Tiên Hồng Lộ


- Ha ha ha...!Dương Phàm, nếu ngươi không ra, bản quân liền làm cho ức vạn sitih linh trên cả tinh câu chôn cùng với ngươi!
Dáng người thon đái tuán lãnh cùa Lam Ngân Quân sừng sững trên tinh không phía trên Thiên Thần Tinh, nhìn xuống ức vạn sinh linh như con kiến phía dưới.

Khi hắn chậm rãi nhấc tay lên.

trận pháp linh nguyên cùa Diệt Tinh Pháo đã tích tụ đến mức tận cùng.

Chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, ức ức vạn sinh linh trên Thiên Thần Tinh sẽ gặp phải tử vong tận thế.

Đúng lúc này.

trước Cừu Kiếm Di Chỉ Phưcmg Yên lẳng lặng nhìn chăm chú vào Dương Phàm:
- Dương tiên sinh.

Ngài là muốn một minh chết đi.

hay là muốn cả Thiên Thần Tinh này chôn cùng với người?
Vào thời khắc nguy nan sinh từ.

Phương Yên nhìn thấu thân phận thật của Dương tiên sinh trước mắt.

Bời vì thời khắc này.

nàng đã không cảm nhận được linh hồn đao động của Dương Phàm.

Trong cảm quan, hắn như là một cỗ thi thể, không hề sinh khí
Cho nên khi thần thức đảo qua, chỉ cảm thấv trống rỗng không có gì.

càng không nói đến linh hồn đao động.

Người bị truy nã kêu Dương Phàm, cùng với Dương tiên sinh sâu không lường được lai lịch thần bí là cùng một họ.

Nếu Phương Yên còn không đoán được, vậy thật là trì độn.

Trên mặt Dương Phàm không có một tia huyết sắc.

toàn thân da thịt khô héo, như một tử thi già nua
Nểu không phải thân thể hắn còn có động tác nhỏ bé.

có lẽ thật sự bị coi là người chết.

Trên thực tế.


thọ nguyên trăm ngày sớm đến.

Dương Phàm đã bước vào từ vong.

Bước đẩu tiên cùa từ vong, thân thể mất mọi đấu hiệu sinh mệnh.

Nhưng bằng vào một tia ý chí cường đại, Dương Phàm còn có thể miễn cưỡng duy trì.

Tinh khí thần, pháp lực thần thông, sinh mệnh lực một đời đều được hút vào trong Mệnh Hạch.

Mệnh Hạch dung nhập hệ thống Đại Luân Hồi, lốc xoáy bên trong dĩ nhiên trờ thành một phần tử trong vô số lốc xoáy luân hồi của Đại Luân Hồi.

Lúc này, Dương Phàm hoàn toàn tiến váo Luân Quả hậu kỳ.

Chi cẩn linh hồn cũng trôi đi và đạt được tân sinh là có thể tấn chức đại viên mãn, đó cũng là cuối cùng của từ vong.

- Tử vong...?
Trên khuôn mặt khô già đại ra của Dương Phàm không có bất kv biểu tình gì.

trong thanh âm lại lộ ra ý cười nồng đậm:
- Nó...!đã sớmbắt đầu rồi...!
Bước vào cánh cùa từ vong, thế gian không còn chuyện gi khiến hắn động dung nữa.

Đã bắt đầu?
Phương Yên triển khai thần thức đảo qua toàn thân Dương Phàm, không khỏi hút sâu một ngụm khí lạnh.

Đây hoàn toàn là một cỗ từ thi, không có sinh mệnh, cũng không có pháp lực.

Vật chết chân chính.

Hơn nữa ở trong mắt nàng, cỗ tử thi này vẫn còn khô héo thêm một bước nữa, phảng phất giống như muốn hóa thạch.

- Dương Phàm! Bản quân đếm đến mười.

Nếu ngươi không hiện thân, bán quân sẽ khởi động Diệt Tinh Pháo...!
Thanh âm băng lãnh kiêu ngạo cùa Lam Ngân Quân quanh quần khu vực tinh cầu.

- Mười...!Chín...!Tám...!
Lam Ngân Quân đếm khá nhanh khiến vô số cường giả trên Thiên Thần Tinh.

kinh.


hãi run sợ.

Vút vút!!!
Có một bộ phận cường giả tự động độn ra khỏi tinh cầu, ý đồ chạy trốn.

Phác Phốc Phác...!A a!!!
Mới vừa chạv ra mấv vạn dặm, liền bị Đại La Kim Tiên trên Tinh Không Thành Lũv chém giết, thê thảm vô cùng.

- Bảy...!Sáu...!Năm...!
Phương Yên khẩn trương vạn phần, nhìn phía Dương Phàm, trong mắt lộ ra vài phần khần cầu.

Nểu hắn không nhích động, có thể nàng sẽ ra tay.

Đây đã không chỉ là tính mệnh cùa mình hắn.

còn liên quan đến vận mệnh của cả Thiên Thần Tinh.

Trong lòng Dương Phàm âm thầm thở dài: “Minh chung quy phải chết, không bằng đi gặp cường địch Lam Ngân Quân này một lần”.

Hắn vừa mới chuẩn bị động, tiếng đếm cùa Lam Ngân Quân đột nhiên ngưng bặt.

- Thiên hà này khá nhò.

không nên sử dụng Diệt Tinh Pháo.

Một khi hủy diệt tinÌL cầu này, sẽ có thể lan đến hủy diệt toàn bộ thiên hà và sinh ra Phệ Thiên hắc động...!
Thanh âm nam nhân ôn hòa giàu từ tính từ trong Hạo Thiên Kính truyền ra.

- Phệ Thiên hắc động?
Lam Ngân Quân biến sắc.

Đó là thứ cực kv đáng sợ trong vũ trụ, ngay cả Đại La Kim
Tiên đều phải nhượng bộ lui binh.

Hắn triển khai thần thức, quan sát toàn bộ thiên hà, khẽ thở dài:
- vẫn là biểu ca liệu sự như thần, thân ở Nội Vực Tinh Thiên đều có thể suy tính đến những điểu này...!
- Chẳng những như thế, nhiệm vụ lần này cùa các ngươi, cũng nhất địtih thất bại.

Bởi vì DươngPhàm đã không còn trên thếgian...!
Lời nói tiệp theo của thanh âm kia càng làm cho Lam Ngân Quân khiệp sợ.


Hạo Thiên Kính hoàn toàn trở về tĩnh mịch.

Đã chết?
Làm sao có thể?
Hắn không thể tiệp nhận sự thật này!
Ông...!Hô
Một lốc xoáy hư vô mắt thường không thể nhìn thấy rung động phá trên đài cao màu vàng.

Bá!
Một từ thi già nua vô lực hiện ra trong tầm nhìn cùa mọi người, con mắt nhìn chằm chằm đám người Lam Ngân Quân.

- A!!!
Titih Không Thành Lũy cùng phụ cận đài cao màu vàng, rất nhiều tiên nhân kinh hô thất
sắc.

Trong tinh không, từ khi nào lại trống rồng xuát hiện một khối thây khô?
Mà kế tiếp, thây khô trong mắt mọi người từ từ mở miệng:
- Dương mỗ tại đây.

Dương mỗ tại đây.

Bốn chữ không nặng không nhẹ.

nhưng sấm rền mùa xuân vang vọng.

Mọi người kinh ngạc đến ngây người chết lặng, toàn tràng một mảnh tũứi mịch.

Ti ti!
Vô số người hút sâu một ngụm khí lạnh.

Trước đó một khắc, Phương Yên phát hiện Dương tiên sinh bên cạnh mình...!không biết tung tích.

Trong nháy mắt nhưng lại hiện thân ở ngoải tinh không?
Đây là thần thông cỡ nào? Chẳng lẽ là thuẩn di?
Nhưng ở thế giới cao đẳng như Thiên giới, kết cấu không gian cực kỳ vững chắc, huyền ảo pháp tắc càng khó thể chạm đến.

- Ngươi...!Chính là Dương Phàm?
Trong mắt Lam Ngân Quân bắn ra thần quang chiếu rọi thiên hư.

một cỗ thần uy kinh thiên địa ép lên trên người Dương Phàm.

Nhưng là một cỗ từ thi khô héo là không sợ tinh thần áp bách.

Xèo xèo...!
Tử thi khô héo kia xuất hiện từng vết rách dưới áp lực thần uy cùa Lam Ngân Quân.

Sinh mệnh lực cùa Dương Phàm khi còn sống là cường đại cỡ nào.

cho dù mất đi tất cả sinh mệnh lực.


độ cứng của thi thể còn lại cũng có thể so với bán Tiên khi
Nhưng là giờ phút này, chỉ vẻn vẹn dưới thần uy áp bách, khối thân thể này sắp hòng mất đập nát.

Vẻ vui sướng kích động trên mặt Lam Ngân Quân bỗng nhiên biến mất.

vội vàng thu hồi tinh thần uy lực.

- Tại sao có thể như vậy???
Vẻ mặt Lam Ngân Quân cổ quái.

Chẳng lẽ Dương Phàm biết chạy trốn vô vọng, liền tự kết liễu?
- Dương mỗ đến Thiên giới chẳng qua chỉ là han một ngàn năm.

Các vị khách đến từ Tinh Thiên thế giới liền tìm tới đây.

thật khiến ta ngạc nhiên vui mùng.

Thây khô không chút biểu tinh, ánh mắt trống rỗng, sinh ý kia cũng là thông qua môi giới vô hình từ miệng cùa thây khô phát ra.

Lam Ngân Quân không có vô thượng thần thông, lại cố tình không thể trút giận lên một khối thây khô.

Hắn mơ hồ cảm ứng được, sau khi Dương Phàm từ vong, hồn phách đưa vào Luân hồi nhưng vì sao còn có thể lưu lại lời nói?
Chẳng lẽ đây là trước khi chết hắn đã chuẩn bị?
Vị đại nhân vật kia thông qua Hạo Thiên Kính liên hệ với hắn cũng từng nói rõ: Dương Phàm đã không còn trên thế gian...!
- Chỉ tiếc, lúc các ngươi tim được Dương mỗ.

sinh mệnh của ta đã đi tới cuối.

Ha ha ha...!
Thanh âm phát ra từ trong miệng thây khô truyền khắp thiên địa, làm cho người ta đựng tóc gáy.

Trong mắt Lam Ngân Quân lộ vẻ trào phúng:
- Nếu ngươi đã chết, có thể mang đi chẳng qua là nguyên hồn tàn phá.

Đáng tiếc, bản quân nhìn tháy chỉ là một cỗ từ thi.

vô duyên tháy phong thái chân chính của ngươi.

Nếu không ta liền biết rõ.

ngôi Ám Dạ Chi Tinh rực rỡ trong Tinh Thiên thế giới kia vì sao lại ưu ái có thừa đối với ngươi như vậy...!
Ám Dạ Chi Tinh trong Tinh Thiên thế giới.

Dương Phàm không cần nghĩ cũng rõ ràng.

Dương Phàm Mệnh Hạch đung nhập trong Đại Luân Hồi.

từ trẽn người Lam Ngân Quân cảm nhận được một tia ghen tị cùng không cam lòng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận