- Ha ha ha...!Như vậy ngươi nói xem tên bị đánh văng hộc máu kia nên phần phó thế nào?
Lão nhân râu bạc ngược lại nhìn về phía thanh niên giáp bạc, bộ dáng tuơi cười, có vài phần chờ đợi ý kiến đối phương.
- Ha ha.
Vậy ngươi nói xem, người vừa rồi bị đánh bay hộc máu, nên phần phổi như thế nào?
Đối với câu hói của lão già râu bạc, nam nhân giáp bạc cảm thấy nghiêm nghị, âm thầm kích động.
Đây là một cơ hộibiểu hiện khó được a.
- Bầm đại nhân.
Thực lực người phi thăng này yếu kém vô cùng, lại không chút tiềm lực.
nên đua hắn đến Vực ngoại chiến trường.
Gần đây ò Linh Tinh đang toàn lực tấn công Nguyệt Lạc Tinh, đang cần một lượng vật hi sinh lớn...!
Nam nhân mặc giáp bạc vẻ xun xoe khôi hài nói.
Lão già râu bạc nghe vậy.
lắc lắc đẩu.
trên mặt lộ rõ một tia thất vọng.
Nam nhân mặc giáp bạc có chút không biết làm sao.
Chẳng lẽ người này, không nên phản phối nhưvậỵ hay sao?
- Vậy ý của đại nhân ngài là...!
- Người này thực lực hơn phán nửa Không phải kém cỏi như biểu hiện mặt ngoài như vậy, hơn nữa rất có thể ân nhẫn.
Lúc trước lão hủ từng lưu ý hắn, ở trong loại hoàn cảnh này, cái loại thích ứng cùng trấn định tự nhiên trong mọi hoàn cành cũng không phải nguời phi thăng khác có thể so sánh.
Trong mắt lão nhân râu bạc lóe tinh quang, ánh mắt sáng ngời, không ngờ từ trong chi tiết nhỏ bé thấy được một mặt không muốn người biết của Dương Phàm.
- Vậy ý của đại nhân ngài là...!Muốn trọng dụng người này?
Trong lòng nam nhân giáp bạc kinh ngạc, không thể hiểu nổi.
nhưng mặt ngoài vẫn giữ vẻ cung kính như trước.
Nhưng mà hắn hiểu rõ, lão nhân râu bạc nhìn như bình thường này không phải là nhân vật bình thường, thản phận cực kỳ đặc thù.
- Vậy cũng không đến mức.
Một người phi thăng, tâm trí cao đến như thế nào cũng chỉ là một gã Chân Tiên hạ vị.
Lão nhân râubạc trầm ngâm nói:
- Không bằng đua hắn đến Thiên La Ngục làm ngục tốt.
nơi đó gần đây thiếu một ít nhân
thủ.
- Thiên La Ngục?
Tâm thần nam nhân giáp bạc run lên.
Nơi đó chính là La Sát cấm địa giam giữ những tù tội hung ác nhất Thiên Thần Tinh.
Trong một ngàn năm gần đây.
Thiên La Ngục liên tục có mấy chục ngục tốt chết đi.
Tiên nhân bình thường ở nơi đó.
chỉ là ở một hồi đều sẽ cảm thấy cơ thể băng hàn, linh hồn run rẩy.
- Coi như ngươi không may...!
Nam nhân giáp bạc nhìn chằm chằm vào Dương Phàm khoanh chân tình tọa hiện trên quầng sáng.
- Đúng rồi, người này tên gọi là gì?
Lão già râu bạc chi tùy ý hỏi một câu.
- Phiền Dương, đến từ Hoành Xuyên Đại Lục.
Nam nhân giáp bạc đáp.
Lão già râu bạc gật gật đẩu.
nói với hắn:
- Nếu là gặp người phi thăng của Đông Thắng Đại Lục, hết thảy giam lại, trông coi chặt
chẽ.
-Dạ.
Nam nhân giáp bạc gật đầu.
Tin tức này.
hắn đã sớm biết.
Trong một hai trăm năm gần đây, toàn bộ Vân Phương tinh vực với số lượng ngàn vạn Phi Thăng Thai đêu đang toàn lực đốc thúc tra xét người phi thăng của Đông Thắng Đại Lục.
Thiên giới Tinh Hà thế giới tồng cộng có chín đại tinh vực, vừa lúc đối ứng với chín khu vực của không gian phàm giới.
Đông Thắng Đại Lục vừa lúc ở khu vực đổi ứng của Vân Phương tinh vực.
người phi thăng ở đó sau khi hóa vũ thành tiên, nhất định sẽ ở đại tinh vực này.
về phần xuất hiện ở Phi Thăng Thai nào.
vậy không thể xác định rõ.
Vì phân chia đều sổ lượng người phi thăng của hạ giới, sau khi người phi thăng xác định một khu vực đêu sẽ tùy cơ đến Phi Thăng Thai nào đó.
Trong đại điện người phi thăng hội tụ.
Dương Phàm ngồi xếp bằng tĩnh tu mơ hồ cảm ứng được vận mệnh của mình đã ở dưới tác động của người nào đó.
bị đẩy về trước một bước.
Trong lòng hắn bình tĩnh, tin tưởng bất kể có an bài gì.
bằng vào thần thông của mình ít nhất hẳn là có năng lực hóa hiẻm nguy thành bình yên.
Một tháng sau.
Nam nhân giáp bạc dẫn dắt một trăm tu sĩ chấp pháp tiến vào trong điện, tuyẻn bố hướng đi của đám người phi thăng tại tràng.
- Hoa Nguyệt, Linh Uyên, Huyễn Giáp...!tồng cộng tám người đưa tới Tiên Anh Điện, sẽ có hy vọng được thế lực các nơi của Thiên Thần Tinh chuộc thân, có được tự do...!
Đám người phi thăng tư chất khá tốt Hoa Nguyệt được tu sĩ chấp pháp gọi tên.
Những người phi thăng khác không khỏi lộ vẻ ngưỡng mộ.
Người tu chán chân chính có tiềm lực và thiên phú.
cho dù phi thăng thượng giới cũng sẽ rất nhanh bị thế lực lớn hấp thu, đi lên con đường tu luyện ưu việt.
Đối với những người phi thăng điểm danh đi Tiên Anh Điện này, cho dù là tu sĩ chấp pháp hộ tống cũng cực kỳ khách khí với bọn họ.
Trước khi đi, đôi mắt đẹp của Hoa Nguyệt phong hoa tuyệt đại, tuyệt sắc khuynh thành kia khẽ chuyển.
nhìn phia Dương Phàm vẫn khoanh chân tĩnh tu ở một góc đại điện.
Dương Phàm có cảm ứng.
mở mắt.
như cười như không thần niệm truyền âm nói:
- Chúc mừng Hoa đạo hữu.
Lần sau gặp lại, có lẽ ngươi đã là đệ tử chán truyền đại phái nào đó.
tấn chức Đại La Kim Tiên.
Hoa Nguyệt thấy bộ dạng thong dong thản nhiên cua rhắn, trong mắt không khỏi lộ vẻ phúc tạp.
liếc hắn một cái thật sâu sau đó ròi khói đại điện.
Không quá mấy Ngày.
Lại có tu sĩ chấp pháp tuyên bố danh sách tiếp theo.
- Ly Tử, Khương Vũ, Hồng Kiến...!tổng cộng mười hai nguời đua tới chiến trườnặ bổ sung làm tiên binh vệ cảm tử.
chỉ cần có thể sống sót trong ba lần chiến tranh, là có thẻ đạt được tự do.
Người phi thăng bị gọi tên.
từng người thân thể phát lạnh.
Dương Phàm cũng âm thầm may mắn, kết quá xấu nhất chinh là làm đội cảm tử.
Tuy nói chỉ cần có thể sống sót trong ba lẩn chiến tranh, có thể đạt được tự do.
Nhưng là bọn họ không phải tiên binh chính quy, mà là vật hi sinh trên chiến trường.
Vật hi sinh trên chiến trường bình thường đều là chịu chết.
Có thể sống sót trong ba lần chiến tranh, tỷ lệ đó sẽ không vượt qua một phần mười.
Chín phần chết một phần sống.
- Chi cẩn không đi làm vật hi sinh, phán phổi khác hẳn là không có tính nguy hiểm.
Trong lòng Dương Phàm trâm ngâm nói.
Nửa tháng sau.
- Tử Cực Ma.
Mộ Dung Kim...!Tồng cộng bốn người đưa tới dự bị đội Tiên vệ của Thiên Thần Tinh.
Ngàn năm sau có thể đạt được tự do, nếu biểu hiện tốt.
có cơ hội chuyển chính thức, trở thành thành viên chính thức của đội Tiên vệ...!
Vài người phi thăng thực lực cường đại được đưa tới làm dự bị đội tiên vệ Thiên Thần Tinh, cũng làm cho người ta ao ước.
Tám ngày sau.
Tiếp theo một đám người phi thăng, mấy chục người gần như đều bị đua đi cưỡng bức lao động ở mò khoáng Thạch.
Cưỡng bức lao động ngàn năm!
Đây là một phần phổi không cẩn mạo hiểm.
Nhưng là Dương Phàm sớm từ Hầu Đông, Tu Đồ trưởng lão biết được: Người phi tahung bị cưỡng bức lao động, hơn phần nửa là đào quặng, mỗi ngày đều có khối lượng công việc rất lớn.
Nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ, sẽ phái chịu hình phạt.
Từ trước đến giờ đã có không ít tiên nhân không chịu nồi nặng nhọc, sống sờ sờ bị mệt chết.
Dù sao vật chất của thượng giới là khác với Phàm giới.
Một hạt cát nơi này tương đương với một ngọn núi nhân giới.
Huống chi những tinh Thạch trải qua vô số ức năm diễn biên thành khoáng Thạch?
Đương nhiên, chịu khổ mệt vất vả là khẳng định.
Người phi thăng bị cưỡng bức lao động ít nhất có hơn phần nửa có thể vượt qua.
Sau khi trải qua ba lượt tuyển chọn, trong đại điện trống trải chỉ còn lại ba người Dương Phàm.
- Thượng tiên.
Chúng ta được phán phổi như thế nào?
Một nam nhân gầy gò bước lên trước, vẻ nịnh bợ hỏi.
- Ba người các ngươi sao...!
Nam nhân giáp bạc thoáng nhìn mấy người Dương Phàm, cười thán bí:
-...!Sẽ có an bài càngđặcthù.
An bài càng đặc thù?
Nam nhân gầy gò cùng một nam nhân lạnh băng liếc nhau.
Lúc này Dương Phàm cũng đứng dậy, rời khỏi trạng thái tu luyện.
Rồi sau đó là chờ đợi dài dòng.
Trong đại điện trống trải, ba người Dương Phàm đánh giá lẫn nhau, cũng nhận biết một chút.
- Ta gọi là Lý Kinh, xin chào hai vị đồng đạo phi thăng.
Con mắt nam nhân gầy gò đào quanh, đảo qua hai nguời Dương Phàm.
- Trương Băng.
Nam nhân lạnh băng chi nói hai chữ.
- Tại hạ Phiền Dương.
Dương Phàm hờ hững nói.
Rốt cục nửa năm sau.
Nam nhân giáp bạc lại xuất hiện, phía sau chi đi theo ba gã tu sĩ chấp pháp, tuyên bố:
- Ba người các ngươi sẽ bị an bài đến Thiên La Ngục Thiên Thần Tinh, làm ngục tốt (lính coi ngục) ngàn năm, có thể đạt được tự do.
Nếu biêu hiện tốt.
có cơ hội trở thành ngục tốt chính thức, thậm chí là Truởng ngục.
Ngục tốt?
Ba người Dương Phàm nghe xong, phần phối này cũng không tính quá tệ a.
Làm ngục tốt.
ít nhất cũng tốt hơn so với làm vật hi sinh hoặc là cưỡng bức lao động.
Nhưng là nụ cười trên mặt nam nhân giáp bạc lại khién ba người Dương Phàm mơ hồ cảm nhận được, phản phôi của đám người mình cũng không đơn giản như mặt ngoài.
- Đi theo chúng ta.
Nụ cười trên mặt nam nhân giáp bạc biến mất.
Rất nhanh, mỗi hai tên tu sĩ chấp pháp mang theo ba người Dương Phàm ra ngoài.
Rời khỏi đại điện.
Dương Phàm triển khai cảm quan, quan sát toàn cảnh Phi Thăng Thai.
Toàn bộ vòng tròn khổng lồ như hòn đào lơ lửng trên chín tầng trời, trên đỉnh đầu là vũ trụ Tinh Hà rộng lớn vô ngẩn, so với Vực ngoại không gian của Đông Thắng Đại Lục phải hơn ức vạn lần!
Thiên giới rốt cục lớn bao nhiêu?
Trong lòng Dương Phàm rung động.
Sau khi quan sát, Dương Phàm xác định hoàn cảnh của Phi Thăng Thai, với thực lực của mình tuyệt đối không có khả năng chạy trốn.
Toàn bộ Phi Thăng Thai đều trong sự bào vệ của trận phập tuyệt cường.
Tiên vệ chấp pháp nơi này ít nhất có mấy ngàn, tu vi không đồng đều từ Chân Tiên tam trọng đến ngũ trọng.
Nam nhân giáp bạc trước mặt, trong khi bước đi mơ hồ mang đến cho Dương Phàm một cỗ áp bách cường đại.
hiên nhiên là Chân Tiên thượng vị, thực lực cường đại hơn Tử Lân Ngọc Thiếu đột phá Chân Tiên thất trọng trong lúc cấp bách hơn rất nhiều.
- Xuất phát!
Nam nhân giáp bạc và sáu tiên vệ mang theo ba người Dương Phàm đi tới cổng Phi Thăng Thai.
Rất nhanh mọi người bay khói Phi Thăng Thai, phia dưới mơ hồ có thể thấy được một vùng biên mây vô biên vô hạn.
Mấy người đều là cấp bậc tiên nhân, cho dù tại không gian thượng giới cũng có năng lực phi hành nhất định.
- Xin hói thượng tiên.
Đại khái phải bao lâu mới có thể đến Thiên La Ngục?
Nam nhân gầy gò Lý Kình hỏi.
- Với tốc độ của các ngươi, đại khái phải ba mươi năm.
Nam nhân giáp bạc cười giễu cợt.
Ba mươi năm?
Ly Kinh cùng Trương Băng hai mặt nhìn nhau.
Dương Phàm cũng hơi lộ vẻ kinh ngạc.
- Thiên La Ngục là một ngục giam đặc thù.
vì phòng ngừa phạm nhân chạy trốn, trên đó không có Truyền tồng trận.
Nam nhân giáp bạc giải thích!
Bá
Hắn vung một tay lên.
thân hình mấy người nhoáng lên, đã bước lên một cái phi toa.
Phi toa này dài chừng ba trượng, toàn thân màu bạc, trong quá trình phi hành sau lưng tòa ra một dải màu sặc sỡ.
Dương Phàm đứng ở phía trên, cám giác rất vững vàng, tốc độ hơn gấp mười lúc trước.
- Ba năm sau, chúng ta có thể tới Thiên La Ngục.
Khóe miệng nam nhân giáp bạc nhếch lên nụ cười.
Vù
Phi toa càng bay càng cao.
gió bên tai càng lúc càng nhanh.
Lý Kình cùng Trương Băng âm thầm bội phục.
Nam nhân giáp bạc này dùng phi toa mang theo mười người, so với tốc độ mỗi người phi hành còn nhanh hơn gấp muời.
Dương Phàm mặt ngoài rất bình tĩnh, trong lòng lại đang tính toán.
Nếu như hắn chạy trốn, sẽ có mấy phần thành công?
Sau khi chạy trốn, lại có bao nhiêu cơ hội thoát khỏi Thiên Thần Tinh đuổi giết? Có thể bới vậy mà lộ thân phận chân thật hay không?
Đột nhiên, Dương Phàm nghe thấy Lý Kình cùng Trương Băng kinh hô một tiếng, đồng loạt nhìn phía dưới chân.
Dương Phàm đảo qua phía dưới, tâm thần rung động.
Trong vũ trụ tối đen tình mịch, dưới tinh quang chiếu rọi, một viên cẩu màu xanh da trời phía dưới giống như trân bảo xuất hiện trong tẩm nhìn của mọi người.
Bốn phía viên cẩu kia có một tầng mây mù móng manh, mơ hồ có thể nhìn thấy hình dáng lục địa.
núi cao.
hải dương.
- Đó là cái gì?
Mấy người khiếp sợ không hiểu.
- Ha ha.
Nơi đó là cổ hương của chúng ta - Thiên Thần Tinh.
Nam nhân giáp bạc nói với một tia tự hào.
Tâm thần Dương Phàm hoảng hốt giây lát, rất nhanh khôi phục lại.
Đối với thiên địa.
tinh câu nơi thượng giới, hắn cũng có nghe qua.
- Xin hỏi thượng tiên, chúng ta ở nơi nào của Thiên giới?
Trong lòng Dương Phàm không kìm nổi tò mò hỏi.
Nam nhân giáp bạc đánh giá hắn vài lần.
lạnh nhạt nói:
- Nơi này là Vực ngoại của Tinh Hà thế giới, Thiên Phương đại tinh vực, Lưu Sa Tinh
Hệ.
- Vị trí cụ thể của chúng ta chính là Thiên Thần Tinh.
Nó là một trong số mười vạn ức tinh câu của Lưu Sa Tinh Hệ..