Sinh mệnh hồng quang chói mắt, chiểu rọi toàn bộ Nghịch Tiên Điện sáng trưng, từng tia sáng màu đó.
tràn ra từ trong đại điện.
Nhìn từ phía rất xa, cà Nghịch Tiên Điện giống như phát hòa, khiến người ta kinh hồn táng đảm.
Chi với thực lực bên ngoài, gần như không thể tạo thành tồn thương thực sự với Nghịch Tiên Điện có tài liệu chắc chắn.
Xuy xuy xuy
Đại điện tràn ngập sinh mệnh hồng quang, thán thể ma tôn cao bảy tám trượng, nhưng lại bốc lẻn từng luồng khói đen.
liên tục kêu gào.
thán hình kinh hoảng, biến sắc mặt:
- Đây là...!
Trên người Sửu Diện Tà Nam cùng bốc lên khói đen, lộ ra vẻ mặt thống khổ.
dưới lực lượng quỷ dị này, bị mạnh mẽ áp chế, gân như không có lực trả đòn.
- Luồng lực lượng này cho dù c hân Tiên thượng vị thất trọng, cũng có thể thật sự bị thôn phệ đến chết!
Sửu Diện Tà Nam khó thể tưởng tượng.
Cũng không biết Dương Phàm thi triển loại bí thuật thần thông nào, khiến cho Luân Hồi Quả giống nhưđang thiêu đốt, toàn thán phóngra chùm tia sinh mệnh hồng quang đáng sợ.
Loại sinh mệnh hồng quang này, ngoại trừ có được loại cực nóng đáng sợ.
còn ẩn chứa lực lượng sinh mệnh quỷ dị cắn nuốt mọi thứ.
Ma tôn Hình Thiên bị sinh mệnh hổng quang này chạm đến.
chi cảm thấy phập lực quy dị héo tàn, sinh mệnh lực bị chùm hồng quang này cắn nuốt rồi hấp thu...!
Nhưng mà.
tình huống phát sinh trên người Hồ Phi lại hoàn toàn tương phán.
Hồ Phi chi cảm thấy sau khi hồng quang này bao phủ thân thể.
toàn thân dào dạt ấm áp, vô hạn sinh cơ nguyên khí rót vào trong cơ thể.
khiển thương thế của hắn trong nháy mắt khôi phục, thậm chí khiên cho thân thể này càng thêm cứng rắn.
Ngao—
Hắn quát lớn lên một tiếng, chiến ý tăng lên.
đôi mắt thứ ba trên trán phát ra kim quang hủy diệt càng thêm cường đại.
giằng co cùng một chỗ với cột sáng đen bắn ra từ Hắc Nhật trên trán Ma tôn.
- Đáng ghét...!Tam Nhãn Thông Thiên Thản Hầu...!
Hinh Già bị Ma tôn phụ thể.
trên mặt lộ ra vẻ kiêng kị cùng ngưng trọng.
Một thân tinh thần ý chí bễ nghễ bát hoang, hơn phán nửa dùng cho chuyện tăng cường lực lượng thân thể này, chống lại sinh mệnh hông quang của Dương Phàm, và còn đổi kháng với kim quang con mắt thứ ba của Hồ Phi.
Mà phía bên kia.
cả nguời Dương Phàm hòa thành quang nhân màu đó trong suốt, thi triên ruyệt thế thản thòng với phạm vi lớn “lấy thản Chứng Quả”.
Lúc này.
thực lực của hắn hoàn toàn vượt qua trình độ Chân Tiên thất trọng, thẳng tiến tới Chân Tiên bát trọng, thậm chí Chân tiên cửu trọng...!
Lực lượng Luân Hồi Quả toàn lực bùng nổ thiêu cháy.
đây là một đòn sát thủ mạnh nhất mà hắn nắm giữ.
cho dù cùng lúc đối kháng với hơn mười vị tiên nhân, cũng dư dà.
Thần thông như thấ ở Tu Tiên giới Phàm giới, hoàn toàn không thể tướng tượng, có thể nói là vang đội cô kim, ngạo thị thiên cô.
Tuy nhiên trong lòng hắn cũng kinh ngạc, dưới thần thông với lực sát thương đáng sợ nhưthế.
hai người trước mặt không ngờ cũng khôngbị chết lập tức.
Nếu như đổi lại là loại Chân Tiên lục trọng, dưới chùm sáng hồng quang này.
nhiều nhất kiên trì nửa hô hấp, thân thể sẽ bị thiêu đốt héo tàn...!
Hai người trước mặt.
cũng không phải nhỏ bé!
Chân Ma Hình Già.
do bị tinh thần ý chí của ma tôn phụ thể, thực lực tăng lên hơn mười lân.
thậm chí có thể làm hỗn loạn quy tắc trong đại điện, nhày dựng lên không.
Luồng tinh thần ý chí này, một ý niệm trong đầu, có thể giết chết người dưới Chân Tiên thượng vị.
thiếu chút nữa trực tiếp giết chết Dương Phàm, bức hắn phải thi triển đòn sát thủ lấy thân Chứng Quả.
- Nhân loại...!Ngươi thật sự không đơn giản, chi với thán thể phàm nhân, thi triển thần thông nghịch thiên nhưthế, đáng tiếc ngươi gặp bản tôn quá sớm.
Thân thể dưới tinh thần ý chí của Ma tôn, không ngừng nin rẩy co giật, sinh mệnh lực không ngừng trôi đi, nhưng lại tràn ngập tự tin.
Dưới một thân tinh thần ý chí bễ nghễ thiên địa thúc dục, khién cho thân thể Chân Ma lục trọng yếu ớt có thể chống lại được hai đại thần thông có thể khiến cho Thần Ma lui tránh.
Liên hợp lực của hai người Dương Phàm và Hồ Phi.
mới khó khắn lắm ngăn được hắn.
- Xem các ngươi có thể duy trì được bao lâu.
Tinh thần ý chí của Ma tôn.
quy tắc xoay quanh thân, suy yếu rất lớn sinh mệnh hồng quang độ cắn nuốt đối với sinh mệnh lực của khối thân thể này.
- Duy trì được bao lâu?
Dương Phàm lộ ra vẻ cười lạnh:
- Giết chết ngươi đủ rồi.
Dứt lời.
cả người hắn hóa thành một chùm ánh lửa.
bay về phía Ma tôn Hinh Thiên.
Hô
Sinh mệnh hồng quang trong đại điện co rút lại.
cả bàn tay Dương Phàm như sắt thép đò rực.
phát ra khí tức khiến tất cả linh hồn và thân thể lâm vào run rẩy.
Ba
Bàn tay như thép cháy đó.
từ chậm đến nhanh đến gần Ma tôn.
Con ngươi Ma tôn co rút lại.
mí mắt nhếch lên.
lòng bàn tay hội tụ ra những chấm đen nhàn nhạt, giống như có khí nhưng vô lực.
Một chướng với chấm đen nhàn nhạt lưu chuyển, trong chóp mắt giao kích với Dương Phàm, không gian trước mắt sinh ra dao động Kỳ dị, giống nhưnước gợn, từng đoàn sóng đan xem một chỗ.
lại sinh ra nếp gấp như quẩn áo.
Phốc.
Một chướng kinh thiên địa khiếp quỷ thản của Dương Phàm đủ có thể đốt cháy hết Chân tiên thượng vị thất trọng, lại giống như đánh trúng bông gòn, hâu hết lực lượng bị pháp tắc huyền diệu của không gian quanh thản ngăn cản.
Ằm ầm!
Liên tục huy động hai chường, Dương Phàm và Ma tôn đều thu lại, không ai muốn xúc phạm tới ai.
- Cảnh giới Ma tôn này rất cao...!Mặc dù sau khi khóa không gian, tinh thần ý chí buông xuống khối thân thể này không nhiều lắm.
nhưng lại gần như có thể nắm không gian trong tay.
với ta lực lượng nắm giữ lúc này, không ngờ có thể đá thương hắn!
Dương Phàm hít thớ dồn dập, trong lòng có mấy phần khó giải quyết.
Ma tôn cũng không đễ chịu, mỗi khi đối kích với Dương Phàm, sinh mệnh lực của khối thân thể này đều bị hấp thu cắn muốt một chút.
Luận trình độ lực lượng và uy lực thần thông, hắn xa xa Không phải đối thủ cùa Dương Phàm giờ khắc này.
Nhưng dưới sự tăng cường của tinh thần ý chí, cảnh giới của hắn rất cao.
nếu không có sự hạn chế quy tắc trong Nghịch Tiên Điện, hắn có thể hoàn toàn nắm không gian trong tay, khiên Dương Phàm không thể nhúc nhích.
Dương Phàm rốt cục thấy được, thực lực một phần nhỏ của cường giả đinh của Thất giới.
Vẻn vẹn chỉ một chiêu chưởng khổng không gian, liền khiến cho vô số thần thòng và pháp lực, không còn đất dụng võ.
Hoàn hào.
Dương Phàm vào thỏi khắc mấu chốt, mớ ra lực lượng phong ấn tầng chín, khiên cho hắn có thể liên tục thi triên ra thản thông “lấy thân Chứng Quả" đáng sợ tiêu hao nguyên khí nhất này.
Rồi sau đó, Dương Phàm và Ma tôn tiến vào giai đoạn giằng co lẫn nhau, lại đều không chịu bó qua cho nhau.
Trong mắt ma tôn lộ ra vẻ không cam lòng thật sâu.
nghiến răng nghiến lợi.
hắn không đoán được Nhân giới có kẻ khó chơi như vậy.
Hắn ỷ vào bán tôn ở Ma giới, có thể từ không gian rất xa cung cấp tinh thần ý chí.
từ đó cùng Dương Phàm giằng co tiêu hao.
Đột nhiên, Dương Phàm khẽ quát một tiếng, lại xông lẻn.
Bababa
Hồng quang xuyên thấu, phát ra thế công liên miên không ngừng với Ma tôn.
Tuy nhiên mỗi một đợt còng kích, hắn đều phải thớ dốc một hỗi.
Xuy xuy xuy.
Sinh mệnh hồng quang vẫn tràn ngập cả Nghịch Tiên Điện, trên người Ma tôn và Sửu Diện Tà Nam cùng lúc bốc khói đen, cùng đang ở trong cục diện áp chế như vậy.
Bá!
Sửu Diện Tà Nam miễn cưỡng vọt vào một góc, vận chuyểti một tấm chắn đen như mực.
ngăn hơn phần nửa sự tấn công của sinh mệnh hông quang.
- Dương Phàm...!Ngươi cũng thật sự khiến cho người ta bất ngờ.
Chỉ tiếc hồn lực của ta có hạn, khối thân thể này thua xa Chân Tiên lục trọng, băng không trò chơi này sẽ càng thú vị...!
Sửu Diện Tà Nam thì thào lẩm bẩm.
Ngay cả hắn dễ dàng giết chết Nho đạo nhị hiển, lúc này cũng vô lực tham chiến, chi có thể khó khắn lắm mói tự bảo vệ mình.
- Cứ như vậy tiếp tục...!Khi sinh mệnh lực của khối thân thể này bị suy yếu đến tận cùng thì không thể chịu được tinh thần ý chí của ta, đến lúc đó...!
Hỉnh Già nghiến răng nghiến lợi.
dưới sinh mệnh hồng quang tràn ngập, thống khổ dị thường, thân thể không ngừng nan rây, sinh mệnh lực không ngừng xói mòn.
Hắn càng ý thức được, những sinh mệnh lực trôi đi này.
lưu chuyển về trên người Dương Phàm mà không ai biết.
Đương nhiên, sinh mệnh lực lưu chuyển, thua xa mỗi thỏi mỗi khắc Dương Phàm tiêu hao.
Nhưng hắn không dám thu thản thông này.
lo lắng một khi Sửu Diện Tà Nam thớ dốc lại thì sẽ gia nhập chiến đấu.
Mục đích cuối cùng là tiêu diệt hoặc xua đi tinh thần ý chí của ma tôn trên người Hình Già.
Đột nhiên, quỵ tắc quanh thân Ma tôn lại xoay, thời không tán loạn.
Hồng quang sinh mệnh tràn ngập kia, khi tiếp cận hắn, nhu rơi vào vũng lầy.
tốc độ nhanh chóng giảm đi một phần mười.
Cái gì!
Mi tâm Dương Phàm nhảy dựng, hắn cũng không cảm thấy tốc độ thần thông của mình chậm lại.
Tổc độ sinh mệnh hông quang này nếu phóng ra bên ngoài, gân như có thể trong
nháy mắt gần mấy mươi vạn dặm.
Cho dù trong đại điện này.
tốc độ cũng rất nhanh.
- Thời gian...!Tốc độ thời gian biến đổi...!
Con ngươi Dương Phàm co rút lại, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Thần thông công kích của hắn, sau khi tiép cận Ma tôn, tốc độ bị giám đến mức tận cùng.
Bởi vì thời gian lưu tốc khu vực quanh thán Ma tôn, bị chậm lại rất lớn.
- Ma tôn này không ngờ có được lực lượng t hay đổi thời gian...!
Dương Phàm giật mình trong lòng
Ngay cả thời gian đều có thể t hay đổi.
bản tôn Ma tôn Hình Thiên ở Thượng giới, chẳng phải không gì không làm được?
Thời gian có thể nói là thứ hư vô vô giá nhất, dùng vạn kim không thể mua lại được một phút một giây.
Nếu Ngay cả thời gian đều có thểt hay đổi.
còn gì không làm được?
- Pháp tắc thời gian...!
Sửu Diện Tà Nam hơi hơi biến sắc, tiện đà lẩm bẩm:
- Ma tôn Hinh Thiên này chung quy là đứng đẩu một giới, tinh thần ý chí vượt giới mà đến, không ngờ còn có thẻ thay đổi thời gian...!
Dưới t hay đổi thời gian pháp tắc.
Dương Phàm và Hồ Phi công kích, muốn đánh trúng ma tôn.
thời gian phải chậm mười lân.
Ma tôn do vậy có được thời gian thở dốc.
Bồng dung, toàn bộ quy tắc trong đại điện biến ảo một trận.
Tất cả hành động và công kích của Dương Phàm và Hồ Phi, đều trờ nên thong thả, giống như pha quay chậm.
Trên thực tế, tốc độ hành động của bọn họ không đổi.
chỉ là thời gian chậm lại mấy chục
lẩn.
- Đáng ghét...!
Hồ Phi rít gào phẫn nộ, cũng không thể làm gì được.
- Ha ha ha.
Ma tôn ngửa mặt lên trời cười dài, phi thường đắc ý.
một thân tinh thần ý chí lưu chuyển toàn thân, nhẹ nhàng đối kháng hai người.
Công kích của hai người Dương Phàm, phải hao phi thời gian mấy CHỤC LầN, mới có thể tiếp cận hắn.
Kéo dài thần thông còng kích thời gian kéo dài mấy chục lần.
uy lực tự nhiên yếu bớt rất nhiều.
Còn nữa, Ma tôn một lần hít thờ, Dương Phàm và Hồ Phi lại tổn mấy chục lần.
như vậy tiêu hao của hai người hơn mấy chục lần.
- Cứ như vậy tiếp tục, tình huống không ổn.
Trong lòng Dương Phàm suy nghĩ nhanh chóng.
Ma tôn thông qua t hay đổi quy tắc thời gian, làm cho bọn họ tiêu hao hơn mười lần.
hơn nữa thời gian kéo dài lớn hơn.
- Dương lão đại...!Ta dùng nguyên khí cuối cùng, giúp ngươi phá tan quy tắc thời gian!
Ảm thanh Hồ Phi rơi vào trong đầu Dương Phàm.
Chỉ thấy đôi mắt hắn màu đò.
con mắt màu vàng thứ ba trên trán, hào qaung tăng vọt mười lần.
quét qua một tia chóp trong suốt màu vàng.
Phốc ẩm.
Lôi văn trong kim quang hủy diệt động, thời gian ràng buộc trong phạm vi khu vực truyền đến tiếng kêu răng rắc.
Rồi sau đó.
lực bạo phát của kim quang hủy diệt kia áp đảo.
bị cột sáng đen trên trán của Ma tôn hủy diệt, nhưng khi đánh tráng Ma tôn, uy lực chỉ còn một hai phần mười.
Một tiếng thỉnh thịch, Ma tôn bị lôi văn trong kim quanh hủy diệt động, đánh bay ra ngoài, trước ngược có một vết lõm máu.
vết thương đầy trên người, ma quang cả người đan vào kim quang, thống khổ dị thường.
Bùm!
Sắc mặt Hồ Phi tái nhợt, vô lực ngã xuống đất.
Mặc dù không giết chết Ma tôn nhưng thời gian trói buộc đã bị phát!
Đôi mắt Dương Phàm hóa đỏ.
rít gào một tiếng, cả người hóa thành một đoàn sáng màu đỏ.
bay tới trước mặt Ma tôn...!Một chưởng chậm rãi đẩy ra!
- Luân...!Hỗi...!Môn...!
Sinh mệnh hồng quang tràn ngập Nghịch Tiên Điện, co rút trên cánh tay.
Hào quang màu đó sẵm trong lòng bàn tay Dương Phàm, mớ ra một quang môn không rõ nhan sắc...!
- Không được...!
Tinh thần ý chí của Ma tôn và tiên hồn của Hình Già cùng nhau hét, mà Luân Hồi Môn kia chợt bành trướng mười mấy lẩn.
truyền đến một luồng lực hút kinh khủng....