Tiên Hồng Lộ


Trong tiếng gào kinh sợ thần ma, ngân hà chói mắt như tia chóp vắt ngang cửu tiêu Tinh hà, đâm vào ngọn nguôn hông quang chiếu rọi thiên địa.

Ngân hà chợt lóe rồi biến mất.

Hai quầng sáng đó bạc đẩu tiên là chiếu rọi một giới, rồi sau đó nhanh chóng thu liễm.

Vực ngoại tinh không hổi phục vẻ yên lặng.

Thái cổ vũ trụ tối đen không ánh sáng.

Đại năng một giới quan sát chiến đấu, tâm thần đều bị thương nặng, thật lâu sau mói hoảng hốt tỉnh lại.

Yên lặng một lát, rốt cục có người gan lớn thăm dò khu vực cấm kỵ kia.

Trong Vực ngoại không gian tối đen, chỉ còn lại một quá tròn toàn thân quanh quần hồng diễm ảm đạm, phát ra tiếng “Xèo xèo” rất nhỏ.

Mặt ngoài quả tròn hồng quang ảm đạm, đẩy vết rạn.

ở giữa lại có một lỗ thủng đổ máu, hạt nhỏ phát ra từng chùm sáng bạc.

Bất kể là ngán quang hay là viên cầu màu đó đều ảm đạm vô cùng.

Khu vực này tràn ngập một cỗ kiếm V bất diệt.

Còn có thể nghe thấy tiếng đập mơ hồ từ trong viên cầu màu đó kia phát ra.

Rất nhiều đại năng quan sát trận chiến này đều không khỏi hai mặt nhìn nhau.

Hai vị cường giả của trận chiến đinh nhân giới không ngờ đồng thỏi biến mất.

Tình hình như thế khiển người ta khó hiểu, không thể tin nổi.

Trong Huyết Nhật Điện.

SửuDiệnTàngm chậc chậc cười:
- Không giống nhu đồng quỵ vu tận.

càng giống như lưỡng bại câu thương.

Đây chính là kết quả tốt nhất trong đự doán...!
Phần thân Đại Đe nhìn chằm chằm viên cẩu màu đỏ trên quảng sáng lập thể, gật đầu nói:
- Nếu Dương Phàm đã chết.

Nghịch Thần Huyết sẽ thất bại trong gang tấc.

Mà nếu Vô Song hoàn toàn biến mất.

cũng rất là đáng tiếc...!
Giờ phút này rất nhiều đại năng quan sát trận chiến đinh nhân giới, tâm tình đều có sự khác biệt: Có người tiếc hận.

có người kinh hãi, có người lo lắng, có người may mắn, cùng có người mừng thâm.

Rốt cục sau khi chờ hồi lâu.

Viên cẩu màu đó kia nớ rộ một vùng hào quang ngũ sắc lưu ly.

hình thành một lốc xoáy.

Trong lốc xoáy lại xuất hiện một quang mòn không rõ màu sắc.


Bábá!
Trong quang môn.

hồng quang ngán quang lóe lên.

đi ra một nam tử suy yếu.

một thanh đoạn kiếm ngân quang ảm đạm.

Trên người Dương Phàm lộ vẻ vô lực.

nhớ lại chuyện vừa xảy ra.

vẻ mặt lòng còn sợ hãi.

Một kiếm vừa rồi của Vô Song, Thiên nhân kiếm hợp nhất, dung hợp ý cảnh chí từ, nếu không giết chính minh, thì chết chinh là hắn.

Một kiếm đó lại càng xuyên thấu Luân Hồi, thương tổn mang đến khiến Dương Phàm hiện tại đều không thể khôi phục.

- Không nghĩ tới trận chiến này lại là kết quả như vậy...!
Trên đoạn kiếm còn tản ra một tia ngân quang móng manh, tinh thần ý chí của Vô Song cũng chua biến mất.

nhưng cũng cực kỳ suy yếu.

Khoánh khắc vừa rồi, kết quả vốn là Dương Phàm cùng Vô Song, chỉ có thể có một người sống.

Nhưng là Dương Phàm vi bảo mệnh, khoảnh khắc chi mành treo chuông, dùng phương thức luân hôi gánh chịu dùng chuyển di thương tổn, càng đem một bộ phận thương tổn cho Vô Song gánh chịu.

Hai người cùng lâm vào Luân Hồi.

sau khi trải qua một lần tử vong đạt được tân sinh.

Kết quá cuối cùng lại là.

mặc dù hai người đều có thể tân sinh, nhưng là thương tổn của một kiêm cuối cùng kia xuyên qua thời không Luân Hồi.

cho dù trong Luân Hồi cũng không thể chia sẻ tất cả thương tổn.

Vô Song hoàn toàn mất thân thể, chỉ còn lại tinh thần ý chí gửi lại trong đoạn kiếm.

Dương Phàm Bởi vì nắm giữ Tiểu Luân Hồi, may mắn giữ được thân thể, nhưng là nơi sâu nhất linh hồn chịu đựng thương tổn, không thể thông qua Luân Hồi trước mắt để chữa trị.

Chi trong khoảnh khắc, tu vi Dương Phàm từ Chứng Quả đại viên mãn hạ xuống cảnh giới Chứng Quả tiểu thành, nguyên khí tôn hao nhiêu.

Giờ phút này.

một người, một thanh kiếm gãy lơ lửng ở Vực ngoại tinh không vô cùng tận.

xaxagiằng co.

Nhưng là hai người đều suy yếu vô cùng.

Vô Song mất thán thể, không có thân thể trên cơ bản mất chiến đấu lực.

Trận chiến này.

rốt cục ai thắng ai thua?
Trong lòng Dương Phàm bỗng sinh ra một cảm giác nguy cơ, không phải đến từ Vô Song mà là từ nhân giới đại lục ở phía dưới.


Ẳm
Dưới Tần Hoàng lăng, ma vực bị Cửu Long phong ấn trấn áp đột nhiên chấn động dữ
dội.

Trong thiên địa, Cửu Luân Huyết Nhật lại hiện ra.

Bá
Một nam tử mặt mũi xấu xí mặc hắc bào xuất hiện trên ngọn núi Cừu Long phong ấạ cười sẳng sặc.

quanh thán quanh quẩn mười đạo u quang, trong khoảnh khắc ngưng tụ thành một con hắc u điện long.

̀m ̀m ̀m —
Toàn bộ ngọn núi phong ấn chấn đọng, tất cả chủ nhân của Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí đều sinh ra cảm ứng.

Nhưng là Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí hội tụ toàn bộ khí vận đại lục, uy năng có thể thắng được Tiên khí bình thường, làm sao có thể đễ dàng đảo điên.

Ngô...!Hống
Chín con khỉ vận Thần Long bay múa thiên hư, cùng với Cửu Luân Huyết Nhật đối chọi nhau.

Sửu Diện Tà Nam cười tà.

trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm vân rồng màu đen.

Kiểm này vừa ra, ma khí nhất giới rung động rít gào, khiến thiên địa thất sắc, đạo tiêu ma trưởng.

- Thất Tinh Trấn Ma Kiếm...!
Dương Phàm nhìn thấy cảnh này.

chấn động vô cùng.

Mà thản phận Sửu Diện Tà Nam kia cũng được lộ ra.

Trên Thất Tinh Trấn Ma Kiếm, hắc văn Ma Long vặn vẹo.

cà thanh Tiên khí đột nhiên bành trướng ngàn vạn trượng, giống như một lưỡi đao khổng lồ hung hăng chém lên ngọn núi Cửu Long phong ấn.

Đang...!Ẳm
Hào quang Cửu Long phong ấn chợt ảm đạm.

Mặc dù ngọn núi phong ấn này hội tụ khí vận toàn đại lục, nhưng là Thất Tinh Trấn Ma Kiếm lại có thể chấn động ma khí một giới, ánh hường cân bằng của chinh ma, trong tay Cửu u Ma Đế uy lực lại càng cường đại tuyệt luân.

̀m
Trong ma vực hắc khí cuồn cuộn cùng ma diễm bắn ra.

- Ha ha ha...!Bán đế rốt cục lại có thể thấy được ánh mặt trời!
Thân thể Ma Đế cao tới trăm ngàn trượng từ trong ma vực đi ra.

Sửu Diện Tà Nam hóa thành một đoàn sáng màu đen, dung nhập vào thân thể Ma Đế.

Bá—
Thân thể Ma Đế tay cầm Thất Tinh Trấn Ma Kiếm, na di một cái liền tới Vực ngoại tinh không, đứng ở giữa Dương Phàm cùng Vô Song.

Trong lòng Dương Phàm phát lạnh.

Trinh tự của đối phương rất cao.

Ngay cả thiên cơ cảm ứng của hắn đêu bất lực.


chi có thể ở trước khi nguy cơ phủ xuống mới có thể sinh ra dự báo.

Đứng giữa hai người là một nam nhân tà dị toàn thân trong suốt như hắc tinh ngọc Thạch, trên trán có dấu ấn trăng cong màu tím đen.

Cửu u Ma Đe!
Hoặc gọi là thán thể Ma Đế.

Theo Dương Phàm biết, Cửu u Ma Đe hẳn là chết ở dị thiên kiếp diệt thế, nhiều nhất là tinh thần ý chí chạy thoát.

Mà lưu lại ở giới này chẳng qua là thân thể ngày sau mói chế tạo ra.

Dị biến như thế khiến cho đại năng nhân giới kinh hô không hiểu.

Đặc biệt là trên không Đỏng Thắng Đại Lục, Cửu Luân Huyết Nhật lại hình thành Tể Thiên Phệ Huyết Đại Trận, cắn nuốt tinh huyết của ức vạn sinh linh.

Lực lượng liên miên không ngừng này hóa thành nước lù cuồn cuộn rót vào trong đại trận.

Tể Thiên Phệ Huyết Đại Trận giờ phút này trừ khi là cấp bậc Chân Tiên, nếu không không thể chống cự tinh huyết trong cơ thể trôi đi.

Trong thiên địa ức vạn cỗ tinh huyết hội tụ.

khiến cho thực lực của Cửu u Ma Đế đột nhiên tăng lên.

Tại sao lại như vậy?
Trong lòng Dương Phàm hoảng sợ, vniệm khẽ động, hai kiện Chí Bảo Long Khí Hoàng Long Quan cùng Hắc Long Tiên trở về trên người.

- Nguy cơ hiện nay chỉ có dung hợp Cửu Ngũ Chi Bào Long Khi mới có thể chống lại ma đẩu này...!
Thanh âm Tần Vong truyển vào trong đầu Dương Phàm.

Dương Phàm thông qua hai kiện Chí Bảo Long Khi này có thể cảm ứng được bảy kiện Chí Bảo Long Khí khác kêu gọi nin rẩy.

Những Chí Bảo Long Khí này đều có linh tính, có cảm ứng lẫnnhau, truyền tới Dương Phàm tin tức cẩu sinh.

- Cửu ngũ tề tụ, khí vận hợp nhất!
Dương Phàm khẽ quát một tiếng, thanh ảm như sấm rền vang động cả nhân giới.

Trong phút chốc, bảy kiện Chí bảo Long Khí khác thuấn di xuất hiện quanh thân Dương Phàm.

Khí vận VÔ cùng của toàn bộ Đông Thắng Đại Lục hóa thành lực lượng khổng lồ huyền bí.

gia tăng lên thân.

Sự huyển diệu của khí vận lực có thể sánh bằng nhân quả, Dương Phàm chi cảm thấy nguyẻn khí trên thản nhanh chóng khôi phục, tinh khí thán vô hạn kéo lẻn.

Mặc dù tu vi đã hạ xuống Chứng Quá tiểu thành, nhưng giờ phút này lực lượng nắm trong tay gần như còn mạnh hơn thời kỳ đinh.

Giờ khắc này.

Hắn đầu đội Hoàng Long Quan; miệng ngậm Xích Long Châu; minh mặc cổn Long Bào; thắt lưng quan Hắc Long Tiên; tay cầm Thanh Long Kiếm; ngón tay đeo Bàn Long Giới; lung mang Thiên Long Cung; chân đi Ngự Long Lý; trên đỉnh đầu Cừu Long Tỷ lơ lửng phát ra thân quang chín màu.

Toàn thân như Cửu Ngũ Chi Tôn, phá ra khí hoàng giả vô thượng.

Lực lượng của chín kiện Chí bảo Long Khí hợp nhất tuyệt đối khôngkém hơn Thất Tinh Trấn Ma Kiếm.

Vút
Thanh Long Kiếm trong tay Dương Phàm vung lên.

kiếm quang chín màu hóa thành rồng dài rung trời, đảm vào Huyết Nhật ở giữa trong vòm trời tạo thành một lỗ thủng to lớn.

̉m
Cả nhân giới đại lục khẽ chấn động, uy lực của Tề Thiên Phệ Huyết Đại Trận đột nhiên giảm mạnh.

- Dương Phàm! Ngươi đây là ý gì?
Cừu u Ma Đế cả kinh quát một tiếng, Thất Tinh Trấn Ma Kiếm trong tay cuốn theo ma khí một giới, chém ngang tới.

Keng
Thanh Long Kiếm lóe thần quang chín màu trong tay Dương Phàm giao kích cùng một chỗ với Thất Tinh Trấn Ma Kiếm trong tiếng rồng ngâm rung trời.


- Hừ.

Đông Thắng Đại Lục là quê hương của ta.

Dương mỗ há có thể cho ngươi diệt tuyệt sinh linh?
Dương Phàm nghiến chặt răng.

Uy lực của Thất Tinh Trán Ma Kiếm kia lại mơ hồ áp chế hắn một bậc.

- Ha ha ha...!Dương Phàm! Bán đế cũng không muốn cùng ngươi là địch, cũng không muốn diệt sạch sinh linh nhất giới.

Cửu u Ma Đế thu hồi Thất Tinh Trấn Ma Kiếm, có vẻ vân đạm phong khinh.

Dương Phàm quả nhiên phát giác tốc độ của Tẻ Thiên Phệ Huyết Đại Trận hút tinh huyết của ức vạn sinh linh giảm đi rất nhiều.

Mà lúc này.

tinh khí thần của Cửu u Ma Đế gần như tràn đầy.

- Vậy ngươi là vì sao?
Dương Phàm bảo trì cảnh giác.

- Bản đế chỉ có một yêu cầu.

Ánh mắt Cửu u Ma Đế hướng về phía nửa thanh kiếm gãy.

thanh âm trầm thấp chậm rãi
nói:
- Tamuổn nó!
Ta muốn nó!
Dương Phàm chấn động trong lòng, gần như lắc đẩu theo bản năng:
- Không được!
- Mặc dù tinh thần ý chí gửi lại trong thân thể này còn không bằng một phần vạn của bản đế.

nhưng là đối phó với ngươi vẫn là dư dả.

Cửu u Ma Đe lạnh lùng cười, trên người bộc phát ra một cỗ khí thế ngạo thị thế gian, một cỗ tinh thần ý chí bễ nghễ thiên địa phá tan thiên địa nhất giới, khiến cho vách ngăn không gian chân động.

Toàn thán Dương Phàm như lọt vào hẳm băng, phảng phất như lâm vào tử cảnh giống lúc trước đối mặt tinh thần ý thức của Ma tôn, thiếu chút nữa bị gạt bó trong nháy mắt.

- Chỉ cần ngươi không ngăn trờ bản đế.

sau khi có nó.

Tề Thiên Phệ Huyết Đại Trận trong nhất giới này sẽ trờ thành lịch sử...!
Khí thế Cửu u Ma Đế dịu đi một chút.

Dương Phàm nhìn chằm chằm thanh kiểm gãy quanh quần ngán quang móng manh kia.

Đột nhiẻnl
Cửu u Ma Đế thò một tay ra, hướng về hư không hút một cái.

Ông-
Đoạn kiếm nin rẩy kêu lên.

phát ra một cồ ý chí kinh thiên, giãy dụa gắt gao.

Nhưng mà với lực lượng của nó căn bản không địch lại Ma Đế.

ỏ ô ô—
Đoạn kiếm trong khi rên ri.

bị hút về phia Ma Đe.

- Thượng thiên nhập địa, thiên hạ vô song...!Ngưỡng mộ đại danh cùa ngươi đã lâu.

xếp thứnhất bảng thần binh Thất giới Chí tôn, truyền kỳ ức ức năm không thể khiêu chiến - Vô...!Song...!Thần...! Kiểm!
Trong mắt Cửu u Ma Đế lộ ra tham lam cùng chờ mong không khó thể che giấu, toàn thân đều run rẩy vì hung phấn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận