Tiên Hồng Lộ


- Chín vị khách quý! Hoan nghênh tiến vào cửa thứ nhất của bảo tàng Đại Đế- - Nghịch Linh Điện.

Thản hình Hoa Yên Mị.

xuất hiện trên không Nghịch Linh Điện, trong âm thanh tràn ngập vẻ trang trọng trang nghiêm, giống như nhìn lên vị Đại Đê thân bí và cơ trí tôn tại trên thượng giới.

- Chín vị khách quy! Hoan nghênh tiến vào cửa thứ Nhất của bảo tàng Đại Đế - Nghịch Linh Điện.

Bóng dáng đoan trang tao nhã của Hoa Yên MỊ, lơ lửng dừng trên không trung lĩnh vực cấm phi, Thân ảnh màu máu như trong suốt, phảng phất như chồng chéo t hay đổi đan xen với điện phủ tinh tế.

Nhưng mà, mặt nàng không cười, chỉ có một vẻ nghiêm trọng và trang nghiêm.

Mọi người không khỏi nhớ về thần bi Đại Đế sau lưng nàng lưu lại hiểm nghi lớn cho thất giới.

Theo tiếng nói của nàng vừa chấm dứt, bóng dáng màu máu trong suốt, từng chút phai nhạt, trống rỗng tan vào trong hư không.

Mê vụ chung quanh Nghịch Linh Điện, hoàn toàn tiêu tán, lại càng lộ ra chán thật rõ ràng hơn trước mặt thê nhân.

- Nghịch Linh Điện? ThứphẩmNghịch Linh Huyết?
Mắt Dương Phàm chợt ngưng, đột nhiên nhớ tới thứ phẩm Nghịch Linh Huyết mà mình từng có được ở trong Cửu u Bí Cảnh.

Thứ phảm Nghịch Linh Huyết là một loại có thể tăng sức chiến đấu trong một thời gian ngắn, lại là bí dược cường đại không có tác dụng phụ.

có thể dùng linh huyết này lâu dài, vẫn có thể từng bước cải thiện thể chất.

Vào thời đó.

thứ phẩm Nghịch Linh Huyết đối với Dương Phàm mà nói.

đã là thứ rất nghịch thiên rồi, dù sao thứ có thể tăng sức chiến đấu như vậy.

lại không có tác dụng phụ, thậm chí bí dược này còn có thể cải thiện thê chất, gân như không còn tôn tại trên thế gian.

- Nghịch Linh Huyết chân chính thì như thế nào chứ?
Dương Phàm không khỏi lòng có chờ mong.

Một hàng chín người, đều có được Luân Huyết Châu, cành giác lẫn nhau, chậm rãi đi vào trong Nghịch Linh Điện, bầu không khí rất áp lực.

Lúc này chín người có được Luân Huyết Cháu ở nơi này đều không dễ chọc, Dương Phàm nhiều lẩn cân nhắc suy nghĩ, có kết luận.

Người sâu không lường được nhất là Sửu Diện Tà Nam, hắn rất tuân thủ nguyên tắc trò chơi, từ đầu đến cuối cũng có vẻ như thanh tao thoát tục, có mấy phần chơi đùa.

Đối thủ có thực lực mạnh nhất, đó là Chân Hình Ma Già.

Người này bình tĩnh, vô tình, thủ đoạn tàn nhẫn, thực lực cường đại, khôngbiết tường tận con bài chua lật của hắn.

Sau đó là Hồng Bào lão đạo và nho sinh áo xanh tổ hợp thành “Nho Đạo Nhị Hiền”.

Dưới sự liên thủ của hai người này, có thể tranh cao thấp với Chân Tiên lục trọng.

Ngoài ra.

tên Thất kiép tán tiên bên phia đại năng Nhân giới, thực lực ít nhất cũng tới gẩn Chân Tiên lục trọng, chẳng phán biệt cao thấp với Hầu Đỏng.

về phần Tường Vân tặc tiên kia, mặc dù hắn không có thực lực quá mạnh nhưng thản pháp và tốc độ rất huyển diệu, lại giáo hoạt đa đoan.

Nếu như vào thời khắc mấu chốt chợt tập kích thì không thể coi thường.

Ước chừng sau thời gian uống nửa chén trà nhỏ.

một hàng chín người đi vào Nghịch Linh Điện.

Bố trí trong Nghịch Linh Điện, tinh xảo, xa hoa, trên vách được khảm hơn ngàn viên Dạ Minh Châu, hào quang rự rỡ mà không chói mắt.

Trên bồn bức tường của cung điện, có rất nhiều bức tranh nước từ trên núi chảy xuống với ý cảnh thoát tục.


nhưng với cây cò và phụ nữ chiến đa số.

Mọi người không đi quan sát những bức tranh có nước từ trên núi chảy xuống, mà là tìm bào tàng do Luân Huyết Đại Đẻ lưu lại trong cung điện.

Nói chính xác là Thần Huyết!
Dương Phàm vận chuyển thần thông, tăng cường cảm quan, nhưng thần thức và cảm quan của mọi người ở nơi này bị áp chế đến cực hạn.

Bước chân chín người nhanh hơn, đi sâu vào trong đại điện, trên không trung phia trước, lộ ra chín bình nhỏ.

bị sợi tơbạc buộc lại.

Trong chín bình nhỏ kia.

có chất lỏng màu lam trong suốt mộng ảo mỹ lệ.

Thần Huyết!
Tim mọi người đập nhanh hơn.

Thần Huyết! Không ngờ có chín binh!
Chín bình nhỏ này giống nhau như đúc.

màu sắc chất lòng bên trong đều giống nhau.

- Không ngờ có chín bình? Mà đi vào cung điện này cũng vừa vặn có chín người.

Lông mi Dương Phàm nhướng lẻn.

Luân Huyết Đại Đế kia có khi nào trớ nén nhân từ như thế, có thể cho mỗi người đều có được Thần Huyết?
Vèo vèo vèo
Mọi người nhanh chóng bay đến vị trí Thần Huyết.

Ba người chạy đến trước nhất phần biệt là Tường Vân tặc tiên, Chân Ma Hình Già.

Dương Phàm.

Sửu Diện Tà Nam, không nhanh không chậm ở đoạn giữa.

Một đám mấy người Hồ Phi rơi ở phía sau.

Nhưng cung điện này cùng không rộng lớn.

một chút lộ trình đó, cũng không đủ để kéo giãn khoảng cách.

Đinh
Một thanh đoản nhận màu bạc trong tay Tường Ván tặc tiên, nhanh chóng chặt đứt một sợi chi bạc.

tay lấy bình nhỏ.

trong đâu hiên ba chữ: “Nghịch Linh Huyết”
Gần như cùng lúc đó.

hai tiếng leng keng, Dương Phàm, Hình Già đều lấy xuống một lọ Nghịch Linh Huyết.

Vèo vèo vèo!
Ba người từ trên không trung rơi xuống đất.

Chịu giới hạn quy tắc, mọi người ở nơi này.

đều không có năng lực phi hành.

Ba người Tường Vân tặc tiên còn chua nhấc thán tranh đoạt thì trong đại điện truyền ra liên tiếp tiếng đinh đinh đinh thanh thúy, sáu người còn lại, trước sau có được một lọ Nghịch Linh Huỵá.

Bởi vì chín bình Nghịch Linh Huyết đặt ở vị trí khác nhau, lộ trình ngắn, lại không đủ để kéo ra khoáng cách lớn.

cho nén mỗi nguời đêu chiếm được một lọ Nghịch Linh Huyết.


Khi tay Dương Phàm chạm vào bình ngọc kia, trong đầu hiện lên một chút tin tức.

Nghịch Linh Huyết: Dùng rất nhiều máu Huyết truyền thừa và Thần Thú, cùng với linh huyết cường đại và tài liệu rất trân quý luyện chế.

sau khi dùng ba giọt, có thể có được tư chất và tiêm lực băng với Thán Thú bình thường, cũng có tỷ lệ nhất định có một số huyết mạch kế thừa bản mạng thần thông, khiến thể chất, pháp lực tăng nhiều.

Dương Phàm tìm đọc tin tức trên đó.

tay cầm Nghịch Linh Huyết, hơi hơi run run.

Công hiệu cường đại của Nghịch Linh Huyết khiến hắn cám thấy kinh hi.

ở Phàm giới, trong gia tộc cổ lâu đời nhân loại, cùng với Thần Thú trong yêu tộc, đều gặp may mắn có được thần thông và tu chất khiến cho người ta ngưỡng mộ.

Cũng như Thần Thú bình thường, có thể chiến thắng mấy cường giả nhân loại và tu sĩ cùng cấp.

bản mạng thần thông huyết mạch truyền thừa, càng không thể đo lường.

Thần Thú có đẳng cấp cao.

thậm chí có được năng lực vượt cấp đối kháng, chém giết.

Tóm lại.

Thần Thú được thiên địa chiếu cố.

gặp may mắn.

Nhưng mà.

trong thiên địa này lại xuất hiện một loại Thần Huyết có thể khiến cho sinh linh bình thường có được tư chất và tiềm lực của Thản Thú.

thậm chí xác xuất nhất định có được bản mạng thần thông huyết mạch truyền thừa.

Chín người ở nơi này.

hít sâu một hơi, ánh mắt run run.

Nhưng chỉ có Hồ Phi, khinh thường nhìn tới, cầm Nghịch Linh Huyết trong tay, bĩu môi.

Dương Phàm từ trong Nghịch Linh Huyết biết được, máu này có thể khiến cho sinh linh bình thường có được Thần Thú hạ vị, nhiều nhất có tư chất Thần Thú trung vị.

Khó trách Hồ Phi khinh thường.

Nghĩ đến.

ngoại trừ Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết ra.

Thần Huyết khác sẽ không khiến Hồ Phi nảy sinh hắp dẫn.

- Ha ha! Bình nhỏ Nghịch Linh Huyết này, cũng đủ cho nhiều người dùng, quan trọng Nhất là, có tỷ lệ nhất định có được bản mạng thần thông truyền thừa huyết mạch.

Dương Phàm mỉm cười nói với Hồ Phi.

Hồ Phi gật gật đẩu.

đối với bản mạng thần thông kế thừa này, hắn rất động tâm.

Mặc dù hắn là siêu cấp Thần Thú, phàm là loại bản mạng thần thông huyết mạch truyền thùa này.

đêu có thiên phú cực kỳ đáng sợ.


Có thể tự nhiên có được một loại thiên phú thần thông huyết mạch, ai không động tâm chứ?
- Không nghĩ tới có thể dễ dàng đắc thủ Thần Huyết, mặc dù không phải cấp cao nhất.

Tường Vân tặc tiên nói với vẻ có chút khó tia
- Chẳng lễ sau khi vượt qua Phù không kiều, bố cục trong Huyết Nhật Điện, không còn khiến cho người ta cạnh tranh chém giết.

Dương Phàm có chút nghi hoặc.

Kẹt.

Đúng lúc này, bóng dáng Hoa Yên Mị lại hiện lên, thản nhiên cười nói:
- Cửa thứ nhất của Nghịch Linh Điện chấm dứt.

Tuy nhiên, chỉ có sáu người có thể đi vào cửa thứ hai của Nghịch Linh Điện.

Chỉ có sáu người?
Chin người cả kinh, vậy không phải nói, cẩn giết chết ba người?
Nghĩ đến đây, lòng mọi người phát lạnh.

- Các ngươi không nên lo lắng, phàm cầm Luân Huyết Châu trong tay.

người thông qua Phù Không Kiểu, đều là người có duyên được Đại Đế chiểu cố.

Nơi này có một truyền tống trận, ba người trong chư vi có thể chủ động rời khỏi, cũng có thể tản sát.

Sau khi Hoa Yên MỊ nói xong, thản hình biến mất.

Chỉ thấy vị trí Nghịch Linh Huyết vốn trôi nổi.

hiện ra một hào quang cánh cổng màu máu.

Không ngờ có thể chọn rời khỏi?
Vèo
Ngân mang vừa chóp, thân hình Tướng Vân tặc tiên nhoáng lên.

tiến vào trong cánh cổng màu máu, biến mất không thấy.

Tường Vân tặc tiên hiển nhiên là người đầu tiên chọn ròi khỏi, hơn nữa tốc độ còn nhanh nhưvậy!
Tuy nhiên nghĩ đến cũng đúng, tốc độ thân pháp của hắn tuy rẳng rất nhanh, nhưng tu vi chi dừng lại ở Chân Tiên tứ trọng, lại chi lé loi một mình.

Dương Phàm thấy tên trộm này nhanh chóng ròi khỏi, thầm nghĩ trong lòng không ổn.

hắn vốn có định diệt người này tại Nhân giới.

Nhưng hắn không ngờ, sau khi vượt qua Phù không kiều, bổ cục Huyết Nhật Điện đại biến.

- Ta cũng rời khỏi.

Hầu Đông trầm ngâm một lát.

nói với Dương Phàm và Hồ Phi.

- Hồ Phi! Sau này ở Yêu giới, hy vọng chúng ta có thể gặp lại.

Hầu Đông cười nói, nhanh chóngbước vào cổng ánh sáng màu máu.

Hắn nhìn về phía Dương Phàm và Hồ Phi với thần sắc phúc tạp.

Đặc biệt là Dương Phàm, thực lực thần thông đáng sợ như thấ sau khi Độ Kiếp, Ngay cả Chân Tiên thượng vị cũng có thể tranh phong, vượt qua mình.

Thấy Hầu Đông rời khỏi, Dương Phàm hơi thớ ra một hơi.

Hắn biết được, Hầu Đông rời đi, một phản nguyên nhân là vì hai người mình, hơn nữa do tu sĩ khác cường đại.

- Dương tông sư! Sớm từ chỗ Tư Đồ trướng lão.

biết tình hình của ngươi, hy vọng ngươi cuối cùng có thể có được Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết, sau này gặp lại.

Tên thất kiếp Tán Tiên kia, một lão già đẩu có bướu, òm quyền cáo từ với Dương Phàm, trong mắt có mấy phần ý chờ mong và ký thác, đêu là đại năng một giới, hắn càng hv vọng Dương Phàm có thể có được Thản Huyết.

Nháy mắt.

đi ra ba người.

Dương Phàm ngẩn ra.


Từ mức độ nào đó mà nói.

ba người này rời đi, về mặt mức độ nhất định cũng có liên quan với Dương Phàm.

Tường Vân Tiên Tặc sợ Dương Phàm mượn cơ hội này giêt hắn, vì thế nhân cơ hội này chạy trổn.

còn có được Nghịch Linh Huyết, hơn nữa thu hoạch trước đây ở Huyết Nhật Điện, hắn đã thỏa mãn rồi.

Hầu Đông rời khỏi, chủ yếu là không muốn đối lập với Dương Phàm và Hồ Phi, như vậy sẽ rất khó xử.

Còn vị thất kiếp Tán tiên này.

cân nhắc thực lực của mình, cùng đám người Dương Phàm, Hình Già có chênh lệch rất lớn, e răng vô vọng tranh đoạt Thản Huyết cuối cùng, cộng thêm hắn biết Tư Đồ trướng lão.

sau này càng hy vọng kết giao vơi Dương Phàm.

Chỗ cường đại của thần thông của Dương Phàm, đã thuyết phục mọi người ở nơi này.

Đặt biệt là Luân Hồi Môn siêu việt thiên cồ, gần như có thể giết chết Chân Tiên thượng vị.

hơn nữa bản thân hắn lại từng giết chết Tử Lân Ngọc Thiếu có thực lực mạnh nhất.

Thấy vậy.

sắc mặt Chân Ma Hình Già hiện lên một chút âm lãnh, sắc mặt nhị hiển ngưng trọng cực kỳ.

Thực lực của Dương Phàm, ăn sâu vào lòng người, một tu sĩ nhân giới, lại có được thần thông đáng sợ nhưthế.

Tiếp theo.

Nghịch Linh Điện lạnh lẽo chỉ còn lại có sáu người: Dương Phàm, Hồ Phi, Chân Ma Hình Già, Sửu Diện Tà Nam, Hông Bào đạo sĩ.

Nho Sinh áo xanh.

Dương Phàm nhíu mày.

có một loại cảm giác không thích ứng.

Dễ dàng như thế có được Nghịch Linh Huyết...!Cảm giác khó tin, quá đơn giàn rồi.

Keng.

Cồng sáng màu máu kia biến mất.

cuối Nghịch Linh Điện lại mớ ra một cánh cổng, thông tới mê vụ ở xa.

Mang theo vẻ mặt mấy phần suy tư.

đám người Dương Phàm nhanh chóng thông qua cánh công này.

lại bước lên một con đường mòn.

Không bao lâu.

một tòa đại điện tao nhã mà không mất đi khi thế.

hiện lên trong tầm nhìn mọi người.

Trên bảng hiệu đại điện, khắc chữ thể có mười phần khi phách: Nghịch Tiên Điện.

Nghịch Tiên Điện!
Nhìn chằm chằm ba chữ này.

đám người Dương Phàm chấn động, cảm nhận một luồng khi phách và ma uy trọn vẹn.

chỉ có ngưỡng mộ.

Áp lực từ chữ viết mang đến.

thậm chí vượt qua thi thể Ma đế trước đây.

Nhưng đây vẻn vẹn là chữ viết lưu lại, vậy uy áp phát tán kia, thuần túy là do cảnh giới sinh ra.

Mọi người bị áp bách không thể thớ nồi, chỉ có Sửu Diện Tà Nam kia, nhìn chằm chằm chữ trên bảng hiệu, khóe miệng hiện lên một chút cười tà dị..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận