Tiên Hồng Lộ


Dương Phàm nhìn chằm chú viên tinh cầu xanh thẳm dưới chân, nghe nam nhân giáp bạc giảng giải, trong lòng rung động vạn phần.

Không gian Thiên giới to lớn vượt qua sự tướng tượng của hắn.

Hắn chứng kiến trước mắt chẳng qua là một góc núi băng, như giọt nước trong biển rộng.

Phi toa màu bạc dưới chân ổn định mà nhanh chóng xuyên qua trong thiên địa vũ trụ.

Thiên địa của không gian thượng giới hoàn toàn bất đồng, cho dù với tu vi cảnh giới Chân Tiên cũng hoàn toàn không làm được một chóp mắt đi ngàn dặm.

Cho nên, Thiên La Ngục đích cuối của chuyến đi này cần phải trải qua quãng đường ba năm dài lâu.

Lúc đầu Dương Phàm còn có lòng tinh kế chạy trốn, sau đó lại quyết đoán buôngbò.

Muốn chạy trốn đối với Dương Phàm mà nói ít nhất có tám phần cơ hội.

Nhưng là muốn chạy trốn thần không hay quy không biết, không kinh động người khác thì gân như không có khả năng.

Thứ nhất: Hắn có thể chiến thắng đám tiên vệ chấp pháp này cũng khó mà chém giết bọn họ một cách im hơi lặng tiếng.

Thứ hai: Thiểu hiểu biết nhiều về hoàn cảnh bổn phía.

Cho dù nhất thời có thể chạy trốn, dưới tình, huông thiêu hiêu biết và kiến thức địa lý cùng không đảm bảo không bị tiếp tục đuổi giết.

Thứ ba: Trọng vếu nhất là Dương Phàm lo lắng lộ thân phận thật sự.

Tin tức hắn chiếm được Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết trong Huyết Nhật Điện e là đã sớm truyền đến thượng giới.

Một khi bại lộ thân phận, đám đẩu sò thượng giới, người nào không phải thần thông cái thế.

ngạo thị thế gian.

Một V niệm có thể Hủy diệt Tinh Hà.

Đối phó Dương Phàm, chẳng phải đơn giản như bóp chết một con kiến sao!
- Không bằng ta cứ ở lại Thiên La Ngục kia một đoạn thời gian, thuận tiện hiểu biết tình huống tinh cầu này!
Dương Phàm đã quyết định chủ ý.

Dọc theo đường đi.

hắn mơ hồ nhận thấy được nam nhân giáp bạc kia có chú ý quan sát mình, trong mắt lộ vẻ khó hiểu.

Nam nhân giáp bạc âm thầm trầm tư.

Hắn dẫn dắt ba người phi thăng, một người khôn khéo lanh lợi.

một người bình tĩnh vô tình, mà chỉ có Dương Phàm hết sức điệu thâp.

cho hắn một loại cảm giác lỗi không hoàn toàn nhìn thấu.

Nhưng là hắn cẩn thận đào qua, đối phương là người phi thăng bình thường đến không thểbừứi thường hơn, thực lực chi sợcònkhôngbăngLy Kình cùng Trương Băng bên cạnh.

Phi toa màu bạc xuyên qua trong thiên hư ba năm, rổt cục hạ xuống một tinh cầu phía dưới.

Trong tẩm nhìn của đám người Dương Phàm, Thiên Thần Tinh lớn dẩn từng chút.

Từ hình cẩu lớn bằng đẩu người từng chút phóng đại thành một hành tinh sừng sững thiên hư, Dương Phàm càng gần từng bước cảm nhận được sự thần bí không biết của vũ trụ này.

Trong mơ hồ.

hắn cảm ứng được tinh thể khổng lồ phía dưới chậm rãi vận chuyển.

Trong không gian vũ trụ này tồn tại vô số kể lực tràng thiên nhiên, cùng duy trì sự cân bằng của thiên địa.

Trong lòng Dương Phàm ngạc nhiên vui mừng.

Vũ trụ bao la hùng vĩ này cũng có lợi cho hắn cảm ngộ thiên địa tự nhiên, có lợi cho thôi diễn Tiên Hông Quyết.

Hắn đột nhiên nghĩ đến.

nếu như ngày trước không phải ở nhân giới mà là ở Thiên giới, như vậy thôi diễn đại đạo Tiên Hông còn có thể giống nhau không?
Đáp án này tự có trong đáy lòng Dương Phàm.

Rất nhanh, đại lục dưới chân phóng đại trong tẩm nhìn, núi sông rộng lớn từng chút kéo
đài.

Bá lạp!
Nam nhân mặc giáp bạc thu hồi phi toa màu bạc.

mấy người tự nhiên tungbay hạ xuống.

Còn không chờ Dương Phàm phản ứng lại.

Bábá
Hai gã tiên vệ nhanh chóng kèm ở hai bên, vẻ mặt cành giác và sát phạt.

Lý Kình cùng Trương Băng gặp phải tìnhhình tương tự.

Mỗi người phi thăng đều được hai gã tiên vệ trông coi, dưới tình huống bình thường tuyệt đối dư dả.

Dù sao tu vi tiên vệ này đều đạt tới Chân tiên tam trọng, đối phó với người phi thăng bình thường, một đánh mười đêu không thành vấn đê.

Khóe miệng nam nhân giáp bạc hiện lẻn ý cười, đảo qua ba người hài lòng gật gật đẩu.

Dĩ vãng đua đón người phi thăng thường ở thời điểm mấu chốt này sẽ có người muốn chạy trốn.

Dù sao sau khi tới lục địa, địa thế càng thêm phức tạp, cơ hội chạy trốn tăng lên.

Trong lòng Dương Phàm cũng chấn động.

Cùng may ba người cũng không nghĩ tới chạy trốn.

Dủ sao cùng là đi làm ngục tốt.

mà không phải làm vật hi sinh.

- Xin hỏi thượng tiên, Thiên La Ngục kia rốt cục ở nơi nào?
Ánh mắt Lý Kình đảo quanh bốn phía, phát hiện nơi đây là một vùng sa mạc.

Dương Phàm triển khai cảm quan, ánh mắt không khỏi nhìn xuống dưới chân.

- Ngay ở dưới chân chúng ta...!
Nam nhân giáp bạc chú ý tới động tác ti mi của Dương Phàm, không khỏi cả kinh
Bởi vì cho đù với tu vi của hắn.

lần đầu tiên đích thân tới nơi này cũng không cảm thấy được vị trí của Thiên La Ngục.

- Dõi mắt vạn dặm nơi đây, đều là sa mạc.

Trên bầu trời lại không một vật.

Thiên La Ngục đương nhiên là ở dưới sa mạc.

Dương Phàm bật cười.

Thi ra là thế.

Nam nhân giáp bạc thu hồi vẻ nghi hoặc.

Trên thực tế, sau khi người phi thẳng tới thượng giới, một lần nữa ở tầng chót, đối với không gian xa lạ không biết, tâm cảnh mờ mịt hoang mang, rất khó có được sức phán đoán bình tĩnh sâu sắc.

Lý Kinh cùng Trương Băng nhìn nhau, không khỏi nhìn Dương Phàm với cặp mắt khác.

Sau khi tới thượng giới, người này biểu hiện ra bình tĩnh cùng trấn định hơn so với hai người bọn họ.

Lúc này, nam nhân giáp bạc lấy ra một lệnh bài bằng ngọc, rót phập lực vào.

Một cồ dao động tiên khí to lớn dồi dào xẹt qua ngàn dặm sa mạc.

Ngô...!Hô
Ngọc bài phát ra tiếng kêu trầm thấp, một cột sáng hinh quạt từ nhỏ biến lớn từ trên hạ xuống.

Rất nhanh, sa mạc rộng lớn này bị mở ra một con đường.

Mấy người theo cột sáng hạ xuống, bổn phía cát bụi không dính thân.

Cũng khôngbiết đi bao lâu.

mấy người rơi xuống một đài cao bằng sắt.

Nam nhân giáp bạc đưa tay gõ lẻn mái che hình tròn ở trung ương đài cao.

Đông đông đông.

Gõ liên tiếp ba cái.

Rất nhanh một tràng tiếng vang trầm truyền đến.

mái che hình tròn kia mớ ra.

Nhưng là cũng không có người đáp lại.

Sau một lát.

“Bá” một tiếng, một lão già mặc áo đen thấp bé bay tới.

- Ngô lão.

Đây là người phi thăng mới tới Thiên giới, đua tới chỗ ngài rèn luyện.

Nam nhân giáp bạc cười nói.

- Tốt, rất tốt!
Lão già thắp bé híp mắt đánh giá ba người Dương Phàm vài lẩn.

bộ dạng hết sức vừa lòng.

- Nhiệm vụ của ta hoàn thành, ba người này liền giao cho người.

Nam nhân giáp bạc vừa dứt lời, men theo cột sáng bay ra, trong chóp mắt mất dạng.

- Các ngươi trước tiên xuống đi.

Ánh mắt lão già thấp bẻ đảo qua ba người.

Đột nhiên, một luồng áp lực nặng như Thái Son trực tiếp đánh vào linh hồn, khiển ba người nin sợ.

Lý Kinh cùng Trương Băng bị chấn động khí huyết nhộn nhạo.

Dương Phàm cổ ý kêu một tiếng đau đón, mặt đó bừng.

Dưới ánh mắt lão già thấp bé, ba người nhảy vào trong thế giới tối đen dưới mái che hình tròn.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Từ trăm trượng rơi xuống, Lý Kình cùng Trương Băng thấy lòng bàn chân mơ hồ phát đau.

Thế giới khác nhau, quy tắc khác nhau.

Tại không gian thượng giới, thân thể vốn kim cương bất hoại của bọn họ lại giống như gạch ngói.

Dương Phàm bình yên vô sự.

phát hiện đây làmột không gian hoàn toàn tương khảm trong kim loại khoáng Thạch.

Nói cách khác, toàn bộ ngục giam chẳng những ở sâu dưới đất.

lại càng là khám trong kim loại khoáng Thạch, có thể nói là thành đông vách sắt.

Lão già thấp bé đưa bọn họ vào trong Thiên La Ngục, tiến hành an bài một phen.

Điều khiến Dương Phàm hơi cảm thấy vui mừng chính là mỗi người đều được phản một căn phòng đơn sơ.

Vách tường bốn phía đều là quặng sắt.

Dương Phàm vận chuyển pháp lực.

nhấc tay từ từ điểm lên vách tường quặng sắt.

Nếulà ở nhân giới, một chi tùy tiện này có thể chọc một lỗ thủng không gian, khién núi sụp đổ vỡ nát.

Nhưng là một chi này điểm lên trên vách tường chi để lại một dấu tay nhỏ.

Dương Phàm không khỏi hoảng sợ.

Mặc dù một chi này xa xa không sử dụng toàn lực.

nhưng là đủ đê chứng minh sự chắc chắn của không gian cùng vật chất thượng giới.

Lúc này hắn mơ hồ hiểu được vì sao nhân vật có thực lực cường đại, bản thể không thể buông xuống hạ giới.

Cường giả ở Phàm giới có thể một chưởng đánh nát không gian, nhưng đến thượng giới ngay cả một khối sắt đá đều không làm gì được.

Có thể tưởng tượng, nếu cường giả ở thượng giới có thể đánh nát Tinh Hà buông xuống Phàm giới, vậy không gian hạ giới yếu ót kia làm sao có thể chịu đựng được?
Tư Đồ trưởng lão từng nói với Dương Phàm:
- Thân thể Ma Đế ở Tần Hoàng lăng cũng Không phải chân thân của hắn.

Nếu chí cường giả Thát giới buông xuống Phàm giới, cho dù chỉ là một cỗ thi thê.

cũng có thể khiên không gian hạ giới sụp đổ hũy diệt.

Trong Huyết Nhật Điện, Dương Phàm cũng từng nhìn thấy thi thể Ma Đế, cỗ áp bách kia quả thực không thẻ tưởng tượng, có thể trực tiẻp khiến tiên nhân chết đi.

Tuy nhiên không gian trong Huyết Nhật Điện là đã được gia cố, tiếp cận mức độ không gian thượng giới.

- Thần thông của cường giả thượng giới này quá thật không thể phán đoán, không thể tưởng tượng...!
Dương Phàm hít sâu một hơi.

thầm rõ con đường mình đi còn rất xa.

Tuy nhiên cũng may một người phi thăng gà mờ còn không đủ khiển cường giả cùng đại nhân vật của thượng giới chú ý.

ở Thiên La Ngục mấy Ngày, lão già thấp bé kia lại xuất hiện, tận tâm “Huấn luyện" ba nguời một phen, cuối cùng lưu lại cho mỗi nguời một ngọc giàn.

Trong ngọc giản này có rất nhiều tin tức, trong đó còn có một phần bản đồ.

Bản đồ?
Ánh mắt Dương Phàm sáng ngời, sau khi đọc qua phát hiện là địa đồ bên trong Thiên La Ngục.

Phần bản đồ này chi lưu thông trong ngục tốt.

vì ứng phó sự cố khản cấp.

Trong ngọc giàn có tin tức tự thuật, sau khi nhớ kỹ phần bán đồ này phải hủy đi.

Dương Phàm không muốn chọc phiền toái, làm theo hết thảy, cũng xem xong tin tức trong ngọc giàn.

Cuối cùng hắn biết toàn bộ Thiên La Ngục này chia làm ba tầng.

Tầng thứ nhất xung là tầng Cực Hung.

Tầng thứ hai xưng là tầng Tu La.

Tầng thứba xưng là tầng Luyện Ngục.

Tầng thứba ở dưới cùng, phạm nhân bị giam giữ càng đáng sợ.

về phần vì sao phái thiết lập lao ngục, Dương Phàm theo tin tức biết được trong ngọc giản phán tích.

Toàn bộ Thiên Thần Tinh này có một người thống trị cao nhất, đó chính là Tinh Quản.

Mỗi Tinh Quân đều có thể định ra pháp quỵ tiên điểu trong địa bàn mình cai quản.

Đương nhiên pháp quy tiên điều này phải thuận theo ý chí của Tinh Chủ cấp trên.

Thiên Thần Tinh này cũng có pháp quy tiên điều, một số người bình thường hoặc là tiên nhân có bối cảnh sau khi vi phạm tiên điêu tự nhiên sẽ khôngbị giam giữ ở đây.

Mà Thiên La Ngục giam giữ đa phần là hung đồ tiếng tăm lừng lẫy hoặc là một số người vi phạm tiên điểu nhưng có bối cảnh đặc thù.

Mặc dù Thiên La Ngục phòng bị sâm nghiêm cũng thường có người cướp ngục, Bởi vì nơi này giam giữ đêu là phạm nhân đặc thù.

Một số người bối cành đặc thù sau khi vượt ngục thành công, Tinh Quân thống trị đa phản là nhắm mắt làm ngơ.

Dù sao toàn bộ Thiên Thần Tinh khổng lồ rất nhiều thế lực, ăn sâu đan xen.

Điểu này cũng làm cho Thiên La Ngục trở thành một lao ngục cực kỳ đặc thù.

Mấy Ngày sau, lão già thấp bé tìm gặp ba người, rất nhanh an bài bọn họ đến tầng Luyện Ngục.

T ầng Luyện Ngục?
Ly Kinh cùng Trương Băng kinh hãi sợ sệt.

Nơi này giam giữ phạm nhân càng thêm đặc thù đáng sợ.

- Ba người các ngươi phụ trách trông coi phạm nhân trong phòng giam số chín.

Ánh mắt lão già thấp bé đảo qua một chút, cuối cùng chi vào Dương Phàm:
- Ngươi đảm nhiệm Tiểu đội trướng ngục tốt, hai người này do người quản chế.

-Dạ.

Ba người gật đẩu.

Trong mắt Lý Kinh lộ dị sắc.

trong mắt Truơng Băng lộ rõ một tia âm trầm cùng không phục.

Đám người phi thăng bọn họ, người nào không từng trải qua sóng to gió lớn.

không một người nào đơn giản.

Dương Phàm thản nhiên đảo qua hai người, căn cứ vào bản đồ trong đầu.

đi thẳng về phía trước:
- Đi xem phạm nhân chúng ta trông coi.

Nghe nói nếu như có người thất chức để tội phạm chạy thoát, ngục tốt sẽ bị tràng phạt nghiêm khắc.

- Điểu 139 Thiên La Ngục có quỵ định rõ ràng - “Năng giả cư chi” : hạ cấp có thể khiêu chiến thượng cấp.

Người khiêu chiến thành công có thể thay thế vị trí Chỉ cần thực lực mạnh, ngay cả địa vị Thiên La ngục trướng đều có thể đảo điên...!
Lý Kình cùng Trương Băng liếc nhau, âm thầm trao đổi.

lộ vẻ âm lãnh, chậm rãi theo sau..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui