Tiên Hồng Lộ

Man Thiên thành giống như cự thú hỗn độn lơ lừng trong vũ trụ vô ngần, tản mát ra một cỗ khí tức nguyên thủy như từ thái cổ mà đến.

Yêu khí hùng hậu kinh thế hội tụ thành trường giang đại hải. lấy đó làm trung tâm tràn ngập và lan tràn khắp Yêu giới.

Từ xa nhìn lại. nó có thể so với một đại lục, đung nạp ức ức vạn yêu, tiên mà lại an bình như vậy.

Thẳng đến một ngày kia, một cỗ khí tức giống như chúa tể vô thượng khiến thiên địa run rẩy thức tinh từ trong Man Thiên thành.

Khoảnh khắc này. rất nhiều Yêu Quân Yêu Đế trong toàn bộ Man Thiên Thần vực chấn động tâm thần.

Trong đại điện hùng vĩ tráng lệ.

Một Yêu Đế đầu có hai sừng, cường tráng như man ngưu từ từ mờ mắt.

Cỗ ý chí như chúa tể thiên địa kia chính phát ra từ nơi đây.

Yêu Đế nàv lại có hai đầu bốn mắt sáu tay. Thân cao chừng mười trượng, lúc đứng lên như Thái cổ cự thần, ngạo nghễ thất giới.

Bá!

Hắn vừa mở mắt, trong đại điện xuất hiện một nam nhân yêu dị mặc áo bào tím, nừa quỳ dưới đất:

- Đại Đế. xin làm chủ cho thuộc hạ!

Từ Sát Yêu Hoàng đường đường Huyền Tiên tam trọng mà lại quỳ khóc lóc kể lể.

Mà thân phận của Yêu Đế sáu tay cũng tự nhiên được nói ra.

Hắn chính là người thống trị tối cao của Man Thiên Thần vực này: Man Hoàng.

Đồng thời hắn cũng là một trong những ứng cừ viên nặng ký nhất cạnh tranh Yêu giới chi chù.

-...Dương Phàm kia không chỉ chém giết Yêu Đế của Yêu giới bắt sống con ta, lại liên thủ với Hồ Yêu Hoàng bắt chẹt của thuộc hạ một khoán tiên thạch lớn cùng với Thứ Thần khí Nhân loại kia ở Yêu giới không chút kiêng nể, to gan lớn mật khiến Man Thiên Thần vực ta mất hết mặt mũi. Mà Hồ Phi cấu kết nhân loại phản bội Yêu giới. Xin Đại Đế minh xét. làm chủ cho thuộc hạ.

Tử Sát Yêu Hoàng lòng đầy căm phin, khóe mắt thậm chí nhỏ lệ, thoạt nhìn rất là thê thảm.

Sau khi Man Hoàng nghe xong, hoi cau mày:

- Dương Phàm này đích xác có chút quá phận. Đứa nhò Hồ Phi cũng đi theo làm bừa

Đúng lúc này, bên ngoài truyền vào một thanh âm:

- Tam Nhãn Yêu Hoàng cầu kiến.

- Cho hắn vào.

Sắc mặt Man Hoàng bình thản vô cùng, nhìn không ra dao động cảm xúc.

- Bái kiến Đại Đế.


Sau khi Hồ Phi tiến vào, hơi thi lễ.

- Hồ Phi. Nghe nói bằng hữu nhân loại cùa ngươi đến Man Thiên thành làm khách, dường như còn gây ra một số chuyện.

Man Hoàng trên cao nhìn xuống, thản nhiên hòi.

Hồ Phi lại cảm thấy một cảm giác hồi hộp không hiểu, có thể nghe được vài phần trách cứ cùng không vui trong lời nói của Man Hoàng.

Mặc dù hắn có được thân thể Ma Thần nhưng dưới sự chênh lệch thật lớn về phép lực. thần thông, ý chí... hắn tự biết có khoảng cách rất lớn không thể vượt qua giữa thực lực cùa mình với Đại Để.

- Hồi Đại Đế, ta đang muốn tiến cừ hắn tới gặp người.

Hồ Phi vội vàng nói.

-Tiến cừ?

Man Hoàng lạnh lùng cười:

- Chỉ sợ là không mời tự tới.

Bá!

Trong bốn con mắt của hắn lộ ra hào quang lãnh liệt, đảo qua một nơi bên cạnh.

- Ha ha, Đại Đế chung quy là Đại Đế.

Một tiếng cười ôn hòa như gió truyền đến.

Nam nhân lên tiếng từ trong Luân Hồi Môn hư vô đi ra đứng bên cạnh Man Hoàng.

-Là ngươi...

Hai cặp mắt của Man Hoàng như lưỡi đao sắc bén nhìn chằm chẳm Dương Phàm, đường như nhận ra hắn.

Dương Phàm ngẩn ra. sau đó tinh ngộ, cười nói:

- Năm đó ở nhân giới gặp đại kỳ ngộ tim ihểu một tia tinh thần ý chí Đại Đế lưu lại.

- Tại hạ Dương Phàm còn chưa kịp cảm tạ Đại Đế.

Dương Phàm hơi thi lễ.

Man Hoàng nhìn hắn thật lâu, sắc mặt biến hóa không chừng, cuối cùng phun ra một hơi

dài:

- Mặc dù ngươi cùng Đại Đế có chênh lệch nhất định, nhưng đã cùng một trình tự, cần gi khách sáo trước mặt ta?


Lời vừa nói ra khiến hai người khác trong đại điện - Hồ Phi cùng Từ Sát Yêu Hoàng không khòi lộ ra vẻ rung động.

Sắc mặt Từ Sát Yêu Hoàng kia tức thì trắng bệch, khó có thể tin.

"Làm sao có thể... Dương Phàm này không ngờ có thể cùng một trình tự với Đại Đế".

Hắn hoàn toàn không dám tiệp nhận sự thật này.

Nhưng rõ ràng những led này từ trong miệng Đại Đế nói ra.

Mặc đù Dương Phàm còn có chút chênh lệch với Đại Đế nhưng hai người đều là nhân vật cùng cấp bậc.

Chênh lệch chân chính trừ thực lực và thân thông ra còn có khác biệt về Thần khí nắm giữ trong tay.

- Đại Đế quá khen. Con đường tu luyện của Dương mỗ khác hẳn bình thường, trình tự tự nhiên không thể nói như vậy.

Dương Phàm cũng có chút bất ngờ, hắn thật không nghĩ tới mình có thể sánh vai cùng Đại Để.

- Tốt, tốt. Không hổ là nhân vật Thiên Thu Vô Ngân từng tán đương nhiều lần. Ngươi ờ Phàm giới đạt được một tia tinh thần ý chí ta lưu lại nhưng không bị nó hạn chế. Có thể làm được điểm này, tức là khiến người nhìn với cặp mắt khác.

Man Hoàng đầy tán thường nói.

Dương Phàm hiểu được, nếu như tiêu hóa tinh thần ý chí của người nào đó. sẽ bị ràng buộc rất lớn, tu vi ngày sau khó có thể vượt qua chù nhân của ý chí.

Nhưng rõ ràng hắn cùng Thiên Thu Vô Ngân là hai kẻ khác loại, vượt qua ràng buộc này. cơ hồ tương đương với đánh vỡ thiết tắc trong thất giới.

- Dương Phàm, ngươi tới tìm ta làm gì. Đại Đế trong thất giới này muốn giết ngươi cũng rất khó. khẳng định không phải ngươi đến tạ tội.

Man Hoàng đầy tươi cười, rõ ràng rất có cảm tình với Dương Phàm.

Nhìn qua, hắn không tính toán truy cứu việc Dương Phàm chém giết Yêu Đế ờ Man Thiên Thần vực.

Dù sao từ một trình độ nào đó mà nói, Dương Phàm có thể được coi là người kế thừa cùa Man Hoàng.

Lúc trước trận chiến cùa Dương Phàm với Thiên Thu Vô Ngân kéo dài trận chiến số mệnh giữa Bách Tộc Man Vương và Tiên Tần Thùv Hoàng.

Theo sự phân tích của Dương Phàm tù những hiểu biết bí tân cùa Thiên giới sau khi phi thăng, Bách Tộc Man Vương cùng Tiên Tần Thủy Hoàng kv thật là người phát ngôn cùa Man Hoàng cùng Vân Tiêu Đại Đế ờ nhân giới.

Dương Phàm đạt tới trình độ như hiện nay cũng có một phần công lao của Man Hoàng, tối thiêu là nhanh hơn tiến trình tu luyện.

- Chuyện Phàm mỗ muốn nói hy vọng có thể nói nêng với Đại Đế.

Ánh mắt hắn vô tình cố ý liếc qua Từ Sát Yêu Hoàng một cái.

- Thuộc hạ cáo lui.


Từ Sát Yêu Hoàng còn thông minh hơn trong tường tượng, lập tức cáo lui.

Sau khi rời đại điện, sự run rẩy và rung động trong lòng hắn khó thể nói thành lời:

- Dương Phàm này gân như đạt tới trình độ sánh vai cùng Đại Để.

Suy nghĩ lúc này của hắn đã không phải làm thế nào tính kế Dương Phàm cùng Hồ Phi mà là suy tư mình nên đối mặt vói vận mệnh bi thảm sau đó như thế nào.

Man Thiên Thần điện chi còn lại hai người: Man Hoàng cùng Dương Phàm.

- Nếu bổn hoàng không đoán sai, ngươi tới tim ta là vì hỏi thăm tung tích cùa bản thể Vô Song Thần Kiếm. Nếu như lấy được kiếm này. ngươi có thể bù lại chênh lệch với Đại Đế. thậm chí càng thắng một bậc cũng không phải không có khả năng.

Trong bốn con mắt cùa Man Hoàng chứa đầy ý cười.

Dương Phàm cũng không cảm thấy bất ngờ, gật đầu nói:

- Đúng là việc này.

- Năm xưa tranh đoạt Tạo Hóa Thẩn Khí xảy ra ờ Thiên giới, lúc bổn hoàng chạy tới thì đã chấm dứt. biết được không nhiều. Tuy nhiên bổn hoàng cũng chỉ có thể cấp cho ngươi một manh mối: Bản thể của Vô Song Thần Kiếm hơn phân nừa không ở hạ tam giới. Nếu ngươi muốn tim bản thể thần kiếm, chỉ có thể đi thượng tam giới hòi thăm. Ngươi tìm đến những Tiên Đế lúc đó tham gia tranh đoạt thần kiếm, không phải là có thể tìm được manh mối?

Man Hoàng cũng không có ý giấu diếm. thậm chí là biết gì đảp nấy.

- vẫn là thượng tam giới?

Dương Phàm cũng không chiếm được tin tức càng chi tiết.

Tin tức biết được từ chỗ Man Hoàng cùng ờ chỗ Luân Huy á Đại Đế về cơ bản là giống

nhau.

"Xem ra thật sự phải đi thượng tam giới một chuyến nữa".

Trong lòng Dương Phàm thầm nhủ.

Tiếp theo Man Hoàng cũng hòi một số chuyện cảm thấy hứng thú, phần nhiều là có liên quan đến Tiên Hồng Quyết cùa Dương Phàm.

- Nói như vậy. ngươi thật sự có thể khiến người chết sống lại?

Man Hoàng đầy chờ mong hòi.

- Hồi sinh chi là tương đối, nhưng có thể tìm được kiếp này của người chết. Chỉ là nếu làm nhưvậy. can thiệp Đại Luân Hồi, có phiêu lưu mạo hiểm rất lớn.

Trong lòng Dương Phàm lộ vẻ cồ quái.

- Hồi sinh một người đối với Đại Đế có thể quay ngược thòi gian dường như không phải việc khó.

Dương Phàm kỳ quái hỏi.

- Nếu là người kia đã sớm hồn phi phách tán, ngay cả thi cốt lưu lại thế gian, khí tức cũng không còn tồn tại thì cho dù ta có quav ngược thời gian cũng không làm được chuyện gì. Lại nói, quay ngược thời gian cũng bị hạn chế rất nhiều, khoảng cách cũng có nhiều ràng buộc rào cản. Đại Đế có thể khiến một khu vực cục bộ hoặc là một số cá thể quay ngược thời gian nhưng nếu muốn quay ngược thời gian của cả thế giới thì căn bản không có khả năng. Cho đù là Minh Đế cũng vị tất có thể làm được.

Man Hoàng thở dài thật dàỊ cuối cùng vẫn còn từ bỏ ý định. Dù sao làm như vậy là can thiệp Luân hồi, sẽ làm cho người được sống lại gặp phải nguy hiểm rất lớn.

Dương Phàm trầm ngâm một lát. lại nói:

- Nếu ta có thể vượt qua Đại Luân Hồi, ngày sau vị tất không có nhiều phẩn nắm chắc "Hồi sinh".


"Hồi sinh" theo như lòi hai người đã vượt qua hồi sinh theo ý nghĩa binh thường rất xa.

- Bổn hoàng tin tường sẽ có ngàv đó.

Man Hoàng nhìn hắn một cái thật sâu. thò tay lấy ra một kiện thần giáp màu vàng lợt. trịnh trọng giao cho Dương Phàm:

- Mặc kệ ngươi có thể làm được hay không, chỉ cần ngày sau có thể làm hết sức, kiện Thứ Thần khí cực phẩm "Phách Hoàng Thần Giáp" này trước hết tặng cho ngươi hộ thân. Uy lực cùa thần giáp này ờ một tnnh độ nhất định gần bằng với Thần khí.

- Phách Hoàng Thần Giáp?

Dương Phàm vui sướng cũng không chối từ. đón lấy Phách Hoàng Thần Giáp nhẹ nhàng chạm vào những hoa văn phức tạp lạnh lẽo.

Hiện nay hắn đã có bốn kiện Thứ Thần khí cực phẩm: phòng ngự, công kích, linh hồn, phụ trợ. Cái gi cẩn đều có. thực lực tăng mạnh.

- Thượng tam giới cùng hạ tam giới từ trước đến này vẫn không hơp, ngày sau nếu ngươi có khó khăn cùng nhu cầu gì. bồn hoàng có thê giúp đỡ một phần.

Một câu cuối cùng của Man Hoàng đường như có điều ám chỉ.

Trong lòng Dương Phàm ngạc nhiên vui mừng vạn phần. Chuyến này đến Yêu giới thật đúng là không sai lầm chút nào.

Rời khỏi Man Thiên Thần điện. Dương Phàm trờ về Thần Hầu Phủ. nói sơ qua tình huống cho Hồ Phi.

- Ha ha... Lão cáo già Từ Sát Yêu Hoàng này, lần này hẳn nên tuyệt vọng, thất vọng tràn trề rồi hả?

Hồ Phi đầv vẻ vui sướng khi người gặp họa.

Dương Phàm cũng phát hiện, mười mấy vạn năm không gặp Hồ Phi cũng không chi biết cậv mạnh như đĩ vãng.

Vào ngày thứ hai khi Dương Phàm trờ về.

Hai cha con Từ Sát Yêu Hoàng tới phủ bái phỏng, vẻ mặt cung kính dị thường.

-... Chuyện lúc trước đều là khuyển từ không biết, ta cố ý cho hắn tới tạ tội.

Từ Sát Yêu Hoàng hung tợn nhìn Hoa Thiên Yêu Để.

Phịch!

Hoa Thiên Yêu Đế quỳ trên mặt đất. run lẩy bẩy, cung kính dập đầu tạ tội.

Đặc biệt khi dư quang noi khóe mắt nhìn vào Dương Phàm, trong lòng sợ hãi lan tràn.

Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới chủ nhân của tinh bảo mình đánh cướp chính là nhân vật cùng trình tự với Đại Đế.

- Đồng thời vì hóa giải hiểu lầm này, xin nhận lễ mọn nho nhò.

Không chi là nhận sai, Từ Sát Yêu Hoàng lại hơi có vẻ lấy lòng dâng lên một số tài liệu, thiên tài địa bảo trân quý cùng với một ngân khối tiên thạch cực phầm. Có thể nói là đại xuất huyết.

Kết quả như thế khiến Dương Phàm cùng Hồ Phi đều cảm thấy bất ngờ.

Từ Sát Yêu Hoàng này là Yêu Đế lâu đời của Yêu giới, cường giả Huyền Tiên tam trọng, gia tài tự nhiên hùng hậu, những thứ đưa ra đù để khiến bất kỳ Tiên Đế nào cũng động lòng.

Dương Phàm đương nhiên là hàng miễn phí càng nhiều càng ít, thuận tiện chẩm dứt đoạn nhân quả này.

Thấy Dương Phàm thản nhiên nhận những lễ vật này. Từ Sát Yêu Hoàng cùng Hoa Thiên Yêu Đế như trút gánh nặng, tảng đá lớn treo trong lòng cuối cùng coi như hạ xuống!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận