khép lại.

- Hừ! Một khi đã như thế. ta cứ công kích liên tục!

Kim Bẳng Hầu hóa thành một vũ mang kinh thiên, liên rục xuyẻn qua cạnh đại trận, không ngừng công kích, thi thoảng lại lấy đi tính mạng của vài trăm tên tu sĩ.

Đổng thời với đó, Thiên Lâm Hầu dẫn dắt bốn vị Hóa Thần đại tu sĩ cùng bốn mươi vạn đại quân phản tán xung quanh, công kích vào các vị trí đặc biệt của đại trận.

Ôns~~ vò

Thoáng chốc, hào quang tiên trận ảm đạm rắt nhiều!

Thiên Lảm Hầu không hỗ là trận pháp tông sư. chỉ một lát đã tìm ra được nhừng chỗ yếu

nhược trên tiên trận.

- Ha ha, Kim Bẳng Hầu. tấn công nơi này!

Thiên Lâm Hầu lộ ra vẻ tươi cười, hoa tay lên một cái, trong hư không xuất hiện một bản tay không lồ lớn tới trăm trượng do Thản Hư lực hình thành. Phù một tiếng, đã phá ra một lỗ thủng rộng tới trăm trượng.

Kỳ lạ là lỗ thủ này khép lại rất chậm rãi.

Mà bốn tên Hóa Thẩn đại tu sĩ còn lại cũng dẫn theo mấy vạn tu sĩ công kích các vị trí khác. Sức khôi phục của tiên trận khó có thê truyền tới nơi này.

- Thật tốt rồi!

Kim Bẳng Hầu mừng rỡ. khoảnh khắc bay tới đây. liên thủ với Thiên Lâm Hẩu. Hai người chi một lát đã xé mở ra một lỗ thủng rộng tới ngàn trượng.

- Tập trung binh lực, theo lồ thủng kia giết vào!

Phượng Thanh Hầu lớn tiếng quát!

- Hai người các ngươi đi hỗ trợ Kim Bẳng Hẩu gánh vác sát trận lực. để bọn họ giết vào trong!

Phượng Thanh Hầu để hai tên Vương hầu còn lại bên cạnh cũng gia nhập vào cuộc chiến.

- Thiên Lâm Hầu, ngươi chi huy cuộc chiến!

Phượng Thanh Hầu quyá đoán giao quyền chi huy mấy chục vạn tu sĩ tiền phương cho trận pháp tông sư Thiên Lâm Hâu.

Kim Bẳng Hầu và ba vị Vương hầu kia đã mớ rộng lỗ thủng nơi đại trận lên tới vạn trượng. Sau đó phát động Thần Hư lực, trực tiếp đón đỡ sát trận lực ờ khu vực này.

Mà Kim Bẳng Vương dẫn dắt mười vạn tu sĩ, giết vào trong Lăng Đính Tiên Phong.


- Không dễ vào thế đâu!

Trong Lăng Đính Tiên Phong là một mảnh hồn loạn, dưới sự mở đường của một vị Vương hầu. hai vị Vương hầu trấn thủ lỗ thủ, tu sĩ phe Tiên Đạo Tông căn bản không có sức phán kháng.

Còn nữa, Trấn Đông Hầu đang chiến đấu với Bạch Vũ lão tiên cũng khiến khí vận lực cùa Chí Bào Long Khí gia tăng phía dưới.

Thê của phe Trân Đông Hâu đã không thê đỡ.

- Chẳnglẽ Tiên Đạo Tông nhất địrih phải diệt môn sao?

Dương Phàm thở dài một hơi. chậm rãi đứng lên. nâng Vô Song Đoạn Kiếm.

Nhưng hắn cũng biết rõ, nhiều nhất hắn cũng chi kiềm chế được một gă Vương hầu, không có sức để xoay chuyển đất trời.

Đúng lúc này. ớ ngoài mấy vạn dặm truyền tới một thanh âm tuyệt lãnh, bá đạo!

- Ha ha ha... phán quân Trấn Đông Hầu. một đám ô hợp! Bổn hoàng tới đây. ngươi còn chưa thúc thủ chịu trói sao?!

Thanh âm kia từ mấy vạn dăm ớ xa truyền tới. Một cồ hoàng giả long uy quán lâm đại địa khiến mấy chục vạn đại quán cảm giác vô cùng bị áp lực.

- Không ổn, dĩ nhiên là hắn...

Đang giao chiến với Bạch Vũ lão tiên, sắc mặt Trấn Đông Hầu đại biến.

Theo thanh âm kia vang lên, cạnh lỗ thủng nơi tiên trận có một nam nhân lạnh lùng mặc long bào màu vàng, cao tới trăm trượng ngưng kết thành.

Hắn buông xuống mang theo từng trận rồng ngâm và hoàng giả khí.

Ba~—

Hoảng giả lạnh lùng mặc long vào kia nâng tay lên vỗ, long khí màu vàng rít gào lao ra, đánh nát Thần Hư hóa thản của Kim Bẳng Hầu tê toái.

- Là ngươi... Tần... Hoàng!

Sắc mặt Kim Bẳng Hẩu trắng bệch, thanh âm run rẩy.

- Không ổn, là Tẩn Hoàng.

Hai gã Vương hầu khác vội vàng bay tới tiếp ứng.

- Hoàng tộc bí Kỳ... Long Khí Phệ Thiên!

Chi thấy Thẩn Hư phản thản của Tẳn Hoàng mở hai tay ra. một mảnh long khí kim văn cuồn cuộn trừo ra, nuốt thiên phệ địa!

Ba vị Vương hầu hoàng hốt. tất cả công kích và thẩn thông đểu hóa thành hư vô bới Long Khi Phê Thiên.

V0

Ba người liên tục hô lên. bị đẩy lui ra cả mấy trăm trượng, sắc mặt trắng bệch.

- Đám phản quân các ngươi còn không quy xuống chịu chết!

Tần Hoàng với long bào màu vàng nơi thân lạnh lùng bá đạo, hét lớn một tiếng như lôi đình. Long uy vô thượng áp xuống, kinh sợ toàn trường.

(*) Một người đủ giữ quan ải

Thanh âm lănh lẽo như lôi đình mang theo hoàng giả long uy vô thượng kinh sợ toàn trượng.

Ba đại Vương hầu bị một chiêu đẩv lui.

Động tác của mọi người đều bị dừng lại.

Ngay cả Trấn Đông Hầu đang giao chiến với Bạch Vũ lão tiên cũng không ngoại lệ.

Tẳn Hoàng!

Người này chính là Tẳn Hoàng, đương kim thống trị giả cao nhất của Đại Tần Vương Triều sao?!

Tràng thượng lâm vào một mảnh tĩnh mịch. Hơn trăm vạn tu sĩ dưới hoàng giả long uy này, trong linh hôn huyết mạch tự nhiên sinh ra một cồ quy bái.

- Tẳn Hoàng luôn luôn không ròi khói hoàng cung, sao lúc này lại xuất hiện ờ đây?

Tọa trấn phía sau. nắm trong tay hơn trăm vạn tu sĩ, trong mắt Phượng Thanh Hầu cũng hiện lên một tia kinh ngạc.

Nhưng nàng đã nhanh chóng khỏi phục lại vé binh tĩnh, triển khai thẩn thức nhin về phía Thản Hư hóa thân này.

Giờ phút này. buông xuống ở bén lỗ thủng tuy nhiên chi là Thẩn Hư hóa thân của Tẩn Hoàng ớ ngoài mấy vạn dặm mà thôi.

Thẩn Hư hóa thán cao trăm trượng kia có khuôn mặt lạnh lùng bá đạo, thản mặc long bào, ánh mắt giận dữ. vương giả chi uy đáng sợ khiển vô số tu sĩ nơi này cũng không thể thở nổi.

Tần Hoàng chi nộ. ai có thể đảm đương?!

- Ha ha ha, Tuấn nhi tiểu điệt, ngươi chi phái tới một khối phán thản đă vọng tướng nghịch chuyển đại cục sao?!

Thẩn thức Trấn Đông Hầu đảo qua mấy vạn dặm ớ ngoài, trong lòng thẩm thớ phào một hơi. ý cười trong mắt càng đậm.

Nếu bản tòn Tẩn Hoàng buông xuống có lẽ có thể nghịch chuyển đại cục. Nhưng người tới chi là một khối phần thân, cho dù thực lực mạnh tới mấy đi nữa thì nhiêu nhất cũng chi đổi địch được một vị Vương hầu mà thôi.

Thế nhân đểu biết dã tâm của Trán Đông Hầu. Hắn liên thủ với tám lộ Vương hầu. đổi kháng lại Tân Vương cũng không phải chi ở ngày một Ngày hai.

về mặt bối phận, hắn thậm chí còn cao hơn đương kim Tẩn Hoàng.

- Hóa ra chi là một phản thân của Tẩn Hoàng.

Thiên Lâm Hầu thớ phào một hơi.

- Người tới chi là một khối phản thân, lại không mang theo Cửu Long Tỷ. có thể làm được gì?!

Khí thế của ba đại Vương hầu lập rức khỏi phục, đồng thòi ngưng tụ ba Thẩn Hư hóa thản, thi triên các loại thân thông, giao chiến vói Thân Hư hóa thản của Tân Hoàng.

Ầm

Theo chiến đấu của mấy đại Thẩn Hư hóa thân, toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong cũng lâm vào run rẩy. Thiên Lan tiên trận tạo nên cồ cỗ gợn sóng.

- Mặc dù chi là phản thán của Tản Hoàng nhưng cùng cực kỳ phiền toái!

Phượng Thanh Hầu chân mày nhấc lên.

- Tam Hoàng thúc, nhiều năm không gặp. thực lực của ngươi đã tăng trưởng không ít. lại có thể áp chế Bạch Vũ lão tiên. Quả nhân lần này ra tay. tuyệt đối sẽ không thể để kế hoạch của các ngươi thành công. Hơn nữa, bôn hoàng cũng không phải chi tới một mình...

Thanh âm bá đạo của Tẩn Hoàng truyền vang.

Chi nửa khắc, Tẳn Hoàng vói sắc mặt lạnh lùng cao ngạo đã lóe lên kim quang chói mắt. hạ xuống Tiên Đạo Tông.

Mà lúc này. Thần Hư hóa thân của hắn cũng phốc một tiếng, dưới sự liên thủ của ba đại Vương hầu đã hóa thành hư vô.

Vén vẹn chi là do ý niệm ngưng tụ mà thành. Thẩn Hư hóa thản của hắn đã khiến ba đại Vương hầu mệt mòi ứng phó. Từ đó có thê thấy được người tới tuy chỉ là một khối phần thân nhung thực lực vẫn mạnh hơn những Vương hẩu bình thường.

/V*

- Đây là đương kim Tản Hoàng?

Dương Phàm ngưng mắt nhìn tới.

Tẩn Hoàng thoạt nhìn rất trẻ tuổi, khuôn mặt lãnh ngọc, tuẫn nhã vô cùng. Chi là cỗ báo đạo lãnh khốc, cao cao tại thượng của hắn khiến hắn không có chút cám giác dễ gẩn nào!

ở nét mặt. hắn có vài phần tương tự như Tiểu Hân. long bào trên người hắn có khắc long văn trang nghiêm mà xa xưa. Một cỗ khí vận lực bàng bạc huyền bí lóe lên vô tận.

Long bào này chính là Chi Bào Long Khi cồn Long Bào. chính là áo bào của hoàng giả, chi có hoàng đế mới có tư cách mặc!

Hưu—

Mấy ngàn dặm ở ngoài, một nam nhản bình phàm vô kỳ bay tới. Hai tay hắn chắp sau lưng, ánh mắt khép kín, bộ dáng như không nghe, không thấy ngoại vật!

Sự tồn tại của người này rất đễ bị người khác xem thường.

Hắn nhìn như rất bình thường nhưng dáng người cao ngất, vĩ ngạn bất quẩn, cặp màv như kiếm, ánh mắt như sao. vô cùng tuấn lãng.

Đây là một nam nhân hoàn mỹ không thể hoàn mỹ thêm. Nhung ý cảnh của hắn đã đạt tới độ đăng phong tạo cực, phán phác quỵ chân, quang mang nội liễm.

- Là hắn...

Dương Phàm gần như kinh hô một tiếng!

Người áich Maừ'ixl6ỉ2

- Lẩn này. bổn hoàng không chi tới một người! Hắn là sư phụ của ta... Thiên Thu Vô Ngân!

Tẩn Hoàng nâng tay lên giải thích, như muốn giới thiệu người này cho Tam Hoàng thúc Trấn Đông Hâu. lại nhưtuyên chiếu thiên hạ.

Mà lúc này. nam nhản như đang chim đắm vào một cảnh giới nào đó chậm rãi mớ mắt ra.

Trong phút chốc, hắn như hóa thành trung tâm của thế giới, dung nhập vào gió. dung nhập vào mỗi ngóc ngách vạn vật...

Đó là một loại ý cành thiên thu bất diện, vô ngân vạn cổ! Dường như trên thể gian này, không có bất cứ thứ gì có thê lưu giữ được hắn.

Chi là, chóp mắt khi hắn mở mắt ra. hơi gật đẩu vói Thiên Nhất Hồn Thủv rồi lại chim đắm vào trong tu luyện lĩnh ngộ, thản mình nhẹ nhàng xuyên qua Thiên Lan tiên trận. Sát trận đáng sợ kia lướt qua vạt áo của hắn, giống như truợt qua vậy!

Thản ảnh cao ngất của hắn bay tới tầng núi thứ tám, hạ xuống bên cạnh một nam nhản nho nhã đang cầm một thanh đoạn kiếm trong tay.

- Dương Dược sư, chúng ta lại gặp mặt!

Vẻ mặt đạm mạc, cứng nhắc của Thiên Thu Vô Ngân lần đầu tiên lộ ra vé mim cười, lại mớ mắt đánh giá Dương Phàm, nói:

- Tiến bộ tu vi của ngươi có chút chậm đó!

Ngoại trừ Tẩn Hoàng và Dương Phàm, hắn dường như không nhìn thấy bất cứ người nào khác.

- Chi là một tu sĩ Hóa Thẩn hậu kỳ mà thôi! Tẳn Tuấn tiểu điệt ơi. đây là sư phụ của ngươi sao?

Trấn Đông Hầu cười giễu cợt. Không quán chuyện phía dưới, tiếp tục triển đấu với Bạch Vũ lão tiên.

- Hóa Thẩn hậu kỳ?! Chi một cái chóp mắt. chúng ta đã có thể chém giết!

Mấy lộ Vương hầu khác cùng vang lẻn tiếng trừo phúng, cười ha hả!

- Ta cũng không như Thiên Thu tông sư, ngoại trừ tu luyện ra cũng không quán việc khác.

.A V*

Dương Phàm lạnh nhạt nói. cùng Thiên Thu Vô Ngân bốn mắt nhin nhau.

Khi hai người nói chuyện, những thanh âm kêu gào và tạp âm khác đều như một làn khói nhẹ.


Thiên Thu Vô Ngân gật gật đầu. tò vẻ đồng ý. sau đó lại nhẩm mắt, như đang chìm đắm vào một trạng thái nào đó.

Điểu Dương Phàm nói ngược lại là sự thật! Thiên Thu Vô Ngân dường nhu không lúc nào không tu luyện và tham ngộ. Hơn nữa có được thiên phú và ngộ tírih ngạo thị thiên hạ. Nếu không phải tu luyện Tam Linh Hóa Nhất, loại công pháp phải khó khăn gấp mười lần những công pháp bình thường thì chi sợ giờ cùng không chi còn là Hóa Thẩn hậu kỳ!

Khi Thiên Thu Vô Ngân và Tẩn Hoàng tới. Đoạn Kiếm trong tay Dương Phàm hung phấn vô cùng.

- Thật sự là một sự tồn tại kỳ lạ! Áo nghĩa trong kiếm này khiến ta cám thấy đáng sợ!

Thiên Thu Vô Ngân không mớ mắt ra. vẫn chú ý tới Vô Song Đoạn Kiếm.

- Đối thủ thật cường đại!

Dương Phàm cảm nhặn được tình, cảm dao động của Vô Song.

Dương Phàm cũng không hỏi mục đích tới đây của Thiên Thu Vô Ngân, cũng bắt đẩu chú ý tới tình hình cuộc chiến.

Tẩn Hoàng hạ xuống trước cái lỗ thúng của Thiên Lan tiên trận, cổn Long Bào trên người phóng xuất ra hoàng giả long khí vô thượng, lập tức triệt tiêu khí vận lực xuất phát từ Bàn Long Giới của Trấn Đông Hầu. Sĩ khí của mấy chục vạn đại quán lập tức hạ xuống.

- Tẩn Hoàng giá lâm, hạ quan có lễ!

Kim Bẳng Hầu ớ ngoài mặt thi lễ nhưng cùng không có kính ý chán chính!

Hãvbớt sàm ngôn đi! Xử phí phần thân tênbạo quân này đă!

Hai đại Vương hầu khác nhất tề tế ra Thông linh pháp bảo. cùng Hên thủ với Kim Bẳng Hẩu. cùng nhau đối phó Tẩn Hoàng.

Tần Hoàng cười lạnh một tiếng, cồn Long Bào trên thẩn lóe lên kim quang trùng thiên, một con khí vận thẩn long xoay quanh thân, bày taỵ ngưng tụ ra long khí vô cùng mạnh mẽ, hình thành ba con Kim Long lóe ra kim qua chói mắt.

Ba con Kim Long này. mỗi con đểu sống động như thật, dài tới mấy chục trượng, phát ra từng trận rông ngâm, uy lực kinh thê hãi tục. c

*

Hai phương giao thủ. ba đại Vương hầu bị long kình khủng bổ chấn lui, khí huyết không khói bốc lên.



Giơ tay nhấc chán đã đẩv ba đại Vương hầu ra khói lỗ thủng, vẻ mặt Tẳn Hoàng khinh thường nói:

- Giống tiểu trùng như năm người các ngươi thì không biết bổn hoàng đã giết qua bao nhiêu tên!

Ba đại Vương hẩu không ngờ bị hắn coi như tiểu trùng.

Sắc mặt của đám người Kim Bẳng Hầu vô cùng âm trầm.

- Hừm. nếu bản tôn của ngươi tới đây thì còn có tư cách nói lời này. Hôm nay, để ba chúng ta liên thủ băm thây ngươi thành vạn đoạn, giúp thiên hạ tiết đi phẫn oán.

Trong đó có một Vương hẩu lạnh lùng nói. Hai chân hắn dẫm mạnh một cái. từ dưới mặt đất có hai con thổ long lóe ra làn da sáng bóng màu nâu đột nhiên tập kích, định đương trường trói buộc Tân Hoàng.

Kim Bẳng Hầu mừng rõ, thán hình hóa thành một đạo lệ quang màu vàng, một mành tơ vào đan vào nhau từ trên bâu trời áp xuống, muốn bao phủ Tân Hoàng lại.

Vị Vương hầu thứ ba cẩm trong tay một thanh độc kiếm tối đen như mực. khí tức lạnh lẽo. phù một tiếng đã đảm tới Tẩn Hoàng.

Khóe miệng Tần Hoàng hơi hiện lên một chút trừo phúng. Một tay hắn hóa thành long trảo, xé rách tấm lưới tơ vàng.

- Làm sao có thể... Thòng linh pháp bảo của ta!?

Kim Bẳng Hẩu kêu lên một tiếng đau đớn.

Kia chính là Hóa Long Quyết trong truyền thuyết hoàng tộc. Phượng Thanh Hầu tọa trấn ớ xa xa lập tức kinh hô một tiếng.

Ầm!

Một chân Tẩn Hoàng đạp xuống đất. Toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong run lên, hai con thổ long lập tức băng toái.

về phẩn công kích âm tà sắc bén của độc kiếm, vừa mới chạm vào cồn Long Bào. chi thấy kim diễm nổ lốm đổm. Trên thanh độc kiếm liền tràn ra một cỗ khói đen. một mành tiêu ngân àm đạm thất sắc.

Ầm!

Trên cổn Long Bào lóe lên một tầng quang văn màu vàng, khiến cho độc kiếm bạo liệt!

- Độc Long Kiếm của ta...

Sắc mặt tên Vương hầu kia trờ nén trắng bệch!

Cồn Long Bào: Một trong Chí Bảo Long Khí. bài danh dù khôngxếp vào tiền tam những lại là vương giả chi bào đẩv đủ tường thụv khí nhất! Vạn tà bất xâm. vạn ma bất nhập, miễn dịch vạn độc.

Xuy—

Tẳn Hoàng mặc cồn Long Bào. chi bẳng một đôi nhục chướng, nhẹ nhàng đánh cho ba đại Vương hẩu liên tiếp bại lui.

- Nếu chi luận về tu vi thì phán thản của Tẩn Hoàng không cao thấp hơn bọn chúng. Nhưng cành giới và huyên ào của hắn, lại có thêm Côn Long Bào và huyết mạch truyên thùa Tiên Tần, không ngờ có thể lực áp ba đại Vương hầu!

Dương Phàm hít sâu môt nạim lãnh khí

/1 T" fẳ • m. |4,

Cường giả Thân Hư có Chí Bảo Long Khí. thực lực cường đại hơn nhiêu lăm! Huông chi. người tới lại là Tẳn Hoàng, người có vũ lực mạnh nhất Đại Tẩn.

Không bao lâu. một mình Tần Hoàng đứng ớ trước lồ thủng của Thiên Lan tiên trận, chặn đứng mấy chục vạn đại quân.

Thật sự là nhất phu đuơng quan, vạn phu khó qua!

Theo thòi gian trôi qua, lỗ thủng của đại trận cũng dẩn khép lại. mà ba đại Vương hầu cùng bị đánh cho không còn lực hoàn thủ.

- Viện binh sao còn chua tới?!

Phượng Thanh Hầu âm thẳm lo lắng, thấp giọng lẩm bẩm.

- Phượng Thanh Hầu. ngươi đang chờ bổn tọa sao?!

Một nam nhản thẩn bí, mặc một bộ hắc giáp cổ xua ẩn nấp ờ trong bóng tối vô hạn hiện ra sau lưng nàng.

Sau lung Phượng Thanh Hầu phát lạnh. Nàng cũng không biết người này tiếp cận nàng từ lúc nào.

- Ngươi rốt cục cũng đã tới...

Phượng Thanh Hầu thớ phào một hơi.

Trên người nam nhản thẩn bí kia tản ra ma khí như ám vân, ngẩng đẩu nhìn cuộc chiến giữa Bạch Vũ lão tiên và Trấn Đỏng Hâu. cười nhạt nói:

- Lão bất tử này rõ ràng là chua đánh hết sức...

- Thiên Ma đại nhân, ngài hãy đi trợ giúp chổng lại Tẩn Hoàng đi!

Phượng Thanh Hầu cười khổ nói.

- Tẳn Hoàng? Chi là một khối phán thân, làm được gì chứ?!

Nam nhân được xưng là Thiên Ma kia giễu cợt, thân mình nhoáng lên đã vượt xa trăm dặm phía trước.

Ngay sau đó. trên Thiên Lan tiên trận đột nhiên dâng lên một vực sâu ma khí vô cùng vô

tận!

Phốc phốc—~

Trong ma vực kia có hai bàn tay khổng lổ tràn đẩy hắc khí, trong đó một bàn tay phốc lên. đã đây lui Tán Hoàng.

Ảm

Một bàn tay khác trực tiếp đánh bay ba Vương hầu kia.

- Ba con tiểu trùng trárih ra. Tẳn Hoàng cứ để bổn tọa đối phó! Hắc hắc hắc... Đă lâu không giao thủ. Tẩn Hoàngbệ hạ của ta!

Hai bàn tay tràn đầy hắc khí kia từ trong vực sâu ma khí vươn ra, trước sau giáp công Tẩn Hoàng.

- Thiên Ma môn chủ, ngươi dám đối nghịch với bổn hoàng, không sợ quả nhân tiêu diệt Thiên Ma Môn ngươi sao!?

Sắc mặt Tần Hoàng âm trầm, nhung trong mắt cùng lộ ra đôi chút kiêng ki.

Mà Dương Phàm đang xem cuộc chiến ớ xa xa thi không rét mà run, trong lòng lo lắng:

"Lẩn đại chiến Tiên Đạo Tông này đã dẫn ra rất nhiều đại nhân vật! Thể cục cũng ngày càng hồn loạn...

- Ba con tiểu trùng trárih ra, để bổn tọa đối phó Tần Hoàng. Hắc hắc hắc... Đălâu không giao thủ, Tân Hoàngbệ hạ của ta...

Từ ngoài vài trăm dặm, Thiên Ma Môn chủ đã thi triển ma đạo bí thuật, hình thành một vực sâu ma khi ở Ngay trên không nơi có lỗ thủng của Thiên Lan tiên trận.

Ảm!

Hai bàn tay tối đen cực phách từ trong vực sâu đánh xuống, đột nhiên tập kích, đẩv lui Tán Hoàng, đárih lui ba đại Vương hâu. sau đó một mình đứng đối diện Tân Tuấn.

Sắc mặt Tần Hoàng trầm xuống, có vài phẩn kiêng kị:

- Thiên Ma Môn chủ, ngươi dám đối nghịch với bổn hoàng, không sợ quả nhân tiêu diệt Thiên Ma Môn ngươi sao?

- Khặc khặc khặc... Tẩn Hoàng bệ hạ, bổn tọa thừa nhận vũ lực của ngươi là đệ nhất ớ Đại Tân. Nhưng bản tôn nắm Cửu Long Tỷ trong tay chi sợ không thê dễ dàng rời khòi Hoàng cung Đại Tần. Hôm nay để bổn tạo chà đạp ngươi một chút, dù chi là phần thân thôi! Khặc khặc khặc...

Thiên Ma Môn chủ lộ ra vài tia đắc ý.

- Hừm, bại tướng dưới tay ta mà cũng dám nói xẳng nói bậv!

Tẩn Hoàng hừ lạnh một tiếng, cồn Long Bào lập tức đẳng khói một mánh long xà kim diễm, giống nhưxúc tu, giao chiến với haibàn tay đen thui kia.

Dưới thuộc tính vạn ma bất xâm của cổn Long Bào. hào quang của hai bàn tay khổng lồ này lập tức trớ nên àm đạm.

Kim văn long khí chấn nhiếp thiên địa kia thậm chí còn lọt cả vào ma vực vô tận.

Thiên Ma Môn chủ lộ ra vẻ trừo phúng:

- Cảnh giới của ngươi và ta tương đương, mà lúc này ngươi chi là một khôi phần thân, dù mặc cổn Long Bào vào. có tường thụy long khí khắc chế công pháp ma đạo ta nhưng cùng không thê duy trì được lâu!

Quả nhiên, ma vực vô tận kia lúc đẩu là nhẹ nhàng lắc lư, hào quang ảm đạm.


Nhưng Thiên Ma Môn chủ ờ xa xa thi pháp, hai hắc thủ kia không ngừng huy vũ, tràn ra hắc khí. Ma vực vô tận cũng càng thêm thâm thúy, ngưng thật.

Tẩn Hoàngbiến sắc. Hiện tại cũng chi là một khối phần thân của hắn tới đây.

- Tẳn Hoàngbệ hạ, chúng ta cứ chậm rãi vui đùa đi...

Thản hình Thiên Ma Môn chủ nhoáng lên, bay về giữa tròi cao.

Tẩn Hoàng thấy lỗ thủng trên Thiên Lan tiên trận đã khép lại thì thản ảnh chợt lóe lên. bay thẳng lên cao, giao chiến với Thiên Ma Môn chủ.

Hai người đánh nhau, khí phách kinh thiên, âm thanh đinh tai nhức óc! Trình độ cuộc chiến này còn hơn xa hai người Bạch Vũ lão tiên, tối thiêu là ỡ thanh thế càng thêm mạnh mẽ.

- Hừm. tên cuồng vọng tự đại!

Ba người Kim Bẳng Hầu đểu có sắc mặt rất khó coi.

Tẩn Hoàng xem thường bọn họ cũng phải chịu, nhung tên Thiên Ma Môn chủ này thế mà cũng dám xem thườngbọn hắn.

Nhưng bọn hắn cũng không thể không thừa nhận thực lực của Thiên Ma Môn chủ. Vừa rồi, tuy là sự tập kích bất ngờ nhung một chiêu đã đánh bọn họ văng xa. Thực lực như thế đã hơn xa những Vương hầu bình thường.

- Tẩn Hoàng đã bị Thiên Ma Môn chủ kiềm chế. tiếp tục tấn công Tiên Đạo Tông!

Chi cần công phá Thiên Lan tiên trận, giết lẻn Lăng Đính Tiên Phong thì thắng lợi đã thuộc về chúng ta!

Phượng Thanh Hầu nhanh chóng phản tích thế cục. vô cùng binh tĩnh ra các đạo mệnh lệnh.

Không lâu sau. mấy chục vạn tu sĩ thay nhau công kích Thiên Lan tiên trận. Dưới sự chi huy của Thiên Lâm Hâu. ba đại Vương hâu lại xé mớ một lỗ thủng.

Dương Phàm không khòi thẳm than: "Rất nhiều cường già kiềm chế lẫn nhau nhưng phe Trấn Đông Hầu có chuẩn bị mà tới. vẫn còn năm đại Vương hầu nữa!

- Lão sư...

Đang giao chiến vói Thiên Ma Môn chủ. Tẩn Hoàng đột nhiên dùng thẩn niệm truyền âm cho Thiên Thu Vô Ngân.

Dương Phàm chi cảm thấy thân ánh Thiên Thu Vô Ngân chợt lóe lên. biến mất tại chỗ.

Ngay sau đó. hắn xuất hiện tại trước lỗ thủng vừa bị xé ra của Thiên Lan tiên trận.

- Ha ha ha... Một tên tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ mà cũng dám ngăn cản chúng ta sao?!

Ba đại Vương hầu cũng nhìn chẳm chẳm vào nam nhân đang nhắm chặt hai mắt chắn trước đường.

Ầm

Một Vương hầu trong đó ý niệm khẽ động, tinh thẩn uy năng trong hư không vạn dặm chuyển động, một bân tay to vô hình rộng tới trăm trượng đánh xuống.

Thiên Thu Vô Ngân cũng không động đậv nhung Thẩn Hư lực đánh trúng người hắn cũng chi như đá chìm đáy biên mà thôi.

Cái gì?!

Đám người Kim Bẳng Hầu vô cùng kinh hãi.

- Cảnh giới của người này so với tướng tượng còn cao hơn. hẳn là không kém gi chúng

ta!

Một tên Vương hầu khác lên tiếng.

Bá

Thán ánh Thiên Thu Vô Ngân nhoáng lên một cái, chia ra làm ba, một vàng, một đen. một tím.

- Ba hóa thản!

Những tu SĨ đang xem cuộc chiến, bất kể là phe Trấn Đông Hầu hay là đệ tử Tiên Đạo Tông đều vô cùng rung động.

Ba hóa thân chân thật, tu vi đều đạt tới Hóa Thần hậu kỳ.

- Điểu này sao có thể?!

Càng khó tin là ba hóa thân kia tu luyện những công pháp khác nhau.

Hóa thân màu vàng phát ra khí tức tường thụy hoàn toàn tĩnh lặng, đột nhiên ngưng tụ ngân vạn phật quang, từ bi mà chính đại.

Còng pháp Phật mòn!

Trên người hóa thản màu đen ẩn chứa ma khí kinh thiên hùng hồn, bá đạo tuyệt luân.

Còng pháp Ma môn!

Hóa thân màu tím lại càng thêm kỳ quái.

Trên hóa thản này phát ra yêu khí rất mành liệt!

Khí tức yêu tộc!

- Tam linh hợp nhất. Thiên Thu Vô Ngân không ngờ cải tu công pháp!

Dương Phàm hơi giật mình. Hắn nhớ rõ trước kia Thiên Thu Vô Ngân tu luyện chính là Đạo, Ma và Nho.

- Tuy l ẳng tu vi của ta không bẳng các ngươi nhung ba phản thản này đủ để ngăn cản ba người các ngươi.

Ba thanh âm với phong cách khác nhau từ trong miệng ba "Thiên Thu Vô Ngân" phát ra.

- Thực lực người này không đơn giản, không ngờ đồng thời tinh thông mấy loại công pháp, khó trách có thê trở thành đương kim "Đế sư". Cũng là lão sư duy nhất được Tản Hoàng thừa nhận!

Ánh mắt Phượng Thanh Hầu lộ ra vẻ lo lắng, thế cục đã càng lúc càng phúc tạp.

Ngoại trừ Thiên Thu Vô Ngân ớ ngoài, ờ tảng thứ tám Tiên Đạo Tông còn có nhân vật cũng có Chí Bảo Long Khí, đang câm đoạn kiếm trong tay.

Xem cuộc đối thoại vừa rồi của người này với Thiên Thu Vô Ngán thì chi sợ đây cũng là một lực lượng không thể đảnh giá.

- A di đà phật!

Hóa thân màu vàng đột nhiên bành trướng, lớn tới một trượng, hóa thành một kim thản như phật tượng, toàn thản như kim cương, lộ ra vài tia đồng cổ, kim huy rạng rỡ.

- Kim Cương Bất Diệt Thể!

Lam Ngọc tiên tử ớ tầng núi thứ tám kinh hô.

Kim Cương Bất Diệt Thể: công pháp thể tu cường đại nhất của Phật môn nhản giới, có thuộc tính bât diệt thê. chân chính đao thương bât nhập, pháp bảo bất thương.

Ầm

Toan thân phán thân ma đạo lại lóe ra hắc văn, tứ chi bảnh trướng, hình thành một ma thẩn không thực thể, cao chừng hai trượng.

- Ma Thần Bât Diệt Thể - Công pháp thể tu mạnh nhất của Ma môn!

Mọi người hít sâu một hơi lãnh khí. Ngay cả Thiên Ma Môn chủ đang giao chiến với Tẳn Hoàng cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Hống~~~

Thản thể của hóa thản màu tím lại bàng trướng tới mười trượng, sinh ra hai sừng, hóa thành một vêu nhân ba đẩu sáu tay.

- Đây chính là Tam Đầu Lục Tí Tịch Diệt Thể của yêu tộc.

Phượng Thanh Hầu động dung, thẩm nghĩ không ổn.

Vô số tu sĩ nơi này đều vô cùng khiếp sợ.

Đồng thòi tu luyện ba đặc tinh bất diệt thể khác nhau.

- Không hổ là đại tông sư chấn nhiép kim cổ của Nội Hài!

Dương Phàm than nhẹ một tiếng. Nhưng hắn biết rõ điểm khó khăn nhất của Tam Linh Hóa Nhất, cũng chính là hình thành Tam Nguyên Nhất Thẻ từ ba hóa thán hoàn toàn khác nhau này!

Thiên Thu Vô Ngân từng tự hào. không chút kiêng kị nói cho hăn biêt áo nghĩa công pháp Tam Linh Hóa Nhất. Trí tuệ và sự tự tin của hắn khiển người ta phải kinh ngạc và thán phục.

Dương Phàm hiểu rõ. chi khi minh tu tới Hoán Nha hậu kỳ. hình thành ba đại Hoán Thiên Nha, tế ra tam tôn Thái Hư Huyễn Thân, mới có thể chiến thắng được Thiên Thu Vô Ngân ớ trạng thái Tam Linh Hợp Nhất.

Ầm

Ảm

Khi ba đại bất diệt thể đồng thòi xuất hiện trên thản một người, tất cả tu sĩ đểu chấn động.

Thật sự rang động!

Ngay cả ba đại Vương hầu từng nhiều lần châm chọc Thiên Thu Vô Ngân lúc này cũng á khẩu, không thốt được lời nào.

Thử nghĩ, có thể khiến một người bá đạo, hổng hách, lẫy vũ lực ngạo thị thiên hạ như Tân Hoàng lại thùa nhận là Đẻ sư thì sao có thê là nhản vật đơn giản?!

- Ba vị buông tay tấn công đi!

Thiên Thu Vô Ngán thán nhiên nói. Ba thanh âm vói phong cách hoàn toàn khác nhau cùng lúc phát ra, khiển người ta không rét mà run.

Ba đại Vương hầu ngẩn ra. Bọn họ cảm giác được đối phương không hề có chiến ý.

Hoàn toàn khác vói Vô Song. Thiên Thu Vô Ngân là một tên tu luyện cuồng thuần túy. tụ thăm dò và kiên trì con đường của minh, theo đuôi áo nghĩa tối đinh.

Nói cách khác, hắn cũng không thích chiến đấu.

- Động thủ!

Ba đại Vương hầu liếc nhin nhau, đồng thòi tế ra pháp bảo hoặc thi triển pháp quyết!

Ảm

Ba đại cường giả Thẩn Hư đồng thòi phát động công kích, mà ba tôn bất diệt thể của Thiên Thu Vô Ngân vẫn đứng yên. chi hơi lay động, cũng không bị chút thương tôn đáng kể nào.

Thản thể bất diệt! Trừ khi có được lực lượng hoàn toàn áp đảo để đánh nát. nếu không những công kích với trình độ bình thường không hê có ý nghĩa.

Kết quả, ba đại Vương hầu công kích một lúc cũng không thể xúc phạm tới Thiên Thu Vô Ngân.

Bá!

Thiên Thu Vô Ngán động. Ba đại bất diệt thể đểu lao tới đối thủ của mình, trực tiếp triển khai đánh giáp lá cà.

- Hắn thật mạnh! Thật mạnh! Hắn xem ra còn mạnh hơn cả Tẩn Hoàng, ở Đại Tần này, ta lại có thêm một đối thủ rồi!

Thanh âm Vô Song vang lên trong đẩu Dương Phàm.

Dương Phàm cười khổ một tiếng:

- Vì sao những kẻ ta quen biết đêu là những kè biến thái nhi!?

- Đây là vì ngươi cso được trinh độ và tiềm lực ngang với chúng ta! Nếu không chúng ta cùng đã không liên thủ nhiều lẩn với nhau. Mà ta cũng cảm thụ được người vừa rồi cùng coi ngươi có địa vị ngang bằng!

Vô Song thản nhiên nói.

- Nhưng giờ này, thế cục vẫn không ổn như trước...

Ánh mắt Dương Phàm nhìn lên bầu tròi. Bạch Vũ lão tiên đã bị rơi vào hạ phong, nếu không phái hắn am hiêu về phòng thủ thì có lẽ đã thua rôi.

. -

Mà hóa thản Tản Hoàng cũng vừa mới chiên đâu với Thiên Ma Môn chũ. nhưng nêu tiẻp tục đánh lâu, cũng dẩn sẽ bị đối phương áp chế.

- Tẳn Hoàngbệ hạ, cho ngươi nếm thử một chút Bát Tướng Thiên Ma, độc môn bí tịch của bồn tọa!

Thiên Ma Môn chủ cười lạnh một tiếng, hai tay liên tiếp bấm quyết. Một cỗ tinh thần uy lực hùng hồn tiến nhập tới ma vực vô tận ở giữa không trang.

Dương Phàm rõ ràng cảm ứng được thần hồn lực của Thiên Ma Môn chủ sâu không thấy đáy, hơn nữa phần ra tám đạo. Mỗi một đạo đều không thua kém những cường giả Thần Hư bình thường.

Ảm

Khi ma vực kia trờ nên vặn vẹo, không trung trên Lăng Đinh Tiên Phong xuất hiện một mảnh âm vân đen thui.

- Khặc khặc khặc...

Chi thấy tám khối Ma Tướng như thực chất, cao chừng hai mươi trượng được hình thành, vây lấy Tân Hoàng vào giữa.

Ma âm của tám khối Ma Tướng phát ra xuyẻn thấu linh hồn, khiển cho hư không xung quanh chúng phát sinh ra một loại biến hóa vô hình.


Mặc dù Tần Hoàng có cổn Long Bào nhưng cũng khó có thể đột phá được sự vây khốn của tám Ma Tướng.

- Bát Tướng Thiên Ma!? Thiên Ma Môn chủ này thật đáng sợ! Ngay cả phần thân của Tản Hoàng cũng bị hắn vây khốn!

Trong lòng Dương Phàm hoảng hốt.

Mà đúng lúc này. cuộc chiến giữa Bạch Vũ lão tiên và Trán Đông Hầu đă phát sinh biến hóa.

- Bạch Vũ lão tiên, hôm nay bổn hầu sẽ cho ngươi được kiến thức uy lực chân chính của Bàn Long Giới.

Thản hìrih Trấn Đông Hầu đột nhiên ngừng một chút, nâng hai tay lên. cổ long uốn lượng quanh chiếc nhẫn phát ra tiếng gào rít kinh hồn.

Đột nhiên mi tâm hắn vỡ ra, phụt ra một giọt máu. rơi lên Bàn Long Giớii.

ông

Bản Long Giới tạo nên một mảnh huyết trạdỊ cũng truyền ra một cồ khí tức cấm kỵ đáng

sợ.



Một đại trận màu máu đột nhiên xuất hiện trước mặt Trấn Đông Hầu.

Ngay sau đó. một thán ảnh khổng lồ phát ra long khí uy áp khủng bố hình thành trong huyết trận.

Đó hóa ra là một đạo Long ảnh. Một Long ảnh khổng lồ dàu tới năm mươi trượng.

Hơn nữa, Long ảnh này Ngày càng ngưng thật, phát ra tiếng Long hống chấn thiên, khiến mất vạn tu sĩ xung quanh kinh hãi đảm chiến, linh hôn không ngừng run rây.

Theo đạo long ngâm chấn thiên kia, một con chán long thượng cổ hai màu xanh tím uốn lượn trước mặt T 1'ấn Đông Hầu. với tư thái từ trên cao nhìn xuống nói:

- Tên tu sĩ nhản loại nhỏ bé kia. lấy máu huyết của ngươi khiến ta hiên hóa linh thân. Àn theo khế ước linh khí, ta sẽ nghe ngươi điểu khiển một canh giờ.

Sau khi chán long thượng cổ hiện thân, long khí cường đại tới cấm kị kinh sợ toàn trường. Ngay cả linh hồn cường giả Thẩn Hư cũng trớ nên nin rẩy.

Chán long! Thượng cổ chân long!

Long ngâm và uy áp chấn thiên khiến vô số sinh linh trong phạm vi vạn dặm sợ hãi nin rây. Trăm vạn tu sĩ nhưphải quy bái. Đây là biêu hiện bản năng của sinh linh đê đăng đối với những tổn tại cao đẳng.

Cổ long hai màu xanh tím dài tới năm mươi trượng vùng vẫy ỡ thiên không trên Lăng Đírih Tiên Phong, lấy tư thái từ trên nhìn xuôngnói:

- Tên tu sĩ nhân loại bé nhỏ. lấy máu Huyết của ngươi khiến ta hiển hóa linh thân. Theo khế ước longkhL ta sẽ nghe ngươi điêu khiên một canh giờ!

Khí tức chân long khủng bố cấm kỵ chấn nhiếp toàn trường, không ai không biến sắc... Những tu sĩ sĩ có cảnh giớii thấp sợ tới mức hai chân nin rẩy.

Chán long?

Thượng cổ chân long?

Trấn Đông Hầu nâng Chí Bảo Long Khi Bàn Long Giới trên tay lên. lấy giọng điệu binh thản nói:

- Giúp bổn hầu giết chết lão đạo trước mặt này. tiêu diệt Tiên Đạo Tông!

Thông qua Bàn Long Giới, hắn có thể khống chế được cổ long.

Vừa dứt lời. cổ long hóa thành một đạo long ảnh rang chuyển thiên địa, phong vân, uy áp vô hình áp xuống toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong.

Mà mục tiêu của cồ long chính là Bạch Vũ lão tiên. Trong long ảnh mơ hỗ kia. một cây long tráo thật lớn với long lân bao trùm mang theo tinh thản long uy khó tin. từ trong hư không chụp tới.

Một trảo lôi đình như thế có hiệu quả như thiên nhản nhất kích của Dương Phàm nhung uy lục còn đáng sợ hơn, đủ để một tráo giết chết Vương hầu.

Bạch Vũ lão tiên biến sắc, nhưng như có sự tiên đoán trước. Câv phất trần trong tay lão liên tục phất lên. hình thành một lốc xoáy bát quá vô cùng sâu sắc, hiện lên hai màu ánh sáng trắng xanh.

Thịch

Một kích toàn lực của cổ long đánh trúng lốc xoáy bát quái huyển diệu kia. Lốc xoáy bát quái nhoáng lên một cái, trong hư không hình thành sóng gọn rất nhỏ.

Yến gian ba văn!

Đám người Dương Phàm đểu nảy mắt! Đó là một loại tồn tại gẩn như đã tuyệt tích ở thế gian, bình thường cũng chi có tu sĩ cao nhắt -Thông Thiên bậc ba trong truyền tHuyết mới có thể mạnh mẽ đánh ra vài lẩn. khiến không gian sinh ra dấu hiệu không ổn định.

Bá!

Thản hình Bạch Vũ lão tiên nhoáng lên. ớ hư không hình thành một hư ánh biến ảo không chừng, không ngờ thong dong né tránh không gian sóng gợn, lui lại một khoáng cách với thượng cổ chân long.

- Bất quá chi là một hóa linh thản có ẩn chứa tàn hồn thượng cổ chán long mà thôi!

Bạch Vũ lão tiên thản nhiên nói.

Ngay sau đó, khí tức trên người hắn đột nhiên biến hóa. trong hư không càng thêm có vẻ mờ mịt.

-Cái gi?!

Sắc mặt Trấn Đông Hâu trớ nên ngưng trọng. Giờ phút này Bạch Vũ lão tiên mang tới cho hắn loại ảo giác như dung hợp vói thiên địa.

Chi thấy Bạch Vũ lão tiên như chắp tay hành lễ. trên người lóe ra hai đạo hư ảnh như thực chất, phát ra tinh thần uy lực đáng sợ, chốc lát đã bao phủ cả hư không trong một vạn năm ngàn dặm.

Hai đạo hư ảnh này chi qua nửa khắc đã hình thành hình thái, có vẻ mặt giống V đúc Bạch Vũ lão tiên.

Dương Phàm phát hiện hai đạo hư ảnh này tương tự nhu Bát Tướng Thiên Ma của Thiên Ma Môn chủ.

Bát Tướng Thiên Ma, mỗi ma đểu giống như nhau, đểu có lực lượng so với Thẩn Hư hóa thân. Tinh toán thì thẩn hồn lực tám ma kia đã vượt xa cường giả Hóa Thẩn bậc cao.

Mà hai đạo linh thể do Bạch Vũ lão tiên hình thành lại ẩn chứa Thần Hư lực còn mạnh hơn một nửa so với tu sĩ Hóa Thẩn đại viên mãn, gần như tương đương với Trấn Đông Hầu sau khi được long khí tăng phúc.

Hai linh thể không ngừng ngưng thật, khí tức của Bạch Vũ lão tiên cũng không ngừng được kéo lên. mơ hỗ đã siêu việt phạm trù Hóa Thán Kỳ.

Ba cồ khí tức này thậm chí áp quá hóa linh thân của thượng cổ chân long.

Ông

Đúng lúc này, trong bầu trời vô tận thoáng hiện lên một tia huyết sắc, dần nhuốm đò cà hư không.

Sắc mặt Bạch Vũ lão tiên biến đồi, khí tức cũng không ngừng kéo lên.

- Cái gì?! Chẳng lẽ ngươi đã bước vào Thông Thiên bậc ba?

Tlấn Đông Hầu nàng mình.

Hống—!

Hóa linh thân cổ long mang theo long khí và hồn lực cuồn cuộn như một con sông, lao tới tấn công. Thiên địa lâm vào thất sắc.

- Bần đạo đã đủ điều kiện bước vào Hợp Thể Kỳ. Hôm nay, dù ngươi triệu hoán ra hóa linh thân cũng không làm gì được ta cả!

Bạch Vũ lão tiên cười lạnh, hai hóa linh phán thân hóa thành tàn ảnh mơ hỗ. chợt lướt qua, sau đó tới bên người hóa linh cổ long.

Ầm

Hai đại hóa linh phần thân giao chiến với hóa linh cồ long khiến cho thiên địa hôn ám. Tiếng rồng ngâm vang vọng, kinh sợ nhản tâm.

Thực lực của hóa linh cổ long có liên quan tới tu vi của chủ nhản Bàn Long Giới, gần như có thê chiên thắng cường giả Thán Hư, dưới Thông Thiên bậc ba.

Nhưng cảnh giới của Bạch Vũ lão tiên lại có thể đã đạt tới Hợp Thể Kỳ. coi như một chân đã bước vào Thông Thiên bậc ba.

Hai đại hóa linh phản thân do hắn ngưng tụ, thực lực mỗi cái đều vượt xa Vương hầu bình thường. Hai người liên thủ khó khăn lắm mới có thể chống lại hóa linh cổ long.

Sắc mặt của Trấn Đông Hầu biến đổi không chừng. Trong kế hoạch ban đầu, Bạch Vũ lão tiên vói thực lực sâu không lường được sẽ giao cho Thiên Ma Môn chủ ứng phó. Nhưng vì sự xuất hiện của Tẳn Hoàng cho nên hắn không thể không sử dụng bí Kỳ của Bàn Long Giới.

Thiếp theo, thế cục lại nghịch chuyển. Bạch Vũ lão tiên thoải mái hóa giải công kích của Trấn Đông Hầu và hóa thản cổ long.

Bói vì không thể sử dụng lực lượng chân chính của Hợp Thể Kỳ cho nên tuy Bạch Vũ lão tiên chiếm cứ thượng phong, muốn chiến thắng được Trấn Đông Hầu với Chí Bảo Long Khí nơi tay vẫn không dễ dàng. Huống chi hắn tu luyện Tiên Diễn Đại Đạo Pháp, không am hiểu những pháp thuật và thẩn thông công kích.

ở nơi khác, Thiên Ma Môn chủ phát động Bát Tướng Thiên Ma Trận, giam cầm gắt gao Tần Hoàng.

Là đối thủ của Tiên Đạo Tông, thực lực của Thiên Ma Mòn chủ chi sợ cũng không thua Bạch Vũ lão tiên một chân đã bước vào Hợp Thể Kỳ.

Tần Hoàng chung quy cũng chi là một khối phần thân, dưới tình huống này cũng không thê đột phá giam cầm. Nhưng hắn cũng thành công kiêm chế Thiên Ma Môn chủ, cường viện lớn nhất phe Trán Đông Hầu.

Đồng thời, ớ trước Thiên Lan tiên trận, Thiên Thu Vô Ngân bẳng vào thực lực bản thản chống lại ba đại Vương hầu. không chút nào rơi xuống hạ phong.

Xem ra không thể trông cậy vào Trấn Đông Hầu và Thiên Ma Môn chủ rồi.

Phượng Thanh Hâu khẽ thở dài một hơi. Cuộc chiên Tiên Đạo Tòng hòm nay, thẻ cục dẩn chuyểnbiến hồn loạn, nhiều lẩn xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

- Ha ha ha... Hiện giờ tất cả các cường giả ngoài Thẩn Hư cơ bản đã bị kiềm chế. bản hầu có một biện pháp...

Thiên Lâm Hầu lại cười nói.

- Phượng Thanh Hẩu, ngươi có ý tướng gì?

Ánh mắt Phượng Thanh Hầu sáng lên.

- Binh lực của chúng ta hơn xa Tiên Đạo Tông, huống chi còn có một vạn viện binh của Thiên Ma Môn. đám này lại đều là cường già Hóa Thẩn Kỳ.

Thiên Lâm Hẩu chi về phía dưới ngọn Lăng Đính Tiên Phong:

- Tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba Lăng Đính Tiên Phong cũng không nẳm trong phạm vi thủ hộ của trận pháp. Mà ngọn tiên phong này chính là phúc thiên động địa, ân chứa linh mạch cường đại. vốn hợp thành một thể với Thiên Lan tiên trận. Chúng ta phát động mấy chục vạn binh lực công kích vào chán núi. Chi cần phá hủv "căn cơ" ngọn núi thì nhất định sẽ khiến cho Thiên Lan tiên trận không đủ linh khí cung ứng.

- Kế này thật diệu!

Phượng Thanh Hâu mừng rỡ nói:

- Không hô là trận pháp tông sư. còn có thê nghĩ ra biện pháp này đê đối phó với Thiên Lan tiên trận.

- Tuy nhiên, phương pháp này rất khó khăn! Một là Lăng Đính Tiên Phong này rộng tới mấy ngàn dặm, vô cùng không lồ. Lại có tu sĩ từ tầng thứ tư trờ nên ở trên cao nhìn xuống, chiếm cứ địa lợi. Ngay cà thảnh công, tổn thất của chúng ta cũng rất lớn. Hai là. phúc thiên động địa này được linh khí cả hàng triệu năm hun đúc. đất đá đêu vô cùng cứng rắn, thậm chí còn hơn cả tài liệu luyện khí hơn nữa còn miễn dịch tương đối đối với công kích bẳng pháp thuật!

Thiên Lâm Hầu phán tích.

- Khó khăn tuy lớn nhung chúng ta chi có thể dùng phương pháp này để loại bó Thiên Lan tiên trận mà thôi.

Phượng Thanh Hẩu rất nhanh chi huy các lộ tu sĩ, gồm cả viện binh Thiên Ma Môn. Không bao lâu. mấy chục vạn tu sĩ đã tới gần Lăng Đính Tiên Phong, phát động công kích từ xa. Đủ loại hào quang pháp thuật, pháp bảo. tàn ảnh, phù triện, linh thú mỹ lệ gào rít...

Đủ loại pháp thuật thẩn thông của Tu Tiên Giới đã cùng lúc được đánh ra, khiến thiên địa lóe lên đủ loại màu sắc, như mộng ảo.

Ằm~-

&

Một lúc này. vài đạo chùm sáng hủy diệt phá không đánh về phía chân núi Lăng Đính Tiên Phong, phá ra một cái động sâu không thắy đáv.

- Không ngờ ngay cả Diệt Nguyên Pháo cũng đã được dùng tới...

Dương Phàm hít sâu một hơi.

Giờ khắc này, đủ loại ánh sáng lóe lên đầy trời, âm thanh đinh tai nhức óc, huyết nhục văng tung túe. Cuộc chiến đã bước vào giai đoạn căng thăng nhất.

Mà cuộc chiến của bốn đại cường giả trên bầu trời cũng tuyền ra từng trận rồng ngâm và âm thanh bạo liệt, chua từng đình chi.

Bất kể là trời cao. giữa không trung hay là mặt đất. nơi nào cũng có đủ loại sắc thái huyễn lệ và linh khí dao động.

Tu sĩ Tiên Đạo Tông cùng cắn răng tử thủ trận địa, phát động công kích đối vói vô số tu sĩ lao lên như thủy triều bên dưới.

Va chạm của pháp thuật; pháp bảo sinh ra dư ba đáng sợ. cũng tạo thành sự tàn phá nghiêm trọng đối với Lăng Đính Tiên Phong.

- Không ổn, cứ như thế này thì Lăng Đinh Tiên Phong sớm muộn gì cũng sụp đổ. hơn nữa lực lượng của Thiên Lan tiên trận dường nhưđang suy yếu.

Chư vị Trường lão trên Lăng Đính Tiên Phong vô cùng lo lắng.

Ngay cả người luôn bình tĩnh như Tam Kiếm Trưởng lão cũng lộ ra vẻ mặt rất lo lắng.

Dương Phàm cảm thấy ngọn núi dưới chân đang không ngừng lung lay. Thậm chí hắn cảm nhận được tâm tình thống khổ và rên ri của ngọn núi.

Ầm

Đủng lúc này. hai Thẩn Hư hóa thán cao tới trăm trượng tiến công Lăng Đính Tiên Phong.

- Phượng Thanh Hầu và Thiên Lâm Hầu cũng đã ra tay rồi!

Mỗi lần công kích của cường giả Thẩn Hư hội tu hu không lực trong phạm vi vạn dặm, uy lực vô cùng đáng sợ, khiến cho Lăng Đính Tiên Phong lay động càng thêm mãnh liệt.

:;k


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận