Toàn thân thanh kim kiếm quanh quần một mảnh quang diễm màu đò.
xa xa nhìn lại giống như một vòng kim ô, quang hoa chói mắt.
Đây là lần đầu tiên Dương Phàm sử dụng Xích Dương Kim ỏ Kiếm ở Ngoại Hải Vực.
Bời vì đây là pháp bảo cấp tiên khí cho nên lúc trước hắn vẫn không hoàn toàn nắm trong
tay.
Tuy nhiên hắn đã tiến vào giới đoạn Độ Kiếp Chứng Quả.
Khi cẩm kiếm này trên tay, Thái Hư Thiên Hỏa trong cơ thê ông một tiếng, rót vào trong khiến kiếm tiên nở lộ ngàn vạn đạo quang hà màu đò với những vết lốm đấm màu vàng.
Khi u Ảnh Ma Chủ bức Hồ Phi tới hiểm cảnh, hắn cảm nhận được một cỗ nhiệt độ cực nóng khiến linh hồn cũng như nghẹt thở, nhưbị bòng nóng, nguy cơ ập tới.
Quán chú Thái Hư Thiên Hỏa.
Xích Dương Kim ỏ Kiếm chiến minh một tiếng, ngưng tụ ngàn vạn đạo quang hà thành một Tam Túc Kim ỏ lớn chừng một trượng.
Toàn thân Tam Túc Kim ỏ có màu đỏ thẩm với vô số lổm đốm màu vàng, mang theo sóng nhiệt kinh thiên, như muốn chưng khô cả nước biển vạn dặm.
Cỗ nhiệt lục này quả thực kinh thiên động địa, thần quy thất sắc.
u Ảnh Ma Chủ hít sâu một hơi.
trên mặt còn mang vẻ sợ hãi thi Tam Túc Kim ỏ đã đập tới trước mặt.
- Đáng giận...!Xích Dương Kim Ỏ Kiếm!!!
u Ảnh Ma Chủ dường như biết rất rõ lai lịch cùa thanh kiếm này.
vô cùng hoảng sợ, cũng không quản tới Hô Phi, hư ảnh kiếm quang kia lập tức bắn ngược lại, tạo ra ngàn vạn đạo hu ảnh kiếm vũ, chổng đỡ lấy quang hà kia.
Khi bị tiên khí tập trung, phiến không gian quanh hắn đều trớ nên đỏ thẫm, Ngay cả không gian sóng gợn cũng đò thẫm một màu.
Dưới tình huống này, hắn dù muốn thuấn di bò chạy cũng không thể.
Ngô—
Một tiếng huyt gió kinh dị truyền tới.
Tam Túc Kim ô với khí thế bá đạo đã đánh tan ngàn vạn đạo hư ảnh kiếm vũ.
Tam Túc Kim ỏ bộc phát ra những đốm vàng, càng có đả kích mang tính Hủy diệt đối với u Ảnh Ma Chủ.
Nếu không phải hắn có truyền thừa tiên bảo hộ thể, chi sợ đã bị những đổm sáng màu vàng này đánh nát.
hồn phi phách tán.
Công kích hủy diệt của những đốm vàng này dường như còn cường đại hơn lôi điện, có thể nói là cấm kỵ đại phá diệt!
Dương Phàm thừa dịp này, ý niệm khẽ động, để Hồ Phi tiến nhập Tiên Hồng không gian vì lo lắng Xích Dương Kim ỏ Kiếm có thể gây thương tổn cho Hồ Phi.
- Dương Phàm, ngươi không ngờ có phúc duyên như vậy, có thể khiến Kim ô Kiếm nhận chủ!
u Ảnh Ma Chủ âm tình bất định, nghiến răng nghiến lợi, truyền thừa linh bảo trên người hắn ngưng kết một cái lồng cương phong màu đen.
Đổng thời áo choàng sau lưng hắn cũng biến thành hư ảnh kiếm quang, huyễn hóa ra hàng ngàn kiếm khí màu đen, cuối cùng mói hóa giải được hiểm cảnh.
Tuy nhiên, hai kiện tiên khí của hắn cũng khó khắn lắm mới có thể ngăn cản được công kích của Kim ỏ Kiếm!
Tam Túc Kim ô với khi thế hung mãnh, không ngừng phun ra quang diễm màu đò và những đốm vàng hủy diệt.
Trong lòng Dương Phàm thất kinh, không nghĩ rẳng hắn toàn lực thúc giục Thái Hư Thiên Hỏa, Xích Dương Kim ỏ Kiếm lại triệu tập ra tiên linh hóa thân Tam Túc Kim ỏ.
Tam Túc Kim ỏ vốn chính là một loại thần điểu, vốn là liệt nhật trên bầu trời xuất hiện trong truyền thuyết.
Nhưng u Ảnh Ma Chủ dường như còn biết rõ lai lịch của thanh kiếm này hơn cả Dương Phàm.
Đây chính là một kiện tiên khí có thể nói là hủy thiên diệt địa.
dùng một viên hẳng tinh ở thượng giới làm cơ sờ.
dùng kim ô giữa trưa làm kiếm linh.
Trong sổ tiên khí, Kim ỏ Kiếm tuyệt đối có thể coi là sổ một sổ hai.
Nhưng vì thuộc tính của nó quá bạo ngược, công pháp của tu sĩ phải phù hợp hoàn toàn với nó.
Cũng không biết sao nó lại lưu lạc xuống hạ giới, còn bị dùng đê trấn áp ma vực dưới Tiên Tần bảo tàng.
- Uy lực kiếm này tuyệt luân, nhưng cũng khiến nguyên khí và chân hỏa của ta tiêu hao quá nhiều!
Dương Phàm cũng âm thầm kêu khổ.
Liên tục như thế thời gian mười tức, u Ảnh Ma Chủ nghiến răng nghiến lợi.
trên trán Dương Phàm lại không ngừng đổ mồ hôi lạnh.
Hô!
Rồi đột nhiên, hắn thu hồi chân hỏa.
Tam Túc Kim ô ảm đạm tiêu tan nhưng trên thân Xích Dương Kim ỏ Kiếm vẫn phát huy ra kiếm khí nóng bóng, hủy sơn diệt núi.
- Khặc khặc...!Ngươi nếu có thể duy trì Kim ỏ nửa nén hương thì đủ để hoành hành nhất giới.
Đáng tiếc, kiếm này không đơn giản, chân hòa cùa ngươi cũng hữu hạn...!
u Ảnh Ma Chủ đắc ý cười, trong lòng cũng âm thầm kêu may mắn...!
Trong lòng Dương Phàm âm thầm cân nhắc.
Thực lực của u Ảnh Ma Chủ này không thể dùng lẽ thường để cân nhắc.
Hắn có tới mấy kiện tiên khí.
có vô số con bài chưa lật.
từng khiến vô số đại năng nhất giới chi có thể phong ấn mà không thể hoàn toàn tiêu diệt.
Khi hai người giằng co, hải vực phụ cận có không ít tu sĩ đinh cấp, từ xa xa yên lặng quan chiến.
Xa xa nhìn lại, khu vực này tràn đầy hơi nước bốc lên, ma khi âm ảnh già thiên tế nhật.
Thần thức của cường giả Độ Kiếp Kỳ chỉ có thể nắm bắt được một ma ảnh âm u đang giao chiến với một thiếu niên mười một.
mười hai tuôi với một thanh kim kiếm đò thẫm trên
- Ma ảnh kia...!chẳng lẽ là u Ảnh Ma Chủ từng được ghi lại trong cổ tịch sao?!
- Hoàn toàn phù hợp với những ghi chép trong cồ tịch, Ngay cả tiên khí trên người hắn cũng giống V đúc miêu tả!
- Thiếu niên kia là ai?! Không ngờ lại cường đại như vậy, có thể giằng co được với ma đầu trong truyền thuyết này, còn chiếm được đôi chút thượng p hong nữa chứ?!
Trung tâm trận đại chiến này chỉ có phạm vi trăm dặm nhưng toàn bộ hải vực trăm vạn dặm đều nổi lên phong babão táp, kinh thế hãi tục!
- Dương Phàm! Chịu chết đi!
u Ảnh Ma Chủ quát lớn một tiếng, toàn bộ ma ảnh chia ra làm chín.
Chín đạo ma ảnh tầng tầng điệp điệp cùng một chỗ, khí tức chồng chất lên nhau, căn bản không thể phần biệt thật giả.
Quang sí màu đen sau lưng nhất tề rung lên.
nháy mắt bao phủ lấy Dương Phàm.
Đây là thân pháp gì?!
Trong lòng Dương Phàm thẩm giật mình.
Thần thông ma đẩu này sử dụng cũng không phải là của phàm giới.
Giờ phút này.
thần thông chín đạo ma ảnh phù hợp với thiên địa.
dung hợp pháp tắc không gian, tổcđộ khủngbố vô song.
Nháy mắt.
Dương Phàm đã bị bao vây.
Đây không phải là thuấn di mà là cấp tổc dịch chuyển.
ở trong một phạm vi nhỏ, khi tốc độ đạt tới cực hạn thì phải nhanh hơn thuẫn di rất nhiều.
Dù sao thuấn di cũng chính là một loại thần thông, cần thời gian để khới động.
Nhưng di động cực nhanh lại không có hạn chế này, gần như trong phạm vi nhỏ là không thể trốn tránh.
Còn nữa.
trong quá trinh chiến đấu.
không gian không ngừng bị khuấv động, còn chứa đủ loại thần thông không gian, cho nên nhiều khi thuấn di cũng không có võ mà dùng!
Bị chín đạo ma ảnh vây quanh, trong lòng Dương Phàm phát lạnh, Xích Dương Kim ô Kiếm trong tay đành phải quét ngang một vòng, tạm thỏi đánh lui chín đạo ma ảnh.
Nhưng như vậy vô cùng hao tổn pháp lực, tương đương lấy một đánh chín, Ngay cả với khả năng khôi phục kinh thiên của Dương Phàm cũng chi kiên trì được một chút mà thôi.
Đó là chua kể ma đẩu này không biết có còn thần thông nào khác nữa không.
Dương Phàm nhân cơ hội này nghĩ cách phần bị thiệt giả trong chín đạo ma ảnh.
Nhưng những ma ảnh này thủ vị tương liên, đều là những ánh tủ khi thật khi giả, rất khó phần biệt.
Phán Thân Thuật như vậy thật vô cùng huyền diệu.
Dương Phàm lại phát hiện ra khi công kích cùa mình đánh lên một ma ảnh thì sẽ khiến tám ma ảnh khác cùng gánh vác thương tổn.
Điểu này giống như hiệu quả tam đại hóa thân của Thiên Thu Vô Ngân.
Tuy nhiên, ma ảnh có thể làm được điểu này là vì thủ vị tương liên, liên hồn tương kết, lại có quan hệ bản tôn và phán thân.
Màbađạihóa thân cùa Thiên Thu Vô Ngân đều là bản tôn, không cầnbí thuật đặc thù gì, có thể đêu chia sử thương tổn.
thậm chí Chuyên dời thương thế của người khác lên người mình.
- Ha ha ha...!Dương Phàm! Hôm nay ngươi phải vẫn lạc nơi này!
Chúi u Ảnh Ma Chủ phát ra tiếng cười đáng sợ.
Tiếp theo, hai cánh sau lưng chín đại ma ảnh đều nhất tề nang lên, đồng thỏi đánh về một điểm.
Chúi cồ lực lượng không ngờ hòa thành một.
khiến không gian cũng vặn vẹo.
Dương Phàm cảm giác toàn bộ thân thể như lâm vào không gian tù cấm, như lạc vào bãi lầy.
không thể tự thoát ra được.
Nếu không có Xích Dương Kim ỏ Kiếm hình thành những đốm vàng và xích viêm quanh thân, hóa giải đại bộ phận áp lực thì Dương Phàm chi sợ đã lâm vào nguy cơ sinh từ.
- Dương lão khuyển, mau để ta đi ra! u
Hồ Phi ở trong Tiên Hồng không gian không ngừng gào rít.
Hắn hiểu được thực lực ma đẩu này vô cùng khủng bố, một người Dương Phàm chi sợ rất khó ứng phó nổi.
Trong thời điểm nguy cấp đối với sinh từ, Dương Phàm cảm giác tiềm lực trong cơ thể đang gia tăng vài phần, tốc độ của tâm thân đột nhiên nhanh hơn nhiêu.
Những chuyện đang xây ra ở ngoại giới trong cảm quan của hắn dường như biến thành chậm rãi.
Hắn vô cùng bình tĩnh, âm thầm suy nghĩ để chuyển bại thành thắng, hoặc là cầu xin giúp
đỡ, tìm phương pháp chạy trốn.
Cẩu xin giúp đỡ, nếu là dưới tình huống bình thường thì hắn có thể bóp nát Thần Tín Phù.
nhưng giờ phút này vô cùng nguy cấp.
mỗi giây phút đêu quyá định sinh tử.
thậm chí Ngay cả tâm thần để gọi Hồ Phi ra khỏi TiênHồng không gian cũng không có.
Dương Phàm dường như không lo lắng việc chạy trốn.
Chuyển bại thành thắng mới là suy nghĩ của Dương Phàm lúc này.
Tiên Hồng bí kỹ lúc này cũng không có đất dụng, Ngay cả Dương Phàm chấp nhận kết cục cảnh giới bị rơi xuống, nhưng hắn cũng không thể phần ra được chính phụ trong chỉn đạo ma ánh này.
- Chỉ có thể buông tay nhất bác vậy...!
Lệ quang chợt lóe lên trong mắt Dương Phàm, đột nhiên khoanh chân ngồi giữa hư không.
̀m!
Sau đó, một tòa bảo tháp hinh trôn ốc từ trong cơ thể Dương Phàm biến ảo ra, hóa thành một cự tháp cao mấy trăm trượng, áp hắnbên duới.
Đương nhiên, Trấn Thiên Tháp chính là pháp bảo của Dương Phàm, sẽ không trấn áp chủ nhân!
Dương Phàm trốn vào dưới bảo tháp, dựa vào bán tiên khí vô cùng kiên cố này, tối thiểu có thể lấy được một chút thời gian thớ dốc!
- Khặc khăc...!Ngươi cho rằng bằng vào một kiện bán tiên khí là có thể bảo mệnh sao?!
u Ảnh Ma Chủ cười giễu cợt, lại không phát hiện ra cục diện thủ vĩ tương liên của chín đạo ma ảnh của mình đã bị đánh vỡ.
Dương Phàm trước hết dừng ở bổn tôn của hắn, cũng bất động thanh sắc.
̀m ẩm ẩm---
Chín đại phần thân vây quanh Trấn Thiên Tháp nhất tề phát động công kích, gây ra những âm thanh liên miên không dứt.
- Thành hay bại là ở Ngay thời khắc này!
Dương Phàm hít sâu một hơi, nhắm mắt lại.
chợt vận chuyển Luân Hỗi Quả trong cơ thể.
lực lượng Tiêu Luân Hỏi quán nhập vào trong Trấn Thiên Tháp.
̀m ẩm ẩm
Chín đạo phần thân nhất tề công kích.
Lực lượng bọn chúng khi đánh lên Tran Thiên Tháp thi nhu đá chìm đáy biên.
THÂN MÌNH Trấn Thiên Tháp có tác dụng hóa giải lực lượng.
Trấn áp lục phong ấn chính là biểu hiện của năng lực này.
Nếu chín cỗ lực lượng cùng bùng nổ thi Dương Phàm tất nhiên không thể chịu nổi.
Nhưngmượn dùng Trấn Thiên Tháp, hắn Bắt đầu dẫn dắt cỗ lực lượng này.
Luân Hỗi Quá vận chuyền rất nhanh.
Luân Hỗi Quá trong cơ thể Dương Phàm quanh quẩn những vầng ánh sáng, có một luân bàn rực rỡ vận chuyển bên ngoài với tốc độ cực nhanh.
Trong lòng vàn tay cũng có một luân bàn rục rỡ.
Lúc đầu nó chi lớn bằng một bàn tay.
sau đó lại lớn nhu một cái quạt, vẫn không ngừng bành truớng.
Lúc đầu, trên luân bàn này chỉ có chín điểm đen, sau đó là mười tám, rồi xuất hiện hai mươi bảy điểm...!
Bởi vì chín cỗ lực lượng phần tán đến các nơi trên luân bàn, trong khi vận chuyển có thể t hay đổi, duy trì một sự cân bằng tinh tế.
Mà khi luân bàn kia khuếch trương tới chừng mười trượng thì trên đó đã có tám mươi mốt quang đoàn màu đen.
Giờ phút này.
tổc độ vận chuyển của luân bàn đã lên tới cực hạn.
Dương Phàm quát lớn một tiếng, Trấn Thiên Tháp bành trướng tới ngàn truợng, phát ra hàng ti đạo ánh sáng.
- Cái gì?!
u Anh Ma Chủ bị lục lượng khủng bố này gây kinh hãi, lực lượng vô hình áp tới đâu hắn.
Dương Phàm theo Trấn Thiên Tháp bay thẳng lên giữa không trung, luân bàn rực rỡ trong tay vận Chuyên tới cực hạn, phát ra âm hưởng lôi đình, đánh xuống phiến hải vực phía dưới.
Bời vì lực lượng trên luân bàn đã đạt tới đinh, cỗ lực lượng này kinh khủng vô cùng, hắn căn bản không thể nắm giữ trong tay.
Luân hỗi với màu sắc rực rõ này đánh xuống, hàng triệu không gian liệt phùng bùng nổ, gây ra sóng lớn vạn trượng, thôn thiên phệđịa.
Khu vực nước biển rộng trăm vạn dặm bị đánh thành một mảnh chân không.
Sóng biển điên cuồn ập ra bốn phía, khiến ngàn vạn hòn đảo bị cuốn trôi, quả thật là Ngày tận thể!
- Ahh....!
Chín đạo ma ảnh liên tục kêu thảm, một đám băng toái, tan rã.
Vô số tu sĩ phụ cận đang xem cuộc chiến bị song biển đẩy cao lên tận trời xanh, kinh hoảng hô lớn..