Tiên Hồng Lộ

Dương Phàm cảm thấy bi ai sâu sắc. Những nhân vật đinh từng sất trá phong vân ở các nơi cùa Đại Thiên Tu Di Trụ, hiện nay tiến vào giới ngoại thần tháp lại luân lạc tới nông nỗi nàv.

Một vạn thí luyện giả tiến váo Phạm Gia Trấn gần như đều gặp phải nguy cơ sinh tồn.

Ấm no cơ bản nhất cũng đều thành một đại nan để. càng không nói đến tình huống bị du côn trong trán ức hiếp.

Chi vẻn vẹn trong hai ngày gần đây đã chết vài người.

Những thí luyện giả đã chết cũng không phải bọn họ không thông minh cơ trí mà là ở trong hoàn cành, không biết lại quá xui xẻo.

Tỷ như bị đu côn đánh đập sống dở chết dờ, chết đói đầu đường. Còn có thí luyện giả bị đạo tặc giết chết ờ trong bóng tối.

Càng làm cho Dương Phàm kinh hãi chính là hắn còn thấy được một thí luyện giả trờ thành khất cái.

So với bọn họ. những người cố ý phạm tội bị thị vệ cùa Phạm Gia Trấn bắt giam mặc dù bị mất tự đo nhưng ít nhất có thể miễn cưỡng đuv trì ấm no. không cần lo lắng sự an toàn cùa sinh mệnh.

Dương Phàm cùng Hồ Phi ờ trong phần đông thí luvện giả xem như sống không tồi, đều tự có một thanh kiếm sắt và côn sắt. không ít thí luyện giả đều ao ước.

Sau khi kiếm được kiếm sắt cùng côn sắt. hai người cố gắng tích lũy ngân lượng hy vọng có thể mua được vũ khí và đổ phòng hộ phẩm chất tốt hơn.

Hai ngày này, hai người cố gắng gấp bội.

Sau khi có được kiếm sắt cùng côn sắt. hiệu suất săn thú của hai người gia tăng rất lớn, lần lượt giết chết đám dã thú như dã lang, liệp báo, gấu chó.

Lúc săn giết những đã thú này hai người lại cảm nhận được tu vi phép lực tăng lên.

Trên thực tế đây không chỉ đan thuần là nâng cao về phập lực mà nâng cao tồng hợp năng lực các phương diện bao gồm cả thân thể.

Dương Phàm phát hiện một quy luật, sau khi giết chết dã thú có sức chiến đấu càng cao. biên độ thực lực tăng lên càng lớn.

Mới hai ngàv, Dương Phàm tu luyện đến Luyện Khí hậu kỳ. Hồ Phi tiến vào Luyện Khí

Kỳ.

Lúc này. Dương Phàm phát hiện biên độ tăng trường tu vi khi giết chết đã thú bình thường đã bị giảm rất lớn. tuy rằng Hồ Phi đỡ hơn một chút nhưng cũng có cảm giác này.

Còn một vẩn đề quan trọng.

Vào buổi tối, bọn họ cần phải ngũ.

Bởi vì hạn chế về cảnh giới, bọn họ không thể tích cốc. cần nghi ngơi, cần thực vật. cần ăn uống vệ sinh.

Hai ngày sau. hai người lại tích tụ được một ít ngân lượng.

Mà lúc này bọn họ lại gặp nguy cơ mới.

Lão nhân thu lưu bọn họ chi cho ở nhiều nhất là ba ngày.

Sau ba ngàv, ban đêm bọn họ sẽ không có nơi để ngù.


Nếu như ngủ trong rừng hoang, không chỉ gặp nguy cơ về dã thú mà còn phải lo lắng thí luyện giả khác ám toán.

Bởi vì thí luyện giả có được vũ khí không chỉ có hai người Dương Phàm cùng Hồ PhỊ càng ngày càng nhiều người tu luyện phát hiện săn giết dã thú có thể gia tăng pháp lực rất nhanh. Tốc độ này nhanh hơn so với đơn thuân tu luyện gấp vài lần, thậm chí chênh lệch chục lần.

Đương nhiên hiện tại vũ khí trong tay Dương Phàm cùng Hồ Phi là tương đối chất lượng.

Lại qua một ngày, lão nhân kia hạ lệnh đuổi khách, lý đo là con lão sắp về hơn nữa không thể vữứi viễn thu lưu bọn họ.

Cứ như vậy. hai người lập tức gặp phải áp lực cùa sinh tồn.

Dương Phàm đi nhá trọ một chuyến, phát hiện chi phí ở lại ở nơi này đồng dạng vượt qua Ngư Dương quốc rất nhiều.

Nếu muốn ở nhà trọ, một nừa thu nhập cùa bọn họ săn thú mỗi ngày đều phải chi ra.

- Không được. Nếu ở nhà trọ. giảm bớt thu nhập, sẽ giảm tốc độ tăng thực lực của chúng ta rất nhiều.

Ánh mắt Dương Phàm lóe lên không ngừng, bò lựa chọn này.

Hắn hiểu được rất sâu sắc. nếu muốn thành công sổng sót và cuối cùng đạt được Thần khí tài liệu giới ngoại cao cấp nhất định phái đi ờ phía trên cùng một vạn thí luyện giả này.

Ngay tại hôm nay, Dương Phàm phát hiện rất nhiều thí luyện giả cũng có được một ít đồ bằng sắt như: xẻng, chùy sắt. cung tên...

Dương Phàm làm ra một quỵá định, bán kiếm và côn sắt trong tay mình và Hồ Phi đi. cộng thêm ngân lượng đạt được trong ba ngày săn thú gần đây mua một thanh kiếm sắt hoàn mỹ. một cây lang nha bảng, cung tên cùng với giáp đa bình thường.

Sau khi mua số vũ khí. đồ phòng ngự này ngân lượng trong tay hai người tiêu hao sạch, nhưng đổi lấy chiến lực càng mạnh.

Dương Phàm phỗng đoán, lực công kích cùa kiếm sắt hoàn mỹ ít nhất phải mạnh hon kiếm sắtbình thường 30%.

Mà sau khi có một bộ giáp da bình thường, mặc dù lực phòng ngự không tính cao nhưng ít ra có thể gia tăng một nừa lực sinh tồn. thời khắc mấu chốt có lẽ còn có thể cứu mạng.

Khi hai người cầm vũ khí hoàn mv, mặc giáp đa đi rạ thí luyện giả khác hâm mộ ghen tị, không thiếu người trong mắt lộ vẻ tham lam.

Không bao lâu, có thí luvện giả khác tới gần hy vọng có thể tạo thành minh hữu đều bị Dương Phàm cự tuyệt.

Mặc đù hắn phát hiện đã có số ít thí luyện giả tạo thành đoản đội.

Dương Phàm thầm nghĩ trong lòng: "Trong cả thế giới Đại Thiên thần tháp này. duy nhất có thể tin chỉ có Hồ Phi".

Trừ khi khi gia nhập liên minh quả thật có trợ giúp rất lớn đối với bọn họ, cần thiết phải hơp tác với nhau.

Cùng ngày Dương Phàm cùng Hồ Phi lại tiến vào Bắc dã lâm.

Ban ngày vẫn săn thú như cũ. buổi tối thay phiên nhau nghỉ ngơi, nhất định phải có một người canh gác.

Những ngàv nàv sống trong giày vò.

Dương Phàm lại hưng phấn không hiểu. Từ sau khi tển chức uẳn Sinh Kỳ đã lâu không có loại nguv cơ lúc nào cũng phải căng thâng thần kinh như vậy.

Vào lúc ban đêm, Hồ Phi tựa váo trên cây nghỉ ngơi, Dương Phàm canh gác.


Băng!

Một mũi tên ròi dây từ bóng tối ngoải hai mươi trượng phóng tới.

Mục tiêu chính là Hồ Phi đang ngũ.

Mắt thấy mũi tên kia sắp đâm trung đầu Hồ Phi.

Kiếm sắt hoàn mỹ trong tay Dương Phàm chém nhanh ra, "Đinh" một tiếng chém đứt mũi tên. Hồ Phi bị bừng tỉnh, toát mồ hôi lạnh.

Mà lúc này Dương Phàm bỗng nhiên cảm thấy một luồng nguy cơ đến từ phía sau.

Băng!

Một mũi tên từ phía sau bắn tới, giờ phút này hắn vừa vung kiếm xong, chỉ miễn cưỡng tránh nơi yếu hại.

Phốc!

Mũi tên đâm trúng vai.

Thân thể Dương Phàm lắc lư một cái, đau nhức từ vai truyền đến. Nếu không có giáp da bảo vệ chỉ sợ hắn sẽ mất một nửa chiến lực.

Tuy nhiên đúng váo lúc này, Sinh Mệnh Lục Lưu từ vùng đất sống truyền tới khiến thương thế hắn nhanh chóng lành lặn.

Song chường vung lên đánh ron mũi tên sau lưng.

Dương Phàm thi tnển Thông Thiên Linh Nhãn, hai mắt thanh ba lưu động, lập tức phát hiện hai người đánh lén.

Hai thí luyện giả một nam một nữ, đều tu luyện đến Luyện Khí sơ kỳ.

- Mỗi người một người.

Dương Phàm cắn răng một cái. thân hình nhảy đựng lên đuổi theo nữ nhân đánh lén sau lưng.

Hồ Phi giận quát một tiếng, đuổi theo nam nhân kia.

Thông Thiên Linh Nhãn của Dương Phàm đã ghi nhớ tên họ hai người.

Nam tên Phú Kinh, nữ tên Lý Dung.

Hắn đuổi theo chính là Lý Dung.

Với tu vi Luyện Khí sơ kỳ của Lý Dung sao có thể thoát khỗi Dương Phàm tu vi gần tới Luyện Khí đại viên mãn. Huống chi thân thể của hắn được sinh mệnh lực cùa vùng đất sống tẩy rùa, vượt xa người thường.

Chỉ một hai chục nhịp thờ, Dương Phàm đuổi tới gần Lý Dung.

Hai người đối điện, một người tiếp cận Luyện Khí đại viên mãn, một người mới vào Luvện Khí Kv, căn bản không có gì lo lắng.


Hô~

Dương Phàm vung một tay, một viên đạn lừa gào thét mang theo sóng lừa nóng bòng đánh trúng thân thể Lý Dung.

- A!

Lý Dung kêu thảm một tiếng, trên thân bốc cháy, mái tóc lập tức bị đốt trụi.

- Tha mạng!

Nàng lập tức quỳ xuống, khóc lóc van xin.

Phốc!

Kiếm sắt hoàn mỹ không chút do dự đâm vào ngực Lý Dung.

Khoảnh khắc Lý Dung chết đi. Dương Phàm rõ ràng cảm nhận được phập lực tăng lên. gần như thoáng chốc bươc vào Luyện Khí đại viên mãn.

Đồng thời trong đầu có thêm một tin tức: Giết chết thí luyện giả Lý Dung, được mười điểm công tích." Dường như kết thúc thí luyện, điểm công tích có thể đổi bảo vật". Trong lòng Dương Phàm cả kinh.

Hắn cũng không chần chờ. rút kiếm sắt hoàn mỹ ngồi xuống nhặt cung tên cùa nàng này, cũng lấy ngân lượng trên người nàng.

Toàn bộ quá trình, sắc mặt Dương Phàm bình thản không gợn sóng.

Hắn hiểu rất rõ. nếu bị chết không phổi là địch nhâạ như vậy lần sau bị chết có thể chính là minh.

Sửa sang lại chiến lợi phẩm, cung tên đeo sau lưng. Dương Phàm không khòi khát vọng nhẫn không gian, cho dù là một túi trữ vật bình thường nhất.

Trờ lại nơi cũ, một lát sau Hồ Phi cũng trờ lại. Trên lang nha bổng hắn dính máu, tu vi đạt tới Luyện Khí trung kỳ.

Màn đêm buông xuống, hai người lại thay đổi một nơi bí mật nghỉ ngơi, thay phiên canh

gác.

Lần này Dương Phàm bố trí cấm chế ở phụ cận.

Nhưng với tu vi Luvện Khí Kỳ cùa hắn khó có thể thi tnển cấm chế điện tích lớn. hơn nữa thời gian tồn tại cùa cấm chế không lâu.

Hồ Phi nghỉ ngơi một lát đến phiên Dương Phàm nghi ngơi.

Đêm đó, Dương Phàm thành công tu luyện đến Luyện Khí đại viên mãn.

Ngày hôm sau. bán hết thịt săn được. Dương Phàm quyầ định đi vào sâu trong Bắc đã lâm.

Nghe lão nhân lúc trước giảng thuật, ở sâu trong Bắc đã lâm có yêu vật.

Sau khi vào sâu trăm dặm Dương Phàm phát hiện càng váo sâu cấp bậc dã thú càng cao.

- Chúng ta ở trong này ba ngày, xâm nhập dã lâm. rồi trờ về trấn.

Trong mắt Dương Phàm lộ tinh quang.

Bời vì hắn phát hiện qua lại thôn trấn và Bắc dã lâm sẽ lãng phí rất nhiều thòi gian, đặc biệt sau khi đi sâu vào trong.

- Trong vòng ba ngày ít nhất ta có thể tu luyện đến Ngưng Thẩn Kỳ. cấp bậc dã thú nơi này cũng cao. thực lực chúng ta tăng lên cũng nhanh, về phần thịt dã thú, chúng ta có thể vứt bỗ.


Dương Phàm lạnh nhạt nói.

- Nếu không cần thịt vậy chúng ta cũng không kiếm đủ ngân lượng, không có tiền mua vũ khí, đồ phòng hộ càng cường đại. Càng không nói đến mua phập khí, Linh khí.

Đối với nghi vấn của Hồ Phi. Dương Phàm cười nói:

- Chẳng lẽ ngươi không phát hiện, những thứ vụn vặn trên người dã thú lớn như sừng, răng, móng vuốt càng đắt tiền? Lại thêm, ba ngày về một lần. đỡ tốn rất nhiều thời gian đi lại. Huống chi... thực lực tăng lên mói là căn bản của hết thảy.

Dương Phàm lạnh nhạt cười.

Ba ngày tiệp theo, hai người quả thật đi vào sâu trong dã lâm thăm dò. chiến đấu lực của đã thú gặp phải cũng càng ngày càng mạnh, biên độ thực lực tăng lên khi giết chết đã thú cũng càng lớn.

Trong chiến đấu hai người khó tránh khỏi bị thương, nhưng có Dược sư Dương Phàm này. thương thể căn bản không thành vấn đề.

Dương Phàm cũng phát hiện, mặc dù ở thế giới này, khi hắn dùng Tiên Hồng Quy á trị liệu thưcmg thế cũng có thể tăng tu vi ờ một tnnh độ nhất định.

Kết quả chi hai ngày rưỡi. Dương Phàm thành công tấn chức Ngưng Thần Kỳ. Hồ Phi mới bước vào Luyện Khí đại viên mãn.

Trong lúc này. hai người thu thập rất nhiều thứ vụn vặt cùa đã thú hung mãnh, có thể bán được một khoán tiền khả quan.

- Cạc cạc... Ngày mai trở về trấn có thể mua được vũ khí cao cấp hơn.

Hồ Phi cười thật thoải mái.

- Chi cần kiên trì như vậy. một mực đi trước, chúng ta sớm muộn sẽ có thể đạt được Thần khí.

Dương Phàm lộ vẻ kiên định, tự tin vô cùng.

- Nhưng... lần này trờ về trấn ta có thể cân nhắc việc luyện chế phập khí rồi.

Giọng của hắn bỗng thay đồi.

- Pháp khí!

Hồ Phi hưng phấn vô cùng:

- Sao ta lại quên nhi Đạt tới Ngưng Thần Kỳ có thể miễn cưỡng luvện chế phép khí.

Dương Phàm từng hòi thăm trên trấn, có một số quặng sắt, đồng chất lượng tốt có thể

đùng bạc để mua. chi cần dùng chân hòa rèn luyện.

về phần chân hòa, với thần thông cảnh giới vốn có của hắn có thể đùng bí thuật tế ra một

ít.

Tuy nhiên đây cũng là công việc rất có tính khiêu chiến.

Ngao~

Ngay khi hai người nói cười, ở sâu trong dã lâm truyền đến một tiếng rống kinh hồn.

Sau đó một cỗ linh áp bao trùm lên hai người.

- Chi sợ là yêu thú.

Dương Phàm kinh hô một tiếng, nừa mừng nừa lo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận