Vào lúc Cửu Kiếm Di Chi sắp mở ra, trong lòng Dương Phàm lại mơ hồ không yên, ánh mắt thi thoáng nhìn về phía Tinh Hà thế giới ngọn nguồn của nguy cơ.
Thiên giới Ngoại Vực, Tinh Hà thế giới, tám đại tinh vực, vô số tinh hệ.
vô cùng vô tận tinh cẩu.
Ngọn nguồn nguy cơ thật sự quá lớn.
- Ta tới Thiên giới đã hơn một ngàn năm.
Tin tức có liên quan đến Thần Huyết hẳn là đã truyền các nơi thất giới.
Dương Phàm chìm vào trầm tư ngắn ngủi.
Một số ít người hiểu nội tinh đều biết Dương Phàm nhất định sẽ phi thăng Thiên giới.
Chỉ có ở nơi đó mới có thể gặp lại Vân Vũ Tịch.
Sau Huyết Nhật Điện, trong thời gian một ngàn năm, những đại năng thượng giới, đám Tiên Đế.
Đại Đe thần thông vô hạn kia có thể đã tìm ra hướng đi của Dương Phàm, cho dù Tinh Hà thế giới rộng lớn như thế.
HÔ
Dương Phàm hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, triển khai thần thông cùng cảm quan thông hiểu Đại Luân Hồi, toàn lực bắt giữ quỹ tích của bánh xe vận mệnh.
Ý thức chìm vào thời không hỗn loạn, lại chỉ có thể bắt giữ một số hình ảnh hắc ám mơ
hỗ.
Sau khi tới không gian cao đẳng Thiên giới này, Dương Phàm phát hiện năng lực cảm ứng nắm giữ tương lai của mình đã bị suy vếu rất nhiều.
Bởi vì ở nơi này.
có rất rất nhiều người tu vi cường đại hơn hắn.
Những nhân vật cấp Tiên Đế kia, trong nháy mắt có thể dập nát Tinh Hà.
thần thông lực lượng không thể đánh giá.
Bábá!
Hai hình ảnh mơ hồ lóe lên trong đầu Dương Phàm rồi biến mất.
Trong đó.
một vật khổng lồ không thể đánh giá bị hắc vụ vô hình bao phủ, xuất hiện trong Tinh Hà.
Một hình ảnh khác: Một dáng người thon dài xa xa sừng sững trên Thiên Thần Tinh, lạnh lùng nhìn xuống, giống như đang nhìn xuống một con kiến.
Hắn vừa chuẩn bị có động tác gì.
hình ảnh lập tức biến mất.
Rồi sau đó thời không thiên cơ hỗn loạn, Dương Phàm không thể nào dự đoán và cảm ứng.
- Không tốt!
Dương Phàm vội vàng thu liễm khí tức.
Khoảnh khắc vừa rồi khiến thọ nguyên của hắn bị giảm, vội vàng ăn mấy quá Nhân Sâm Tiên Quà mói chống lại được.
Chi trong phút chốc, Dương Phàm cách tử vong lại gần thêm một bước.
Sau khi Cửu Kiếm Di Chi mớ ra.
dưới tình huống bình thường, vốn hắn còn có thể sống khoảng mười năm.
Nhưng là sau khi thông qua thiên cơ cảm ứng.
thọ nguyên của hắn lại bị suy giám diện rộng, may mắn đúng lúc ăn tiên quả, nếu không rất có thể lập tức đối diện từ vong.
Giờ phút này.
hắn tính sơ một chút, còn sống không quá trăm Ngày.
Trăm ngày.
Thọ nguyên một trăm ngày.
Khóe miệng Dương Phàm xẹt qua một tia cười khổ.
Vô hình trung, hắn đã đi đến một bước như vậy.
Trên thực tế, hắn cùng không lo lắng cho mình, mà sợ thời gian không đủ.
Trong trăm ngày này.
Phương Chân có thể tim được manh mối có liên quan đến bán thể Vô Song Thán Kiêm ở trong Cửu Kiếm Di Chi hay không?
Một tháng cuối cùng trước khi Cừu Kiếm Di Chi mở ra.
đám tân tú của các đại thế lực trên Thiên Thản Tinh tìm hiẻu lẫn nhau.
Trong ba danh ngạch của Phương gia chù tộc, không có người nào tu vi đạt tới Chân Tiên cửu trọng, cũng không quá khiến người chú ý.
Nhưng vẫn có cao tầng một ít thế lực tìm hiểu được tin tức.
trong ba người của Phương gia, Phương Chán gân đây quật khới như kỳ tích.
Trên thân có huyết mạch truyền thừa của Thần Ma thượng cổ, cho dù là cành giới Chân Tiên bát trọng, nhưng thực lực có lễ có thể khiêu chiến Chân Tiên cửu trọng.
Tiêu điểm chân chính vẫn là những nhân vật đạt tới Chân Tiên cửu trọng nhưLãnh Kiếm Phong, Tể Lâm.
Rốt cục vào một Ngày.
di chi sắp mở ra.
Cường giả các thế lực lớn tụ tập trước di chi.
Một vách núi trụi lùi.
giống như hình kiếm, cao hơn chục trượng xuất hiện trước mặt mọi người.
- Đây...!Đây là Cửu Kiếm Di Chi?
Không ít cường giả ngây ra như phồng, có chút khó tin.
Dương Phàm không ngờ phát hiện, trừ Tinh Quân Phủ, Tam tòng tứ tộc ra, còn rải rác một ít tân tú cũng có được tư cách tiến vào Cửu Kiếm Di Chi.
Đám tân tú này đa phần là đệ tử thản truyền của Đại La Kim Tiên, hoặc là hậu bối thản thiết nhất.
Mặc dù không gia nhập thế lực nào cũng có thể giành được một danh ngạch.
- Các ngươi phải cẩn thận tân tú Hoa Nguyệt mới quật khói trong ngàn năm gần đây của Thiên Từ Cung.
Nghe nói nàng này chính là người phi thăng của hạ giới, phi thăng Thiên giới mói chi dùng thời gian vài ngàn năm.
Người mang “Nguyẽn từ mị thể”, trong thời gian hơn ngàn năm ngắn ngủi, tấn chức Chân Tiên bát trọng!
Trong trận doanh Phương gia, một trưởng lão gẩy gò nói với ba người Phương Chân.
Hoa Nguyệt?
Trong lòng Dương Phàm khẽ động, không khỏi đưa mắt nhìn qua, chấn động hồi lâu.
Trong trận doanh Thiên Từ Cung, một nữ nhân ngân bào tuyệt đẹp, dáng người thon dài uyên Chuyên đứng yên trong gió.
tay áo tung bay.
Có một loại khí chất tao nhã tài hoa.
- Nàng này...!Không phải là Hoa Nguyệt lúc trước từng gặp ở Phi Thăng Thai sao?
Dương Phàm giật mình không nhỏ.
Lúc trước ở Phi Thăng ThaL Dương Phàm phát hiện thiên phú của nàng này tốt nhất, vẻn vẹn vài ngàn năm liền phi thăng Thiên giới.
Mà Nguyên từ thân quang nàng tu luyện, khó hơn công pháp bình thường gấp mười lần.
Chi vẻn vẹn hơn ngàn năm, tấn chức Chân Tiên bát trọng?
Dương Phàm hít sâu một ngụm khí lạnh.
Tốc độ như vậy không kém nhiều so với Phương Chân.
Khác nhau ở chỗ.
Phương Chân đạt tới Chân tiên bát trọng đinh, hơn nữa dừng ở cảnh giới này đã hơn hai trăm năm.
Mà nàng này chỉ là mới bước vào Chân tiên bát trọng không lâu.
- Tốc độ tu luyện của nàng này.
chi sợ không thể dùng thiên phú để đánh giá...!
Dương Phàm khẽ híp hai mắt.
Có lẽ trên người đối phương có bí mật không thể cho ai biết.
Nhưng mà đúng vào lúc hắn đánh giá Hoa Nguyệt.
nàng này bỗng nhiên ngoái đẩu nhìn lại.
bổn mắt nhìn nhau, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Tuy nhiên với tu vi của Hoa Nguyệt không thể nhìn thấu tu vi của Dương Phàm, cũng không biết địa vị của hắn trong Phương tộc.
Nàng có chút ngạc nhiên.
Người phi thăng Phiền Dương tư chất bình thường này, không ngờ cũng có tư cách đi theo trong đội ngũ của Phương gia.
Ổ? Thọ nguyên của Phiền Dương này, giống như sắp tới cuối cùng.
Hoa Nguyệt càng ngạc nhiên hơn so với Dương Phàm.
Trong lòng nàng càng thêm khó hiểu.
Thọ nguyên của Dương Phàm làm sao trong thời gian ngàn năm ngắn ngủi liền đi tới cuối cùng?
Người này rốt cục lai lịch thế nào.
tu vi chân chính lại là thế nào?
Dương Phàm chẳng những phát hiện người quen Hoa Nguyệt.
còn nhìn thấy đám nguời Lãnh Kiếm Phong, Tể Lâm.
Chỉ là hai người này là đối tượng mọi người chú ý, cũng không nhìn thấy Dương Phàm.
Ngoài ra.
Dương Phàm cảm nhận được một ánh mắt sắc bén như rắn độc nhìn chằm chăm vào hắn.
Đên từ một lão nhân râu bạc ở trong một góc.
Lão nhân râu bạc này trong trận doanh Tinh Quân Phủ.
Dương Phàm cảm thấy kỳ quái.
Hắn chưa từng ra mắt người này!
Hắn cũng không biết, lúc trước tiến vào Phi Thăng Thai, mệnh lệnh cho hắn đi Thiên La Ngục chính là lão già râu bạc này quyết định.
Lão già râu bạc tuy chướng quản Phi Thăng Thai, nhưng cùng lệ thuộc Tinh Quân Phú.
- Người này rõ ràng là một người phi thăng chết trong Thiên La Ngục, vì sao xuất hiện ở nơi này? Xem ra, còn lọt vào cao tầng Phương tộc.
Trong mắt lão nhân râu bạc lộ tinh quang, rất nhanh lấy ra một quyển sách bìa sắt, từ từ mớ ra.
- Trong hai ngàn năm gần đây, tiên nhân từ hạ giới phi thăng đến tinh cẩu này đều ở một tờ này.
Lão nhân râu bạc lật quyền sách bìa sắt đến một tờ nào đó.
Sách cổ Thiên giới, dung lượng tin tức mỗi một trang tương đương với một trăm lẩn của ngọc giản bình thường của hạ giới.
Khó thể tưởng tượng, cả cuốn sách bìa sắt nặng nề này có lượng tin tức khổng lồ cỡ nào.
- Phiền Dương...!Đến từ Hoành Xuyên Đại Lục.
..Tu luyện mười ba vạn năm phi thăng...!Phái tới Thiên La Ngục...!Sau đó.
sáu gã phạm nhân phòng giam sổ tám.
sổ chín mất tích ly
kỳ...!
Trong đầu lão già râu bạc suy nghĩ bay vút, mắt như ngọn đuốc, phát ra thần quang bức nguời nhìn chăm chăm Dương Phàm.
Nhưng tiếc rang, với tu vi Luân Quà Kỳ đinh của Dương Phàm hiện nay, không e ngại Đại La Kim Tiên nhất trọng.
ở Thiên Thần Tinh, Đại La Kim Tiên đa phần là cảnh giới nhất trọng.
- Phiền Dương? Không đúng!!!
Trong đâu lão già râu bạc chợt lóe linh quang:
- Phiền Dương...!Dương Phiền...!Dương Phàm!
Cả Thiên Phương đại tinh vực của Thiên giới, tất cả Phi Thăng Thai đều truy nã một
về phần vì sao muốn truy nã Dương Phàm, vì một người phi thăng hạ giới mà tốn nhiều công sức.
thì lão già râu bạc cũng không biết.
Nhưng là lão rất rõ.
Giải thưởng truy nã của người này là tám ức tiên Thạch!
Tám ức tiên Thạch!
Đó là một số lượng khủngbố cỡ nào.
Cho dù là Đại La Kim Tiên cũng sẽ tâm động.
Huống chi lão già râubạc Kim Tiên nhất trọng ở trên tinh cẩu xa xôi này.
Dương Phàm bị lão già râu bạc nhìn chằm chằm như vậy.
toàn thân không được tự nhiên, trong lòng chợt lạnh: Chẳng lẽ thân phận của mình bại lộ?
Bởi vì hắn từ trên người lão già râu bạc này cảm nhận được một cỗ khí tức tham lam tới tận cùng.
Tuy nhiên lão già râu bạc cũng không dám hành động tùy tiện.
Hành động của lão khiến cho Phương Yên bên cạnh Dương Phàm chú ý, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ lạnh lùng, đánh văng tinh thần áp bách của lão.
- Dương tiên sinh.
Ngươi cùng Cao Tinh Quan này có thù hận gì sao?
Ánh mắt Phương Yên sáng ngời hỏi.
Đắc tội một Đại La Kim Tiên, đối với một gia tộc mà nói cũng Không phải chuyện tốt gì.
Huống chi đối phương còn là Đại La Kim Tiên của Tinh Quân Phủ.
- Phương trưởng lão yên tâm.
n oán cá nhân, Dương mỗ sẽ tự giải quyết.
Dương Phàm bình thán nói.
Tự giải quyá?
Ánh mắt Phương Yên thoáng ngưng, cảm giác nghi ngờ sâu sắc.
Dương tiên sinh trước mặt này, nhìn qua đã bước nửa bước chân vào mộ.
nhiều nhất chỉ còn lại thọ nguyên trăm ngày, chăng lẽ còn có thể đối phó một Đại La Kim Tiên trạng thái mạnh nhất?
- ...Cửu Kiếm Di Chi sắp mở ra, xin các vị tân tú hậu bối chuẩn bị sẵn sàng.
Trưởng lão của Cửu Kiếm Môn Bắt đầu chú trì mớ di chi.
Toàn tràng yên lặng, rồi sau đó có nguời hành động.
Vút Vút Vút —
Không ít tân tú hăng hái trực tiếp phi tới trước vách đá hình kiếm trụi lủi.
- Xin sư tôn yên tâm, đồ nhi nhất định sẽ đốc toàn lực...!
Trước khi đi, Phương Chân cúi đầu thật sâu với Dương Phàm.
Động tác này.
khiến cho Hoa Nguyệt cùng lão già râu bạc kinh ngạc.
- Hắn quá nhiên không đơn giản...!Không ngờ có thể thu đệ tử thiên tài Chân Tiên bát trọng!
Hoa Nguyệt khó có thể che giấu khiếp sợ trong mắt phương, rồi sau đó tia sáng kỳ dị liên tục lóe lên.
có chút thảm ý nhìn Dương Phàm vài alàn.
Trên người nàng dâng lên một vùng ngũ sắc điện văn huyễn lệ.
“Roẹt...!Xuy” một tiếng, dùng Từ Quang độn thuật dịch chuyển đến trước vách đá hình kiếm, khiến chúng tân tú tại tràng kinh hãi nhìn vào.
- Được.
Hết sức là được.
Thỏi khắc mấu chốt, đừng quên đồ vật ta đưa cho ngươi...!
Dương Phàm gật gật đẩu.
đua mắt nhìn theo đệ tử Phương Chân rời đi.
Trước khi xuất phát, Dương Phàm tự nhiên đã giao nhiệm vụ.
còn đua tặng át chủbàil
Nga...!Ông ông!!!
Đúng lúc này, trước vách đá hình kiếm trụi lủi kia có chín tên Kiếm tiên đồng loạt khổng chế một cái ngọc bội hình kiếm, nớ rộ hào quang chín màu.
nhuộm khắp thiên địa.
Đồ án trên ngọc bội hình kiếm giống như đúc với vách đá hình kiếm trụi lủi trước mắt.
Dương Phàm giật mình, có thể hiểu được nghiên cứu ra phương pháp mớ Cửu Kiếm Di Chi cùng với thu thập những ngọc bội này nhất định có muôn vàn gian khổ cùng một hồi mua máu gió tanh.
ở nhân giới, Dương Phàm cũng có kinh nghiệm tiến vào Bi Cành.
Tuy nhiên lần này hắn khôngphải nhân vật chính, gửi gắm hv vọng vào đệ tử.
Đinh...!ỏng
Bồng nhiên, chín ngọc bội kia dung hợp cùng một chỗ.
sinh ra một cồ kiếm khi to lớn động trời.
Khoảnh khắc đó.
đứng ở Vực ngoại tinh không có thể nhìn thấy trên Thiên Thần Tinh một đạo kiếm khí chín màu chói mắt xuyên lên tận trời, trực tiếp xuyên vào Tinh Hà.
̀m!
Cả Thiên Thần Tinh khẽ rung một cái, tất cả mọi người đều bị lực lượng khủng bố này làm kinh sợ.
- Mau nhìn! Lối vào di chi!!!
Trên vách đá hình kiếm trụi lủi kia có thể nhìn thấy một quang môn tạo thành từ kiếm khí chín màu..