Toàn bộ đại điện đều được cấu thành từ chất liệu như kim loại, bên ngoài còn có cấm chế.
nhập khẩu được hai gã Chấp pháp tiên sĩ trấn thù.
ở nhân giới, bọn họ là chí tôn nhất giới, bễ nghễ thiên hạ, ngạo thị vô địch.
Nhưng sau khi phi thăng lại là không gian hoàn toàn xa lạ, so với nhân giới ban đầu phải lớn hơn vô số lẩn!
ở nơi này, vận mệnh của bọn họ tàm thỏi do người khác nắm trong tay.
Tâm tình Dương Phàm vừa trầm xuống vừa cũng tràn ngập chờ mong.
ở Thiên giới càng rộng lớn, hắn có thể thôi diễn Tiên Hồng Quyết tới mức tận cùng, lại bước lên đinh điêm!
- Vũ Tịch...!Ta đã lên Thiên giới rồi...!Khôngbiết khi nào mới có thể gặp lại nàng?!
Nội tâm Dương Phàm kích động, kiệt lực khống chế tâm tình bình tĩnh trờ lại.
Hắn sâu sắc hiểu rẳng chính mình đã bước lên một con đường mới.
không gian Thiên giới mẻnh mỏng vô tận đang mớ ra trước mắt mình.
Ngoài ra.
sau khi phi thăng, hắn còn phải hoàn thành ý nguyện của Vô Song, đi Yêu giới tìm Ho Phi!
Truớc khi phi thăng, Tư Đồ truởng lão đã trịnh trọng nói với hắn:
- Nếu có cơ hội, phải tận lực tìm kiếm bản thê của Vô Song Thân Kiếm! Nhưng điêu kiện tiên quyết là ngươi phải có thực lực nhất định...!
Dương Phàm hiểu được, phải khiến thực lực minh cường đại hơn mới có thể làm được điều này!
Trong không gian mà cường giả nhưmây này.
điều đầu tiên Dương Phàm cần làm là có đủ thực lục đê tự bảo vệ minh.
Hắn nhắm mắt lại, trong đầu hiện rõ con đường thôi diễn Tiên Hồng Quyá.
Từ Uẩn Chủng Kỳ đi tới Chứng Quả Kỳ đại biểu cho một sinh linh ra đời.
dựng dục trướng thành rồi đạt tới cường thịnh.
Cảnh giới Chứng Quả Kỳ tiếp theo, khi ở nhân giới Dương Phàm đã thôi diễn ra.
Luân Quả Kỳ!
Một cảnh giới mà sắp sửa sẽ héo tàn, khô lão cùng với vượt qua tử vong chân chính.
Loại định nghĩa tử vong này nhất thiết phải tiến hành trong Đại Luân Hồi, mà không phải là Tiểu Luân Hồi cùa Dương Phàm nắm trong tay.
- Thôi diễn Luân Quả KỲ cơ bản đã hoàn thành nhưng cần phải chú ý khâu quyết công pháp, còn trong thôi diễn...!
Trong lòng Dương Phàm hơi khựng lại.
Luân Quá Kỳ chính là một giai đoạn vô cùng đặc biệt.
Mặc dù thực lực không gia tăng tới độ kinh thế hãi tục nhưng có thể khiến hắn lần nữa bước lên trình tụ càng cao hơn, một trình độ mới tinh, đông thỏi có được lực tự bảo nhất định.
Dương Phàm khônglập tức tu luyện mà để tâm thần tiến vào Tiên Hồng không gian.
Sát na khi hắn tiến vào Tiên Hồng không gian, lập tức chấn động.
Môi trường linh khí và sinh cơ khí tức nơi này ước chừng vượt qua một bậc.
sự chênh lệch như của linh khí của Phàm giới so với Thượng giới.
Nói cách khác, linh khí và sinh mệnh khí tức nơi này đúng là tương ứng với nơi mà Dương Phàm đang cư trú ở ngoài không gian vật chất.
Tiên Hồng Giới nắm giữ thông đạo giữa Tiên Hồng không gian và không gian vật chất.
Dương Phàm là tọa độ tham chiếu, ánh xạ khu vực sở tại của hắn.
Trong Thiên Lan Tiên Phú, thân hữu của hắn đều lâm vào kinh hi.
Cấp bậc linh khí tăng vọt khiến Dương Phàm cảm thấy rất bất ngờ, tu vi cùa thân hữu có thể tăng nhanh trong thời gian ngắn tới.
Dương Phàm tiến vào trong Thiên Lan Tiên Phù, gặp mặt phụ thân, thê tử, cũng nói qua về hiện trạng của mình khi vừa phi thăng Thiên giới.
Cấp bậc linh khí gia tăng khiến vùng sinh tức chi địa của Dương Phàm nổi lên một phong trào tu luyện mới.
Trong lòng Dương Phàm rất vui mừng.
Tuy rẳng hắn có năng lực đưa toàn bộ thán hữu ra không gian Thiên giới nhưng chung quy hiện tại vẫn chua phải là thỏi cơ tốt nhất.
Huống chi môi trường cùa sinh tức chi địa của hắn hiện tại còn tốt hơn so với không gian Thiên giới.
Trong Linh Chu Viên tài bồi rất nhiều thiên linh địa bảo, gồm cả tiên quả tiên thụ, tốc độ trường thành đều được tăng phúc ở một trình độ nhất định.
Tiên Hồng không gian binh yên và phát triển khiến Dương Phàm không còn lo lắng việc nhà nữa.
Tâm thần rời khỏi Tiên Hồng không gian, Dương Phàm bắt đầu nhắm mắt tu luyện.
tham ngộ.
Trên thực tế, những phi thăng giả trong đại điện đều đang rất lo lắng, mặc dù nhìn bề ngoài họ đang ngôi xuống tĩnh tu!
Bời vì có một sổ phi thăng giả sau khi tới Thượng giới cũng không có được công pháp tu luyện tiếp theo.
ở Phàm giới CÓ thể tu luyện tới Đại Thùa Kỳ đã có đại cơ duyên, đại khí vận.
Sau khi phi thăng, bọn họ có thể coi như là Chân Tiên nhất trọng, nhưng không có công pháp Thượng giới.
Muốn có được công pháp Thượng giới, khó như thế nào?!
Linh Thạch, pháp bảo cùa nhân giới ở Thượng giới căn bản không có chút giá trị.
Huống chi hiện tại, Ngay cả tự do thân thể bọn họ còn chưa có.
Dương Phàm lại không có gì phải lo lắng.
Hắn ở Tàng Tinh Điện trong Huyết Nhật Điện chiếm được vô số cực phẩm tiên Thạch, dư dả mua tới vài tinh cầu.
Với tài phú hắn nắm giữ, phóng nhãn Thượng giới cũng coi như thuộc loại giàu có.
Ngoài ra, sau khi chém giết những Chân Tiên, Chân Ma kia.
hắn cũng thu được không ít chiến lợi phẩm như tiên khL pháp bảo.
tài liệu...!
về phần công pháp, toàn bộ là do hắn tụ thôi diễn, tự cung tụ cấp.
Tiên khí, tiên Thạch, công pháp.
Dương Phàm chẳng phải lo lắng gì cả.
Giờ phút này.
điều lo lắng dưv nhất của hắn chính là tự do thân thể.
Dựa theo quy tắc ở Phi Thăng Thai, hắn phải phục tùng vô điểu kiện một ngàn năm.
Một ngàn năm, đối với Dương Phàm thì cũng coi như rất lâu.
Phải biết rẳng hắn từ một phàm nhân tu luyện tới lúc hóa vũ phi thăng cũng không tới một ngàn năm.
Hắn cũng từng tính toán sẽ nộp tiên Thạch đồi lấy tự do nhưng làm như vậy.
hắn sợ rẳng sẽ khiến người khác sinh nghi ngờ và đổ kị, thậm chí dẫn tới họa sát thân.
Một tiên nhân vừa phi thăng có thể xuất ra tới ngàn khối tiên Thạch làm sao không khiến người khác nghi ngờ được?!
Xuát phát từ suy nghĩ cẩn thận, Dương Phàm tạm thời buông tha cho phương thức nhìn như đơn giản này.
Toàn bộ đại điện, ngoại trừ Dương Phàm, tất cả những người khác đều âm thầm lo lắng.
Đương nhiên cũng không thiếu một số ít người xoa xoa tay, hùng tâm tráng chí, chờ mong đánh giết một mảnh thiên địa Thượng giới.
Người an bình nhất chinh là Dương Phàm.
Nửa tháng trôi qua.
hắn vẫn khoanh chân ngồi một góc, không nhúc nhích, chi như một bức Thạch điêu.
Loại trấn tĩnh này từ trong tâm phát ra, khiến mỗi chi tiết thần thái và động tác của hắn đều rất binh thản.
- Tiểu nữ là Hoa Nguyệt, có việc thinh gióa đạo hữu, có chỗ nào quấv rầy mong được thứ lỗi...!
Một nữ nhân hoa lệ đi tới trước người Dương Phàm, cúi thấp người thi lễ.
vô cùng tao nhã cao quý, thanh âm như tiếng gió thoảng...!
Dương Phàm từ từ mở mắt ra, dung mạo và khí độ tuyệt lệ cùa nữ nhân trước mắt khiến phía trước hắn sáng ngòi.
Khi ở nhân giới, ngoại trừ Vân Vũ Tịch, không nữ nhân nào có được khí độ và tư sắc vượt được người này.
- Tạ hạ Phàn Dương, Hoa đạo hữu có gi chi giáo?
Dương Phàm đánh giá Hoa Nguyệt một cái.
trong mắt hơi lộ ra một chút dị sắc.
Trong lòng hắn âm thầm kinh ngạc với tư chất thiên phú nàng này.
Phóng nhãn toàn bộ đại điện, tuổi tác của tất cả phi thăng giả gần như đã ngoài vạn năm, hầu hết đều đã mấy vạn tuổi.
Mà tuổi của nàng này thực tế lại không tới vạn năm, chỉ là mấy ngàn năm mà thôi.
Đây là một loại tư chất kinh diễm như thế nào?!
Phàm có thể phi thăng giả, ai mà không phải là hạng người tuyệt thế thiên tài?!
- Ta thấy toàn bộ đại điện này, chỉ có minh đạo hữu là tĩnh tâm tu luyện, không quan tâm được mất, không bị ngoại vật tác động.
Châng lễ Phàn đạo hữu không lo lắng cho vận mệnh sắp tới của mình, hay là có lòng tin?
Hoa Nguyệt cười tươi, đôi mắt phượng như làn thu thủy, lẳng lặng chăm chú nhìn Dương Phàm, mị lực kinh tâm động phách dưới một cỗ lực tràng kỳ đị lại trải rộng ra.
Trên thực tế, nhất cử nhất động của nàng ta đều trở thành tiêu điểm ở trong đại điện.
Chỉ là những phi thăng giả khác lại không rõ vì sao một nữ nhân tao nhã hoa kỳ như nàng ta lại chủ động bắt chuyện với một phi thăng giả có tư chất kém cỏi nhất!
Dương Phàm cười nhìn nàng nói:
- Công pháp tu luyện của Hoa Nguyệt đạo hữu có phải là một loại thuộc Bắc Cực Từ Quang không?
Từ trên người nữ nhân này hắn cảm giác được một cỗ lực tràng kỳ dị, có chút cùng loại với Bắc Cực Từ Quang, nhưng cũng khác nhau khá nhiều.
- Bắc Cực Từ Qụang?
Hoa Nguyệt ngân ra, một tia khinh thường lóe lên trong mắt nhưng nhanh chóng được che dấu.
hé miệng cười:
- Tu luyện Bắc Cực Từ Quang bị hạn chế bời địa vực.
Mà Nguyên Từ Thần Quang tiểu nữ tu luyện không có hạn chế này, uy lực lại mạnh hơn, nhưng độ khó cũng lớn hơn...!
- Thì ra là vậy!
Dương Phàm không khỏi ngẩn ra, Bắc Cực Từ Quang quả thực rất lợi hại, khắc chế tất cả công phập và pháp bảo trong thiên hạ.
Mà nàng ta tu luyện Nguyên Từ Thần Quang, uy lực càng thêm đáng sợ.
- Phàn đạo hữu còn chưa trá lời vấn đề cùa tiểu nữ!
Đòi mắt Hoa Nguyệt vừa chuyển, cảm giác người trước mặt không đơn giản nhưng vì sao hao phí mười mấy vạn năm mới phi thăng Thượng giới, tư chất lại coi như thuộc hàng kém còi trong những người ở đại điện.
- Ha ha ha...!Một ngàn năm cũng không lâu, chỉ cần vận khí không quá kém, kể cả bị phái đi tham dự tiên nhân đại chiến.
Phàn mỗ cũng không để ý.
Dương Phàm vẫn bảo trì thái độ.
Hoa Nguyệt nghe thấ trên mặt nàng không khỗi lộ ra một tia thất vọng nhưng trong lòng vẫn có chút nghi ngờ.
Bời vì lão già truớc mắt nàng vô cùng bình tĩnh, khi định thần nhàn, không bất cứ ai ở nơi này có thể bằng được.
̀m
Đúng lúc này, hai gã phi thăng giả không biết nổi lên tranh chấp gì đang va chạm với nhau.
Tuy nhiên, không gian Thượng giới, quy tắc cũng sinh ra biến hóa.
pháp lực và thần thức bị áp chế cực độ.
Ví như ở Phàm giới, cường giả Đại Thừa Kỳ, thần thức có thể thoải mái quét qua phạm vi trăm triệu dặm, nhưng ở Thượng giới thì chi kéo ra được một trăm dặm.
Một chướng ở Phàm giới đủ để dời sông lấp biển, đập nát chân không thì ở Thượng giới chỉ là đánh nát một khối gạch cũng không quá dễ dàng.
Một hạt cát ở Thượng giới có thể sánh bằng một tòa núi lớn ở Phàm giới.
Thiên giới là không gian đẳng cấp cao trong thất giới, vật chất, linh khí, không gian cũng không thể là thứ mà Phàm giới sánh băng được.
Hây!
Keng
Hai gã phi thăng giả, một là một Ma đẩu tóc tím, một là một Kiếm tu áo xanh, triển khai một hồi giao chiến không nhỏ.
Chấp pháp tiên sĩ trấn thủ ngoài đại điện không ngờ hứng thú đứng nhìn, cũng không ngăn cản.
Một khắc này.
một mảnh ma quang tối đen như mực và kiếm khí màu trắng va chạm trong chiến đấu.
sinh ra một mảnh ô quang chói mắt.
truyền khắp bốn phía.
Những phi thăng giả cạnh đó đều lướt ra ngoài, vô cùng lộn xộn.
Ánh mắt Dương Phàm đảo qua hai người, âm thầm giật mình.
Thực lực hai người này không ngờ có thể sánh ngang Chân Tiên nhị trọng, cao hơn phi thăng giả bình thường một bậc.
Vừa rồi cỗ ô quang kia cũng quét tới chỗ Hoa Nguyệt và Dương Phàm.
Trên người Hoa Nguyệt tự nhiên sinh ra một mảnh từ quang năm màu huyến lệ.
ô quang kia vừa tiếp cận đã lập tức tan rã.
Dương Phàm định, lui lại.
phát hiện ra vị trí cùa Hoa Nguyệt võ tình mà cố ý chặn đường lui của hắn.
- Thịch
ô quang đánh trúng người Dương Phàm, cả người hắn bị đánh văng ra ngoài, đánh lên một cây cột, phun ra một búng máu.
Hoa Nguyệt thấy tình cảnh này thì vẻ mặt lộ ra nét kinh ngạc, lẩm bẩm:
- Chăng lẽ cảm giác của ta đã sai rồi?
Nàng cũng không biết thương thế cùa Dương Phàm phải qua Luân Hồi Quá tăng phúc mới miễn cưỡng bức ra một búng máu.
Vừa mới tới Thượng giới, hắn hiểu rõ rẳng ẩn nặc thực lục mới là vương đạo.
Nếu muốn bàn về thực lực, chỉ cần mình hắn cũng đủ sắc chém giết tất cả phi thăng giả nơi này.
Đồng thời với đó.
ở một tòa cung điện đẹp đễ hoa lệ ở trong Phi Thăng Thai.
Một quầng sáng màu trắng lơ lửng giữa không trung.
Trong quầng sáng này biểu thị hết thảy động thái phát sinh, ở trong đại điện.
- Nguyên Anh, hai tên kia cậy mạnh hiếu thắng, có thể tính toán cho vào đội dự bị của Chấp pháp tiên sĩ Thiên Thần Tinh.
Còn nữ nhân kia, tu chất siêu tuyệt, chắc rằng Nguyệt Từ Cung sẽ không tiếc một ngàn linh Thạch đâu...!
Một lão nhân râu bạc vuốt râu cười nói.
- Đại nhân cao minh!
Một nam nhân mặc giáp bạc đứng thẳng bên cạnh nói..