Tác giả: Hồ Miêu (Hồ Ái Trâm)
Thể loại: Cổ Đại, Điền Văn, Ngôn Tình, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Nguồn: wattpad.com/user/HooAiTram
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 15
Tần suất cập nhật: 3 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: Điền Văn Tiên Cảnh, xuyên không, cổ đại, ngôn tình....
Hắn phải tự mình công nhận, hắn là nam nhân tốt nhất trên đời, mỗi ngày đều chăm chỉ đi bộ từ nhà đến tiệm cafe gần nhất để làm thêm, chưa từng yêu ai, chưa từng được ai yêu, từng khiến ai đau khổ.
Đèn đỏ vào những giây cuối cùng, nhóm sinh viên ồn ào phía sau muốn tiến lên, hắn hơi lùi qua một bên thiện chí nhường, thì bỗng nhiên liền bị một tên lạ mặt trong đám đẩy bật ra đường:
- Nhanh!
Hắn vấp chân té nhào khỏi vỉa hè, đèn đỏ chỉ còn đúng một giây, đầu chiếc xe buýt trờ tới, tiếng còi chát chúa hòa với tiếng thét mọi người xung quanh inh tai, hắn nhìn ánh đèn pha vàng chói lóa, tự nhủ:"Chưa được ăn tối, chưa được ăn tối, chưa được ăn tối, chết vẫn phải..."
Uỳnh!
Xe buýt đâm sầm vào hắn, máu văng tung tóe.
Tuy cảm thấy tột cùng đau đớn, nhưng não bộ hắn xem ra vẫn còn hoạt động. Ý niệm ban đầu lại tiếp tục:
"...làm ma đói...
...hay sao?"
Nhưng đó là chuyện của kiếp trước, bởi hắn, kiếp này, hiện tại đang soi mình bên dòng suối. Hắn không phải làm ma, nhưng vẫn đói, linh hồn lại ở trong một thân xác khác.
Tác giả : Hồ Miêu (Hồ Ái Trâm)
Thể loại: Cổ Đại, Điền Văn, Ngôn Tình, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Nguồn: wattpad.com/user/HooAiTram
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 15
Tần suất cập nhật: 3 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: Điền Văn Tiên Cảnh, xuyên không, cổ đại, ngôn tình....
Hắn phải tự mình công nhận, hắn là nam nhân tốt nhất trên đời, mỗi ngày đều chăm chỉ đi bộ từ nhà đến tiệm cafe gần nhất để làm thêm, chưa từng yêu ai, chưa từng được ai yêu,... chưa từng khiến ai đau khổ.
Đèn đỏ vào những giây cuối cùng, nhóm sinh viên ồn ào phía sau muốn tiến lên, hắn hơi lùi qua một bên thiện chí nhường, thì bỗng nhiên liền bị một tên lạ mặt trong đám đẩy bật ra đường:
- Nhanh!
Hắn vấp chân té nhào khỏi vỉa hè, đèn đỏ chỉ còn đúng một giây, đầu chiếc xe buýt trờ tới, tiếng còi chát chúa hòa với tiếng thét mọi người xung quanh inh tai, hắn nhìn ánh đèn pha vàng chói lóa, tự nhủ:"Chưa được ăn tối, chưa được ăn tối, chưa được ăn tối, chết vẫn phải..."
Uỳnh!
Xe buýt đâm sầm vào hắn, máu văng tung tóe.
Tuy cảm thấy tột cùng đau đớn, nhưng não bộ hắn xem ra vẫn còn hoạt động. Ý niệm ban đầu lại tiếp tục:
"...làm ma đói...
...hay sao?"
Nhưng đó là chuyện của kiếp trước, bởi hắn, kiếp này, hiện tại đang soi mình bên dòng suối. Hắn không phải làm ma, nhưng vẫn đói, linh hồn lại ở trong một thân xác khác.