Tiên Hồng Lộ


Dưới sự giúp đỡ của Dương Phàm, hiệu suất luyện đan của Hoàng trưởng lão được để cao thật lớn.

khắp phòng đẩy mùi thơm, khiến thần hồn mê say.

Lẩn này chi dùng ba tháng, luyện chế Độ Kiềp Đan đã tới thời khắc mấu chốt cuối cùng, cách thành công chỉ có nửa bước.

Hoặc là nói.

đan dược đã luyện thành.

Chỉ là loại đan dược cấp bậc này vào lúc luyện thành tất có thiên địa dị tượng.

̀m ẩm!
Một đạo thiên lôi mạnh mẽ từ vòm trời vô hạn hạ xuống, đánh lên lô đinh.

Lực lượng thiên lôi khiến Dương Phàm không thể thớ nổi, thiếu chút nữa tế ra Tụ Lôi Đinh để đối kháng.

Giờ khắc này.

phần đông tu sĩ cao nhất trong thung lũng đều cảm thấy một cồ áp bách lớn lao về mặt tinh thần.

Nữ nhân áo vàng cười thật tươi, tay áo vung lên khiến hơn phần nửa lực lượng thiên lôi hóa thành từng dòng chảy nhỏ rót vào trong lò đan.

Dương Phàm âm thầm bội phục, không hổ là cường giả vượt qua hai lần thiên kiếp.

Thiên kiếp Độ Kiếp Kỳ phái đối mặt mạnh hơn rất nhiều so với thiên lôi nho nhỏ này.

Lúc này.

trên tay ngọc của nữ nhân áo vàng lơ lửng một viên đan dược trong màu trắng có ánh lam, giống như cái bóng hư vô lơ lửng trong không trung.

- Thành công!
Nữ nhân áo vàng vui sướng, nắm chắc Độ Kiêp Đan trong tay.

có chút khó thê tin:
- Phẳm chất dường như tốt hơn rất nhiều so với Độ Kiếp Đan cùng cấp.

Khôngbao lâu, Tư Đò trưởng lão cùng Bàng trưởng lão phản biệt chạy tới chúc mừng.

Trong mắt Tu Đồ trưởng lão lộ ra ý mừng, vi đạo lữ của mình luyện chế ra Độ Kiếp Đan mà cảm thấy vui mừng.

Mà Bàng trưởng lão kia, trong mắt nửa hâm mộ nửa ghen tị.

lại thu liễm trong nháy mắt.

- Lẩn này có thể thành công luyện chế ra Độ Kiếp Đan, đều nhờ có Dương đạo hữu ra tay tương trạ Hơn nữa Độ Kiếp Đan luyện chế ra phẩm chất tốt hơn so với bình thường.

Nữ nhân áo vàng tràn đầy cảm tạ Dương Phàm.

- Quả đúng như thế.

Tư Đồ trường lão tiếp nhận viên Độ Kiếp Đan, sau khi xem kỹ.

thần sắc có chút khó tin:
- Phảm chất viên này so với viên ta từng dùng quả thật còn tốt hon.

Hiệu quả ít nhất mạnh hơn một nửa.

Bàng trưởng lão kia nghe vậy tự nhiên là khiếp sợ.


ánh mắt nhìn phía Dương Phàm cũng có thểm vài phản nóng bóng.

Trên thực tế, trong tay Dương Phàm còn có Độ Kiép Đan, chỉ là không muốn lộ ra gây nên họa sát thân, vì thế giúp đỡ Hoàng trướng lão.

Tư Đổ trường lão cùng Hóa Thần Kỳ, đôi song tu đạo lữ này Dương Phàm nhìn ra được tâm tính tuyệt đối là chính thiện.

Nhưng là Bàng trưởng lão này, Dương Phàm liền khôngbiết được.

- Ác...!Độ Kiếp Đan! Chúc mừng Hoàng trưởng lão sớm ngày thành chính quả.

Một thanh âm say xin cùng với một mùi rượu nòng đậm từ đầu kia thung lũng truyền đến.

Dương Phàm đua mắt nhìn thì thấy là một thanh niên say khướt đẩu tóc rối bù.

cẩm trong tay một bầu rượu vừa đi vừa uống, bộ dạng lắc lư.

- Lý trường lão, trên đáo có khách quý tới.

Ngươi không ra đón khách thì cũng thôi, còn uống say đi quấv rối.

Mặt mũi của Vân Tiên Đảo đều bị ngươi ném sạch.

Bàng trường lão hừ lạnh một tiếng.

Dương Phàm đầu tiên là ngấn ra, rồi sau đó nhớ tới đây là Từu Kiểm Tiên Lý trưởng lão mà Hoàng trưởng lão nói tới, tính tình, tiêu sái không kiềm chế.

lấy uổng rượu làm vui.

nghe nói là một Kiếm tu.

-...!Bò một ý niệm, tất cả tự tại!
Lý trưởng lão phát ra một tràng cười quái dị, thân thể say khướt thiếu chút nữa đụng vào trên người Dương Phàm, cười hắc hắc:
- Chào khách quý.

Hô!
Dương Phàm chi cám thấy một mùi rượu phun lên người, cỗ men say kia thiéu chút nữa làm hắnbịsay.

Hắn không khỏi hoàng hốt.

đâylà rượu gì? Chỉ là ngửi một hơi.

một cỗ men say xông thẳng linh hồn.

Lần này là hắn, nếu đổi là tu sĩ đinh cấp bình thường, chi sợ sẽ trực tiếp nẳm ngủ.

Tư ĐỒ trưởng lão nhướng mày, quạt lòng vung lên, một làn gió nhẹ thổi tới.

Một thản men say cùng mùi rượu của Lý trưởng lão tan thành mây khói.

Lý trường lão hoàn toàn tinh táo lại, ngượng ngùng cười:
- Các vị trưởng lão đều ở đây a.

còn có vị đạo hữu này...!Ra mắt.

ra mắt.

Dương Phàm đương nhiên sẽ không để bụng.

Nhưng là hắn khẳng định bốn vị trưởng lão trên Vân Tiên Đảo này đều là cao nhân đương thời, tu vi thông thiên một giới.

Hoàng trưởng lão sau khi cất kỹ Độ Kiếp Đan, lập tức bé quan tĩnh tu, điểu chinh trạng thái chuẩn bị nghênh đón lần thiên kiếp thứba.


Dương Phàm thừa cơ hội này ở lại Vân Tiên Đào tu luyện.

Nháy mắt, thời gian mười năm trôi qua.

Dương Phàm hấp thu hết lực lượng ba quá tiên quả, tu vi thẳng tới vẫn Hoa đại viên mãn.

Đến một ngày, hắn rốt cục quyết tâm mớ lực lượng tầng phong ấn thứ năm.

- Chỉ cần phá vỡ lực lượng tầng phong ấn thứ năm, ta có thể bước vào vẫn Hoa đại viên mãn.

Dương Phàm đã làm tốt chuẩn bị xông phá cành giới.

Thôi diễn cảnh giới Tiên Hồng từ vẫn Hoa Kỳ đến Chứng Quả Kỳ.

Dương Phàm cơ bản đã hoàn thiện, cho nên đánh vào vẫn Hoa đại viên mãn, hắn có nắm chắc rất lớn.

ở trong Thủy Hồn Giới ảm đạm không ánh sáng, Trấn Thiên Tháp đột nhiên khẽ động, phía dưới dao động mành liệt.

Một cồ pháp lực to lớn mênh mông từ trong phong ấn lộ ra, thông qua Trấn Thiên Tháp hoãn xung, chảy khắp thân thể Dương Phàm.

Trấn Thiên Tháp được lực lượng phong ấn rèn luyện, phẩm chất cùng độ cứng còi đều được tăng lên.

Cỗ lực lượng cuồng bạo cấm kỵ kia dưới bảo tháp dạng xoắn ốc hoãn xung, hóa thành ngàn vạn dòng chảy nhỏ.

Dương Phàm nhân cơ hội này.

đem càng nhiều lực lượng chuyển hóa thành vẫn Hoa lực.

Trong lúc này, hào quang của quang cầu xanh biếc lớng lánh trong cơ thể dần trớ nên sáng ngời, ngưng thật.

Ngược lại, hào quang năm màu chung quanh quang cầu màu xanh biếc càng Ngày càng ảm đạm, héo tànnhưđóa hoa.

Trong đầu Dương Phàm đột nhiên hiện lên một hình ảnh: Một đóa hoa năm màu xinh đẹp héo rũ từng chút, rồi sau đó chìm vào trong đất.

hoàn toàn tử vong.

Hình ảnh này ở trong thân thể Dương Phàm lại xuất hiện dưới một loại hình thức khác.

Hào quang năm màu huyễn lệ vốn mờ nhạt, từng chút héo rũ ảm đạm, hóa thành từng tia từng điểm, rót vào trong Địa Hồn Căn.

tiến vào Thủy Hồn Giới, lại tiến thêm một bước ăn mòn chuyên thành một loại lực lượng “Hoàn toàn mới”.

Chính đạo là “Lạc hồng Không phải vô tình vật, hóa thành xuân nê càng hộ hoa! (Dịch nghĩa: Hoa rơi chăng phải vô tình.

Hóa mùn dành đê thắm cành hoa sau - st)
Đây là cảnh giới Tiểu Luân Hỗi của Dương Phàm giai đoạn hiện tại.

Ý cảnh vẫn Hoa vào lúc tiép cận đại viên mãn, cái loại héo rũ héo tàn, đẹp thê lương tráng lệ.

không thể ngăn cản.

Nhưng là lực lượng héo rũ này sau khi hoàn toàn tiêu tan, thông qua Tiểu Luân Hỗi có thể chuyên hóa thành sinh cơ mới.

làm chắc chắn nên móng Chứng Quả sau này.

- Đây là lực lượng của Tiểu Luân Hỗi.


ở một trình độ nhất định đã có thể cho ta Trường Sinh Bất Tử.

Có lực lượng, tiêu vong và tân sinh được vô hạn luân hỗi, trọn đời bất diệt!
Tâm thán Dương Phàm dung nhập trong Huyền diệu vô thượng của Tiêu Luân Hôi.

Truờng Sinh Bất Tử.

vô hạn luân hỗi, trọn đời bất diệt.

Khó có thể tướng tượng, cảnh giới của Dương Phàm không ngờ đạt tới độ cao như thế.

Cho dù là Thiên Thu Vô Ngân đích thân tới.

đổi mặt với cảnh giới Tiểu Luân Hỗi giờ phút này chi sợ đêu ngạc nhiên thán phục không thôi.

Nếu như kiên trì cảnh giới Tiểu Luân Hỗi, Dương Phàm có thể giống như cây cối, xuân đi đông đến.

nhưthế không ngừng lặplại.

Nhu vậy có thể cam đoan Trường Sinh Bất Tử, trọn đời bất diệt, lại tuân theo pháp tắc tự nhiên.

Nháy mắt lại trôi qua hai ba mươi năm.

Quang cẩu xanh biếc lớng lánh sâu trong cơ thể Dương Phàm dẩn dảnngung thật, thoáng nhìn qua giống nhưmột gốc “Cây Táo xanh” quanh quân hào quang sángrọi.

Giờ này khắc này, Dương Phàm bước nửa bước vào cảnh giới đại viên mãn.

Hắn vẫn như cũ vận chuyển công pháp khẩu quyá.

trong đó còn tiến hành vài lẩn cải
thiện.

Rồi sau đó.

“Cây Táo xanh" tỏa ánh sáng rọi trong mông lung không rõ chậm rãi chìm xuống, dung hợp cùng lực lượng Địa Hôn Căn, Thủy Hòn Giới.

Bởi vì Địa Hồn Cản cùng Thủy Hồn Giới, vẫn Hoa hậu kỳ sau khi héo rũ hấp thu “Chất dinh dưỡng", giờ phút này như được mưa xuân thấm nhuần, lực lượng “Tán sinh” Bắt đầu dựng dục trong quang cầu màu lục mông lung.

- Lực lượng của Tiểu Luân Hỗi đã khới đọng, chi đợi ngày Chứng Quả.

Dương Phàm đột nhiên mở mắt.

ánh mắt hắn giờ phút này đã không hể đục ngầu, như con ngươi trẻ con.

sáng ngời trong suốt thuần khiết giống như bào Thạch.

Giờ phút này, thán thể hắn cũng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Mấy chục năm trước, hắn vẫn là một lão già tuổi xế chiểu khô gầu như củi.

Mà giờ phút này hắn dĩ nhiên là một đứa bé nhìn như chi bảy tám tuổi.

Từ lão nhân biến thành đứa bé?
Dương Phàm nhìn đến thân thể biến hóa, ánh mắt bình thán, gợn sóng không sợ.

Bởi vì biến hóa thân thể đầu tiên lột xác từ ý cảnh trình tự...!
Lĩnh ngộ sinh lão bệnh từ, nắm giữ V cành Tiểu Luân Hỗi, cảnh giới của Dương Phàm cao hơn so với pháp lực hiện tại.

Tiểu Luân Hỗi sẽ duy trì đến sau khi Dương Phàm tấn chức Chứng Quả Kỳ.

Sau Chứng Quả Kỳ.

hắn sẽ gặp hai lựa chọn.

Một là tiếp tục Tiểu Luân Hỗi.

sau khi lực lượng héo rũ, lại trở về uẩn ChủngKỳ.

từ một hạt giống có được vô hạn khả năng rồi sau đó không ngừng lặp lại, đạt đến cảnh giới bất từ bất diệt vô số người tu tiên tha thiết ước mơ.


Nhưng là cảnh giới Tiểu Luân Hỗi tuy rẳng có thể làm cho hắn Trường Sinh Bất Tử, lại không thể bước vào trình tự cao hơn.

Cho nên sau Chứng Quá Kỵ.

còn có cành giới Đại Luân Hỗi mà Dương Phàm tự sáng lập ra, Ngay bản thân đều không thể hiểu rõ.

Vô hình trung, Dương Phàm đạt tới một độ cao mà Ngay cả bán thán cũng không thể đánh giá.

- Lực lượng tầng phong ấn thứ năm đã được hấp thu gần hết, tuy nhiên ta hiện tại lại biến thành đứa trẻ.

Dương Phàm chậm rãi đứng dậy.

áo quẩn thùng thình rơi xuống.

Hắn lắc đẩu cười khổi.

dùng thế thản hiện thân Thiên Lan tiên phù.

dặn Đặng Thi Dao chuẩn bị một bộ quẩn áo đứa trẻ.

Sắc mặt Đặng Thi Dao biến đổi:
- Tướng công, chăng lễ người ở bên ngoài...!
Nàng hiển nhiên hoài nghi Dương Phàm ở bên ngoài đa tình...!
Dương Phàm dớ khóc dớ cười, chi đành đơn giàn nói rõ tình huống.

Đặng Thi Dao sau khi biết rõ tình, huống trợn mắt há hốc mồm, không nghĩ tới công pháp của Dương Phàm lại huyên diệu như thế.

Dương Phàm cùng muốn chính mình nhanh “trướng thành”, nhưng là lực lượng tầng phong ấn thứ năm đã hấp thu xong.

về phần tầng phong ấn thứ sau, Dương Phàm không muốn tốc độ tu luyệnquá nhanh, tính toán củng cổ cành giới, sau khi hoàn thiện cảnh giới sau Chứng Quả Kỳ rồi tính cũng không muộn.

Dù sao bắt đầu từ tầng phong ấn thứ sáu.

Dương Phàm sẽ tiến vào giai đoạn Độ Kiếp Chứng Quả.

Độ Kiếp Kỳ khá năng ở trước Chứng Quả Kỳ.

cũng có thể cùng một chỗ.

tuy hai mà một.

Tóm lại, Dương Phàm còn lạimột giai đoạn cuối cùng: Độ Kiềp Chứng Quả!
Nửa tháng sau, Đặng Thi Dao dùng tài liệu cực phẳm chế tạo mấy chục bộ quần áo cho Dương Phàm.

Số quần áo này từ đứa bé đến thiếu niên rồi thanh niên, có các loại kích thước.

Dương Phàm cảm thấy một hồi ấm áp, mặc một bộ áo vải hoa, nhìn quan giống một đứa bé tám tuổi, nhưng thần vận thành thục, có vẻ buồn cười.

Nhưng Dương Phàm sẽ không để ý đến.

cuộc đời như vờ kịch, đoạn đường hắn đã đi qua, hiện tại lại trải nghiệm một lần.

thì đã làm sao?
Khi hắn đi ra phòng khách, nha hoàn phụ trách hầu hạ hắn hoàng sợ.

hi hì cười:
- Đứa bé ngoan ở đâu tới, không ngờ lân vào phòng khác quý này.

Tiêu đệ đệ ngoan, không nên chơi ở trong này.

Nhà ngươi ở đâu.

hay là tỳ tỷ đưa ngươi về nhà.

Nói xong nàng còn thò tay nhéo khuôn mặt trẻ con nhỏ nhắn của Dương Phàm.

Dương Phàm ngẩn ra.

chuyển thành lạnh lùng nhìn nàng ta..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận