Dương Phàm không nghĩ tới chính mình lại được hân hạnh chứng kiến một Đại Thừa Kỳ bán tiên ra đời.
Từ xưa tới nay.
đại năng có thể thành công vượt qua ba lẩn thiên kiếp vô cùng ít ỏi, thậm chí chi nghe mà chưa từng thấy.
Cho dù là sự tình này cũng chi xảy ra ở trong truyền thuyết mà thôi.
Thông Thiên tam giai: Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa, Đại Thừa Kỳ đã là đỉnh cao nhất cùa nhân giới, chỉ cách nửa bước là thành chân tiên.
Chỉ cần nguyện ý, trong vòng trăm năm có thể chuyển hóa thành tiên linh thầ phi thăng thượng giới.
Mà Dương Phàm lần này không chỉ được chứng kiến Đại Thừa Kỳ bán tiên ra đời, mà còn thúc đây đối phương thành công.
Nếu không có Độ Kiếp Đan, không có Tụ Lôi Đinh, không có Dương Phàm trị liệu, xác suất Hoàng trưởng lão thành công độ kiếp sẽ không vượt qua hai thành.
Đương nhiên, Dương Phàm từ trong quá trình độ kiếp này cũng tích cóp được rất nhiều kinh nghiệm.
Hắn cũng rất bội phục tâm tính và tâm thái độ kiếp của Hoàng trưởng lão.
Nếu không nàng ta cũng không thể nào vượt qua tâm ma kiếp gian khổ nhất.
Hoàng trưởng lão dù không có dung mạo khuynh thành khuynh quốc như Vũ Nghiên, vô cùng xấu xí nhưng tâm cành lại hoàn mỹ không tỳ vết.
gần như không có chút sơ hở nào.
Tâm ma kiếp đáng sợ nhất đối với nàng mà nói lại là dễ dàng nhất.
- Uy lực thiên kiếp của ta đã cường đại tuyệt luân, có thểm Độ Kiếp Đan, Tụ Lôi Đinh và sự trợ giúp của Dương đạo hữu mới miễn cưỡng vượt qua.
Mà uy lực thiên kiếp của Thiên Thu Vô Ngân nghe nói còn gấp ba lẩn bình thường, thật không tưởng tượng nồi!
Hoàng trưởng lão thở dài nói.
Vẻ mặt Bàng trưởng lão lộ ra một tia ngưỡng mộ nói:
- Hoàng trường lão tấn chức Đại Thừa Kỳ rồi, giờ có cảm thụ gì không?!
- Cảm thụ?
Hoàng trưởng lão ngân ra, chợt nhắm mắt lại, lẩm bẩm:
- Có một loại ảo giác kỳ diệu, mọi vật trong không gian này thật sự rất xinh đẹp, lại yếu ớt nhưthủy tinh.
Mà ta dường như có thể rong mỗi nhất giới, không gì không làm được!
Lời này vừa ra, Dương Phàm chấn động.
Không gì là không làm được, đây cũng thật đáng sợ.
dù vẻn vẹn chỉ là một loại cảm giác mà thôi.
Khi đã đứng trên tất cả thế giới này.
mọi vật, không gian, sinh mệnh đều trờ nên vô cùng bé nhỏ.
Còn có một loại cảm giác, khi tinh, thần của ta khế hợp với thiên địa, mơ hồ cảm nhận được một lũ kêu gọi từ không gian xa xôi!
Hoàng trưởng lão mở mắt ra, trong mắt là một mảnh trong vắt.
Kêu gọi từ không gian xa xôi?!
Có phải là thượng giới?!
Dương Phàm tò mò, âm thầm phán đoán.
- Có sáu cỗ khí tức triệu tập.
trong đó có hai đạo rất thân thiết...!
Hoàng trường lão hiện lên chút chờ mong:
- Xem ra trong trăm năm tới.
ta có thể phi thăng được.
Ánh mắt của Tư Đồ trường lão hơi ảm đạm, thanh âm trầm thấp, bình tĩnh:
- Đại Thừa Kỳ bán tiên, thông qua phương pháp đặc thù có thể trờ lại phàm giới...!Vài năm sau, Vân Tiên Đảo đã có thể tổ chức một lần Đại điển hóa tiên.
Tuy nhiên, việc tổ chức đại điên này sẽ rất nhỏ thôi, không mời những đại năng giả ở những địa phương Ngoại Hải Vực khác.
Tư Đồ trường lão nói với Dương Phàm:
- Vân Tiên Đảo siêu thiên thế ngoại, không tham dự đấu tranh Tu Tiên Giới, cho nên chuyện Vân Tiên Đảo sinh ra Đại Thừa Kỳ bán tiên, mong Dương đạo hữu hỗ trợ che giấu.
- Dương mỗ hiểu rồi!
Dương Phàm gật gật đầu.
Chuyện sinh ra Đại Thừa Kỳ này nếu để ngoại giới biết được, tất nhiên sẽ chấn động nhất giới.
Dừng lại Vân Tiên Đảo một thời gian, Dương Phàm rốt cục chuẩn bị cáo từ rời đi.
Bàng trưởng lão biết được việc này cho nên mời Dương Phàm tới động phủ của mình.
Trong lòng Dương Phàm có chút cảnh giác.
Lấy thực lực của hắn, so sánh với những cao nhân siêu nhiên thế ngoại trên Vân Tiên Đảo quả khôngthê sánh bằng được.
Trong điện phủ huy hoàng.
Bàng trưởng lão và Dương Phàm ngồi đổi diện nhau.
- Bản trưởng lão lần này mòi Dương tông sư tới là có chuyện thương lượng.
Bàng trưởng lão rất nhanh đi vào vấn đê chính.
- Mời nói!
Vẻ mặt Dương Phàm bình thản.
Hắn lường trước ở Vân Tiên Đảo.
Bàng trường lão không dám có âm mưu gì với hắn.
- Bàng mỗ là một Tán tiên, đã vượt qua năm lần kiếp nạn, là lần thứ sáu lại vô cùng trọng yếu.
một khi thành công, có thể sánh ngang chân tiên...!
- Thật đáng mừng, Bàng trưởng lão sắp bước vào cảnh giới Tán tiên lục kiếp.
Dương Phàm vô cùng kinh thán, trong lòng cũng sinh ra cảm ứng.
- lần kiếp nạn thứ sáu này vô cùng trọng yếu.
uy lực tuyệt lân, thậm chí so với lẩn độ kiếp thứ ba còn mạnh hơn vài phần.
Bàng mỗ hy vọng có thể sử dụng một kiện bán tiên khí và một số cực phẩm linh bảo và thiên linh địa bảo để giao dịch với Tụ Lôi Đinh của Dương tỏng sư.
Tinh quang trong mắt Bàng trưởng lão lóe lên, có chút hưng phấn nói:
- Thiên kiếp của Tán tiên ngoại trừ lân đại kiếp nạn thứ chín thì không có tâm ma kiếp, chi cần có Tụ Lôi Đinh, hoàn toàn có thể nắm chắc vượt qua kiếp nạn lẩn thứ sáu.
Dương Phàm nghe vậy, lại chần chừ bảo:
- Đến lúc Bàng trường lão độ kiếp ta có thể cho ngươi mượn.
Bàng trưởng lão lại nói tiếp:
- Chỉ có luyện hóa Tụ Lôi Đinh mới có thể chân chinh phát huỵ ra uy lực của nó.
Chỉ cần ngươi nguyện giao dịch, Ngày sau.
khi ta bước vào Tán tiên lục kiếp, thậm chí thất kiếp, tung hoành vô địch một giới này.
Mà lão hũ lại thiếu ngươi một đại nhân tình, đến lúc đó ngươi dù có nguyện vọng gì.
lão hủ còn không làm được sao?!
Dương Phàm chấn động tâm thần! Không ngờ Bàng trưởng lão lấy điều này ra hứu hẹn.
Nếu là tu sĩ bình thường, đổi mặt với điểu này sẽ rất động tâm.
Nhưng Dương Phàm lại không có chút hứng thú giao dịch nào.
Cho dù đối phương xuất ra tiên khí, hắn cũng không có chút nghĩ ngợi gi.
Dù sao chỉ cần hóa vũ phi thăng, thiên kiếp đại nạn tới ai cũng không thể trốn tránh được.
Dương Phàm đánh giá minh cũng không phải là ngoại lệ.
có lẽ cũng giống như Thiên Thu VôNgân, uy lực thiên kiếp sẽ mạnh hơn nhiều so với bình thường.
Nếu có Tụ Lôi Đinh, hắn mới miễn cưỡng nắm chắc độ kiếp thành công,
Cho nên.
Dương Phàm căn bản không có hứng giao địch.
A ĩ
- Thật có lôi.
đinh này cũng rât có tác dụng đôi với bản thân Dương mô!
Dương Phàm cuối cùng cự tuyệt nói.
Sắc mặt Bàng trưởng lão hơi trầm xuống.
Trong chốc lát.
Dương Phàm cảm nhận không gian bốn phía phảng phất như bị đọng lại bói một cồ thiên uy ý chí vô hình.
Dưới tình huống này.
hắn dù muổn có hành động gì cũng rất khó khăn, cảm giác hít thờ không thông, khuôn mặt cũng hoi đò lên.
Tám tiên ngũ kiếp!
Đây đã là cường giả chí tôn ở nhân giới.
Trừ bò tiên nhân ra thì có thể nói bọn họ là vô địch.
Sắc mặt Dương Phàm trấn định, Tiểu Luân Hỗi lực trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, lấy phương thức vô cùng huyển diệu hóa giải áp lực trước mắt.
Vạn vật thế gian đều không thể thoát khỏi qv luật tự nhiên của tiểu luân hỗi.
Sắc mặt Bàng trường lão khẽ biến, đôi mắt hoi nhíu lại:
- Dương tông sư quá thật là thiên cô kỳ tài.
Nhưng lực lượng của ngươi hiện tại còn cách chí tôn cùa nhân giới vài phần! Trong động phủ cùa bản trưởng lão mà Dương đạo hữu còn cho rẳngnếu Bàng mỗ ra tay thì ngươi vẫn có sức phản kháng, không bị chế trụ sao?!
Cái gì?!
Trong lòng Dương Phàm phát lạnh, cảm giác được một cỗ uy hiếp chưa từng có.
Nếu hắn giống như ở Đại Tần lúc trước, bị Hoàng trường lão một chiêu chế trụ, sau đó cưỡng chế đánh hạ linh hồn lạc ấn.
hoặc là dùng thần thông khác khống chế sinh mệnh...!
- Đương nhiên, đây chỉ là giả thiết của Bàng mỗ!
Bàng trưởng lão túm tim cười nói.
Trong lòng Dương Phàm thẩm mắng.
Đây không phải là giả thiết, rõ ràng là đang uy hiếp một cách trắng trợn.
Hắn hít sâu một hơi, thản nhiên nói:
- Bàng trưởng lão có muốn nghe một lời nói thật của Dương mỗ không?!
- Đương nhiên là muốn!
Bàng trường lão lạnh nhạt nói.
- Nếu ở Đại Tần, Dương mỗ tự nhiên không phủ nhận điều này.
Dương Phàm nói tới đây, Tiểu Luân Hỗi trong cơ thể vận chuyển tới cực hạn, một thân tinh khí thần kéo thẳng tới cực hạn, thậm chí mơ hồ còn cường thịnh tới độ chưa từng có.
Có thể nói, thông qua vận chuyển pháp quyá ý cảnh, thực lực Dương Phàm đã tăng lên gấp hai, gấp ba lẩn!
Sắc mặt Bàng trưởng lão khễbiến đồi.
Dương Phàm lại nói tiếp, vẻ mặt vô cùng kiên định, tự tin:
- Lời nói thật cùa ta là: Bàng trưởng lão không làm được! Tuyệt đối không làm được.
Tuyệt đối không làm được!
Tâm thần Bàng trưởng lão chấn động.
Nhưng từ thần thái vô cùng tự tin của Dương Phàm, hắn mơ hồ cảm nhận được một cỗ áp bách.
Đồng thời.
cỗ khí tức cấm kỵ lực kinh khủng trong phong ấn ở Thủy Hồn Giới của Dương Phàm chậm rãi phóng thích.
Tầngphongấn thứsau.
tầng thứbảy.
Tầngthứtám, Tầngthứchín!
Vẻn vẹn chỉ là khí tức khủngbố của phong ấn đã khiến không gian bốn phía ngưng trệ! Dương Phàm đánh giá: Tầng phong ấn thứ tám, bễ nghễ nhân giới.
Tầng phong ấn thứ chín, vô địch nhân giới!
Tầngphongấn thứmười.
ngạo thị hoàn vũ!
Trong phút chốc, sắc mặt Bàng trưởng lão trắng bệch.
Lấy tu vi Tán tiên ngũ kiếp của hắn mà cũng bị dọa cho sợ hãi.
Dương Phàm chi phóng thích khi tức phong ấn lực trong một chóp mắt.
sau đó lập tức ngừng lại.
Mà Bàng trưởng lão cũng bị dọa cho một thân đẩy mồ hôi lạnh.
Dương Phàm rốt cuộc là người như thế nào?!
Lực lượng phong ấn trong cơ thể sao lại đáng sợ như vậy?!
hay là đối phương cũng là đại nhân vật thượng giới chuyển thế?!
̀m
̀m
Cả đại điện chỉ còn tiếng tim đập đồn dập cùa hai người.
Qua thời gian nửa chén trừ.
- Nói chuyện với Dương tông sư một lúc, thật là có không ít ích lợi.
Bàng trường lão trờ nên tươi cười, tiễn Dương Phàm rời khỏi động phủ.
Trạng thái giương cung bạt kiếm lúc trước đã hoàn toàn biến mất.
t
Dương Phàm sau khi rời khỏi động phủ Bàng trưởng lão.
trên người cũng đô ra không ít mồ hôi lạnh.
> Nhưng hắn còn tốt hơn nhiều so với Bàng trưởng lão.
Dù sao Dương Phàm cũng không phải là đối thủ cùa lão, nhưng tuyệt đối không thể một chiêu đã bị chế trụ.
Thật sự không được, hắn có thể phá vỡ lực lượng phong ấn tầng thứ sáu, cũng đủ để hủy diệt động phủ Bàng trường lão.
gây ra đại động tĩnh.
Chi cẩn cổ kỵ Tư Đồ trưởng lão và Hoàng trường lão, Bàng trưởng lão quyết không dám xuống tay đối với Dương Phàm.
Mấy Ngày sau, Dương Phàm rổt cuộc quyết định rời đi, chào tạm biệt mấy người Hoàng trưởng lão.
Cũng chỉ có Tư Đồ trường lão và Hoàng trưởng lão đưa tiễn hắn.
Bàng trường lão thi nghe bảo là bế sinh tử quan, không rảnh đi ra.
Còn Lý truởng lão lại say khướt, cũng chẳng xuất hiện.
Trước khi đi, Hoàng trường lão lại cường nói:
- Dương đạo hữu, Ngày sau mặc kệ gặp phái khó khắn nhưthế nào.
chỉ cần ngươi bóp nát Thần Tín Phù ta tặng, có thể truyền tấn ta.
ta sẽ chạy tới nhanh nhất có thể!
Dương Phàm tự nhiên biết được phương pháp sử dụng.
Nó trờ thành một vương bài vô địch của Dương Phàm.
Khi hắn đang nghi hoặc làm sao có thể rời khỏi Vân Tiên Đảo, thì chỉ thấy tay áo của Tư Đồ trường lão vung lên, tiên trận bao phủ Vân Tiên Đảo đột nhiên đán xuống một đạo bạch quang, bao bọc lấy hắn.
Dương Phàm nhìn xuống quăng vãn trận pháp dưới chân mình.
Loại thủ đoạn trống rỗng chế tạo truyền tống trận như thế này cũng chỉ có Vũ Văn Hâm đã ròi khỏi thế giới này mới huyền ảo hươn một bậc.
Nhoáng lên một cái, Dương Phàm đã biến mất khói Vân Tiên Đảo.
Ngay sau đó, hắn rời khỏi mánh hải vực này.
Triển khai thần thức.
Dương Phàm phát hiện phụ cận có không ít tu sĩ.
- Đây là nơi nào?!
Trong lòng Dương Phàm nghi hoặc, liền tìm một gã tu sĩ bậc cao cạnh đó hỏi.
- Đương nhiên là Thiên Phong đảo vực!
Vị tu sĩ kia thấy hắn chỉ là một đồng tử, cũng tùy ý nói.
- Có thể nói rộng ra một chút được không?!
Dương Phàm đưa cho hắn hai khối linh Thạch thượng phẩm!
- Hắc hắc, không ngờ còn có chuyện tốt như vậy?!
Tên tu sĩ bậc cao này cười lớn:
- Chính xác là Tây Hải Vực.
Tiên Vụ hải vực.
Thiên Phong đảo vực.
Tây Hải Vực!