Tiên Mãn Cung Đường

Tô Dự theo bản năng thò tay tiếp lấy. Cục lông liền tự động tự giác trảo tà áo hắn bò lên trên, bò thẳng đến đầu vai mới khó khăn dừng lại, bất mãn nhìn nhìn quan đầu [cột tóc] phiền phức hoa lệ của Tô Dự, miễn miễn cưỡng cưỡng ngồi xuống vai, từ trên cao nhìn xuống biểu thị công khai với mọi người quyền sở hữu.

Trong đại điện xuất hiện một thoáng im lặng.

“Chúc mừng Tô công tử.” Uông công công phản ứng trước hết, sắc mặt bình thản khom mình hành lễ, đem một miếng Dương chi ngọc bội giao cho hắn, đây là ban thưởng đầu khi được phong phi.

Dương chi ngọc vào tay ôn nhuận trắng mịn, phảng phất như bàn tay ngọc nhỏ bé của mỹ nhân, ngọc bội chạm khắc hình song ngư, gió thổi sóng gợn, rất là tinh xảo.

Tô Dự lăng lăng niết ngọc bội trong tay, một khối lớn cỡ ngón cái đã trị giá khoảng mấy trăm lượng bạc, khối ngọc bội này ít gì cũng đáng hơn một ngàn hai, bất quá, xem thần tình nhóm tú nữ kia, đặc biệt là ánh mắt đỏ ngầu của Sầm tiểu thư, ngọc bội này đối với mọi người mà nói chỉ sợ so với ngàn lượng hoàng kim còn đáng giá hơn.

Đẳng cấp phi tần trong cung, một cấp là cách biệt giữa trời và đất, Tài tử, Thị quân chỉ hơn cung nữ cao đẳng một ít, Chiêu nghi, Thượng quân có thể có cung thất của chính mình, mà Phi liền có thể quản lý một cung điện, tại thời điểm không có Hoàng hậu, còn có thể điều khiển lục cung. Nói cách khác, Phi là vợ lẻ, kỳ thật là thị thiếp.

Huống chi, Tô Dự là nam nhân, sau khi đạt Phi vị được thả về, hắn sẽ trực tiếp được phong Bá Tước, có thể nói một bước lên trời!

Một kẻ bán cá, thế nhưng trực tiếp thành Phi, mà các nàng là thiên sinh quý nữ, lại chỉ có thể từ Tài tử mà lên!

Từng trận khí lạnh từ bốn phương tám hướng vèo vèo phóng đến, Tô Dự cảm giác mình hiện tại phảng phất như đang đứng giữa một đám sói đói, trong tay còn cầm một khúc xương......

“Ý chỉ phong thưởng ít ngày nữa sẽ đưa đến nhà chư vị quý nhân,” Uông công công nhạy bén đánh vỡ không khí ngày càng khẩn trương, “Tô công tử xin theo nô tài đưa thánh miêu trở về đi.”

Có Uông công công đi cùng, những người khác đều không dám nhiều lời, Tô Dự âm thầm nhẹ nhàng thở ra, dùng lỗ tai đẩy đẩy mèo nhỏ trên vai, thật sự là oan nghiệt a.

Ra khỏi Thanh Bình Điện, Uông công công liền thò tay đem mèo nhỏ ôm đi, cung kính mời Tô Dự trở về Tầm Dương Điện, vẻ mặt ôn hoà nói: “Ngày mai sẽ có người đưa công tử về nhà, Nội Vụ Tư sẽ đi quý phủ chuẩn bị hết thảy, công tử chỉ cần vui vẻ chờ Hoàng thượng cưới là được.”

“Công công yên tâm, tiểu nhân nhất định hầu hạ tốt Tô công tử.” Dương công công đầy mặt tươi cười nói.

Uông công công nhìn hắn một cái: “Phàm là công tử có yêu cầu gì, cứ việc ấn theo phân bậc Phi vị xử lý là được, nếu không thể làm chủ thì đến thông báo với ta.”

Uông công công trước mặt mọi người nói lời này, người trong cung tự nhiên không dám khinh thường Tô Dự, ngay cả vài bước đường từ Thanh Bình Điện đến Tầm Dương Điện, Dương công công cũng tìm xe đến chở, không nỡ để hắn đi nhiều nửa bước.

Ngày kế, tin tức hoàng thượng tuyển nam phi liền truyền khắp triều dã, mà Tô gia, càng là nổ tung nồi.

Thứ nữ nhà đại bá, đã sớm bị đào thải, nguyên bản Tô Dĩnh lòng tràn đầy kỳ vọng có thể bay lên cành cây, lại khóc sướt mướt bị Tông Chính Tư tống trở về.

Nghe nữ nhi nói Tô Dự vượt qua phục tuyển, Tô Hiếu Chương liền bắt đầu đứng ngồi không yên, đợi mấy ngày còn chưa thấy Tô Dự ra cung, liền triệt để hoảng hốt, tìm người lúc trước đáp ứng giúp gã định tước vị hỏi thăm, người này là thứ tử của Lộ Thừa tướng - Lộ Trọng Lương.

Lộ Trọng Lương nay nhậm chức tại Lễ bộ, Tông Chính Tư và Lễ bộ vốn cũng xem như một thể, theo lý thuyết, phương pháp Tô Hiếu Chương đi như vậy tất nhiên là có thể được giúp đỡ, cho nên hắn mới dám không sợ hãi mà đối đãi Tô Dự như thế. Chỉ là mấy tháng qua qua lại lại tặng không ít lễ vật, nhưng vẫn chưa hoàn thành. Tô Hiếu Chương trong lòng buồn bực, cũng không dám nhiều lời, chung quy nay Thừa tướng thế lớn, cháu gái còn là Quý phi trong cung, không phải một người sa cơ thất thế như gã có thể đắc tội được.

“Việc này xử lý không được.” Lộ Trọng Lương rất ít gặp Tô Hiếu Chương, mỗi lần tìm đến đều là sai quản gia tiếp đãi, hôm nay lại trực tiếp đi ra gặp mặt, nâng tay liền đem toàn bộ ngân lượng Tô Hiếu Chương đưa trước đây ném lên bàn, đầy mặt ngưng trọng.

Định tước vị cho người sa cơ thất thế vốn không phải việc gì khó, Lộ Trọng Lương lúc trước một ngụm đồng ý cũng không nghĩ nhiều, chỉ là việc này tại thời điểm xử lý luôn xảy ra sự cố, thẳng đến hôm nay lâm triều, Hoàng thượng tuyên bố muốn phong Tô Dự làm phi, hắn lúc này mới suy nghĩ đến. Ngẫm lại anh bán cá Tô gia, như thế nào lại lọt được vào mắt xanh của Quốc sư, trong chuyện đó tất có quý nhân tương trợ, mà thế lực sau lưng quý nhân này, đủ để chống lại Lộ gia!

“Nhị gia, sao lại không làm xong?” Tô Hiếu Chương đầy mặt kinh ngạc.

“Chính ngươi về nhà xem thì biết.” Lộ Trọng Lương không kiên nhẫn cùng gã nhiều lời, thời gian này hai vị Thân vương vào kinh, cân bằng trên triều đình đột nhiên bị đánh vỡ, loại thời kỳ mẫn cảm này, hắn tự nhiên không thể lại can thiệp vào chuyện nhà Tô gia.

Tô Hiếu Chương ủ rũ trở lại Tô gia, vừa vặn gặp Tô Dự được Nội Vụ Phủ đưa về, kèm theo mà đến, còn có một đạo thánh chỉ chói mắt.

“Ấu tử Tô gia Tô Dự, tài đức vẹn toàn, tướng mạo thượng giai, thân mang điển phạm huân quý, nay phụng ý chỉ Thái Hậu, tứ phong Phi vị, cho phép ba ngày sau tiến cung phụng dưỡng......”

Đại nội tổng quản Uông công công tự mình cầm thánh chỉ, người Nội Vụ Phủ chia làm hai bên, người Tô gia nơm nớp lo sợ quỳ trên mặt đất, vô thố nhìn Tô Dự cẩm y ngọc quan, người sau mặt không chút thay đổi lĩnh chỉ tạ ơn, một chút cũng không có bộ dáng kích động, khiến một nhà đại bá trong lòng càng thêm kinh hãi.

Không phải Tô Dự trấn định tự nhiên, mà là hắn thật sự vô lực thay đổi.

Uông công công tuyên chỉ xong liền rời đi, người Nội Vụ Phủ thì ở lại, ba ngày kế tiếp phải chuẩn bị đồ cưới và việc vào cung của Tô Dự.

“Liệt tổ liệt tông Tô gia phù hộ, trời cao có mắt rồi!” Triệu thị kích động đến mức không kềm chế được, nàng vạn lần không dự đoán được, Tô Dự thế nhưng được chọn, còn được phong Phi! Lập thái tử qua hai năm, hậu cung sẽ thả về, Tô Dự chính là Bá Tước gia hàng thật giá thật, hàng năm có ngàn lượng bổng lộc, mà bà chính là Thái phu nhân Bá Tước phủ!

“Điều này sao có thể......” Đại bá mẫu run run một lúc lâu, sau hai mắt trắng dã ngất đi. Tô Dự vào cung, tước vị trong nhà liền tương đương với bị lột sạch, đợi đến khi Tô Dự được thả về, gia quan tiến tước đều cùng đại phòng không quan hệ.

“Nương nương, chuyện đồ cưới......” Người Nội Vụ Phủ tựa hồ không nhìn thấy người Tô gia thất thố, cười hỏi Tô Dự an bài kế tiếp.

Theo lý thuyết, đại tuyển phi tần thì trực tiếp ở lại trong cung là được, nhưng kẹt nỗi Tô Dự được phong Phi, nạp phi phải cử hành lễ nạp phi long trọng, còn phải tặng của hồi môn đồ cưới, Nội Vụ Phủ đành phải luống cuống tay chân theo đến đây hầu hạ. Nguồn :

Tô Dự khóe miệng giật giật, nhìn lãnh sự Nội Vụ Phủ đầy mặt trung hậu, “Lý đại nhân, có thể không gọi ta là nương nương được không?”

Độ dày đồ cưới của phi tần, đại biểu cho thế lực gia tộc phía sau, đồng thời cũng là vì sau khi phi tần vào cung thêm một phần bảo đảm.

Tô gia nghèo hai bàn tay trắng, tự nhiên lấy không ra cái đồ cưới gì, trong tay Tô Dự chỉ có bốn thành cổ phần Tiên Mãn Đường và một ngàn lượng ngân phiếu thế tử Trường Xuân Hầu đưa. Bị bắt tiến cung đi hầu hạ một nam nhân chưa từng gặp mặt, còn phải bồi theo toàn bộ gia tài của mình, nghĩ như thế nào cũng không có lời a.

Tô Dự nhịn đau vô cùng đem hơn hai trăm lượng bạc tích cóp mấy tháng nay ném cho người Nội Vụ Phủ, để bọn họ mua sắm chuẩn bị, rồi thay một bộ y phục, ôm cái máng cỏ đựng ớt, vội vàng đi ra cửa.

Cửa vào cung sâu tựa biển, hắn chỉ có ba ngày thời gian, muốn bàn giao chuyện lớn nhỏ trong Tiên Mãn Đường, còn muốn an bài xong chuyện hắn trả giá đại giới đổi lấy ớt, tính thế nào cũng không đủ dùng.

“Lý đại nhân, đây......” Người Nội Vụ Phủ đưa mắt nhìn nhau.

Năm đó Lộ quý phi tiến cung, phủ Thừa Tướng lấy ra ba vạn lượng bạc mua sắm một trăm hai mươi xe đồ cưới, Nội Vụ Phủ lúc đó phái tám người sang lo liệu, lần này đồng dạng phái tám đến, còn tưởng rằng ba ngày thời gian nhất định sẽ bận rộn đến người ngã ngựa đổ, ai ngờ......

Lý đại nhân nhìn nhìn hai trăm lượng bạc tội nghiệp kia, căn bản không cần bọn họ, Tô Dự tự mình thu thập y phục mang theo tiến cung là được rồi.

Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:

[ Chương: Tổ huấn ]

Cao gia tổ huấn: Xích đảm trung tâm, tinh trung đền nợ nước

Lộ gia tổ huấn: Ánh sáng gia tộc, quyền khuynh triều dã

Tô gia tổ huấn: Hảo hảo bán cá, phục hưng thực đơn

Hoàng gia tổ huấn: Cố ta non sông, thủ ta tiên ngư [giữ non sông ta, thủ cá tươi của ta]

Uông gia tổ huấn:......[ không người truyền thừa, mất đi trong dòng sông lịch sử ]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui