Dư Tắc Thành nghiên cứu từng chút một, thình lình nghiến răng một cái, lấy thôi pha lê một ngàn lẻ một lực Tiên Uy trên Tiên Giới ra, bắt đầu lựa chọn lực Tiên Uy trong đó. Cái gọi là lực Tiên Uy trở về nhân gian chính là lực Thần Uy, thật ra chỉ là tên gọi khác nhau mà thôi, thật ra phương thức bạo phát hoàn toàn giống nhau.
Trước kia Dư Tắc Thành biết vật ấy vô cùng hấp dẫn. vừa có thể mang lại lực lượng cho mình, nhưng cũng có thể mang lại nguy nan cho mình. Nó giống như một miếng mồi ngon nằm trong cạm bẫy, mỗi một lực Tiên Uy đều hấp dẫn vô cùng, đều có thể học được, nhưng nếu học quá nhiều, lực Tiên Uy vô địch cuối cùng sẽ làm cho mình nổ tung thân thể. Nấm giữ lực lượng vượt hơn bản thân mình rất dễ dàng mê muội, rốt cục tự mình hủy diệt.
Nhưng hiện tại đã về tới nhân gian, hết thảy ở nhân gian đều có cực hạn. không giống như Tiên Giới, hết thảy vô cực hạn. điếm này đã hạn chế mức độ nguy hại của lực Thần Uy.
Ngoài ra hiện tại mình đã dung hợp hai tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, không còn gì nguy hiểm hơn chuyện này nữa. cho nên Dư Tắc Thành không sợ, quyết định lấy ra học tập.
Sau khi tìm kiếm một phen, Dư Tắc Thành tìm được hai loại lực Thần Uy trong đó có thể dung hợp cùng bí pháp này.
Một loại là Du Nhận Hữu Dư (điêu luyện, thành thạo). Lực Thần Uy này có thể giúp cho người sử dụng trong mọi hoàn cảnh có thể dễ dàng tìm thấy khe hở, có thể thoải mái vượt qua hết thảy cửa ải khó khăn, tự do tự tại.
Loại thứ hai là Mục Vô Toàn Ngưu (hoàn toàn điêu luyện, thành thạo). Chỉ cần liếc mắt nhìn qua, lập tức vạn vật tự động phân giải trong mắt, tất cả sơ hở tự động bại lộ.
Dư Tắc Thành không lựa chọn những loại lực Thần Uy cương mãnh như Thuấn Gian Phân Giải, Cực Đạo Phá Diệt, mà chọn hai loại lực Thần Uy trên. Bởi vì chúng thuộc loại lực Thần Uy phụ trợ, không cần tiêu hao quá nhiều chân nguyên vẫn có thế khởi động thoải mái.
Tuy rằng uy lực của hai loại lực Thần Uy này không mạnh, nhưng được ở chỗ an toàn, tuyệt đối không giống như Kim Cương Giải của Ma Lễ Thanh năm xưa, một đòn sau cuối bị lực Thần Uy của mình cắn trả, sau đó cũng hóa thành tro bụi tiêu tan.
Cứ như vậy, dần dần Dư Tắc Thành quy nạp tổng kết ra một bộ vô thượng bí pháp, thật ra bí pháp này không liên quan gì tới Cực Lạc Tiêu Hồn tông, nhưng Dư Tắc Thành vẫn đặt tên là Cực Lạc Tiêu Hồn Hóa Ly Tiên Kiếm quyết.
Được rồi, rốt cục cũng không phụ kỳ vọng của mình, nghiên cứu ra Cực Lạc Tiêu Hồn Hóa Ly Tiên Kiếm quyết. Nhưng muốn dựa vào bí pháp này đánh bại Chân Nhất Thần Quân là không có khả năng.
Dư Tắc Thành tiếp tục bắt đầu nghiên cứu cách làm thế nào thay đổi Hương Ngư Nhi, để giúp cho y đạt tới trạng thái tốt nhất, có thể đánh bại cường địch.
Ngày hôm sau tới nửa đêm giờ Tý, Hương Ngư Nhi tới đúng hẹn, Dư Tắc Thành nhìn y:
- Được, ta truyền cho ngươi vô thượng bí pháp, pháp này là kiếm thuật, có tên Cực Lạc Tiêu Hồn Hóa Ly Tiên Kiếm quyết, kiếm này chia ra làm sáu thức.
- Phân Sơn Đoạn Nhạc Thổ Càn Khôn, Tiệt Hài Phân Ba Thủy Vô Hình. Tuyệt Phong Tức Không Khí Quy Nguyên, Diệt Viêm Phá Chích Hỏa Đằng Không, Thôn Dương Thực
Âm Thái Cực Diệt. Trảm Thiên Liệt Địa Hỗn Độn Biến.
- Sáu kiếm này chính là kiếm thuật vô thượng của Cực Lạc Tiêu Hồn tông, ngươi có thể chém ra một kiếm, hóa đối phương thành khí bản nguyên cơ bản nhất của thiên địa như Thổ, Thủy, Phong, Hỏa, Âm Dương, Hỗn Độn... sau đó hấp thu chúng hóa thành chân nguyên khí kình của mình.
- Trong đó đệ nhất kiếm Phân Sơn Đoạn Nhạc Thổ Bất Bình, chính là lấy chân nguyên phát ra, hình thành thế Càn Khôn, mượn lực đại địa tiêu diệt địch nhân. Lúc phát kiếm này, chân đứng dưới đất, mượn lực đại địa sử dụng cho mình...
Dư Tắc Thành bắt đầu dạy bộ kiếm thuật này cho Hương Ngư Nhi. Kiếm này hắn đã dung hợp kiếm pháp cả đời mình cùng phương pháp phân giải, lực Thần Uy, pháp tắc Thiên Đạo.
Dư Tắc Thành bắt đầu ti mỉ truyền thụ, trong quá trình này, Dư Tắc Thành âm thầm khởi động Tiên Khí của mình tẩm bổ cho Hương Ngư Nhi.
Sau khi Hương Ngư Nhi sinh ra. trên người đã có Thiên Đạo Hấp Dần tồn tại, cho nên y mới có thể hấp dẫn ánh mất người khác như vậy. Chẳng qua lực lượng này nằm trong trạng thái tự động phát ra, y không thể khống chế một cách chủ động.
Dư Tắc Thành dùng Tiên Khí cải tạo thân thể y, khiến cho cho y có thể khống chế pháp tắc Thiên Đạo này. Có được điếm này cũng đã đủ, có thể giúp cho y không thua kém bất cứ Phản Hư Chân Nhất nào.
Nhưng bấy nhiêu vẫn còn chưa đủ, trên cơ sở này, Dư Tắc Thành vẫn tiếp tục quá trình cải tạo thân thể cho Hương Ngư Nhi, khiến cho y càng ngày càng mạnh, tương lai có thể nắm
được nhiều pháp tắc Thiên Đạo hơn. hiện tại có thể phát huy uy lực kiếm thuật này tới cực hạn.
Rốt cục truyền thụ xong sáu kiếm này, Dư Tắc Thành bèn nói:
- Được rồi, ngươi đưa tay ra chạm vào đây.
Dứt lời, Dư Tắc Thành lấy thôi pha lê một ngàn lẻ một lực Tiên Uy ra, Hương Ngư Nhi hoàn toàn tin tường Dư Tắc Thành vô điều kiện, bèn giơ tay chạm vào. Lập tức hai loại lực Thần Uy rót vào thân thể y, khiến cho cho y rơi vào trạng thái cứng đờ người.
Dư Tắc Thành kéo mạnh một cái, đưa y vào trong thế giới Bàn cổ của mình, khởi động không gian diễn võ đạo tràng.
Học xong vẫn chưa đủ, cần phải hiểu được thuần thục, mới có thể phát huy tác dụng kiếm thuật của mình tới cực hạn.
Hương Ngư Nhi hấp thu lực Thần Uy, một lúc lâu sau mới dần dần phục hồi tinh thần lại, hỏi:
- Đây là pháp thuật gì mà cao minh như vậy?
Dư Tắc Thành đáp:
- Đây là lực Thần Uy.
Hương Ngư Nhi nói:
- Lực Thần Uy, là uy của thần sao, ta đã nghe qua, không thể nào...
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Hai loại lực Thần Uy này là Du Nhận Hữu Dư. Mục Vô Toàn Ngưu, phối hợp với Cực Lạc Tiêu Hồn Hóa Ly Tiên Kiếm quyết mà ta đã dạy ngươi, có thể phát huy kiếm quyết này tới mức cao nhất, có thể giúp được Nguyên Anh chém Chân Nhất Thần Quân.
Hương Ngư Nhi nhắm mắt, dường như đang nghiền ngẫm lại cảm giác này, sau đó mới nói:
- Ta đã hiểu.
Dư Tắc Thành cười nói:
- Hiểu không chưa đủ, phải nắm được thuần thục mới được, ngươi có biết đây là đâu không?
Lúc này Hương Ngư Nhi mới phát hiện ra mình không còn ở trên bình đài nữa, mà đang ở một thế giới khác. Xung quanh sông ngòi đồi núi, cây cối sum suê, quà là một nơi thế ngoại đào nguyên.
Dư Tắc Thành nói tiếp:
- Đây là thế giới luyện tập võ nghệ của ta, chỉ có tinh thần của chúng ta ở trong này. Để cho ngươi có thể làm quen với kiếm quyết, nếu bị giết chết trong này, bất quá tâm thần hao tổn một chút mà thôi.
- Bởi vì chính là thần hồn xuất khiếu, cho nên thời gian cũng bị kéo dài ra, chênh lệch mười lần so với thực tế.
- Ta muốn ngươi làm quen với kiếm quyết của mình, xuất hiện đi thôi.
Thình lình trên mặt đất xuất hiện bóng Chưởng Văn Thần Quân. Y đúng xa xa nhìn Hương Ngư Nhi, giơ tay xuất ra một đòn, một đạo tử khí xuyên qua trời cao, nhanh chóng công kích Hương Ngư Nhi ở ngoài mười dặm.
Dư Tắc Thành nói:
- Lên đi, hãy giết chết bọn chúng.
Sau đó ném một cái, hai thanh phi kiếm bay về phía Hương Ngư Nhi.
Hương Ngư Nhi nhận lấy phi kiếm, bàng hoàng sửng sốt. Trước nay y vẫn sống trong sự che chở của Thủy Ngọc Tiên Tử. chưa từng chiến đấu qua với người khác bằng đao thật thương thật. Cho dù có chiến đấu cũng được các đệ tử ủng hộ xung quanh, an bày thỏa đáng, hết sức an toàn, hoàn toàn là đóa hoa trong nhà kính, chưa từng trải qua sương gió.
Đạo tử khí kia bay ngang trời, Tử Khí Tam Thiên, Nhập Đạo Quan Tinh thuật của Tử Đạo Thanh Vi môn, hết đạo này tới đạo khác tuôn ra ảo ạt. Hương Ngư Nhi lập tức trở nên luống cuống tay chân, tới đạo thứ sáu mươi ba đã bị tử khí đánh trúng, roi từ trên không xuống.
Chân Nhất Thần Quân mỉm cười bay tới, đánh cho Hương Ngư Nhi không còn sức hoàn thủ. giày vò y cho tới chết.
Lập tức Hương Ngư Nhi trở lại hư không, hết thảy những gì vừa diễn ra tựa như một cơn ác mộng, y cảm thấy đầu mình rất đau.
Dư Tắc Thành xuất hiện:
- Đau đầu phải không, đây là phản ứng tự nhiên. Ngươi có biết hậu quả của thất bại chưa? Trời sinh ngươi là người hấp dẫn người khác, một khi thất bại, tử vong ngược lại là giải thoát, nếu rơi vào trong tay đám lão quái vật này, bọn chúng sẽ làm cho ngươi không thể nào chết được, thậm chí có thể biến ngươi thành nữ nhân, đùa giỡn ngày ngày, ngươi có muốn như vậy không?
Hương Ngư Nhi lập tức lắc đầu quầy quậy:
- Không muốn.
Dư Tắc Thành nói:
- Vậy chiến đấu đi, hãy nhớ, mệnh của ta là do ta, không phải do trời, Cực Lạc Tiêu Hồn Hóa Ly Tiên Kiếm quyết của ngươi hoàn toàn có thể đánh chết y.
Chiến đấu tiếp tục, Hương Ngư Nhi thất bại hết lần này tới lần khác.
Bất kể thế nào, Hương Ngư Nhi vẫn là con của Dư Tắc Thành, được thừa hưởng tính cách kiên trì đến cùng, lúc này y đang nỗ lực phát huy.
Hương Ngư Nhi tiếp tục chiến đấu hết lần này tới lần khác, thất bại hết lần này tới lần khác. Trong vô số lần thất bại này, y dần dần nắm được Cực Lạc Tiêu Hồn Hóa Ly Tiên Kiếm quyết, dần dần kéo dài thời gian chiến đấu hơn.
Sau một trăm sáu mươi bảy lần, rốt cục Hương Ngư Nhi xuất ra Tuyệt Phong Tức Không Khí Quy Nguyên. Vạn đạo tử khí kia bị y hấp thu hết sạch, chém chết Chưởng Văn Thần Quân dưới kiếm của mình.
Hương Ngư Nhi vô cùng cao hứng, cười lớn như điên cuồng.
Dư Tắc Thành cũng mỉm cười hài lòng, lại nói:
- Khá lắm, kế tiếp.
Lúc này Thanh Y Thần Quân xuất hiện, vận chuyển Cực Lạc Tiêu Hồn khí. ép về phía Hương Ngư Nhi.
Lại một trường đại chiến diễn ra, Hương Ngư Nhi đại chiến Thanh Y Thần Quân, khổ đấu hồi lâu. rốt cục bị đối phương giết chết.
Lại chiến đấu tiếp, lại thất bại, lại chiến đấu...
Đột nhiên Hương Ngư Nhi hỏi:
- Tiền bối, trời sáng hay chưa, nếu ta không quay về, có thể bị người khác phát hiện không?
Dư Tắc Thành cười nói:
- Ngươi không cần về nữa, hẹn ước ba ngày kia cũng không cần tham gia làm gì, bọn chúng muốn giở trò gì cũng mặc kệ.
- Nhiệm vụ của ngươi chính là luyện kiếm, đợi đến khi luyện kiếm thành công, chỉ cần có
ngươi, cho dù Cực Lạc Tiêu Hồn tông trở thành mảnh đất khô cằn, ngươi cũng có thể khôi phục lại.
- Một kiếm nơi tay, trời không thể trái ý ta, đất không thể nghịch lòng ta, sinh tử do chính ta thao túng, tất cả tùy theo ý nguyện của ta. Tiên Nhân cũng có thể giết chết, Tu La. Kim Tiên cũng có thể.
- Khi đó ngươi sẽ biết cái gì gọi là thiên địa tự tại.
- Thanh Y Thần Quân kia xanh thỉnh thoảng thích già làm mèo phải không? Tới lúc ấy ngươi có thể bất nàng làm mèo thật sự, muốn sao làm vậy, muốn đùa giỡn nàng thế nào cũng được.
Vừa nghe như vậy, Hương Ngư Nhi lập tức chững lại, suýt chút nữa mất mạng.
Y lên tiếng nói:
- Làm sao có thể như vậy được? Nàng là sư tỳ của ta, là Chân Nhất Thần Quân kia mà?
Dư Tắc Thành cười ha hà:
- Có gì là không có khả năng, kiếm của ngươi mới là quan trọng. Nếu ngươi có thể đánh bại bốn Chân Nhất Thần Quân, ngươi muốn thế nào cũng có thể làm được cả.
- Ngươi chế phục tất cả các nàng, bằng vào Thiên Đạo Hấp Dần của ngươi, nhất định có thể thu thập các nàng hết sức dễ dàng, bất các nàng làm bất cứ chuyện gì.
- Đến lúc đó, các nàng sẽ ôm một mảnh tình si với ngươi, sống vì ngươi, chết vì ngươi, làm hết thảy mọi chuyện vì ngươi.
Dư Tắc Thành không chú ý, hắn đang dạy cho con mình tư tường sai lầm.
Hương Ngư Nhi múa tít phi kiếm, đại chiến ảo ảnh. đột nhiên nói:
- Ta không thích các nàng, ta chán ghét ánh mất mà các nàng nhìn ta.
- Nhưng nếu sư phụ ta...
Vừa thốt ra lời này, thình lình Hương Ngư Nhi bạo phát lực lượng hùng mạnh vô cùng, dường như đã tìm được động lực, xuất kiếm mạnh mẽ, đánh nát ảo ảnh Thanh Y Thần Quân.
Sau đó y quát lớn, bừng bừng khí thế:
- Còn ai nữa?
Dư Tắc Thành bất giác rùng mình một cái. Lẽ nào... lẽ nào người mà con mình yêu thích thật sự lại là sư phụ của y, Thủy Ngọc Tiên Tử?
Không thể nào, cũng không được như vậy, may là Thủy Ngọc Tiên Tử đã mất tích, hy vọng rằng vừa rồi chỉ là ảo giác của mình.
Hương Ngư Nhi lại bắt đầu chiến đấu, đánh bại từng đối thủ của mình. Võ Đạo Tâm Hồ tông, Sâm La Ma Diệt môn. Để Thiên Tuệ Kiếm môn, nhất nhất giết chết những ảo ảnh cao thủ này.
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Giỏi lấm. hiện tại ngươi phải đối mặt với địch nhân hùng mạnh nhất rồi.
Lần này ảo ảnh Dư Tắc Thành xuất hiện, hắn đích thân ra trận, dạy vô thượng kiếm thuật cho Hương Ngư Nhi.
Cứ như vậy, mười ngày đêm đã trôi qua, trong không gian diễn võ đạo tràng này, Dư Tắc Thành cảm nhận được Hương Ngư Nhi đã có tiến bộ, hoàn toàn nắm được Cực Lạc Tiêu Hồn Hóa Ly Tiên Kiếm quyết.
Thình lình không gian diễn võ đạo tràng biến mất, Dư Tắc Thành đưa Hương Ngư Nhi trở lại thế giới Bàn cổ, nói với y:
- Được rồi, hôm nay hãy nghỉ ngơi một ngày. Ngày mai giờ Thìn, thái dương dâng lên, ngươi hãy một mình một kiếm đánh về Cực Lạc Tiêu Hồn tông. Phàm là đệ tử nào không nghe theo hiệu lệnh của ngươi, chém! Phàm là tu sĩ nào đối địch với ngươi, giết! Từ ngày mai trở đi, ngươi chính là chưởng môn chân chính của Cực Lạc Tiêu Hồn tông.
- Sư phụ ngươi nắm Cực Lạc Tiêu Hồn tông trong thời gian quá dài, khiến cho mọi người quên đi thân phận Ma môn của Cực Lạc Tiêu Hồn tông, quên đi rằng nó đáng sợ tới mức nào. Ngày mai ngươi hãy nói cho người đời biết, rốt cục Cực Lạc Tiêu Hồn tông là một môn phái thế nào.
Hương Ngư Nhi gật gật đầu:
- Ta đã hiểu, xin tiền bối bất tất phải nhọc lòng, nhất định ngày mai ta sẽ không thất bại.
Dư Tắc Thành nói tiếp:
- Muốn hành sự thuận lợi, trước hết phải có đầy đủ vũ khí.
- Tay trắng vĩnh viễn không bằng có đao trong tay.
- Cho ngươi thứ này, đây là lễ vật của ta.
Dứt lời, Dư Tắc Thành lấy Minh Vương Chuyển Sinh bảo ra, đưa cho Hương Ngư Nhi:
- Đây là Minh Vương Chuyển Sinh bảo, mặc nó vào sẽ giúp cho ngươi có cơ hội bất tử một lần.
- Pháp bảo này là do Hiên Viên Hoàng đế luyện chế. trang bị cho mười tám Tử Vệ dưới tay mình, hôm nay ta cho ngươi.
Hương Ngư Nhi mặc bảo này vào, hỏi Dư Tắc Thành:
- Phải chăng ngài là Diệt Độ Thần Quân của Hiên Viên kiếm phái, thiên hạ đệ nhất nhân Dư Tắc Thành?
Pháp bảo này đã sớm theo đại danh của Dư Tắc Thành truyền khắp thiên hạ. cho nên Hương Ngư Nhi cũng biết.
Nghe giọng điệu tôn sùng của Hương Ngư Nhi, Dư Tắc Thành biết Thủy Ngọc Tiên Tử cũng không nói ra chân tướng sự tình, trong lòng không biết nên mừng hay nên lo.
Dư Tắc Thành tiếp tục lấy ra bảo vật. là hai thanh phi kiếm Cửu Thiên Đạp Ca, Thiên Long Phục Ma kiếm. Tại
Năm xưa Dư Tắc Thành đã tặng Hằng cổ Nhật Nguyệt cho Lạc Tĩnh Sơ, hôm nay lại tặng hai thanh phi kiếm này cho con mình.
Dư Tắc Thành nói:
- Hai thanh phi kiếm này là Cửu Thiên Đạp Ca, Thiên Long Phục Ma kiếm, đều là phi kiếm thập giai, hy vọng ngươi không để cho chúng phủ đầy bụi bặm.
Dư Tắc Thành run tay lên, ảo cảnh xuất hiện. Hắn tạo ra cảnh tượng Thiên Chỉ Thượng Nhân chém giết Kiêu Thi Già tộc, hủy diệt thế giới thiên thạch năm xưa, để khích lệ Hương Ngư Nhi.
Trong mơ mơ hồ hồ, dường như thời gian đào ngược...
Một người ngạo nghễ vai vác trường kiếm, vừa đi vừa hát.
Nâng chén vui say, vừa đi vừa hát, đến như sương sớm, đi không hay.
Xung quanh y là vô số địch nhân vây quanh trùng trùng điệp điệp.
Hình dạng kẻ thù mỗi tên mỗi khác, hoặc giống như mã cầu, hoặc giống như ung hổ, hoặc giống như phàm nhân, hoặc giống như yêu ma... đó chính là Dị tộc, hơn nữa là Kiêu Thi Già tộc.
VỊ kiếm khách kia vẫn ca vang tiến về phía trước, trường bảo bay lất phất, tiếng ca vút cao như tiếng ngâm nga, than thở. Miệng y ca:
- Chí ở núi Nam. trông về Đông Hải, cầu vồng ngang trời, vắt lên đinh núi...
Y cứ bước ra một bước, xuất ra một kiếm, hát lên một câu, giết một tên địch.
Theo tiếng ca hào hùng, thân hình y vẫn tiến tới linh hoạt như nước chày mây trôi, mỗi động tác đều xuất ra một kiếm. Mỗi kiếm phát ra thần quang, thần quang tới đâu, tiêu diệt hết thảy yêu vật tới đó, cứ mỗi kiếm lấy đi một mạng.
Xuất ra một kiếm nháy mắt đạt tới ngàn trượng, kẻ nào ngăn cản là chết, trúng kiếm lập tức hình thần câu diệt.
Lúc này Hương Ngư Nhi kích động vô cùng, y cảm nhận được nỗi kích động mà cả đời mình chưa từng sinh ra, chính là hào tình vạn trượng. Một kiếm trong tay, hoành hành thiên hạ.
Mỹ tửu hồng nhan vui hát ca, kiếm tâm bay thẳng chốn trời xa, chém bay tạp niệm chốn hồng trần, chỉ muốn bay cao kiếm cùng ta.
Hương Ngư Nhi nói:
- Đúng, đây mới chính là cuộc đời ta, một kiếm trong tay, hoành hành thiên hạ. Nam tử hán đại trượng phu sống trên đòi này phải là như vậy.
- Ta đã hiểu, này phi kiếm, ta tuyệt đối sẽ không phụ các ngươi, nếu ta để cho các ngươi phủ đầy bụi bặm, vậy các ngươi cứ việc lấy đi tính mạng của ta.
- Hôm nay ta lập lời thể tại nơi này, nếu như vi phạm, ngàn đao phân thây!
Lập tức hai thanh phi kiếm đồng thời bạo phát hào quang, nhanh chóng dung hợp vào trong cơ thể Hương Ngư Nhi.
Hai thanh phi kiếm thập giai này lập tức xuất hiện cảm giác huyết mạch tương liên. Thì ra trong vô số lần chiến đấu mười ngày qua, Hương Ngư Nhi đã sử dụng chúng, cho nên mới như vậy. Hương Ngư Nhi vô cùng cảm kích, không tự chủ nhìn Dư Tắc Thành.
Ngày hai mươi ba tháng Chín.
Hoàng lịch ghi rằng: Kỵ cưới hỏi, cầu phúc, cầu tự, xuất hành, tháo dỡ, sửa chữa chế tạo, động thổ, dựng nhà. khai phá. thêm nhân khẩu.
Nên: khai trương, giao dịch, lập khoán, treo biển, an giường, dọn nhà. gieo trồng, đồn cây, nhập liệm, động thổ, để tang, xà tang.
Phúc Thần Tây Bắc. Đại cát đại lợi.
Từ trên xuống dưới Cực Lạc Tiêu Hồn tông đang chìm trong không khí nặng nề buồn khổ. Từ sau khi Thủy Ngọc Tiên Tử mất tích ba năm qua, ngày nào đệ tử Cực Lạc Tiêu Hồn tông cũng bị người ngoài ức hiếp, không ai đứng ra báo thù. thế lực càng ngày càng yếu, địa bàn càng ngày càng nhỏ. Đáng sợ nhất chính là trong tông hỗn loạn vô cùng, phát sinh nội đấu hàng chục lần, tử thương hết sức nặng nề.
Mười ngày trước, theo Thủy Ngọc Tiên Tử mất tích, chưởng môn Hương Ngư Nhi cũng mất tích theo. Tuy rằng tất cả mọi người đều biết y chỉ là bù nhìn, nhưng có y tồn tại, tối thiểu cũng là một vị chưởng môn trên danh nghĩa. môn phái không tới nỗi tan rã ngay tức khắc.
về chuyện mất tích của Hương Ngư Nhi, rất nhiều người vô cùng lo lắng, e rằng dữ nhiều lành ít.
Bảy ngày trước, ba Chân Nhất Thần Quân bị Thanh Y Thần Quân đuổi đi đã trở về. May là giữa các nàng cũng không xảy ra nội đấu, hơn nữa triệu tập tất cả nhân mã tìm kiếm Hương Ngư Nhi. Nhưng bọn họ lật tìm khắp phạm vi vạn dặm. cũng không tìm được Hương Ngư Nhi.
Hiện tại trong mấy ngày qua, các cao thủ trong tông đang tranh đoạt địa vị kế thừa chưởng môn tới nỗi đỏ mặt tía tai.
Nhưng có những kẻ sáng suốt đã phát hiện ra, đám Chân Nhất Thần Quân mời về trợ trận đang dần dần xâm nhập vào Cực Lạc Tiêu Hồn tông, quả thật mời thần thì dễ mà tiễn thần thì khó?
Bọn chúng vô cùng ngang ngược. tùy tiện ức hiếp đệ tử trong tông. Từng tên lôi kéo các Kim Đan Chân Nhân. Nguyên Anh Chân Quân, hình thành cục diện chia rẽ Cực Lạc Tiêu Hồn tông ra thành nhiều mảnh. Thậm chí bọn chúng còn bắt đầu phân chia địa bàn của Cực Lạc Tiêu Hồn tông, dần dần nước cạn lòi đá.