Tiên Hồng Lộ


Kiếm ảnh màu bạc như sóng gợn trong tay Dương Phàm lưu chuyển, không gian bốn phía hơi vặn vẹo, Một cỗ cấm kỵ lực khiến không gian dao động truyền khắp hải vực.

Trong mắt Mộ Dung Phong tràn đầy quang hoa tuyệt lãnh tử tịch.

Giờ khắc này.

trong mắt hắn không có chút cảm xúc nào, như một cỗ máy bình tĩnh, lạnh lùng khiến người ta cảm thấy rất đáng sợ.

Dương Phàm lập tức cảm nhân được một cỗ kiếm ý như xuyên thủng hư không, toàn thân phát lạnh, xuyên thấu linh hồn.

Thuần túy là kiếm ảnh do không gian sóng gợn tạo thành, đây quả thực là chưa từng nhìn thấy ở vô số tông phái kiếm tu ở Tu Tiên Giới.

Đạt tới trình độ này.

sự lĩnh ngộ đối với thiên địa pháp tắc đã rất sâu sắc.

Chi cẩn không phải là Hủy diệt phong bạo không gian sóng gợn thì Dương Phàm có thể ngăn cản, hóa giải, toàn thân trở ra.

Nhưng đem không gian sóng gợn đủ để tiêu tan vạn vật ngưng tụ thành “kiếm”, hòa cùng với kiếm ý độc đáo của chính mình, loại công kích này cho dù là cao nhân đã qua một lẩn thiên kiếp cũng không dám cứng rắn đối kháng.

Dương Phàm bị kiếm ý phá nát hư không kia tập trung, cảm nhận được một cỗ nguy cơ rất mạnh.

Làm con cùa kiếm tu mạnh nhất Ngoại Hải Vực, Mộ Dung Phong là nhân tài quật khởi, có thể coi là tinh anh vương giả trong số cùng giai.

Đây cũng giống như Thần thú là vương giả trong sổ tinh anh cùng giai của yêu tộc.

Mộ Dung Phong nắm giữ bí thuật kiếm đạo đáng sợ, cho dù giao thủ với cường giả cấp Vực chủ cũng có thể chống cự vài phần.

Trên trán Dương Phàm đổ mồ hôi.

trong khoảnh khắc bốc hoi, sắc mặt ngưng trọng chưa từng có.

Đột nhiên, hắn cũng phát hiện ra mình đã coi thường đối phương rỗi!
- Liệt Thiên Kiếm thuật của ta uy lực tuyệt luân.

Luận về lực công kích có thể nói là đệ nhất trong cùng giai ở Ngoại Hài Vực này.

Mộ Dung Phong lạnh lùng, trong mắt bắn ra một tia quang hoa lạnh thấu xương.

- Càng quan trọng là.

kiếm thuật này chính là vô hình kiếm khí ngưng tụ từ không gian sóng gợn, trong đó ân chứa thiên đọa pháp tắc, phá diệt mọi thần thông.

Dương Phàm nghe vậy chấn động tâm thần, tụ nhiên hiểu được không gian sóng gợn lợi hại, chính là hiện tượng khi lực lượng mạnh tới độ chấn động không gian sinh ra.

Dưới không gian sóng gợn, thậm chí tu sĩ Độ Kiếp Kỳ cũng không dám thi triển thuấn di, nếu không sẽ bị không gian phong bạo tê toái.

Lời này vừa dứt.

một tiếng kiếm minh kinh tâm động phách xông thẳng cửu thiên, khắp hải vực bị cắt thành mảnh nhỏ.

sinh ra một khu vực chân không.

Bồng Sơn Đảo cách nơi này cực xa cũng có thể cảm nhận đực một cỗ khí tức khiến người ta kinh tâm táng đảm.

Trên không hải vực.

một mảnh kiếm nhận với sóng gợn rất nhỏ nhưmua xẹt qua.


Phốc
Kiếm nhận sóng gợn chính là dư ba do Liệt Thiên Kiếm thuật phát ra.

Tu sĩ trong phạm vi vạn dặm đều kinh hoảng.

Kiếm nhận sóng gợn vô kiên bất tồi, tiêu tan vạn vật, từng tiếng kêu thảm ở khắp nơi vang lên.

- Ahh--
Vũ Phức ở cạnh đó hoa dung thất sắc, bất kể nàng vận chuyển pháp bảo phòng ngự nào đều không thể kháng cự.

Nhưng có hai đạo kiếm nhận sắc bén đã xé nát tầng phòng ngự của nàng, sau đó thân thể vếu ớt của nàng ta trực tiếp bị cắt thành từng mảnh nhỏ.

- Là Liệt Thiên Kiếm thuật!
Hai đạo độn quang cường đại từ phía Bồng Sơn Đảo bay tới.

Trong đó một người là Vũ Nghiên, người còn lại chính là một Đại đảo chủ cùa hải vực phụ cận.

Đại đảo chủ kia kinh hãi võ cùng:
- Nếu là tu sĩ cùng giai gặp phái Liệt Thiên Kiếm thuật thì chỉ có một đường chết!
- Phức nhi!
Vũ Nghiên kinh hãi hô lên.

Một khắc khi Vũ Phức tử vong, cảm ứng huyết mạch khiến thần thức Vũ Nghiên đảo qua, cũng vừa lúc phát hiện ra Vũ Phức đã chết.

Mà trên không mảnh hải vực bị cắt nát này.

sắc mặt Mộ Dung Phong đang hơi trắng bệch, khoanh tay đứng ngạo nghễ.

Cách đó không xa, một lão già râu tóc bạc trắng như đang hấp hối.

đạp chân lên sóng biển, toàn thân đều là máu huyết.

Trên người Dương Phàm có tới mấy chục vết kiếm nhỏ.

Trong đó có một đạo kiếm nhân đã chém hắn thành hai nửa.

Chỉ là vết thương này đang nhanh chóng khép lại.

vẫn Hoa lĩnh vực do ánh sáng ngũ sắc quanh thán cũng bị dập nát.

- Không giết được hắn sao?!
Sắc mặt Mộ Dung Phong vô cùng khó coi.

Liệt Thiên Kiếm thuật hao tổn vô cùng lớn, mỗi Ngày nhiều nhất chi dùng được ba lần, lại không thể sử dụng liên tục.

Nếu không, chính hắn cũngbị nổ tan xác mà chết.

- Liệt Thiên Kiếm thuật không ngờ không thể giết hắn!
Vẻ mặt Đại đảo chủ kia vô cùng khó tin.

Nếu để hắn đối mặt với kiếm thuật vô thượng này thì chỉ có một đường chết mà thôi.

Mộ Dung Phong nhìn những vết thương trên người Dương Phàm đang nhanh chóng khép lại, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.

Ngoại trừ Liệt Thiên Kiếm thuật, những công kích khác căn bản không thể sinh ra uy hiếp đối với người này.

Hắn không khỏi nhớ tới tinh cảnh một kiếm vừa rồi khi tới trước người Dương Phàm.

Liệt Thiên Kiếm sau khi tiến vào vẫn Hoa lĩnh vực thì vẫn vô kiên bất tồi nhưng tổc độ lại chậm xuống, lực đạo cũng giảm hơn phần nửa.


Tuy nhiên, Tầngphong hộ do vẫn Hoa lục cấu thành cũng nháy mắt tan vỡ.

Trong nguy cơ chóp nhoáng này.

trong miệng Dương Phàm phun ra một mảnh hỏa diễm ngũ sắc, giao kích cùng một chỗ với kiếm ánh hùng hậu kia.

Liệt Thiên Kiếm khí đột nhiên nhanh chóng suy giảm, lực lượng lại giảm đi nhiều.

Tuy nhiên, tốc độ cùa kiếm này thật sự quá mau, nháy mắt đột phá tần phòng ngự này, cũng phần ra những lưỡi kiếm nhận rất nhỏ.

Bất kể là tổc độ.

công kích đều khiến người ta khó lòng phòngbị.

Trong cùng giai, nhất định phải chết.

Tuy nhiên, Dương Phàm bằng vào vẫn Hoa lực, Khai Quang Tịnh Thế Diễm đã khiến lực lượng Liệt Thiên Kiếm thuật suy giản, còn không được một phần muời.

Dù chỉ còn một phần mười, lực lượng này cũng đủ để khiến Độ Kiếp sơ kỳ bình thường nháy mắt tan nát thân thể.

không chết cũng mất đi nửa cái mạng.

Nhưng Dương Phàm có ThánhNông thế thuộc tính bất diệt, sức khôi phục kinh người.

Ngoài ra, mặc dù kiếm khí kia đâm vào thân thể mình nhưng vẫn Hoa lực vẫn có thể liên tục làm lực lượng này suy yếu.

Cho nên, nhìn một kiếm này rất kinh tâm động phách nhưng chân chính Dương Phàm phải gánh chịu cũng không nhiều nhặn gi.

Trong đầu Mộ Dung Phong hỗi tưởng lại một khắc kia.

trong lòng chỉ còn một ý niệm:
“Người này quá đáng sợ!”
Liệt Thiên Kiếm thuật vô kiên bất tồi, nghiền nát vạn vật, phá vỡ pháp tắc không ngờ ẩn ẩn bị người này khắc chế.

Uy lực mười thành thi chỉ có thể một thành động chạm được tới đối phương.

Theo thời gian, nếu người này tiến vào Độ Kiếp Kỳ thì quả thật hậu quả sẽ không thể tướng tượng nổi.

- Mộ Dung Phong!
Một thanh âm nữ nhân thê lương rơi vào trong tai hắn.

- Nghiên nhi?!
Mộ Dung Phong Chuyên mắt.

nhìn thấy trong mắt Vũ Nghiên lộ ra cừu hận và lạnh như băng, hai mắt đò hoe.

Sao lại nhưvậy?!
Ánh mắt Dương Phàm đảo qua toàn hải vực này.

Trong phạm vi vạn dặm, không có một sinh vật nào còn sống.

Đột nhiên hắn biến sắc:
- Vũ Phức?
Trước khi hai người đại chiến, Vũ Phức còn ở bên cạnh thúc dục hắn chạy trốn.

Nhưng cuộc giao chiến cũng chi diễn ra trong chóp mắt mà thôi.


- Mộ Dung Phong, ngươi đã giết chết con gái của chúng ta!
Trong mắt Vũ Nghiên lộ ra vẻ lạnh như băng, tràn đầy cừu hận.

-Cái gì?! Con gái chúng ta...!
Thân hình Mộ Dung Phong nan lên.

cảm giác khó có thể tin nồi.

Dương Phàm không khỏi ngẩn ra, VũNghiên này rốt cuộc có bao nhiêu tình nhân?!
Hơn nữa.

người sau lại càng lợi hại hơn người trước.

Hai nghĩa tử của Vũ Nghiên kỳ thật đều là con ruột của nàng với tinh nhân.

Vũ Dương là cùng với Bồng Sơn tán nhân sinh ra, chết trong tay Dương Phàm.

Vũ Phức lại là con với Mộ Dung Phong, trực tiếp chết duới tay Mộ Dung Phong.

- Ahh—
Mộ Dung Phong ngửa mặt hét dài, hai mắt đầy máu.

- Ta còn có cơ hội rời đi!
Trong tay Dương Phàm xuất hiện một quả ngọc phù, pháp lực được quán chú vào.

Trong phút chốc, tám đạo thanh quang ẩn chứa không gian dao động huyển diệu truyền ra bổn phía.

Chờ Mộ Dung Phong và Vũ Nghiên kịp phản ứng thi Dương Phàm đã chạy xa tới mười vạn dặm, cũng thi triển Huyễn Thiên Hóa Hu thuật, biến thành một nhánh cây, biến mất theo gió trên mặt biên.

- Chạy?!
Vũ Nghiên nghiến răng nghiến lợi.

Rất nhanh, ba người Mộ Dung Phong đã triển khai thần thức nhưng nhanh chóng mất đi tung tích Dương Phàm.

- Mộ Dung Phong! Ngươi cho ta một công đạo đi...!
Trong mắt Vũ Nghiên tràn đẩy cừu hận và lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào hắn.

- Nghiên nhi, là do ta nhất thời sai lầm.

Bởi vì từ trước tới giờ ta chưa từng gặp Phức nhi...!
Vẻ mặt Mộ Dung Phong tràn đẩy hổ thẹn.

Bởi vì Mộ Dung Phong có song tu đạo lữ của mình, hơn nữa lai lịch của thê tủ hắn cũng không nhỏ cho nên việc kết giao với Vũ Nghiên cũng chỉ là lén lút.

Đối với đứa con tư sinh này, hắn cũng không có cơ hội gặp mặt.

- Tuy nhiên, ngươi yên tâm đi, cho dù Mộ Dung Phong ta trả giá lớn tới mấy cũng phải giết được người này...!
Trong mắt Mộ Dung Phong tràn đầy hàn quang, phát ra sát khí như thực chất.

- Dương Phàm, chỉ cần ngươi còn tại Nam Hài Vực thì đừng mơ tưởng tránh thoát được tâm mắt của hai đại liên minh...!
Là con của Kiếm Hoàng, thủ lĩnh liên minh nhân loại, hắn quả thật có tư cách nói lời này.

Dương Phàm hóa thành một cành cây khô, trôi giạt ở trên mặt biển.

Sỡ dĩ hắn làm như vậy là vì với khi tức hiện tại, hắn thật sự không thể biến thành những thứ khác được.

Khô mộc.

lúc này chính rất tương hợp với ý cảnh vẫn Hoa cùa hắn.

Mặc dù là đại thụ ngàn năm, chung quy cũng sẽ có Ngày phải tàn héo.

Hắn vẫn không nhúc nhích, cứ như thế bồng bềnh trên mặt biển, tùy theo sóng gió đưa đẩy.

Sử dụng cơ hội này, hắn thể ngộ cảnh giới, tìm hiểu huyển diệu của vẫn Hoa Kỳ.

Không thể không nói phương pháp này cùa Dương Phàm có thể củng cổ cảnh giới, thể ngộ huyên diệu thiên địa.


Đồng thời, để tránh né bị điều tra, Dương Phàm cứ như vậy trôi nồi liên tục tới mấy chục năm.

_ẳ.

Lây trạng thái khô mộc.

trôi nôi mây chục năm trên mặt nước, quả thực rât khó tin.

Nhưng Dương Phàm từ trong lĩnh ngộ.

cảnh giới vẫn Hoa hậu kỳ đã hoàn toàn củng cổ.

Hắn thậm chí còn thôi diễn công pháp khẩu quyá của Chứng Quá Kỳ.

Chứng Quả Kỳ ứng với cảnh giới cuối cùng giai đoạn hiện tại của hắn.

Dương Phàm thôi diễn, trong Chứng Quả Kỳ hoặc trước khi thành công Chứng Quả.

hơn phần nửa sẽ gặp phái thiên kiếp.

Chứng Quá Kỳ tuyệt đối có thể sánh bằng chân tiên.

- Bản thân Chứng Quả Kỳ hẳn là không khó.

Khó khắn chính là trước và sau Chứng Quả
Kỳ.

Dương Phàm thẩm nghĩ trong lòng.

Chứng Quả Kỳ tương đương với cảnh giới cuối cùng của Thòng Thiên tam giai: Đại Thừa Kỳ.

Nhưng hơn phần nửa Chứng Quá Kỳ cũng sẽ gặp phải thiên kiếp.

Thiên kiếp rất khó khăn, đặc biệt là từ nữ nhân áo vàng biết được, lẩn thiên kiếp thứ ba có kèm thoe tâm ma kiếp, cho dù là Tụ Lôi Đinh cũng không dùng được.

Khó khắn nữa là sau Chứng Quả Kỳ.

Chứng Quá Kỳ có phải là cực hạn thôi diễn cùa Tiên Hồng Quyết hay không?!
Nếu đúng thi tu vi của Dương Phàm sẽ mãi dừng ở đây.

Nếu không thì dựa theo quy luật sinh mệnh tự nhiên, đâm chỗi, nảy lộc.

nờ hoa.

kết trái, thành thục rồi tất nhiên sẽ héo rũ và tử vong.

Khi tới cuối sinh mệnh sẽ gặp phải tử vong.

- Thiên Thu Vô Ngân giải thích thật có đạo lý.

Nếu có kiếp sau thì cuối tử vong nhất định sẽ là tái sinh!
Dương Phàm thì thào.

Hắn cơ bản đã thôi diễn đầy đù công pháp khẩu quyá cùa Chứng Quả Kỳ, chi đợi sửa chữa những tiểu tiết mà thôi.

Tuy nhiên, để thôi diễn cho hoàn mỹ, cũng cẩn phải tính toán tới cảnh giới tiếp theo.

Tái sinh...!
Có rất nhiều phương pháp.

Giống như những Tán tiên, sau khi thất bại độ kiếp, trọng tồ Tán tiên thể, lại nguyên thần đoạt xá, được một khối thân thể mới.

lần nữa tu luyện.

Thậm chí còn có thể thông qua phưong thức luân hỗi.

có thể tái sinh như Vũ Vãn Hâm, Vô Song...!
Trong đầu Dương Phàm nảy lên các loại phương pháp tân sinh....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận