Tiên Hồng Lộ


Nhân Sâm tiên quả?
Dương Phàm hoài nghi có phái mình nhìn lẩm hay không, theo bản năng khẽ dụi mắt.

Nhưng đại thụ chọc trời cùng với trái cây bén trên ở trong tiên vụ mờ mịt lại là mông lung không rõ.

Mười người vội vàng tới gần đại thụ chọc trời trong sương mù kia.

Thẳng đến khi tiên quá hình người lơ lửng trên đỉnh đầu mọi người, bọn họ mới dừng chân, trong mắt lộ ra mừng như điên cùng tham lam nồng đậm.

Nhân Sảm tiên quả: truyền thuyết là trái cây của tiên đến từ không gian thượng giới, có thể tăng trướng mấy vạn năm thọ nguyên, cũng có thể khiên thân thể phàm nhân được lột xác rất lớn.

từ đó có được tiêm lực thật lớn.

Người tu tiên dùng quả này có thể tăng trướng ít nhất ngàn năm tu vi.

Bình thường loại trái cây có công hiệu kinh người như vậy.

người tu vi không đủ cơ hỗ không thể tiêu hóa.

Nhưng là Nhân Sâm tiên quả lại là một trong số những loại tiên quá đặc thù có diệu dụng vô cùng, dược lực ôn hòa.

cho dù phàm nhân ăn vào cũng có thể thong thả hấp thu còn không thương đến thán thể.

Giờ phút này.

đối mặt với Nhân Sâm Quá chi chít trên cây, mọi người đều hưng phấn nin
lên.

Tu sĩ tiến vào Vân Tiên Đảo tổng cộng có mười người, cho dù chia đều số Nhân Sâm tiên quả này, mỗi người ít nhất cũng có thể được đến mấy chục quả.

Nhưng là dục vọng thường thường có thể khiến con người ta bị mất ly trí
Mấy người trong số đột nhiên nhảy dựng lên.

như chóp chụp vào Nhân Sâm tiên quả trên đỉnh đầu.

Dù sao mọi người ở gần đại thụ này vẫn chua cảm nhận được sự tồn tại của cấm chế trận pháp gì.

Phốc Phốc!
Trong đó tay của hai người đã bắt được hai quả Nhân Sâm tiên quả.

Tiểu Vi cũng đang chuẩn bị nhày lên cướp tiên quả.

lại bị Dương Phàm đưa tay ra chặn
lại.

Đúng lúc này.

dị biến đột nhiên sinh ra.

Xuy...!vút vút!!!
Trên cành cây tiên quả kia dâng lên một mảnh lưu quang màu xanh biếc, hóa thành hai tia điện màu xanh biếc như tia chóp đánh trúng hai gã tu sĩ chạm vào Nhân Sâm tiên quả.

- A...!A...!
Hai người này kêu thảm một tiếng, lập tức thần hồn tan nát.

nhục thản hóa thành một đổng bùn nhão màu đó nhạt chim vào đất phía dưới.

Dương Phàm thấy tình cảnh này, thần sắc biến đổi.

Những người khác đều thấy trái tim lạnh giá, đại bộ phận cố gắng dừng lại.

thu hồi cánh tay sắp đụng tới Nhân Sâm tiên quá.

Nhưng vẫn còn một người lại không kịp dừng lại, bị điện quang xanh biếc đánh trúng, kết cục đồng dạng.

Mọi người đều sắc mặt trắng bệch.

Dương Phàm lại nhìn chằm chằm ba cỗ thi thể hóa thành chất dinh dưỡng rót vào đất dưới cây Nhân Sâm tiên quả này.


- Rõ ràng không có trận pháp cấm chế.

vì sao lại như vậy?
Tiêu Vi bị dọa khuôn mặt tái nhợt, may mắn vừa rôi Dương Phàm ngăn nàng lại, nếu không hậu quả thiết tường không chịu nổi.

Dương Phàm nhìn chằm chằm cây Nhân Sâm tiên quá này hồi lâu.

trầm ngâm nói:
- Tuy rẳng không có cấm chế.

nhưng cây Nhâm Sâm tiên quá này không biết sinh sống bao nhiêu năm, bản thân tự có linh trí, tu vi sâu không lường được, thậm chí có thể so sánh với Chân tiên.

Nếu có bất kỳ người ngoài nào đến xâm phạm tiên quả, đều sẽ bị diệt sát.

thi thẻ bọn họ sẽ thành chất dinh dường của tiên thụ.

Lời nói vừa dứt, mấy người còn lại kinh hãi không hiểu.

Nhưng trong đó có một giai nhân mặc váy sặc sỡ nhận ra thán phận của Dương Phàm, kinh hô:
- Là ngươi...!
Hiên nhiên nàng từng nhìn thấy Dương Phàm ở Bòng Sơn Đảo.

- Ha ha ha...!Lẩn này nguời có duyên vào tiên đào thật đúng là không đơn giản, không ngờ nhanh như vậy liền nhìn ra chi tiết của bản tiên thụ.

Trên cây Nhân Sảm tiên quả truyền tới một tiếng cười già nua.

- Xin tiền bối chi điểm.

Dương Phàm hơi thi lễ.

không chút kinh sợ nói.

- Ngươi đoán không sai.

Năm tháng lão hủ tồn tại không thể suy tính.

Bán thể pháp lực có thể so với Chân Tiên, chỉ là không có thần thông của tiên nhân.

Tuy nhièn.

đổi phó với những mao đâu tiêu tử chua tới Độ Kiêp Kỳ các ngươi cũng là dư dả.

Thanh âm già nua lộ vẻ tự đắc nói, chợt lại lãnh đạm:
- Những Nhân Sâm tiên quá này đều từ bản thể của lão hủ sinh ra, có thể nói là xương thịt của tạ dựa vào đâu mà cho các ngươi?
Trong giọng nói lộ ra vài phần lạnh lùng, còn có một tia đùa cợt không thể nhận rõ.

Tu sĩ khác đều câm như hến, không dám lên tiếng.

Đối với nhân vật pháp lực có thể sánh bằng Chân Tiên, bọn họ không có sức phản kháng.

- Lão tiền bối.

Trên người ngài có nhiều trái cây nhưvậy, không thể cho chúng ta một hai quả sao?
Tiểu Vi vẻ mặt đáng thương, chóp chóp mắt, cười hì hì nói:
- Ta có thể đấm lung cho lão nhân gia ngài.

Trước kia lúc đấm lung cho gia gia, nguời sẽ thưởng cho ta rất nhiều bảo bối.

- Cô nương ngoan, lão hủ thích!
Trên cây Nhân Sâm tiên quả kia đột nhiên bay vụt ra một quả Nhân Sâm, rơi xuống trên tay Tiêu Vi.

- Cảm ơn Tiên thụ tiền bối.

Khuôn mặt Tiểu Vi ứng đó, liên rục nói cám ơn.

vui mừng nhảy nhỏt.

Mấy người còn lại nhìn thấy Tiểu Vi có được tiên quả, trong mắt mơ hồ hiện lên sát khí cùng tham lam.

Trong đó có một thanh niên tử sam chậm rãi tới gần.


Dương Phàm nhắc nhớ:
- Quá này sau khi rời cây, tốt nhất là lập tức dùng hoặc là dùng bí thuật bào tồn cho tốt, nếu không linh khí trong đó sẽ dẩn dẩn mất đi.

- Thật sao? Vậy ta lập tức ăn.

Tiểu Vi cầm lấy tiên quả, Bắt đầu ăn.

- Giao Nhân Sâm tiên quả ra đây!
Thanh niên tử sam trong tay cầm một thanh thước sắt vung lên tới hai người.

Một cỗ cương phong màu sắt mang theo một vùng không gian sóng gợn thôi quét tới.

Dương Phàm cười lạnh không nói.

Cương phong màu sắt đáng sợ kia chua tới gẩnngười đã héo rũ tiêu tan một cách khó hiểu.

Nhân cơ hội này, Tiểu Vi đã ăn hết Nhân Sảm tiên quá, dược lực vô hình lan tràn trong cơ thê.

nhanh chóng cải thiện thê chất của nàng.

Chi trong giây lát, trên khuôn mặt Tiểu Vi tỏa sáng ánh đò, dung nhan càng thêm diễm lệ, trên nguời càng phát ra một loại khí chất tiên linh mơ hô.

Thấy tình hình đó.

tu sĩ phụ cận không khỏi lộ ra vẻ hám mộ đố kỵ.

- Cũng tặng ngươi một quà.

Nhân Sâm tiên quá nhoáng một cái, lại một quả Nhân Sâm rơi xuống trong tay Dương Phàm.

- Đa tạ lão tiền bối.

Dương Phàm tiếp nhận tiên quà, cũng lập tức ăn vào.

Tu sĩ khác thấy tu vi hắn sâu không thể lường, không dám ra tay.

Tuy nhiên, sau khi Dương Phàm ăn tiên quà, cũng rất có ý giữ hột để lại.

- Lão tiền bối.

van cẩu ngài, cùng ban thưởng cho chúng ta một quả.

Mấy người còn lại cũng vội vàng lấy lòng Nhân Sâm tiên thụ.

- Tiên thụ tiền bối.

Lão nhân gia ngài thọ Nam Sơn, phúc như Đông Hải.

Ngài chinh là tiên nhân thượng giới nhân thiện nhất...!
Trong đó một người lên tiếng vuốt mông ngựa.

- Hừ.

một đám dối trá giả dối.

Muốn có Nhân Sâm tiên quả của ta, không có cửa đâu!
Cây Nhâm Sâm tiên quả hừ lạnh nói.

Mọi người quấn quít hồi lâu cũng không được đến một quả Nhâm Sâm.

Đến cuối cùng, tiên thụ kia đột nhiên nói:
- Vân Tiên Đảo có ba cây tiên quả, Nhân Sâm Quá chỉ là một trong đó.

Còn có Bích Ngọc Thiên Hồn Quá cùng Bàn Đào Tiên Quả.


Các ngươi có thể đi nơi đó thừ vận khí.

Nghe nói lời ấy, năm người kia vội vàng rời đi.

chi đê lại hai người Dương Phàm.

- Hai người các ngươi nếu đã chiếm được tiên quả.

vì sao còn không rời đi?
Cây Nhâm Sâm tiên quả khó hiẻu hỏi.

Dương Phàm nói:
- Vãn bối có việc thinh giáo.

-Nói.

- Xin hỏi tiên thụ như ngài phái bao nhiêu năm mới có thể trường thành, lại cần bao nhiêu năm mới có thể kết quả?
- Nếu là tại không gian thượng giới ít nhất phái trăm vạn năm mới có thể hình thành tiên thụ.

Rôi sau đó ba ngàn năm khai hoa ba ngàn năm kết quả.

rồi thêm ba ngàn năm mới chín.

- Vậy nếu là tại hạ giới?
Dương Phàm vội vàng dò hỏi.

- Hừ hừ.

Nếu là tại tiên đảo này.

cần thời gian gấp đỏi, cùng chính là hai trăm vạn năm mới sinh trường ra tiên thụ.

Vê phần nớ hoa.

kết quả cũng là độc nhất vô nhị.

Giọng điệu Nhân Sâm tiên thụ khẽ chuyển:
- Ta thấy ngươi để lại hột.

là muốn bồi dưỡng ra một gốc tiên thụ sao? Lão hủ vẫn khuyên ngươi từ bỏ.

ở ngoài Vân Tiên Đảo, ít nhất cần một ngàn vạn năm mới có thể dựng dục ra tiên thụ, còn cần vô số Tiên Lộ Quynh Tương nuôi dưỡng...!
- Một ngàn vạn năm!
Dương Phàm hít một ngụm khí lạnh, giờ phút này thời gian gia tốc sinh trướng của Tiên Hồng Không Gian là 500 lần.

Cho dù như thế, cũng phải hai vạn năm mới có thể thành công.

Nhưng nếu có thể tấn chức hai cảnh giới lớn.

thời gian gia tốc tăng lẻn tới hai ngàn lẩn.

lại thêm phương pháp thúc đẩy sinh trướng, cũng có thể trong mấy trăm năm dựng dục ra tiên thụ.

- Xin hỏi tiền bối, có thể tặng thêm cho Dương mỗ một ít tiên quả?
Dương Phàm cả gan nói.

- Nhân loại lòng tham không đáy.

Ngươi đã có được một quả.

còn mơ tướng chiếm được càng nhiều tiên quả.

Trong thanh âm Nhân Sâm tiên thụ lộ ra vài phản chán ghét.

Dương Phàm cười nói:
- Dương mỗ muốn vì phụ thán và thản đệ đệ cầu thêm hai quả.

- Tuyệt đối không thể.

Nhãn Sâm tiên quả nói như đinh đóng cột.

Dương Phàm nhẹ nhàng cười:
- Bất kể là phàm quá hay tiên quá chung quy có thời khắc thành thục cường thịnh.

Nếu qua giai đoạn này tiên quả cũng sẽ rơi xuống hư thối.

Đây là phí phạm của trời tới mức nào chứ! Hơn nữa, hai quá tiên quả vừa rồi tiền bối đưa cho đều là chín tới cực điểm, cho dù không cho chúng ta cũng sẽ hu thối.

Ta thấy tiên thụ này còn có mấy quả sắp hoàn toàn chín nẫu rồi.


Dương Phàm cười tủm tim nói.

Sau khi ăn tiên quà, thể chất hắn cũng biến đổi lớn, chi khoảng giây lát từ một lão già chuyên thành một trung niên.

- Là người...!Dương đại thúc.

Tiểu Vi kinh hô thất sắc, bộ dạng khó có thể tin.

- Ha ha.

Tu sĩ nhân loại, ngươi đích thật là một người đặc biệt nhất trong những người lão hủ chứng kiến mấy trăm vạn năm gân đây.

Nếu không đoán sai, ngươi hẳn là Tông sư đến từ đất liền, tự sáng tác thôi diễn cảnh giới mới - Dương Phàm!
Nhãn Sâm tiên thụ này không ngờ nói ra được lai lịch Dương Phàm.

Dương Phàm chấn động:
- Làm sao ngươi biết?
- Hai trăm năm trước có một người tên Thiên Thu Vô Ngân tới nơi đây, không ngờ có thể cùng ta bân luận đại đạo.

lão hủ được lợi không nhỏ.

cho hắn ba quả tiên quá.

Nhãn Sâm tiên thụ vui mừng hớn hớ nói.

Thiên Thu Vô Ngân?
Dương Phàm chấn động tâm thần, kỳ tài vang dội cổ kim như Thiên Thu Vô Ngân này, nếu được ba quả tiên quả.

tu vi sẽ tăng lẻn tới trình độ đáng sợ nào?
- Xem ra ngươi hẳn là nhân vật cùng cấp bậc với hắn, như vậy mời luận đạo với lão phu trăm năm.

Nếu có thể cho ta có được lợi ích.

đua tặng ngươi thêm mấy tiên quả.

cùng có làm sao?
Nhân Sâm tiên thụ nói.

- Luận đạo?
Trong mắt Dương Phàm tinh quang chợt lóe.

gật đầu nói:
- Được, vậy Dương mỗ liền cùng người luận đạo.

thăm dò sinh mệnh đại đạo.

- Sinh mệnh đại đạo?
Trong thanh âm Nhân Sâm tiên thụ lộ ra một tia ngạc nhiên vui mừng, lại có chứa một phần khinh thường.

Là tiên thụ sinh sống vô số năm, hiểu biết về sinh mệnh có người nào có thể so sánh.

Ngay cà Thiên Thu Vô Ngân về mặt này cũng xa xa không bằng.

- Tiểu Vi cô nương, chúng ta cáo biệt tại đây.

Dương Phàm ở nơi này cùng hắn luận đạo trăm năm.

Sau khi Dương Phàm nói xong, lập tức khoanh chán ngồi.

Tiểu Vi gật gật đầu.

đi thăm dò khu vực khác của Vân Tiên Đảo.

Kỳ quái là khi Dương Phàm khoanh chân mà ngồi, Bắt đầu không nói lời nào.

chi cố gắng dùng hết toàn lực hấp thu lực lượng tiên quả.

Trên tiên thụ kia ánh huynh quang xanh biếc chấn động, hạ xuống một lão tiên ông tỏa ánh hào quang tinh khiết.

Nửa năm sau, Dương Phàm chuyền hóa thành một thiếu niên.

Lão tiên ông chi cười nhìn hắn.

Nhưng sau đó.

theo Dương Phàm vận chuyển công pháp khẩu quyết, ý cành vẫn Hoa tán ra, lại dán dán trưởng thành trở thành một thanh niên kiên nghị, rồi sau đó là trung niên trâm ổn.

cuối cùng lại chuyển thành lão già trải qua năm tháng tang thương...!
Lúc này, lão tiên ông kia rốt cục động dung..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận