Kiếm Hoàng công kích liên tiếp, đều bị người phía sau ngăn lại.
Dương Phàm thở dài một hơi.
lại không ngờ phát hiện, người sau lưng cũng không phải cô gái áo vàng, mà là một người thanh niên say khướt, bước đi yếu ớt.
lắc la lắc lư.
Người này hắn cũng biết, là Lý trưởng lão một trong tứ đại trưởng lão của Vân Tiên Đảo.
gọi là Tửu Kiếm Tiên.
Thực lực của tứ đại trưởng lão Vân Tiên Đảo.
Dương Phàm hiển nhiên rất tin tưởng mà không nghi ngờ.
Tư Đồ trưởng lão trong sổ đó là một người sâu không lường được nhất, một miếng Tư Đồ Lệnh, liền có thể khiến nhân vật cấp Chí Tôn trong Nội Hải nể một phần thể diện.
Tu vi nữ nhân áo vàng lại đạt tới Đại Thừa Kỳ bán tiên.
Bàng trưởng lão thì ít nhất cũng cùng cấp với Kiếm Hoàng, Đạo Hư Thiên Tổ.
Chi duy nhất Lý trường lão này.
khiến trong lòng Dương Phàm không có đánh giá.
Trông người này cẩm bầu rượu, nhắm mắt lại, với dáng vẻ say xin mơ màng, nào có vẻ khí chất cùa cao nhân.
Dương Phàm thậm chí hoài nghi một vòng kiếm kỹ lúc trước có thể diệt sát minh mấy lẩn của Kiếm Hoàng, người này thật sụ ngăn được hay?
Nhưng từ trong ánh mắt kinh ngạc cùa Kiếm Hoàng, Dương Phàm biết sự hoài nghi cùa minh rõ ràng là dư thừa.
- Ôi! ...!Rượu ngon!
Thân thể Lý trường lão nửa điên nửa ngã.
vươn hai đâu ngón tay, nói với Kiếm Hoàng với vẻ say khướt:
- Muốn....!Muốn giết hắn, trước hết...!phải qua cửa của bổn trướng lão.
Kiếm Hoàng nhíu mày, khuôn mặt có chút tức giận:
- Các hạ là người nơi nào.
chẳng lẽ vì kè này, đắc tội với bổn hoàng, cùng đối nghịch với toàn bộ Kiếm Hoàng Minh của Nam Hài Vực?
- Kiếm Hoàng Minh?
Lý trường lão hít mũi hừ lạnh nói:
- Cho dù ngươi là Cửu Thiên Long Hoàng, cũng đừng mơ ngăn bước đi cùa bản trường
lão.
- Ngươi đây muốn chết!
Dưới cơn thịnh nộ của Kiếm Hoàng, trong ý niệm, thiên uy ý chí võ cùng vô tận, áp bách tới như sóng to.
Thân là Kiếm tu, bởi vì bản thân tìm hiểu vô thượng kiếm đạo.
trong thiên uy ý chí cùa Kiếm Hoàng, ẩn chứa kiếm ý công kích cường đại.
Dưới một kích trước đây.
Dương Phàm đều cực kỳ may mắn thoát được một mạng.
Mà lẩn giận dữ cực kỳ này, dưới một lẩn bộc phát, uy lực bùng phát lại kinh thế hãi tục!
̀m ù ù...!
Dương Phàm chi cảm thấy chân trời truyền tới âm thanh như tiếng sấm, oanh kích lên linh hồn, nước biên phía dưới bị phát ra một vùng chân không đất trống.
Hoàn hảo là hắn chi chịu một chút dư âm, linh hồn hơi đau.
Nhân cơ hội này, Dương Phàm dùng pháp lực thu cánh tay về, đưa lên miệng vết thương.
Có thân thể Thánh Nông, cánh tay Dương Phàm vừa đưa vào, trong hô hấp, liền khép lại, thành một chinh thể, nhìn qua hoàn mỹ căn bản không tổn hao gì.
Thân thể bất diệt cùa Dương Phàm, đặc điểm lớn nhất là khôi phục sức khỏe, bao gồm khôi phục thương thế và pháp lực.
Nhưng muốn được như vậy.
tình huống bị địch nhân chém rụng cách tay.
trước đây Dương Phàm gần như chua hể gặp qua.
Đúng lúc này.
hắn ngẩn đầu nhìn về phía trên thân hai người, phát hiện Lý truởng lão chịu công kích một kiếm tận lực với vô thượng thiên uy, mà không có nửa điểm phản ứng.
Thậm chí, Lý trường lão còn ngửa mặt uống một ngụm raợu, sau đó “khà” một cái.
- Cái gì?
Kiếm Hoàng lâm vào động dung, người trước mặt.
hơn phán nửa là cường giả cùng cấp bậc với mình.
Nhưng phóng nhãn đương kim Ngoại Hải Vực, không nghe nói qua Kiếm tu trình độ này.
- Dương Phàm! Ta bám lấy lão, ngươi đi nhanh...!
Ám thanh Lý trường lão truyền vào trong đầu Dương Phàm.
- Lý trường lão cẩn thận.
Dương Phàm khới động Tiên Độn Phù, trong nháy mắt thoát đi hơn mười vạn dặm, rồi sau đó lại khới động một lần, gia tốc phi hành.
Keng keng ...!
Hắn không quên quan sát cuộc chiến phía sau, phát hiện Kiếm Hoàng kinh ngạc rống giận, trong tay nắm một thanh bảo kiếm màu vàng nhạt, vũ động ra một vùng khí rất nhỏ dung hợp với vết nứt không gian.
Mà Lý trường lão, tay cầm một thanh mộc kiếm, dưới kiếm khí nhỏ bé phá nát chân không, đi động túy bộ.
mộc kiếm trong tay vô lực vũ động mà không hề có quy luật.
Dùng thân thể say rượu, đi về phía Kiếm Hoàng, ngẫu nhiên còn có thời gian rảnh phản kích.
Túy Kiếm?
Dương Phàm đã chạy ra ngoài trăm vạn dặm, cũng hơi ngẩn ra.
Lý truớng lão nhìn như bị áp chế.
rất nguy hiểm, nhưng túy bộ thi triển, mỗi lúc nguy cơ.
đều đúng lúc tránh né công kích ập tới.
thậm chí thi thoáng đánh ra một kiếm hỗn loạn, khiến Kiếm Hoàng chảy ra mồ hôi.
Keng keng keng
Chiến đấu kịch liệt một hỗỊ Kiếm Hoàng sững sờ nhìn Lý truởng lão không có biện pháp.
Mặc dù lực công kích của lão cường đại nhưng ý cảnh cùa Lý trường lão huyền diệu linh hoạt, năng lực tránh, né rất mạnh, mỗi lân xuất kích, đêu là một kiếm hóa mục nát thành thần kỳ.
Rồi đột nhiên, Kiếm Hoàng lui ra mấy dặm, đạp trên sóng biển, hít sâu một hơi.
ánh mắt lăng lệ như kiếm :
- Nguyên lai các hạ là Tửu Kiếm Tiên tiên bối lánh đòi đã lâu rồi.
Lịch sử Đông Thắng Đại Lục bắt nguồn từ xa xua, Ngoại Hải Vực cũng như thế, từng trải qua mấy thời đại.
Mà Tửu Kiếm Tiên xuất đạo thành danh, còn muốn sớm hơn Kiếm Hoàng, có thể nói là đại năng thời đại trước.
Lý truởng lão con ngươi lờ đờ nói:
- Không còn dùng được, ngươi là người thỏi đại sau, tự nghĩ ra Liệt Không Kiếm Thuật có một không hai, uy lực tuyệt luân, bễ nghễ một giới, chỉ một điêm này, khiến cho Lý mỗ cảm thấy không băng.
Tuy nhiên, bản trường lão từ mười vạn năm trước, liền bò qua cho việc truy đuổi lực lượng.
- Một lòng bò qua.
tất cả tụ tại! Ha ha ha
Lý truởng lão cất tiếng cười to.
tiêu sái không kiểm chế được, bản thân lắc lắc trên không trung.
Dương Phàm nghe nói lời ấy, tâm thần hoi chấn động, một lòng bó qua.
tất cả tự tại.
Chẳng lễ Tửu Kiếm Tiên này thật sự bỏ qua cho việc theo đuổi lực lượng.
Dương Phàm có chút không thể tin, dù sao đây là thế giới thực lực được tôn kính, không có thực lực, sẽ không có địa vị.
Không đúng!
Trong lúc ngơ ngẩn, con nguơi Dương Phàm sáng lên: Bó qua việc theo đuổi lực lượng, không có nghĩ là bò qua cho việc thăm dò tray đuổi đại đạo.
Mức độ đại đạo của Lý trướng lão, tới gần từng bước, chính là có thể so với cảnh giới Chân Tiên.
Giai đoạn này.
cái gi quan trọng nhất?
Không có thực lực, lại càng không có pháp lực và linh hồn, mà là một loại lột xác về mặt tâm tình.
Đợt cuối cùng cùa lần thiên kiếp thứba, chính là tâm ma kiếp.
Phóng nhãn cả Ngoại Hải Vực.
cường giả có thể vượt qua hơn hai lần thiên kiếp, đã ít lại càng ít hơn, mà Vân Tiên Đảo lại có ít nhất bốn người trờ lên.
Có lẽ trong một giới này, có không hề ít cao nhân lánh đời cùng cấp.
Tâm tính bọn họ siêu nhiên, giảm bớt truy đuôi lợi ích của lực lượng.
Hàng vạn hàng nghìn đại đạo, chi ở bản tâm.
Vô hình trung, Dương Phàm cảm giác, bản THÂN MÌNH có chút biến hóa về mặt tâm tình.
Trước sau cân nhắc thôi diễn cảnh giới, hắn phát hiện mình vô hình trung may mắn.
Trên con đường này, cũng không chấp nhất theo đuổi con đường lực lượng.
- Ha ha ha Thì ra là một thế hệ tửu tiên về kiếm, bổn hoàng dùng Liệt Thiên Kiếm
Thuật chân chính luận bàn với ngươi một hỗi.
Kiếm Hoàng ngửa mặt lên trời cười đài, chiến ý mành liệt, trên người ngưng tụ ra một luồng kiếm khí xông thẳng cửu thiên, khiến Dương Phàm chạy cách xa hải vực rất xa, thầm kinh sợ.
Dưới kiếm ý ngập trời kia, Kiếm Hoáng thu hồi bảo kiếm trong tay, hào quang màu vàng nhạt trên người, vặn vẹo kịch liệt một trận.
Dưới sự thúc dục kiếm ý và ý chí cường đại nào đó trong hư không, không ngờ vặn vẹo mắt thường có thể thấy được.
Rồi sau đó, một luồng lực cấm kỵ bị hào quang màu vàng nhạt phóng thích đến
không gian vặn vẹo.
Xèo...!
Song chướng Kiếm Hoàng, xuất hiện một vết nứt màu vàng không ngừng run lên.
Ngoại trừ nhan sắc không giống, ẩn chứa lực lượng kiếm đạo.
vết nứt không gian trông thấy giống nhưvết nứt màu vàng.
vết nứt màu vàng phát tán ra khí tức đáng sợ chôn vùi vạn vật, tương đương với vết nứt không gian, tuyệt đối nẳm trong tầm khống chế cùa Kiếm Hoàng.
Khống chế vết nứt không gian, đây là chuyện kinh thế hãi tục ra sao?
Huống chi.
Kiếm Hoàng nắm trong tay vết nứt màu vàng, gia tăng lực lượng kiếm đạo của mình, uy lực tuyệt luân, có một không hai trong thiên hạ.
Thấy tinh hình như thế, Tửu Kiếm Tiên cũng hơi động dung, tinh quang xẹt qua trong mắt.
Mộc kiếm trong tay ông đảo qua.
kiếm khí như gió mát đầy trời, chừng ngàn vạn luồng, bao phủ về phía Kiếm Hoàng.
Nhưng mà, thế công cuồn cuộn mãnh liệt này.
sau khi tới trước người Kiếm Hoàng, đã bị vết nứt không gian thôn phệ, chôn vùi mất.
Tửu Kiếm Tiên kinh hãi không thôi, Dương Phàm ở cách nơi xa, không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh.
Kịch.
vết nứt không gian ở trong tay Kiếm Hoàng bỗng nhiên run rẩy như kiếm gào, sau đó lại hình thành một đám vết nứt màu vàng do Liệt Thiên Kiếm tạo thành.
Liệt Thiên Kiếm màu vàng này không ngờ do vết nứt không gian này cấu thành, không biết mạnh hơn Mộ Dung Phong dùng không gian gợn sóng ngưng tụ thành Liệt Thiên Kiếm bao nhiêu lẩn.
vết nứt không gian chôn vùi hết thảy vật chất tồn tại, ngưng tụ thành kiếm.
Loại thần thông này quá thực thiết tưởng không chịu được.
Nhưng có thể tưởng tượng, lực lượng Kiếm Hoàng này theo đuổi, đi trên con đường cực đoan.
So ra.
Kiếm Hoàng cùng Tửu Tiên Kiếm, đều là Kiếm tu, cũng là hai người cực đoan.
Vèo ...!
Cuối cùng vào lúc này, Dương Phàm độn ra khoảng cách rất xa xôi.
tranh đấu giữa hai người Kiếm Hoàng và Tửu Kiếm Tiên, biến mất trong tâm nhìn của hắn.
về phần ai bại ai thắng.
Dương Phàm vô duyên quan sát cuộc chiến này.
Tửu Kiếm Tiên t hay hắn bám lấy Kiếm Hoàng, liền phiêu lưu không nhỏ, hắn tự nhiên phải cố gắng chạy trốn.
Mà một loại cảm ứng trong vô hình nói cho Dương Phàm, cho dù Tửu Kiếm Tiên không thể chiến thắng Kiếm Hoàng, thậm chí rơi vào hạ phong, nhưng có lực bảo vệ mình, xác thực dưdả.
Cứ như vậy, sự áy náy trong lòng Dương Phàm liền ít đi rất nhiều.
Đồng thỏi trong lòng hắn nghi ngờ.
sau khi bóp nát thần tín ngọc phù, người đến đây vì sao khôngphải nữ nhân áo vàng mà là Tửu Kiếm Tiên.
Nguyên nhân chỉ có hai, một là Tửu Kiếm Tiên biết được đổi thù là đệ nhất kiếm tu Ngoại Hải Vực Kiếm Hoàng, có ý luận bàn.
Một nguyên nhân khác, nữ nhân áo vàng có thể phi thăng Thượng Giới rồi.
Nếu vô duyẻn quan sát cuộc chiến này, Dương Phàm cũng không cưỡng cầu.
Hắn cảm giác hành động Vu Tôn tham dự thiên cơ đã biến mất.
Dương Phàm vội vận chuyển Thông Thiên cảm quan, rất nhanh kiếm được một hướng tương đối an toàn, có thể thoát khỏi.
Mà phương hướng kia, không ngờ hướng liên minh yêu tộc phía Đông Nam Hải Vực, phía đông chính là Đông Hải Vực.
Thế lực yêu tộc!
Dương Phàm trong lòng sáng lên.
Yêu tộc Nam Hải Vực cùng tồn tại với nhân loại, thế lực phía Đông chính là nhân vật thân thoại Thiên Mị Xà Hậu.
thổng trị.
quan hệ đối nghịch với Kiếm Hoàng.
Nếu đã tới nơi này, Dương Phàm kéo Hồ Phi ra, bản thân mình cũng bắt chước khí tức thành yêu tộc.
Hồ Phi nghe nói sự tính toán cùa Dương Phàm, hưng phấn không thôi, đi vào Ngoại Hải Vực.
Yêu tu cũng Không phải chưa thấy qua, nhưng là địa bàn chân chính cùa Yêu tộc lại chưa từng đi tới.
Dương Phàm thầm nghĩ tìm một nơi tương đổi an toàn, chậm rãi tìm hiểu.
Bởi vì một trận chiến với Kiếm Hoàng, tiềm lực của Luân Hỗi Quả bị kích phát to lớn, tâm tình lại được Tửu Kiếm Tiên dẫn dắt.
Nếu bế quan mấy chục năm.
có lẽ có thể mớ ra hấp thu lực lượng phong ấn tầng bảy.
Cũng không biết phi hành bao lâu, hai người Dương Phàm rốt cục tiến vào liên minh yêu tộc ở Nam Hải Vực.
Nơi này là thiên hạ của yêu tộc.
yêu khí kinh thiên tràn ngập đất trời, rất ít khi gặp bóng dáng tu sĩ nhân loại, Ngay cả nhìn thấy, đều là đại năng Độ Kiếp Kỳ.
Dương Phàm cũng khôngbiết.
Khi hắn bước vào thế lục yêu tộc ở Nam Hải Vực.
trên Kiếm Hoàng đảo cách xa hàng tỉ dặm, nghênh tiếp một vị khách không mời mà đến.
- Nghe nói cường giả trên Kiếm Hoàng đảo như mây trên trời, Vô Tuyệt Kiếm Hoàng còn được xung là đệ nhất kiếm tu Ngoại Hải Vực.
Nếu Liệt Thiên Kiếm Thuật đúng như trong truyền thuyết.
muốn khiêu chiến lão chi sợ
Một người đàn ông mặc áo trắng như tuyết, lưng đeo đoản kiếm, dùng bước đi thong thả, bước vào Kiếm Hoàng đảo..