Từ sau ngày Dương Đông dùng kế thừ.
tu luyện của Dương Phàm không bị quấy rầy nữa.
Dấu chân của hắn đần đi khắp toàn bộ Lâm Viễn Thành.
Khác với dĩ vãng chính là bên cạnh hắn có thểm một tùy tùng Dạ Thiên như bóng với hình.
Dạ Thiên giống nhưbảo tiêu, một tấc không rời theo sát Dương Phàm.
Khi Dương Phàm khoanh chân nhắm mắt.
ngồi xuống điểu tức.
Dạ Thiên cũng nhắm mắt lại tiến vào trạng thái tu luyện.
Dương Phàm ngạc nhiên phát hiện.
Dạ Thiên có thiên phú kinh người, gần như không thua hai vị ca ca của mình.
Mỗi thời mỗi khắc đi theo Dương Phàm, Dạ Thiên cũng tạo thành thói quen đi đường đều nhắm mắt tiến vào trạng thái tu luyện.
ở sâu trong đáy lòng.
Dạ Thiên có lòng phục cừu cường đại.
Hắn vốn là hậu duệ của đại quy tộc Thiên Tường vương triều, có được huyết thống tốt đẹp.
Nhưng bời vì thế lực vương triều tan rã, toàn tộc của hắn đều chết vào tay kẻ thù trong đại chiến.
Mặc dù hắn dùng thân phận binh, sĩ lẫn lộn giữ mạng, nhưng vẫn bị làm tù binh, bị bán như nô lệ.
Bời vì lòng báo thù, Dạ Thiên theo đuổi lực lượng vô cùng mãnh.
liệt.
Mỗi thời mỗi khắc, hắn đều tu luyện.
Đứng tu luyện, đi đường tu luyện, giống như một cận vệ.
Lúc mới đầu, đám gia đinh người hầu khác trong phủ có vài tia khinh thường.
Dương Đông cũng có chút tò mò.
tam đệ làm sao không tim bảo tiêu có tu vi cường đại một chút.
Theo thời gian trôi qua, biến hóa cùa Dạ Thiên khiến mọi người kinh hãi.
Trong trăm năm ngắn ngùi, hắn từ Chân Tiên nhị trọng đạt tới Chân Tiên tứ trọng.
Rồi sau đó lại dùng thời gian năm trăm năm, hắn tấn chức Chân Tiên thượng vị.
Lúc này.
những gia đinh cùng tiên vệ lúc trước coi thường Dạ Thiên, đều mở rộng tầm mắt.
Chân Tiên thượng vị, ở trong hàng ngũ tiên nhân đã có địa vị không thấp, được vạn người sùng kính.
- Thật không nghĩ tới.
Một người bình thường tu vi tầm thường, ở bên cạnh Tam đệ mấy trăm năm, lại có được tiến bộ như thế.
Hắn làm như thế nào?
ở sâu trong nội tâm Dương Đông, lòng hiếu kỳ đã nhạt vài phần lại trỗi dậy.
- Vi sư vẫn không nghĩ ra, tam đệ ngươi vẫn luôn tu luyện, trên người lại không có phép lực đao động, nhìn qua gần như không có tu vi.
Nam nhân nho nhã trầm tư kinh ngạc nghi hoặc.
ở trong mắt người có ý.
tam công từ Dương Kỳ sâu không lường được, nhìn không thấu.
Nhoáng lên một cái.
thời gian ngàn năm Dương Phàm tại kiếp này từ từ trôi qua.
Lúc này.
tùy tùng Dạ Thiên bên cạnh hắn đã tu luyện đến Chân Tiên cứu trọng đỉnh.
Đối với Dạ Thiên, Dương Phàm cho từng cho hắn đùng mấv giọt Nghịch Linh Huyết, huyết mạch trong cơ thể đã sinh ra biến hóa, thực lực thiên phú đều hơn xa so ngày trước.
về phần chi điểm phương diện Kiếm tu.
Dương Phàm chỉ là cho Dạ Thiên cảm thụ ý cảnh cái khoảnh khắc năm xưa mình cầm đoán kiếm chém giết Tam u lão ma.
Dạ Thiên trải qua đủ loại cảm nhận, bắt đầu gian khổ nghiên cứu và thăm đò kiếm đạo.
Một ngày này.
Dương Phàm từ bế quan tinh.
lại.
Hô
Hắn phun ra một ngụm trọc khí thật dài.
ước chùng giằng co thời gian nửa nén hương.
Tâm thần dung nhập Đại Luân Hồi.
thể tích cùa Mệnh Hạch trong suốt không thay đổi.
Nhưng là không gian bên trong Mệnh.
Hạch này đã được mở rộng.
Vách tường Mệnh Hạch quanh quẩn hào quang ngũ sắc.
ở trung ương, nguyên bản là nơi lốc xoáy vô hình giờ phút này sinh ra một cây non nho nhò.
lớn chừng ngón cái.
mềm mại màu lục nhạt.
Lấy cây non mềm mại này làm trung tâm, một vùng sinh mệnh lục V thuần túy khổng lồ lan tràn toàn bộ không gian Mệnh Hạch.
Không gian Mệnh Hạch dần dần thành hình, khí tức sinh mệnh càng đậm đặc.
Bá
Ý niệm khẽ động.
Dương Phàm thu một kiện Pháp bảo vào không gian Mệnh Hạch, cực kỳ thuận lợi.
- Tiến!
Tâm thần DươngPhảm khẽ động, bản thân biến mất tại chỗ.
Ngay sau đó, hắn tiến vào không gian Mệnh Hạch.
- Thành công rồi...!
Dương Phàm vui sướng vô cùng.
Điều này cũng nói rõ.
bên trong Mệnh Hạch hình thành không gian chân chính, thậm chí có thể xưng là “Tiểu thể giới”.
Giờ này khắc này, Dương Phàm hoàn toàn bước vào uẩn Sinh sơ kỳ.
Nhìn cây non mềm mại lớn bằng ngón cái ở trung tâm Mệnh Hạch, trong mắt Dương Phàm tràn ngập chờ mong.
Uẩn Sinh Kỳ quả thật là một cảnh giới hoàn toàn mới.
Đến một ngày, khi cây non nho nhò này có thể trưởng thành đại thụ che trời, như vậy cũng sẽ đại biểu giai đoạn Đại Luân Hồi đại thành.
Tâm thần Dương Phàm dung nhập cây non mềm mại này.
có thể cảm nhận được đạo Luân hồi ở trong.
- Đây chi vẻn vẹn là hình thức ban đầu cùa tiểu thế giới.
Nếu có thể khiến Luân hồi đại thảiứụ ta có thể tự thành nhân quả và Luân hồi trong tiểu thế giới của chính minh.
Dương Phàm nhắm mắt.
cảm thụ thần thông ảo nghĩa ẩn chứa trong cây non mềm mại màu lục nhạt.
Hắn hiểu được, cây non bằng ngón cái này ẩn chứa sinh mệnh lực khủng bố ra sao.
Thông qua Đại Luân Hồi.
mỗi thời mỗi khắc hắn đều có thể hấp thu Sinh Linh Chi Khí trong phạm vi vài ức dặm.
trải qua ngàn năm mới ngưng kết ra cây non này.
Có thể tưởng tượng, nếu muốn nó trường thành đại thụ che trời là khó khắn cỡ nào.
So với lúc mới vào uẩn Sinh Kỳ.
giờ phút này Sinh Linh Chi Khí cất chứa trong Mệnh Hạch cùa Dương Phàm ước chùng tăng lên không chỉ ngàn lần.
- Không biết trong Tiên Hồng Không Gian có thể chiếu rọi tiểu thế giới cùa ta không?
Dương Phàm nảy ra một ý.
Trải qua một hồi thừ.
hắn phát hiện Tiên Hồng Không Gian đồng dạng có thể chiếu rọi vạn vật vạn sự trong tiểu thế giới của mình.
ở bên cạnh.
lãnh địa vốn có cùa hắn, lại có thểm một vùng đất màu lục nhạt.
Nhưng mảnh đất màu lục này phân bố không đồng đều, trừ màu xanh còn có màu nâu, vàng, đenthẫm...!
Có thể nói là đủ mọi màu sắc, nhưng tổng thể là màu xanh chiếm địa vị chủ đạo.
Dương Phàm hiểu được, vùng đất nho nhỏ này đại biểu tiểu thế giới của mình.
Bộ khung không gian của tiểu thế giới cũng đùng phương thức khác loại chiếu rọi ở Tiên Hồng Không Gian, hơn nữa màu sắc vùng đất ở Tiên Hồng Không Gian cũng không chỉ có một.
Màu xanh hơi nhạt một chút, cũng có rất nhiều màu khác.
Điều này không khỏi khiến Dương Phàm hoài nghi, không gian thất giới có thể nào cũng có vùng đất tương ứng ở trong Tiên Hồng Không Gian hay không?
ở Tiên Hồng Không Gian.
Màu đen thẫm đại biểu tử vực không hề sinh cơ.
Màu xanh và xanh biếc đại biểu sinh cơ khí tức thuần túy.
Màu sắc khác như màu vàng, nâu....!chúng nó cũng có sinh cơ nhất định.
Con chó nhò từng nói:
- Vạn sự vạn vật trẽn thế gian này có thể chia làm hai loại.
Một loại là có sinh mệnh, một loại là không có sinh mệnh.
Vùng đất sống trong Tiên Hồng Không Gian của Dương Phàm là tồn tại cực kỳ đặc thù.
khu vực sinh cơ thuần túv.
- Thế giới là lập thể.
nhưng chúng ta dùng mắt thường nhìn thấy, dùng cảm giác cảm giác được cũng không nhất định là chân thực.
- Tiên Hồng Không Gian đùng hình thức mặt phẳng chiếu rọi bản chất cùa đại thế giới.
Đây mới là hình thức tồn tại nguyên thủy nhất giản đon nhất của vật chất.
Lời nói này cùa con chó nhỏ vô cùng thâm ảo, khiến Dương Phàm đều không thể nhất thời hiểu ra.
Mặt phẳng mới là nguyên thủy nhất? (Như kiểu là học hình học ấv nhỉ @_@)
Lắc lắc đầu, Dương Phàm nghi ngờ hói:
- Rốt cục đâu mới là thế giới chân thực?
- Ngươi nhìn thấy, một cái là thế giới mặt ngoài, một cái là thế giới bản chất.
Chúng đều là chân thực.
Con chó nhò nói tói đây.
lắc đầu:
- Trừ khi ngươi có thể đạt tới cảnh.
giới Sáng Thế chân chính, nếu không muôn vàn khó khắn hiểu ra.
- Sáng Thế?
Dương Phàm thật không dám hv vọng xa vòi.
Vạn vật thất giới đều sinh ra trong hỗn độn.
Ngay cả Tiên giới.
Phật giới.
Yêu giới.
Ma giới lục tục sinh ra sau hai giới Thiên, Minh, cũng là dựa vào hai giới bản nguyên sáng lập ra.
Sáng Thế.
loại cảnh giới này nghe cũng chưa từng nghe qua.
- Chủ nhân yên tâm.
Ngài cách cảnh giới này cũng không phải xa xôi không thể với tới.
Con chó nhò ý vị thâm trường nói.
- Không gian thất giới đã tương đương ổn định, bản thể cùa ngươi có thể hiện thân nơi này hay không?
Dương Phàm hỏi ra bí ẩn đáy lòng mình.
- Miễn cưỡng có thể.
Nhưng tốt nhất không nên làm như vậy.
bời vì có thể phát sinh ra chuyện không ổn...!
Con chó nhỏ thông qua Tiên Hồng Giới có thể cảm giác được không gian Thiên giới.
Dương Phàm cảm thấy hoảng sợ.
Với cường độ cùa không gian thượng giới cũng chi miễn cưỡng có thể cho con chó nhò hiện thân mà thôi.
Nhưng là nghe ý của con chó nhò.
tốt nhất không nên thừ.
nếu không sẽ gây ra chuyện không thể khống chế..