- Vô Song...!Nếu có thể phá vỡ cái gọi là thiết tắc tối cao kia, chúng ta có thể gặp mặt sao?!
Cảm thụ cỗ kiếm đạo ý chí lâm vào ngủ sau trong linh hồn.
ánh mắt Dương Phàm ươn
ướt.
Ông!
Đúng lúc này, nơi Ma Đế nổ tung, một mảnh quang cầu màu đen bay lên, nhanh chóng trọng tô, hình thành một thân thể Ma Đế hoàn hảo như lúc đâu, chỉ là vô cùng suy yếu.
- Cái gì?!
Dương Phàm sợ hãi, đôi mắt hơi ươn ướt lập tức khô rang, khó tin nhìn Ma Đế vừa trọng tổ thân thể.
- Khặc khặc...!Nguơi cho là Ma thần thân thể này đễ dàng bị phá Hủy như vậy sao...!
Trong thanh âm của Cửu u Ma Đế mang theo vài tia tụ đắc và trào phúng.
Trong lòng Dương Phàm cả kinh, đạt tới trình độ như Cửu u Ma Đế quả thật không thể bằng lực lượng hiện tại của Dương Phàm có thể tiêu diệt.
- Một khi đã như vậy...!Dương mỗ mời Ma Đế các hạ trờ lại sào huyệt cùa mình đi!
Trên bàn tay Dương Phàm xuất hiện một bảo tháp dạng xoắn ốc, đột nhiên hóa thành kình thiên cự tháp cao vạn trượng, xuất hiện trên đinh đâu Ma Đế.
- Chi bằngtiên khí nho nhỏ này cũng vọng tường trấn áp bản đế sao?!
Cửu u Ma Đế dù không làm gì được Dương Phàm nhưng cũng không thừa nhận Dương Phàm có năng lực phong ấn minh.
Nhưng mà khi Trấn Thiên Tháp hạ xuống, một cỗ trọng lục kinh thế hùng hồn áp thân, hắn khó tin kinh hãi.
ễ_ xy
̀m!
Dương Phàm đưa tất cả lực lượng còn thừa của tầng phong ấn thứ mười, qua Luân Huyết Quang vận chuyển, rót hết vào Trấn Thiên Tháp.
- Không ổn!
Cửu u Ma Đế kinh hãi hô lên.
Nếu ở thời Kỳ đinh phong, hắn tự nhiên có thể cứng rắn đối kháng pháp bảo này nhưng vừa bị Vô Song giết chết một lần.
Ngay cả linh hồn ấn ký cũng bị thương tổn, lúc này vô cùng suy yếu.
̀m
Trấn Thiên Tháp với lục áp nhân, đã bao phủ Cửu u Ma Đế, thân thể bị hút vào bên trong.
Đi!
Dương Phàm điểm một cái, bảo tháp thật lớn này đã xuất hiện trên ma vực, nơi vốn trấn áp Cửu u Ma Đế ở trong Tần Hoàng Lăng.
Ẳm-
Cửu u Ma Đế điên cuồng giãy dụa ở trong ma vực.
Sắc mặt Dương Phàm chợt nghiêm lại, chín kiện Chí Bảo Long Khí trên người Dương Phàm nhất tề lao ra, hinh thành Cửu Long đại trận ở trên Trấn Thiên Tháp.
Toàn bộ Tần Hoàng Lăng chấn động, âm thanh gầm gừ cùa Cửu u Ma Đế quanh quần không thôi.
Trán Thiên Tháp và Cửu Long đại trận áp chế mạnh mẽ Ma Đế, khiến hắn không thể kháng cự.
Dương Phàm lại thi triển thần thông, hội tụ vô số côi bảo trong Tần Hoàng Lăng, trọng tồ Bảo Quang đại trận, hợp nhất với thiên địa khí vận, hợp lực trấn áp ma vực.
Dưới đủ loại nhân tú này, Cửu Long phong ấn lại chắc chắn tới độ không thể lay động.
Ngay cả Chân Tiên thượng vị đích thân tới đây cũng không thể lay động được.
Với thủ đoạn lôi đình, sau khi làm xong những việc này.
Dương Phàm chi cảm thấy toàn thân vô lực, suy yếu vô cùng.
- Dương tông sư với lực một người, phong ấn Ma Đế, cứu vớt sinh linh vận mệnh nhất giới, danh truyền thiên cổ, lại được ghi vào sử sách Tu Tiên Giới.
Đám người Hàn Kỳ, Tần Vong đều đi vào Tiểu Luân Hồi, cúi đầu cảm tạ.
Dương Phàm ngồi xếp bằng trên phong ấn đại sơn, nhìn Trấn Thiên Tháp trong ma vực.
có chút tiếc nuối một kiện tiên khí.
Phong ấn trong Trấn Thiên Tháp cũng còn có u Ảnh Ma Chủ.
Hưu
Những đại năng giả khác cũng lục tục đi tới Tiểu Luân Hồi, nhìn Trấn Thiên Tháp và phong ấn đại sơn phòng thủ kiên cố, không khỏi hít sâu một ngụm lãnh khí.
Chi ngắn ngủi nửa khắc, thân thể Ma Đế đã bị Dương Phàm hoàn toàn trấn áp, hơn nữa áp lực lân trấn áp này còn cường đại hơn so với lúc trước.
Những đại năng giả này tất nhiên hết lời khen tặng và nịnh bợ Dương Phàm.
Ánh mắt Dương Phàm thản nhiên nhìn lướt qua những người này:
- Chỉ cần phong ấn không bị phá, nhân giới có thể tiếp tục bình an một đoạn thời gian rồi...!
“Bình an” trong lời cùa hắn chỉ là tương đối.
Chỉ cần nhân giới không gặp phải nguy cơ Hủy diệt, những cuộc chiến tránh Tu Tiên Giới hay những trận chiến nho nhỏ cũng chăng có
gì khác nhau.
Mọi người nơi này đều gật đẩu, trong mắt tràn ngập kính sợ và ngưỡng mộ.
Mà trận chiến đinh phong này, gần như chỉ còn Dương Phàm là sống sót.
lại trọng tân phong ấn Ma Đế.
có thể nói là đệ nhất nhân của nhân giới.
Bá!
Dương Phàm không có gì lưu luyến, thân ảnh nhoáng lên đã biến mất khói Tần Hoàng Lăng, khí tức cũng không còn hiện thế.
Với thực lực cùa hắn, nếu cố ý ẩn nặc khí tức thì không ai có thể tìm được hắn.
Tần Vong và Hàn Kỳ liếc mắt nhìn nhau, thở dài thật sâu.
cũng thớ phào một hơi nhẹ nhõm.
Bên cạnh hai người, hai mắt Tần Hân Công chúa cũng ảm đạm, lệ quang xuất hiện.
Cho tới khi Dương Phàm ròi đi, nàng đều cố gắng kìm nén không thốt ra một chữ.
Nàng chi cảm giác được, nam nhân kia đang Ngày càng trờ nên xa xôi...!
Gẩn Ngay trước mắt nhưng không thể thán thiết...!
Dương Phàm về tới Thanh Giang Hà, cùng đám người Hà Lạc, Tư Đồ trưởng lão tụ tập một chút rồi vội vàng bế quan dưỡng thương.
Một trận chiến với Ma Đế này, Dương Phàm có thể nói là đại thương nguyên khí.
Có một bộ phận thương thế lưu lại ấn ký sâu trong linh hồn, khó có thể chữa trị trong thời gian ngắn.
Liên tục tĩnh dưỡng trăm năm, Dương Phàm mới hoàn toàn khôi phục.
Những cuộc chiến cấp độ này, bình thường cần phải hết sức tránh đi, nếu không phải dưỡng thương trăm năm, ngàn năm, thậm chí vạn năm là điểu bình thường.
Trăm năm sau, Dương Phàm vân đạm phong khinh, chi cảm nhận được một cỗ cô tịch thật sâu.
Mặc dù có vô số cường giả tới gặp hắn.
- Vũ Tịch...!Hồ Phi...!còn có Vô Song...!Ta sẽ đi tìm các ngươiì
Một Ngày này, ánh mắt Dương Phàm kiên định, rốt cục quyết định sẽ phi thăng Thượng giới.
Đối với việc phi thăng, Dương Phàm cố V thinh giáo Tư Đồ trường lão và Hà Lạc.
Trong phạm vi nhân giới, rất ít việc mà Hà Lạc không biết, nhưng đối với Thượng giới lại biết rất ít.
Nhưng Tư Đồ trường lão lại có vẻ nhưbiết không ít về Thượng giới.
- Phàm là thất giới đều có cơ sớ cao thấp hinh kim tự tháp! Không gian như nhân giới chúng ta có rất rất nhiều, có thể nói là vô cùng vô tận! Có một số không gian Phàm giới thậm chí còn rộng hơn nhân giới chúng ta tới mấy vạn lẩn, văn minh tu tiên càng thêm phồn thịnh.
Tu Đồ trường lão cười nói.
Dương Phàm nghe xong, cảm thấy thật khó tin.
Hắn cảm giác văn minh tu tiên ở Đông Thắng Đại Lục đã vô cùng phồn thịnh, đặc biệt là thời Kỳ Tiên Tần thượng cổ.
- Ví dụ như không gian Phàm giới giống như chúng ta, tu vi đạt tới ngoài Tán tiên lục kiếp rất ít nhưng ở một số không gian Phàm giới khác, thậm chí có không ít cường giả Tán tiên thất kiếp, bát kiếp, thậm chí là cửu kiếp...!
Tu Đồ trường lão thở dài nói.
Tán tiên cửu kiếp?!
Trong lòng Dương Phàm chấn động.
Hắn biết được Tán tiên cửu kiếp còn mạnh hơn Chân Tiên thượng vị, sau khi phi thăng trực tiếp trở thành Đại La Kim Tiên!
Đối diện cường giả bực này.
Chân Tiên thượng vị cũng chi như con kiến mà thôi.
- Cho nên, tương đổi mà nói thì không gian nơi chúng ta cũng không tính là cường đại.
Trong không gian Thượng giới, mỗi khắc đêu có người tu chân p hi thăng.
B ọn họ tới từ vô số không gian phàm giới khác.
Tư Đồ trưởng lão giải thích.
Dương Phàm sau khi nghe xong lại hỏi tình hình liên quan tới Phi Thăng Thai.
- Tại không gian Thượng giới có rất nhiều Phi Thăng Thai, là nơi tiếp dẫn tân tiên.
Có nhiều không gian Phàm giới tương ứng với một số Phi Thăng Thai ở một mức độ nhất định.
Ví dụ như ngươi từ Đông Thắng Đại Lục phi thăng, có khả năng sẽ xuất hiện ở một số Phi Thăng Thai mà thôi.
Cho nên.
sau khi ngươi phi thăng, phải thật sự cẩn thận! Không chừng có đại nhân vật nào đó ở Thượng giới đã theo dõi ngươi rồi.
Cuối cùng, Tư Đồ trưởng lão nói một câu với hàm ý cảnh báo Dương Phàm.
Dương Phàm vội vàng gật đầu.
Tin tức hắn chiếm được Nghịch Thần Thuế Thiên Huyấ, có có kiếm đạo ý chí của Vô Song Thân Kiếm, đặc biệt là cái đâu tiên, có thể thông qua những Sứ giả Thượng giới truyền lên trên.
- Xin hỏi Tư Đồ trường lão, ngươi vì sao hiểu biết Thượng giới nhiều nhưvậy?
Dương Phàm tò mò hỏi.
- Bời vì...!
Tư Đồ trường lão cười thần bí:
- Ta chính là từ Thượng giới tới, theo một kiện không gian tiên bảo hạ xuống nơi này.
về phần bí mật trong đó.
vô cùng phúc tạp.
không cần nói tới.
Dương Phàm bừng tinh! Xem ra Tư Đồ trường lão này cũng không đơn giản là một gã Tán tiên bình thường.
về phần khi nào phi thăng, Dương Phàm cũng chua quyết định, cũng không tính toán tồ chức đại điển phi thăng.
Một Ngày kia, tâm thần hắn tiến nhập Tiên Hồng không gian, đoàn tụ với đám người phụ thân, muội muội, và thê tử Thi Dao.
Mà nay.
Đặng Thi Dao toàn tâm toàn ý bồi dưỡng đứa con Dương Thần.
Chi mới qua trăm năm, Dương Thần đã tu luyện tới Nguyên Anh đại viên mãn, cách Hóa Thần Kỳ cũng không xa nữa, chi cẩn lột xác về tâm tình, linh hồn là có thể thuận lợi tấn chức.
Dương Phàm nói tới nguyện vọng phi thăng của mình với đám người phụ thân.
Biết được việc này, đám người Dương Thiên cũng không khỏi cảm khái.
Ngoại trừ Dương Phàm, mấy vị thân hữu trọng vếu cũng chưa có ai đạt tới Đại Thừa Kỳ.
Người có tu vi cao nhất là Đặng Thi Dao cũng chi mới là Độ Kiếp trung kỳ.
Trước khi đi, Dương Phàm lại lục tục luyện chế rất nhiể linh đan tiên dược.
Trong sinh tức chi địa, ba gốc tiên quả đã lục tục khai hoa kết quả.
Dương Phàm còn có thể tiếp tục bồi dưỡng càng nhiều loại tiên quá nữa.
Đáy lòng Dương Phàm có một nghi vấn, rẳng sau khi mình lên Thượng giới, có thể thông qua Tiên Hồng không gian để liên hệ với người thân hay không, thậm chí trực tiếp đưa bọn họ lên Thượng giới?!
Theo lý luận thi Tiên Hồng không gian có thể ánh xạ đại thiên vũ trụ, hẳn có thể làm được điều này.
Chỉ là Dương Phàm cũng không quá tin tưởng và nắm chắc.
Vì thế, hắn đi hói Tiểu cẩu, khí linh của Tiên Hồng Giới.
- Yên tâm đi!
Con chó nhỏ này rất giống người, lộ ra vẻ khinh thường.
Thấy vậy, tảng đá trong lòng Dương Phàm đã được gỡ xuống.
Dù sao, trong ân tượng của hăn, Tiêu câu cũng chưa từng lừa dôi hăn.
Lại nói, hắn là chủ nhân Tiên Hồng Giới, khi linh không thể vi phạm thiết tắc.
lừa gạt chú nhân.
Từ đó, Dương Phàm hao phí một ít thời gian, đi lại nhân giới, để ý một ít chuyện.
Hắn trước đi một chuyến tới Cực Bắc, lưu lại Băng Phách Tông mấy Ngày.
Dù sao hắn cũng là Đại trưởng lão của tông này.
Đương nhiên, hắn cũng đi tới Trấn Thiên Tháp một chuyến.
Đối với tiến triển cùa Dương Phàm ở Thượng giới.
Tinh Tôn cũng bất lực.
Thần thông cùa nàng cũng chi giới hạn ở nhân giới mà thôi.
Theo sau.
hắn lại đi một chuyến tới Nội Hải.
Trước tiên, hắn đi gặp Đông Phương Dược sư, sau đó tới Thiên Nhạc Viên, gặp lại cố nhân, cuối cùng cũng gặp mặt mấy tên đệ tử của mình là Phó Binh, Phó Tuyết.
La Tu.
Phó Bình, Phó Tuyết đã trừ thành một thế hệ Dược Thánh, Độc Thánh của Thiên cẩm Nội Hải, đại danh đinh đinh, tu vi cũng đạt tới Hợp Thể Kỳ.
La Tu cũng đã trờ thành một cự phách ma đạo cùa Nội Hải.
Đối với những cố nhân và đệ tử.
Dương Phàm lưu lại một ít tặng vật, gồm cả những thứ như tiên quả, Nghịch Linh Huyầ.
Một chút tặng vật nho nhỏ này đối với tu sĩ nhân giới mà nói thì đủ để nghịch chuyển vận mệnh một người, gia tăng vài phàn hy vọng vũ hóa phi thăng.
Mười năm sau, Dương Phàm rốt cục giải quyết tất cả tục sự ở nhân giới.
Ngay sau đó.
hắn lập tức bế sinh tử quan.
Ba năm sau.
thân thể Dương Phàm hoàn toàn héo rũ, Luân Huyết Quang trong cơ thể ảm đạm vô sắc, như đóa hoa héo tàn.
Pháp lực và sinh mệnh của hắn gần như hoàn toàn biến mất!
Năm năm sau.
một viên đại biểu Sinh Mệnh Lục Chủng sinh ra trong cơ thể hắn.
Lúc này.
hắn trờ lại uẩn Chủng Kỳ!
Muời năm sau, duới Sinh Mệnh Lục Chủng xuất hiện Địa Hồn Căn, Thủy Hồn Giới.
Diễn Căn Kỳ!
Hai mươi năm sau, thức hải của hắn diễn biến ra ba Hoán Thiên Nha.
Hoán Nha Kỳ!
Ba mươi năm sau, Hoán Thiên Nha trầm xuống.
Địa Hồn Căn và Thủy Hồn Giới bay lên.
hình thành một đài sen ngũ sắc.
vẫn Hoa Kỳ!
Năm mươi năm sau.
đài sen ngũ sắc ảm đạm héo tàn, dựng dục một quả trám.
Chứng Quả Độ Kiếp! *'
Tám mươi năm sau, trong cơ thể hắn rốt cục hiện ra một hồng quả với sinh mệnh vô hạn.
Chứng Quả đại viên mãn!
Lại qua trăm năm.
Dương Phàm từ Chứng Quả Kỳ, trở lại uẩn Chủng Kỳ, lại trọng diễn một lân cảnh giới Tiên Hòng Quyá.
Một trăm năm sau...!
Trên một hòn đảo vô danh, Dương Phàm từ từ bay lên, bóng người nhạt giần, trôi vào cuối không gian.
Không ai biết Tiên Hồng chấn động thiên cổ đã lặng lễ phi thăng mà đi..