Tiên Hồng Lộ


Dương Phàm nhận được tin vui này, tâm thần ngay lập tức dung nhập Tiên Hồng Không Gian.

ở vùng đất sống, một tỏa thành lũy hinh bánh xe màu bạc sáng ngời đường kính hai ngàn trượng hiện ra ở trước mắt.

Cung điện hình trứng ở trung tâm cải tạo thành hình tròn dẹp.

càng thêm phù họp với thành lũy không lồ.

Khác biệt chân chinh không phải là biến hóa về ngoại hình và thể tích.

Dương Phàm đứng ở phía trước Luân Hồi Tinh Bảo.

cảm nhận được một tia áp bách thán nhiên, từng luồng hàn khí lạnh băng từ chất liệu của Luân Hồi Tinh Bảo truyền ra.

Cỗ khí tức này giống nhưBăng Tinh thần Kiểm của Lam Băng Tiên Đe.

Khí tức đến từ chính kiện Thứ Thần khí kia.

Dương Phàm híp mắt lại phát hiện chất liệu bể ngoài của Luân Hồi Tinh Bào mơ hồ có một tia trong suốt, Bởi vì hào quang không lộ cho nên không dễ phát hiện.

Đặng Thi Dao khẽ vuốt tóc, mỉm cười giới thiệu:
- Những năm gân đây.

hòa tan Thứ Thán khí và rất nhiêu tài liệu đã thành công nâng cao Luân Hồi Tinh Bảo lên một tầng.

Giờ phút này thể tích của nó mớ rộng gấp đôi.

có thể chứa hơn một ngàn người tu luyện sinh sống.

Bản thân Tinh Bảo có thểm thản thòng băng phong, nhiệt độ thấp tuyệt đối.

Duới tình huống nguy ngập, có thể làm cho cả Tinh Bảo được bao phủ bởi Băng Phong Giáp, lực phòng ngự tăng lên rất lớn.

Cho dù là Tiên Đế bình thường cũng rất khó công phá trong thời gian ngắn.

Thiên tượng đại sư mặt mày hớn hớ.

thò tay khẽ vuốt lên chất liệu mát lạnh tỏa ánh hào quang ở mặt ngoài của Luân Hôi Tinh Bảo.

trong mắt tràn ngập cảm tình đặc thù, khuôn mặt rạng ngòi:
- Sau khi Tinh Nguyên Lô hòa tan Thứ Thần khí, chẳng những hòa tan tài liệu của nó mà còn hấp thu một số thân thông và thuộc tính của Thứ Thán khí.

Đây là ngạc nhiên vui mừng ra ngoài dự đoán trước của chúng ta.

Dương Phàm trong khi cao hứng cùng dậy niềm hứng khới, muốn kiểm tra một chút.

Tiến vào trong Tầng Tinh Hạch, đây là nơi trung tâm then chốt nhất của cả Tinh Bảo.

Tinh Nguyên Lò ở chính giữa.

Sau khi trải qua thăng cấp mớ rộng, bình thường cấm đi vào Tinh Hạch nội tầng.

Tinh Hạch ngoại tầng cũng là nơi trung tâm chắc chắn nhất.

Noi này cũng là nơi quan trọng cùa Tinh Báo, hết sức an toàn.

Trên dưới Tầng Tinh Hạch đều có hai tầng, không gian lớn hơn nhiều so với trước kia.

Nói cách khác, cả “Tinh Điện” tổng cộng năm tầng bao gồm cà Tầng Tinh Hạch.

“Tinh Điện” là tên của cung điện trung tâm nhất của Tinh Bảo do Đặng Thi Dao đặt.

được toàn thể mọi người đồng V.

Dưới sự chi dẫn của Đặng Thi Dao.

Dương Phàm khống chế cơ quan cấm chế của Tinh Hạch nội tầng.

ỏng...!Ti ti ti...!
Toàn bộ Luân Hồi Tinh Bảo khẽ rung lên một tiếng, bén ngoài sáng bóng như tuyết và có thểm vài phần trong suốt như lưu ly.

Từ xa nhìn lại giống như một khối thủy tinh.

Sau đó.

ánh sáng lam băng lóe lên, khí đông lạnh phát ra đông cứng linh hồn.

Mặt ngoài của toàn bộ Luân Hồi Tinh Bảo đột nhiên được bao phủ bới một tầng băng giáp màu lam dày nửa xích.

- Không tệ.

Lực phòng ngự tăng lên đến vài lần.

Dương Phàm có thể tính ra được sau khi phẩm chất cấp bậc của Luân Hồi Tinh Bảo được tăng lên.

lại thêm Tuyệt đối Băng Phong Giáp, lực phòng ngự cường đại vượt qua tướng tượng.

Sau đó hắn lại thửthẩn thông khác của Luân Hồi Tinh Bào.

như Lam Băng PhongBạo.

Đây là một thần thông phạm vi lớn.

thông qua Thiên Dực Bàn xoay tròn sinh ra Lam Băng Hàn Phong dạng lốc xoáy khắp trời, thôi quét phạm vi trăm vạn dặm, có thể đóng băng một vùng không gian.

Đương nhiên loại thần thòng phạm vi lớn này sẽ tiêu hao cực lớn nguồn năng lượng trung tâm của Luân Hỏi Tinh Bảo.

Chứng kiến Luân Hồi Tinh Bảo thăng cấp thành công.

Dương Phàm hết sức vừa lòng.

Đặng Thi Dao cùng Thiên tượng đại sư bắt đầu nghi ngơi và chuẩn bị thiết kế phương pháp thăng cấp bước tiếp theo.

Dương Phàm nhìn lúm đồng tiền trên khuôn mặt hạnh phúc của ái thê Đặng Thi Dao.

đột nhiên cảm thấv nên nói chuyện của Vũ Tịch với nàng.

Lúc trước khi còn ở Phàm giới.

Ván Vũ Tịch từng khích lệ Dương Phàm đi tìm Đặng Thi Dao quật cường.

Nhưng sau khi tìm được Thi Dao.

Vũ Tịch tiến vào Thiên Lan Điện ròi khói Phàm giới.

Sau khi Đặng Thi Dao biết được việc này, sinh lòng khâm phục nàng và một mực duy trì Dương Phàm đi Thiên giới tìm Vũ Tịch.

Vừa chuẩn bị nói với Đặng Thi Dao, tâm thần Dương Phàm khẽ động, Thân hình biến mất khói Tiên Hông Không Gian.

Dư Mộng Thanh đang đứng ở cạnh hắn, cười tủm tim nói:
- Cửu Công chúa muốn gặp ngươi.

Dương Phàm suy nghĩ một chút, Bởi vì minh tu luyện nên đã hơn một ngàn năm không gặp Vũ Tịch.

Hắn vào phủ đệ ngọc bích, tới khuê phòng của Vân Vũ Tịch.

Trong lúc này, Dương Phàm vẫn ẩn giấu thân hình.

Tiến vào gian phòng trúc tinh xảo.

Dương Phàm gặp lại Cửu Công chúa.

Hai người nhìn nhau đắm đuổi, ôm chặt cùng một chồ.

Trong mắt Vân Vũ Tịch lộ vẻ mông lung, khuôn mặt áp vào ngực hắn, khẽ khóc:
- Dương đại ca, ngàn năm nay Vũ Tịch luôn nhớ đến đại ca.

Dương Phàm nghe xong thấy hơi hổ thẹn.

Thật lâu sau, Dương Phàm buông nàng ra.

để nghị:
- Vũ Tịch, nàng có băng lòng đi gặp thê tử và người nhà của ta không?
- Được, muội cũng muốn gặp Thi Dao muội.

Vân Vũ Tịch cũng không từ chối.

- Muội không nên chống cự, ta lập tức đua muội đi gặp nàng.

Dương Phàm nắm tay Vân Vũ Tịch.

Khoảnh khắc tiếp theo, thản hình hai người hiện ra ở vùng đất sống.

Khác nhau chính là Vân Vũ Tịch dùng bán tôn tiến vào mà Dương Phàm chỉ là ánh thân.

Dung mạo tuyệt lệ cùng khí chất siêu phàm của Cửu Công chúa rất nhanh gây nên sự chú ý của đám người Thiên tượng.

Mấy vị đệ tử của Thiên tượng đều ngừng hô hắp.

ngây ra như tượng gồ.

Đặng Thi Dao ngẩn ra.

rất nhanh nhận ra Vân Vũ Tịch, lộ vẻ ngạc nhiên vui mừng:
- Ngươi là Vũ...!Vũ Tịch tỷ.

Lúc trước ở Nội Hải Phàm giới.

Đặng Thi Dao tấn chức Hóa Thần Kỳ bị hai đại tông sư Dương Phàm và Thiên Thu Vô Ngân liên thủ áp chế.

được Vân Vũ Tịch khuyên giải rốt cục từ bó chấp nhất và quật cường.

Mà ảo nghĩa của Thái Thượng Vong Tình Quyết của nàng cùng bói vậy mà nghịch chuyển, lâm vào tuyệt cảnh.

Mặc dù Dương Phàm cùng Vân Vũ Tịch liên thủ giải cứu cũng không thể làm gì được, đành phải tạm thời đóng băng.

Đợi đến khi Dương Phàm giải quyết nguy cơ do u Ảnh Ma Chủ gây ra ở Nội Hải rời trở về Bắc Tần.

dùng phương pháp song tu tinh thần cứu được Thi Dao thì Vũ Tịch đã sớm đi mất ở trong Thiên Lan Điện.

Trí nhớ ngày trước hiện lên trong lòng mấv người.

Dương Phàm có được trí nhớ đầy đủ nhất.

Sự non nớt và vô tri thời niên thiếu, tình yêu say đắm khắc cốt minh tâm từng trái phảng phất như một giấc mơ.

Nhoáng một cái mười mấy vạn năm trôi qua, ba người rốt cục bình yên vô sự đứng chung một chỗ.

Dương Phàm, Vũ Tịch, Thi Dao.

Ba người đứng cùng một chỗ.

trầm mặc hồi lâu sau mỉm cười hạnh phúc.

Giờ khắc này Dương Phàm cám thấy đời nguời tuyệt với như thế.

chia ly và đoàn tụ, nhất là khoảnh khắc đoàn tụ cuối cùng.

- Thi Dao muội muội, hiện nay muội đã là thê tử chính thức trên danh nghĩa của Dương đại ca, có đê bụng Vũ Tịch chen vào hay không? Nếu không muốn, Vũ Tịch từ giờ chỉ là hồng nhan tri kỷ của Dương đại ca.

Trong mắt Vân Vũ Tịch lộ ra thẳng thắn thành khẩn.

Lời nói này nói ra từ miệng nàng lại như nước chảy mây trôi, tự nhiên như vậy.

Dương Phàm vừa nghe xong tức thì có chút khẩn trương.

Hắn có thể cám giác được Vũ Tịch nói rất nghiêm túc.

Chỉ cần Đặng Thi Dao nói một tiếng “Không"’, cho dù Vũ Tịch vẫn yêu hắn như cũ.

nhưng từ giờ trờ đi sẽ không ở cùng một chồ với mình.

- Vũ Tịch tỷ.

sao nói lời ấv?
Đặng Thi Dao cười khổ nói:
- Trước khi muội thành thân cùng tướng công, tỷ đã là song tu đạo lữu với tướng công
rồi.

Song tu đạo lữ thật ra không giả.

Lúc Dương Phàm cùng Vũ Tịch ở nhân giới có quan hệ phu thê trên danh nghĩa, chỉ là không thật sự thành vợ chồng và không tô chức hôn lễ.

Khôngbao lâu.

hai nàng nắm tay thân mật khăng khít.

Trong lúc này.

Dương Phàm quan sát dao động tâm tình của Đặng Thi Dao.

âm thầm thớ
dài:
- Thi Dao.

muội khổ tâm rồi.

Nguyên lai trong cảm quan Đại Luân Hồi, Dương Phàm có thể cảm nhận được tuy rằng Đặng Thi Dao không cự tuyệt sự gia nhập của Vũ Tịch nhưng trong lòng vẫn có một phân khúc mắc.

Nàng cùng Dương Phàm kết làm vợ chồng nhiều năm như vậy, hiện tại lại có thểm một vị tiên tử tuyệt sắc chia sè cám tình với người âu yếm của mình.

Đôi là bất kv kẻ nào cũng không hoàn toàn nguyện V.

Chỉ là tình yêu của Thi Dao đối với Dương Phàm đã vượt qua quan niệm tinh yêu bình thường.

Nàng biết rất rõ nếu mình phản đối tướng công sẽ không vui, vị Cửu Công chúa gần như hoàn mỹ kia cũng đau lòng muốn chết.

Còn nữa, Vũ Tịch cùng Dương Phàm vốn đã yêu nhau từ rất sớm, mà lại còn tâm địa
thiện lương cổ vũ Dương Phàm tìm kiếm giải cứu Thi Dao.

Lúc ở Nội Hải.

Vũ Tịch lại đồng tâm hiệp lực với Dương Phàm cứu Thi Dao.Giữa hai người chỉ có hào cảm lẫn nhau mà không có địch ý.

Cũng Bởi vì đủ loại nguyẻn nhân này.

hai nàng mới có thể hòa thuận ở chung.

Dương Phàm cảm động sâu sắc.

tình yêu thế gian là vĩ đại như thế.

Hắn may mắn mình có thể có hai vị kỳ nữ quan tâm như vậy.

Khôngbao lâu.

Dương Phàm đưa Vũ Tịch vào Thiên Lan tiên phủ.

Chúng thản hữu đều cùng gặp mặt Vân Vũ Tịch.

Bầu không khí trong Thiên Lan tiên phủ đầy vui mừng hân hoan.

Phụ thản Dương Thiên tựnhiẻn là mặt mày hớn hớ.

tự hào vì con.

Thản hữu khác chưa từng gặp Vũ Tịch thì đều có một loại kinh diễm (kinh ngạc vì vẻ đẹp) như mất hồn mất vía.

Đương nhiên trong phần đông thân hữu cũng có cá biệt một sổ nguời trong lòng âm thầm không vui.

- Dương Thần.

Đây là một vị nương thân khác mà con chưa từng gặp mặt.

Đặng Thi Dao nói với Dương Thần đang có vẻ mặt khác thường.

- Con...!
Trước mắt bao người, khuôn mặt anh tuấn của Dương Thần đó lên có vài phần tức giận, cũng không dám nhìn Cửu Công chúa nhiêu hơn một chút.

-Hừ!
Dương Thần phất tay áo rời đi.

- Đứa nhó này.

Đặng Thi Dao đuôi theo.

Dương Phàm cũng không để bụng, cười nói với Vũ Tịch:
- Làm muội chê cười rồi.

Đứa nhó này của ta vẫn do Thi Dao chiếu cố, bị nuông chiểu sinh hư mất rồi.

Đại đa số thời gian của hắn đều là tu luyện và tìm hiểu, thời gian giao lưu với con cũng không nhiều.

Vân Vũ Tịch có chút không yên.

cười gượng:
- Tư chất đứa nhó này không tồi, đã tu luyện đến Kim Tiên cửu trọng đại viên mãn.

ở một con sòng gần Thiên Lan tiên phủ.

Đặng Thi Dao tìm được con trai Dương Thần:
- Thân nhi, con không nén như vậy.

- Mầu thản, người quá nhân từ.

Làm sao có thể để phụ thản nạp thiếp bên ngoài?
Dương Thần nổi giận đùng đùng nói.

- Không phải nạp thiếp.

Nàng vốn là thê tử của phụ thân ngươi.

Đặng Thi Dao mỉm cười an úi:
- Ngươi không gọi nàng thì thôi, mẫu thân có thể hiêu được, mọi người cũng hiẻu nhưng sau này không nên làm như vậy cho mọi người cười chê.

Ngươi làm như vậy sẽ làm hóng sự hòa thuận trong gia đình.

- Gia đinh hòa thuận? Phụ thân một vạn năm mới tới nhìn ta mấv lần? Cho tới bây giờ hắn chưa từng coi trọng đứa con này.

Dương Thần cười lạnh nói.

về phản nể mặt.

hắn cũng không dám.

Lần đầu tiên nhìn thấv vị Cửu Công chúa do phụ thân mang về, hắn cũng kinh diễm khó có thể kiềm chế.

Thế gian lại có nữ nhân hoàn mỹ như thế.

Lúc ấy trong lòng hắn có chút không vui, cũng không dám nhìn thẳng vị Cửu Công chúa kia.

tức giận phất tay áo bó đi.

- Phụ thân ngươi có nồi khổ.

Sứ mệnh hắn phải gánh vác vượt qua sự tưởng tượng của ngươi.

Đặng Thi Dao cũng khôngbiết trấn an con trai như thế nào, Bởi vì sự quan tâm của tướng công đối với hắn quả thật không nhiêu.

- Hiện nay con đã tu luyện đến Kim Tiên cửu trọng, chi cần có thể đạt tới Tiên Đe.

có thể sánh ngang với phụ thân.

Đến lúc đó.

xem hắn còn dám xem thường ta, còn dám ức hiếp mẫu thán nữa hay không?
Dương Thần xiết chặt nắm tay, cắn răng oán hận nói.

Đặng Thi Dao nghe vậy lệ đẫm tràn mi, ôm con vào lòng.

Mặc dù nàng muốn nói: “Trình tự Tiên Đế gian nan cỡ nào, cho dù đạt tới cấp bậc Tiên Đế.

muốn đuôi theo phụ thản cũng là cơ hội xa xôi vời vọi”.

Thiên phú của đứa con này là tốt nhất trong sổ tất cả thản hữu của Dương Phàm.

Điểu này khiến Đặng Thi Dao vui mừng.

- Con còn muốn ròi khói nơi này.

rời khỏi nơi quái quỷ này đi thế giới phấn khích bên ngoài.

Dương Thần thấp giọng rít gào, trong lòng thầm nhủ: “Phụ thân có mẫu thản còn theo đuôi nữ nhân khác, ngày sau ta nhất định phái vượt qua hắn.

Chi cân có thực lực.

ta cũng có thể có được nữ nhân tuyệt mv nhất!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui