Tiên Hồng Lộ


Dương Phàm không khỏi nhớ lại sự phân chia Ngoại Hải Vực.

Lấy Đông Thắng Đại Lục làm chuân, phán ra ba đại hải vực Đông Hải Vực.

Tây Hài Vực, Ngoại Hải Vực.

Bởi vì phía bắc là Cực Bắc băng tuyết, không có hải vực.

Đông Hải Vực là hải vực thuộc về yêu tộc.

đo Cửu Thiên Long Hoàng thống trị.

chân chính là một khu vực do hoàng quyển hoàn toàn thống trị.

Từ điểm này khôngthể khôngthừa nhận sự cường đại của Đông Hải Vực.

Tây Hải Vực vốn thuộc thế lực nhân loại, vô số tông phái, thế lực chia cắt, cát cứ.

Dương Phàm mơ hồ biết Tây Hải Vực do hai thế lực lớn là Vô u Cung và Đạo Thiên Môn thống trị.

Qua quan sát, Dương Phàm phát hiện hầu hết tu sĩ nơi này là chính phái, tu sĩ ma đạo có rất ít.

Hắn phán đoán đây hẳn là khu vực do Đạo Thiên Môn thống trị.

Đạo Thiên Môn có một vị tồ sư truyền kỳ tên là Đạo Hư Thiên Tổ, thực lực sâu không lường được, có địa vị ngang hàng với Vô u Ma Hoàng cùa Vô u Cung.

Hai thế lực lớn này thống lĩnh vài đại hải vực.

Đương nhiên, các hải vực cũng có các cường giả cấp Vực chủ thống trị, thường thường là các tông phái rất mạnh.

Dưới cấp Vực chù còn có nhiều đại đảo chủ.

Dương Phàm hiện tại đang ở Thiên Phong đảo vực.

phạm vi rộng gần mười triệu dặm, vố vô số đảo nhỏ và tông phái nhiều không đếm xuể.

So với hải vực mờ mịt, Dương Phàm phát hiện minh thật bé nhỏ, chi như muối bò biển mà thôi.

- Với tu vi thực lực hiện tại, quay về Bồng Sơn Đảo báo thù hẳn không khó, dù tên Mộ Dung Phong kia đích thân tới cũng không ngăn cản được ta!
Dương Phàm trầm ngâm nói.

Nhưng khoảng cách từ Tây Hải Vực tới Ngoại Hài Vực quả thật quá xa xôi, rất đễ có thể bị lạc vào một vùng hoang hải vô danh!
Xét thấy điểu này.

Dương Phàm tính toán sau khi phá vỡ phong ấn tầng thứ sáu sẽ trở về cũng không muộn, như vậy càng nắm chắc thêm.

Nghĩ vậy.

Dương Phàm nhanh chóng tìm kiếm một hoang đảo để định, cự ở khu vực này.

Kết quả làm hắn không ngờ chính là bất kể là đảo lớn hay nhỏ nơi này đều có người ở, cơ bản đêu do các tông phái cạnh đó chiếm lĩnh.

Trong Thiên Phong đảo vực có tới mấy ngàn hòn đảo lớn nhỏ.

Những thế lục nhỏ thì khống chế những hòn đảo phạm vi vài trăm dặm, có thể nói là nhỏ hẹp.

Những tông phái bình thường cũng thường chiếm cứ hải vực rộng tới mấy chục vạn dặm.


Những thế lực lớn hơn lại thống trị hải vực lớn tới mấy trăm vạn dặm, có vô số đảo nhỏ.

Dương Phàm không khỏi kinh thán, mật độ tu sĩ nơi này dày tới đáng sợ!
Dương Phàm nhanh chóng tim được một hòn đảo loại trung để lạc cư, tiêu phí một sổ linh Thạch nhất định cũng có được một động phủ nho nhỏ.

Rồi sau đó, hắn chìm vào trong tu luyện, chi đợi bước vào giai đoạn tiếp theo.

Tuy nhiên, hắn vừa tu luyện tới năm thứ hai thì một cỗ dao động linh hồn quen thuộc truyền tới.

- Đâylà...!
Dương Phàm mở mắt ra, trong mắt hiện lên thần sắc kinh hãi và vui mừng.

Cồ dao động linh hồn này chính là tới từ Thạch Thiên Hàn!
Thạch Thiên Hàn!
Hắn còn sống?!
Dương Phàm chỉ có thể cảm ứng được cỗ linh hồn dao động này vô cùng mòng manh.

Bởi vì cách nhau quá xa, Dương Phàm không thể biết được tình huống cụ thể.

thậm chí căn bản không thể truyền tải tin tức.

Nếu là tu sĩ bình thường khẳng định không làm được.

Nhưng có Tiên Hồng không gian, Dương Phàm lại là ngoại lệ.

Hắn lập tức thông qua Tiên Hồng ánh xạ, liên hệ với Thạch Thiên Hàn.

Chợt, thông qua Thạch Thiên Hàn, một mảnh hình ảnh hiện lên trong đầu Dương Phàm: Một vực sâu tối đen.

tanh hôi, tiếng gầm gừ kinh khủng truyền tới.

bốn phía là hàn phong gào thét, và ma khí cuồn cuộn.

Ma khí nơi này vô cùng kinh người nhưng cũng cực kỳ thuần túy.

Một gã với nửa khuôn mặt che kín trong hắc lân, hai tròng mắt nhưđiện, đứng ngạo nghễ trong môi trường đáng sợ này.

Phù phù-
Đột nhiên tay hắn hưv ra phía sau.

đánh tan nát một con hắc tinh xà dài tới bảy tám thước đánh lén hắn.

Lực lượng một trảo này vô cùng kinh người, tốc độ nhanh như chóp.

- Đây...!Hắn là Thạch Thiên Hàn?!
Dương Phàm hoảng hốt.

chi cảm thẩy một cỗ hàn khi thẩm thấu toàn thân.

Giò phút này, Thạch Thiên Hàn đã hoàn toàn hóa thành ma vật, nửa khuôn mặt bị hắc lân bao phù, trên trán có một hắc tinh ấn ký, hai mắt nhu điện, có thể xuyên thấu trời đêm.

Tứ chi, gồm hai bàn tay giống như hổ lang!
Cường tráng, hoang dã, dị tộc!
Là nhân loại hay là ma vật?!
- Rổt cuộc có chuyện gì xảy ra?!
Dương Phàm vừa mới định lên tiếng hỏi thì phía trước có một con giao long toàn thân hắc tinh, phát ra tiếng long ngâm kinh sợ thiên không, một trảo vỗ tới.

Long tráo này lớn như một căn phòng, hoàn toàn có thể đánh nát Thạch Thiên Hàn.


Nhưng Thạch Thiên Hàn lại không hể sợ hãi.

Thân hình ảo hóa thành một đạo phong ảnh, chóp mắt đã lao tới giữa không trung, triển khai một hồi chiến đấu kinh thiên với con giao long hắc tinh khổng lồ.

Vô số ma vật bổn phía, dưới cuộc đấu ở cấp bậc này đều sợ hãi chạy về bốn phía.

Dương Phàm ngẩn ra.

bắt đầu xem xét trí nhớ cùa Thạch Thiên Hàn.

Chờ hắn tiêu hóa hết thảy những ký ức này.

bàn tay Thạch Thiên Hàn đã lóe lên một đoàn ma diễm với tám u điểm, hoàn toàn thôn phệ con giao long hắc tinh kia.

Đồng thời, Thạch Thiên Hàn cúi xuống, nhặt lên một khối hắc tinh ma châu, chuẩn bị nuốt vào trong miệng.

- Chờ một chút!
Dương Phàm ngăn cản hăn!
Thông qua Tiên Hồng không gian, khối hắc tinh ma châu tới tay Dương Phàm.

- Ha ha ha, dĩ nhiên là một viên ma hạch tam tinh.

Dương Phàm cười cười, thu lấy nó.

Hóa ra thông qua trí nhớ của Thạch Thiên Hàn, hắn đã Bắt đầu hiểu được phiến không gian thần bí này.

Không gian quy dị này tràn ngập ma khí vô tận, còn có vô số ma vật!
Cái gọi là ma vật nơi này là do nhân loại, yêu thú và các loại sinh linh do ăn vào một loại dược vật nào đó mà biến thành.

Ngay cả Thạch Thiên Hàn giờ phút này cũng có thể xưng là ma vật!
Khi vừa bị hút vào trong không gian này, linh hồn của Thạch Thiên Hàn lâm vào ngủ say, ngăn cách với ngoại giới.

Chờ khi hắn thức tinh đã phát hiện ra bản thân đã sinh ra biến dị đáng sợ.

trong cơ thể lại hình thành một loại lực lượng khó có thể hinh dung.

Nơi này.

mỗi ma vật chết đi đều lưu lại một loại ma hạch.

Ma vật có cấp bậc càng cao thì ma hạch lưu lại càng cao cấp.

Sau khi ăn ma hạch này vào có thể tăng cường thực lực, mà thân thể cũng biến dị thêm một bước.

- Vì sinh tồn, vì lực lượng, không thể không giết chóc, cũng phải ăn vào ma hạch này!
Thạch Thiên Hàn nói với Dương Phàm.

Dương Phàm kinh hĩ phát hiện Thạch Thiên Hàn giờ phút này, tu vi đã đạt tới Độ Kiếp sơ kỳ, u Minh Ma Diễm cũng đã tu luyện tới cảnh giới Bát u.

Thạch Thiên Hàn còn cảm ứng được thiên kiếp của hắn không lâu nữa sẽ buông xuống.

- Ma vực này có bao nhiêu nhân vật tu luyện Cửu u Ma Công mà ngươi không thể đụng tới?!
Dương Phàm hỏi.

- Không gian này không có điểm cuối, cứ mỗi mười năm mới có thể trở về thành, tiến hành một lẩn Huyết Chi Tẩy Lễ, tất cả thương thế trên người đều nháy mắt phục hỗi hoàn hảo...!
Thạch Thiên Hàn đáp.


- Trở về thành?
Dương Phàm không hỏi nhiều.

Tiếp theo, hắn hiệp trợ Thạch Thiên Hàn độ kiếp lần đầu tiên, cũng xung là Tiểu thiên kiếp.

Độ Kiếp Kỳ có ba lượt thiên kiếp, trải qua lần thiên kiếp thứ nhất sẽ tiến vào Độ Kiếp trung kỳ.

Cường giả cấp bậc này nếu đặt ở Ngoại Hài Vực cũng có thể coi là cấp bậc Vực chù.

Hai tháng sau, ở một nơi héo lánh trong không gian ma vực, một đoàn kiếp vân màu xám từ trên trời hạ xuống.

Đối với Dương Phàm, từng chứng kiến Đại thiên kiếp thì trợ giúp Thạch Thiên Hàn vượt qua Tiêu thiên kiếp quá vô cùng dễ dàng.

Tuy nhiên, trong khi Thạch Thiên Hàn độ kiếp, vố số ma vật phụ cận cũng lóe lên hàn quang.

Khi độ kiếp, chúng không dám tới gần nhưng sau khi độ kiếp xong, nguyên khí đại thương, chúng nó không chút do dự lao tới nơi này.

Chỉ là dưới sự trợ giúp của Dương Phàm, Thạch Thiên Hàn sau khi vượt qua ba tầng thiên kiếp vẫn không chút thương tổn nào.

̉m !
Sau đó, Thạch Thiên Hàn thi triển các loại thần thông, đánh lui tất cả ma vật phụ cận, mớ ra một con đường máu.

Dương Phàm không thể không thừa nhận Thạch Thiên Hàn Ngày càng giống một cái máy giết chóc.

Trong môi trường của không gian ma vực này.

càng dễ dàng ma luyện thực lực của hắn!
- Ngươi có nghĩ tới việc trở về không?!
Dương Phàm cười nói.

- Ta muốn ở trong này.

không ngừng cường đại hơn!
Khí tức trên người Thạch Thiên Hàn càng lúc càng cường thịnh, thậm chí mang tới cho Dương Phàm áp lực lớn lao.

Nửa năm sau.

một đạo huyết quang dịu dàng từ trên trời giáng xuống, dẫn dắt Thạch Thiên Hàn đi!
Sau đó, Thạch Thiên Hàn đi tới một cung điện rất lớn.

Chính giữa cung điện này có hai pho tượng ma thần rất lớn.

Hai tòa pho tượng này một có màu đen.

một có màu máu, đều cao tới trăm trượng.

Ma thần màu đen, trên trán có một nguyệt nha ấn ký, khoanh tay đứng ngạo nghễ giữa tthiên địa.

đâu đội trời chân đạp lên ma khí cuôn cuộn như hắc long.

- Cửu u Ma Đế...!Dương Phàm chấn động.

Một pho tượng khác khắc một nam nhân mặc huyết bào.

đồng tử.

tóc.

áo choàng của hắn đêu có màu đó.

nhìn vô cùng quy dị và ghẻ người.

Trên trán hắn có một vòng huyết nhật ấn ký.

Hai mắt của hắn đều có màu máu nhưng có chút khác biệt.

Con mắt bên phải rất ôn hòa.


bình tĩnh, thâm thúv xa xưa, ân chứa trí tuệ huyền ảo vô cùng.

Con mắt bên trái lại tràn ngập dã tâm, giết chóc, vô cùng cuồng dã, bạo ngược khiến người ta nhìn vào cũng phải nan sợ.

Lâm HuyấĐại Đe!
Dương Phàm lập tức nhận ra người này, gần như giống như đúc hai pho tượng ở Cửu u quảng trường lúc trước.

Giờ phút này, phía trước hai pho tượng đá có hơn vạn con ma vật, cũng có số là do nhân loại biến thảnh, có một số là do yêu tộc biến thảnh, sổ khác lại là đủ loại chủng tộc thiên kỳ bách quái.

Khi Thạch Thiên Hàn đứng ở cạnh pho tượng Lâm Huyết Đại Đế, một đạo Huyết quang nhàn nhạt từ con mắt bên phải bắn ra.

khiến tất cả thương thế trên thân thể hắn, cùng với những ám tật đều được chữa trị hoàn toàn.

Rồi sau đó.

huyết quang từ con mắt bên trái bắn ra.

bao phủ Thạch Thiên Hàn, khiến dã tám giết chóc và theo đuổi sự cường đại càng thêm mãnh liệt.

Theo sau, Thạch Thiên Hàn đi tới trước pho tượng Cửu u Ma Đế.

Trong đầu hắn hiện lên vô số công pháp với vô số tên gọi.

Đương nhiên, chính giữa là Cửu u Ma Công.

- Chỉ cần có đủ ma hạch là có thể đổi lấy vô số công phập và thần thông của cả thất giới.

Thạch Thiên Hàn dùng ma hạch đổi lấy một loại pháp thuật thần thông.

Ròi khỏi đại điện này, trước mắt Thạch Thiên Hàn là một tòa thành thật lớn.

cao tới vạn trương).

Trong tòa thảnh này cũng có vô số ma vật, cùng cso điểm chung là đều là được hình thành do biến dị hoặc tiến hóa nào đó.

- Trong này có thể giao địch với ma vật khác các loại pháp bảo.

tài liệu, ma hạch, còn có thể gia nhập các thế lực lớn...!
Thạch Thiên Hàn vô cùng quen thuộc với nơi này.

...!, , Trong tòa thành này còn có rât nhiêu hăc tinh vệ, thực lực cường đại, tuãn hành khăp nơi.

- Cứ mỗi mười năm mới có thể ở lại tòa thảnh ba ngày.

Trong tòa thảnh không cho phép chém giết, nếu không giết không tha! Thực lực cùa những hộ vệ này rất mạnh, gần như có thể giây sát bất cứ kè nào.

Mặc lệ là đúng hay sai, chi cân động thủ.

bị thủ tiêu như nhau!
Thạch Thiên Hàn nhìn đám hắc tinh vệ này, trong mắt rất kiêng ky và sợ hãi.

Trong tòa thành cũng có mấy cửa hàng lớn.

được chủ nhân tòa thảnh mở ra.

buôn bán các loại vũ khí, phòng cụ.

linh đan, ma hạch...!
Dương Phàm hiểu rõ nơi này tương đương với một căn cứ tiếp tế.

cứu viện.

Sắc mặt của hắn ngày càng ngưng trọng.

Không gian vô cùng quy dị này rổt cuộc nẳm ở góc nào của thất giới?!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận