Tiên Hồng Lộ


Khác với lúc rời khỏi Cửu u Bí Cảnh lúc trước, Dương Phàm khi ròi khói Huyết Nhật Điện thì lại xuất hiện cạnh Tử Vong Huyết Uyên.

Ông-
Toàn bộ Huyết uyên hơi chấn động, trong tiếng nồ vang, Huyết Nhật Điện dần chìm sâu vào trong Huyết lãng.

Trong thiên địa, Cửu Luân HuyếtNhật dẩn biến mất, thiên địa dẩn trờ lại bình thường.

Nhưng Dương Phàm cũng không nhẹ nhàng như vậy.

ở cạnh Tử Vong Huyết Uyên, những tiên nhân và đại năng giả đã bao quanh lấy hắn, hỏi về tình huống cuối cùng trong Huyết Nhật Điện.

Nhiều người càng muốn trny vấn chuyện Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết.

- Dương tông sư.

Tử Lân Ngọc Thiếu chết ở Phù Không Kiều, cuối cùng chỉ có ngươi, Chân Ma Hinh Già, còn có nam tử xấu xí kia đi vào Nghịch Thân Điện.

Chúng ta đợi mấy năm, cuối cùng chỉ có ngươi đi ra.

không biết Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết như thế nào rồi?
Một gã Chân Ma mang theo vẻ xu nịnh, cười hỏi.

- Tục truyền, Tử Lân Thiếu Ngọc là bị Dương tông sư tiêu diệt, có đúng hay không?
Lại một gã Chân Tiên hỏi.

- Chỉ có một mình Dương tông sư đi ra.

tất nhiên là hắn đạt được ThầnHuyết rồi! Có thể lấy ra đê chúng ta mớ rộng nhãn giới được không?!
- Đúng đúng...!Cho dù chi liếc mắt nhìn Thần Huy á một cái.

chúng ta đã thỏa mãn rồi.

- Bản Sứ giả chi muốn biết tung tích của Hinh Già thiếu chủ, mong Dương tông sư chi giáo.

Dương Phàm bị nhiều tiên nhân như vậy vây quanh, vô cùng khó chịu nhưng cũng không tiện kết địch với nhiêu Sứ giả Thượng giới như vậy.

Dù sao những người này đều có chỗ chống lưng vững chắc ở Thượng giới.

Hồ Phi và Hầu Đông đứng bên cạnh Dương Phàm, trong mắt cũng có chút tò mò.

chỉ là vẫn duy trì sư trầm măc.

Khiên Dương Phàm cảm thấy tò mò chính là Bàng trường lão, Cửu Thiên Long Hoàng đều không tiến vào Phù Không Kiều, đều sống sót đi ra.

- Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết.

bản thân nó chính là một huyển nghi ở thất giới, thứ cho Dương mỗ không có V kiến, về phần cái chết cùa Tử Lân Ngọc Thiếu...!
Thần thức Dương Phàm đảo qua đại lục, kinh di một tiếng, không thấy bóng dáng của Tường Vân tặc tiên.

Tử Lân Ngọc Thiếu bề ngoài là chết vào tay Dương Phàm nhưng thực ra là đo Tường Vân tặc tiên ra tay.

Những Sứ giả tiến vào Huyết Nhật Điện, chỉ có Tử Lân Ngọc Thiếu và Chân Ma Hình Già là tu vi cao nhất, thán phận cũng có chút đặc biệt.

Mà cáu chết cùa Tử Lân Ngọc Thiếu nhất định là phải liên can tới Dương Phàm, trừ khi bắt được Tường Vân tiên tặc, nói ra chân tướng.

Đáng tiếc kẻ này giảo hoạt đa đoan, chi sợ đã quay về Thượng giới.


Chân Ma Hình Già bị Dương Phàm diệt sát nhưng lại bị tinh thần ý chí của ma tôn chù đạo.

phản hỗi Thượng giới.

Những Sứ giả Thượng giới này nếu muốn hạ phàm thì vô cùng khó khăn, nhưng để quay về Thượng giới lại rất đễ dàng.

Dương Phàm đường hoàng ứng phó một lúc.

Những tiên nhân này không hài lòng, không muốn hắn dễ dàng rời đi.

Thậm chí còn một nhỏm không ít Chân Tiên Chân Ma âm thầm mưu kế, muốn liên thủ diệt sát Dương Phàm.

- Các ngươi nếu cứ cà kê không lùi lại, đừng trách Dương mỗ vô tình, tru sát toàn bộ các ngươi!
Sắc mặt Dương Phàm trầm xuống.

Một cồ tinh thần ý chí xông thiên, khí thế cường đại, áp bách bốn phía.

Tràng thượng tĩnh mịch một lúc, chúng tiên đua mắt nhìn nhau, âm thầm đạt thành hiệp nghị.

Tiếp đó, chúng cuời lạnh, nhất tề vận Chuyên thân thông, muốn liên thủ diệt sát Dương Phàm.

V
- Một đám ô hợp!
Ánh mắt Dương Phàm nhíu lại, Luân Hồi Quả trong cơ thể đột nhiên thiêu đốt.

sinh ra một mảnh sinh mệnh hông quang huyến lệ.

Song chưởng hắn mở ra, hơn trăm đạo sinh mệnh hồng quang phụt ra, lập tức xuyên thủng thương khung mấy chục vạn dặm.

- Ahhh...!
Những tiếng kêu thảm liên miên không dứt.

Phàm là những tiên nhân bị hồng quang đánh trúng, thân thể nháy mắt khô héo, sinh mệnh lực như bị rút đi.

sau đó hóa thành phấn toái.

Vẻn vẹn Chỉ qua một cái hô hấp.

có tới bổn năm tên tiên nhân ngã xuống.

Những người khác may mắn bảo mệnh thì cũng thương cân động cốt.

nguyên khí đại thương.

Chạy mau...!
Những người còn lưu thủ vội vàng thuắn di mà đi.

Thậm chí có mấy tên tiên nhân sợ tới mức lập tức quay về Thượng giới.

Thần thông Dĩ Thán Chứng Quá của Dương Phàm kéo dài chừng hai tức liên tục mới dừng lại.

Bôi vì uy lực lần này không bằng lẩn trước ở Nghịch Tiên Điện cho nên hắn vẫn chống đỡ được.

- Hừ.

những tiên nhân này đúng là chưa thấy quan tài chua đổ lệ.

Hồ Phi hừ lạnh.


Mà Hầu Đông và Bàng trưởng lão bên cạnh của hắn cùng với tên Tán tiên thất kiếp kia lại không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh.

Thần thông Dương Phàm vừa thi triển thật sự qúa đáng sợ.

Tuy nhiên, điều kỳ quái chính là khi hồng quang kia đánh trúng người bọn họ.

chẳng những bọn họ không bị sao cả mà sinh mệnh sức sống lại được gia tăng, cơ năng thân thể có chút cải thiện.

- Chúng ta trước về Bắc Tần đã!
Dương Phàm nói với Hồ Phi.

Trải qua một chiêu kia, Dương Phàm giết đi vài tên tiên nhân, khiến vài kẻ bị thương nặng, dọa cho mấy tên bỏ chạy.

Sứ giả Thượng giới ở nhân giới cũng không còn nhiều, lục tục rời đi, trở về Thượng giới bẩm báo tình hinh.

Dương Phàm và Hồ Phi trờ lại Thanh Giang Hà ở Bắc Tần.

Không lâu sau, Hầu Đông, Tư Đồ trường lão và tên Tán tiên thất kiếp kia cũng lục tục tới chơi.

về việc Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết.

Dương Phàm cũng không giấu diếm.

Hơn nữa việc này cũng rất khó dấu diếm.

Truớc khi Hầu Đông quay lại Thượng giới, dặn dò Dương Phàm:
- Sau khi phi thăng Thượng giới sẽ xuất hiện ở Phi Thăng Thai.

Nhưng khi đó sẽ có nhiều Phi Thăng Thai, ngươi phải cẩn thận tránh bị người ta nhìn ra thân phận.

Dương Phàm gật đầu.

cảm thấy có chút thiện cảm với Hầu Đông.

Hầu Đông còn biểu lộ hv vong Hồ Phi sớm phi thăng Yêu giới, lúc đó sẽ chiếu cổ hắn.

Hồ Phi từ khi biết được Cửu u Ma Đế là kẻ có thù giết cha thì liền khắc khổ tu luyện, giờ phút này cũng đủ năng lực phi thăng, chỉ là vẫn đang áp chế mà thôi.

Dương Phàm hiểu được Hồ Phi đang rất nóng lòng phi thăng, tiếp tục gia tăng thực lực.

Sau khi trớ lại Thanh Giang Hà, Hồ Phi quyá định ba năm nữa sẽ phi thăng.

Trong lúc này, Hồ Phi nếm thử dùng một giọt Nghịch Tiên Huyết.

Nghịch Tiên Huyết có thể khiến người thường có được thân thể của Thần thú thượng vị, thậm chí là Thán thú siêu cấp.

Hồ Phi sau khi dùng một giọt, cảm thấy thể chất bản thân mạnh hơn nhưng cũng không thấy có gì đặc biệt.

Chờ sau khi hắn dùng tới ba giọt, rổt cục phát sinh biến hóa.

Hầu mao bên ngoài thán hắn rút đi, ngưng kết một tầng lân bì màu tím móng manh.

Tầng lân bì màu tím này khiến lực phòng ngự của Hồ Phi tăng nhiều.


Hắn cảm giác thần thông và lực lượng bản thân đêu tăng trường.

Thấy vậy, Hồ Phi liên tục dùng tới một nửa bìnhNghịch Tiên Huyết.

Kết quả, lân bì màu tím chẳng những dày thêm mà thân thể còn sinh ra biến dị khác.

Hai năm sau, chỉ cần Hồ Phi vận chuyải thần thông, sau lưng hắn còn xuất hiện một đôi cánh, dài chừng hai trượng, khiến tốc độ tăng nhiêu.

Dương Phàm có thể xác định, Huyết mạch và thể chất Hồ Phi đã sinh ra biến dị, tu chất và tiềm lực đều gia tăng không ít.

Điểu này không khỏi khiến Dương Phàm nhớ tới không gian ma vực.

các loại ma vật thông qua chém giết, cắn nuốt ma hạch, thân thể sinh ra biến dị, cũng không ngừng mạnh mẽ hơn.

Hắn ẩn ẩn cảm thấy được một “di thiên đại cục”, nhưng lại không thể nói rõ ràng.

Ngoại trừ Nghịch Tiên Huyết.

trong tay Hồ Phi và Dương Phàm còn có Nghịch Linh HuyếtT
Hiệu quả Nghịch Linh Huyết kém hơn một chút Dương Phàm cẩn thần mang cho một ít thân hữu hậu bối có tư chất hơi kém hơn trong Tiên Hỏng không gi.an.

Như Dương Thần con hắn, sau khi kế thừa Huyết mạch thì thiên phú bản thân và tiềm lực kinh, nhân, Dương Phàm cũng không cho hắn dùng Nghịch Linh Huyết!
Hắn tổng cảm thấy được trong Thần Huyết có một nhân tổ không ổn định, hoặc tiềm ẩn một âm mưu nào đó mà không ai biết được.

Tuy nhiên, Nghịch Linh Huyết không mang tới chút phiền toái nào cho Dương Phàm cả, nhưng lại có một loại cảm giác không thể hoàn toàn nắm giữ trong tay.

Mà Nghịch Tiên Huyầ.

Dương Phàm mơ hồ còn có thể cảm nhận được một tính nguy hiểm nhất định, lại càng không thể nắm được trong tay.

Cũng may Huyết mạch bản thân Hồ Phi vô cùng cường đại, tính nguy hiểm trong Nghịch Tiên Huyết lại nhỏ hơn rất nhiều so với thường nhân.

về phần Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết, mỗi khi Dương Phàm tiếp xúc với nó lại có một loại cảm giác vô cùng nguy hiêm và áp bách.

Trên thực tế, tin tức liên quan tới Thần Huyết này cũng đã nói rõ:
- Máu huyết này rất khó tiêu hóa hấp thu, nếu cưỡng chế sử dụng, nhẹ thì huyết mạch tan nát.

nặng thi nô tan xác mà chết, hôn phi phách tán!
Vị Đại Đế truyền kỳ luyện chế Thần Huyết kia đối với sự nguy hiểm của Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết cũng không dấu hiếm.

Càng phiêu lưu thì càng có thu hoạch.

Tuy nhiên, trong khoảng thời gian tới, Dương Phàm cũng không định dùng Thần Huyầ.

gồm cả Nghịch Linh Huyết hay Nghịch Tiên Huyết.

Bời vì cảnh giới tiếp theo Luân Quả Kỳ của Tiên Hồng Quyết sẽ trải qua tử vong, cũng đạt tới tân sinh.

Ngoại trừ cổ kỵ tính nguy hiểm và không thể khống chế được, hắn còn không muốn lãng
phí
Rốt cục, năm thứba sau khi trờ lại Bắc Tần.

Hồ Phi quyết định phi thăng.

Thân hữu của Hồ Phi ở nhân giới vốn không có nhiều, những người tới tiễn hắn ngoại trừ Dương Phàm cũng chỉ có Hà Lạc, lão yêu, Yêu Long Hoàng, Cửu Thiên Long Hoàng, Bàng trường lão mà thôi.

Ngoài ra, một số thân hữu cùa Dương Phàm ở trong Tiên Hồng không gian như Lâm Chung, Thương Vân cũng đi ra tiễn Hồ Phi.

Thấy vậy.

Dương Phàm chuẩn bị cho Hồ Phi một lẩn đại điển phi thăng.

Tới gian dự đại điển phi thăng có rất nhiều đại năng giá nhân giới, trong đó đại đa sổ là tới từ yêu tộc.

Vô số cường giả yêu tộc đến quan sát tu thế oai hùng cùa một yêu tộc tiền bối là Tam Nhãn Yêu Hoàng phi thăng.

Nhưng người có cảm tình sâu sắc với Hồ Phi lại là Dương Phàm, một nhân loại.


Một Ngày kia, vào sáng sớm...!
Y
Phụ cận đại điện phi thăng hội tụ tới ngàn vạn yêu tu.

Hồ Phi đứng trên đài cao.

trên lưng triển khai một đôi lôi đực, trên người lóe lên tử lân với hàn quang nhàn nhạt! Con mắt thứ ba của Hồ Phi cũng mở ra, phát ra kim mang với một ít huyết trạch.

- Hắn đã không còn đơn thuần là Tam Nhãn Thông Thiên Thánh Hầu nữa rồi...!Đã cường đại hơn trước rất nhiều.

Lão yêu thấp giọng lẩm bẩm.

Hồ Phi đứng lặng thật lâu.

ánh mắt đảo qua những bằng hữu và người quen, cuối cùng nhìn Dương Phàm thật lâu.

ánh mắt cũng ươn ướt.

- Dương lão đại...!Các vị...!Ta đi trước một buớc...!
Hồ Phi nghẹn ngào nói xong một câu.

đôi lôi dực sau lưng chấn động.

Một tiếng nổ ầm vang lên, lôi quang chóp động thiên địa.

Cả không gian lâm vào một mảnh áp lực.

Trong lôi quang chói mắt.

thân thể hắn như không có sức nặng bay lên, nhạt dần, sau đó biến mất khói nhân giới.

Dương Phàm hít sâu một hơi.

có kim nén nhiệt lệ.

mím cười phất tay, đua tiễn huynh đệ.

Hồ Phi ròi đi rồi khiến trong lòng hắn vô cùng cô đơn.

- Tiểu ngoan hầu này...!rốt cụ đắc đạo phi thăng rồi...!
Vẻ mặt Hà Lạc vui mừng, mỉm cười nói với lão yêu.

- Vũ Tịch...!Hồ Phi...!Các ngươi chờ ta! Ta cũng sẽ nhanh lên Thượng giới thôi, chung quy sẽ có một Ngày hội hợp với các ngươi!
Đáy lòng Dương Phàm âm thầm hạ quyết tâm!
Đại điên phi thăng châm dứt.

cường giả nhân giới rời đi.

Hai tay Dương Phàm chắp sau lưng, thần thức tản, ra có thể bao phủ toàn bộ Đông Thắng Đại Lục, thậm chí kéo dài tới Ngoại Hải Vực.

Lần đầu tiên, hắn phát hiện ra không gian nhân giới thật sụ nhỏ bé.

Vô số không gian cùng loại Đông Thắng Đại Lục gộp lại, hình thành Phàm giới, một trong thất giới.

^VY
Phàm giới mênh mông, Đông Thăng Đại Lục chính là cô hương cùa hăn.

Khi hoàng hôn dẩn buông xuống.

Dương Phàm ở trên tầng mây, nhìn thấy một nam nhân với áo trắng như tuyết, trên tay nắm một thanh đoạn kiếm, thân hình cao ngạo, như hòa vào trời chiêu...!
Mặt trời lặn ở phía Tây.

Yên tĩnh, thê lương, trống trãi...!
Trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một cỗ cộng minh khe khẽ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận