Một hư ảnh hình người nửa trong suốt dần đần ngưng tụ thành thật thể ở bên cạnh Phó thống lĩnh, lộ ra một nam nhân mặc giáp trụ vẻ mặt lạnh lùng.
Khi nam.
nhân này hoàn toàn ngưng tụ ra thân hình, Dương Phàm mới phát giác sự tồn tại của hắn.
Mà trước đó gần như không nắm bắt được dấu hiệu gi.
“Chẳng lẽ tu luyện đến cảnh giới Cừu Thiên Huyền Tiên, thân thể đã có thể hoán đổi giữa thật thê và hư ảo?”
Dương Phàm chỉ dùng dư quang khóe mắt nhìn nam nhân này.
- Vị Du Vân Tiên Đế này chính là tổng thống lĩnh tiên vệ của Vân Tiêu cung, nắm giữ quyền to trăm vạn tiên binh tinh nhuệ.
Phó thống lĩnh cung kính giới thiệu, khom thấp nửa người, mơ hồ lộ ra vẻ nịnh nọt.
Du Vân Tiên Đe!
Dĩ nhiên là Tiên Đế trong truyền thuyá!
Mọi người đều ngừng hô hấp.
mắt mờ thật lớn nhìn lên nam nhân lạnh lùng tuấn tú đáng người cũng không quá cao trước mắt.
Đối với những người tầng lợp như bọn họ.
nhân vật cấp Tiên Quân đều là không thể với
tới.
về phần Tiên Đế đinh nhất cùa thất giới, trước đó chỉ giới hạn trong truyền thuyết.
Trong lòng Dương Phàm thấy kỳ lạ.
Tu vi của Phó thống lĩnh này đã đạt tới Kim Tiên cừu trọng đinh, so với Lam Ngân Quân lúc trước cũng không kém bao nhiêu.
Nhân vật cấp Tiên Quân đinh lại khúm núm như thế.
Huống chi Phó thống lĩnh cùng Thống lĩnh chi kém một bậc.
- Nói ngắn gọn, bản đế thời gian có hạn, cho dù buông xuống nơi đây chỉ là một phân thân.
Du Vân Tiên Đế rõ ràng đứng cùng mọi người ở mặt đất, nhưng biểu tình và thanh âm hắn lại giống như từ trên đỉnh cao truyền xuống.
Đó là một loại từ trên cao nhìn xuống.
Phân thân?
Dương Phàm cảm thấv giật mình.
Nhân vật cấp Tiên Quân làm sao lại vì một đám nhân vật nhò bé.
từ trên đỉnh cao cao tại thượng tự buông xuống nơi đây?
Cho dù là một phân thân, lúc Dương Phàm âm thầm quan sát vẫn cảm thấy đối phương mênh mông như biển, sâu không lường được.
Đương nhiên nhìn không ra sâu cạn cũng có liên quan đến việc Dương Phàm không đám toàn lực triển khai cảm quan Đại Luân Hồi.
Toàn trâng lặng ngắt như tờ, bao gồm cả Phó thống lĩnh đều không phát ra một tiếng.
- Bản đế sẽ hiện thân ở một cây cầu cách đây hơn trăm dặm, các ngươi phải nhanh chóng đi qua cầu.
Người có thể thông qua mới có thể chân chính được Vân Tiêu cung chọn đùng.
Tiếng nói cùa Du Vân Tiên Đế vừa dứt.
thân hình nhoáng lên một cái.
biến mất không thấy.
Ngay sau đó, một hư ảnh nửa trong suốt hiện lên ở trên không cây cầu đá ngoài trăm dặm.
- Mọi người mau nghe theo Thống lũứL đại nhân phân phó.
Phó thống lĩnh quát lớn một tiếng, mọi người chi cảm thấv tiếng như sấm động, chấn động khí huyết nhộn nhạo.
Vù Vù Vù—
Mọi người nhanh chóng bay về phía cầu đá.
Dương Phàm cũng ở trong đòng người, lại âm thầm líu lưỡi.
Phải biết rằng những người tiến vào Vân Tiêu cung này đã trải qua nhiều phen sàng lọc, có thể nói là tinh anh trong tinh anh.
Hắn cũng từng quan sát.
năng lực những người này đều vượt xa người tu luyện cùng cấp.
Sau khi bay đến trước cầu đá, mọi người đều hạ xuống.
Du Vân Tiên Đế đứng giữa không trung, bọn họ nào dám đi trên không trung, mồi người đều đạp lên phiến đá màu xanh để sang bên kia cầu.
Đúng lúc này.
Dương Phàm thông qua cảm quan Đại Luân Hồi đột nhiên bắt được một tia cảm ứng.
Ngay tại khoảnh khắc tiếp theo.
Không gian chung quanh cầu đá này sinh ra biến hóa lớn lao.
Cảnh, vật bốn phía như lầu các.
đình nghi mát.
con sông, cây cối hoa cỏ dân dân mơ hồ rồi nhạt đi từng chút.
Trong vài hô hấp.
Cảnh vật trong thiên địa chỉ còn lại cây cẩu đá này, các loại sự vật và cảnh tượng bốn phá đang nhạt dần giống như bức tranh sơn thủy mông lung.
Nó mang đến cho người ta cảm giác dường như tiến vào một không gian khác.
Lĩnh vực không gian?
Dương Phàm vừa nảy sinh ý nghĩ này liền lập tức gạt bỏ.
Biến hóa cùa không gian trước mắt cũng không phải là mọi người tiến vào lĩnh vực không gian.
Mà là chường khống không gian cùa Du Vân Tiên Đế này đạt tới đinh cảnh giới xuất thần nhập hóa.
“Phân thân của Tiên Đế này muốn tiến hảnh khảo cứu chúng ta như thế nào?”
Trong lòng Dương Phàm có chút khẩn trương nhưng càng nhiều lại là chờ mong.
Đột nhiên.
Trong không gian chỉ còn sót lại cây cầu đá trống rỗng dâng lên một cỗ ý chí cường đại bao trùm hết thảy, bễ nghễ vạn vật thế gian.
Cỗ ý chí cường đại kia trong khoảnh khắc bao trùm trên cầu đá.
Phịch!
Một mỹ nhân tuyệt sắc trong đám người bỗng té trên mặt đất một cách không rõ.
Mọi người đưa mắt nhìn, thân thể nàng vẫn còn giữ độ ấm mà linh hồn lại tiêu tan chết
đi.
-Hừ!
Du Vân Tiên Đế lơ lừng trên không cầu đá hừ lạnh một tiếng.
- Nàng kia làm sao mà chết?
Trong đám người có không ít người âm thầm nghi hoặc nói.
Phải biết rằng tu vi của mỹ nhân tuyệt sắc vừa rồi đạt tới Đại La Kim Tiên.
Ai có thể gạt bò nàng một cách im hơi lặng tiếng?
Chá không hề giãy dụa, linh hồn trống rỗng tiêu tan! ở nơi này trừ Du Vân Tiên Đế còn có ai nắm giữ thần uy như vậy?
Trên thực tế còn có một người có được năng lực này.
Đó chính là Dương Phàm.
Người có linh hồn cảnh, giới thấp han hắn, không hề có sức phản kháng.
Nếu lực lượng linh hồn của Dương Phàm đạt tới một độ cao nào đó.
cho đù là Tiên Đế cũng không ngoại lệ.
Nhưng hắn vốn không ra tay.
cũng không biết vị mỹ nhân tuyệt sắc kia.
Như vậy xem ra người ra tay khẳng định là Du Vân Tiên Đế.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Du Vân Tiên Đế tràn ngập càng nhiều kinh hãi và kính
sợ.
Mặc đù đứng ở trước mặt chi vẻn vẹn là phân thân cùa Tiên Đế.
- Đây là ý chí của Tiên Đế?.