Long Hoàng Đông Hải không nằm trong nhóm này. Y bế quan luyện kiếm đã ba ngàn năm. tích lũy từng chút một mới có đủ ba ngàn thanh phi kiếm cửu giai, mới có thể xuất quan. Nhưng phân hồn Mộng Thần cảm ứng, khiến cho y bắt buộc xuất quan sớm, rốt cục chết ở phế tích Thanh Trúc đảo.
Nói cách khác, chuyện y là đệ nhất kiếm Thương Khung Hải đã là chuyện của ngàn năm trước.
Đây bất quá chỉ là tinh anh của Long tộc, Hải tộc còn có vô số Cường giả. Năm xưa lúc Dư Tắc Thành thí luyện Nam Hài, Hài Kiếm nhất tộc, Tuần Hài Dạ Xoa, Đại Lực Giải Vương... từng để lại cho hắn ấn tượng rất sâu.
Kỳ lạ thật, năm xưa mình từng tham gia chiến đấu cùng Thanh Long nhất tộc, nhớ dường như chúng cũng không mạnh mẽ như vậy, phương diện này ắt có nguyên nhân. Long Thần điều khiển phi kiếm thập giai chỉ có thể xếp hạng ba ngàn, vậy những Long Thần khác hùng mạnh tới mức nào. Nếu trước kia là như vậy, e rằng Hải tộc đã sớm phản công chiếm đại lục Thương Khung từ lâu.
Đây toàn là biến hóa xảy ra trong hai, ba trăm năm gần đây, nhất định có liên quan tới đám Ma Thần kia, đây là chuyện mà Dư Tắc Thành cần tra xét.
Dọc đường vượt qua bốn hài vực, lúc tới còn cách Tử Tinh Thiên Vũ trăm vạn dặm. có thể nhìn thấy vô số Hải tộc canh phòng nghiêm mặt, tuần tra canh gác.
Có Tuần Hài Dạ Xoa, có Cự Quy Hải tộc, có Nhân Ngư diễm lệ, nếu không phải Dư Tắc Thành hóa thân Long Hoàng Đông Hải, dù chiến đấu cật lực cũng khó lòng đi tới nơi này.
Dư Tắc Thành ngao du không trung, hổ cỡi gió, rồng cỡi mây, vô số mây mù tụ tập quanh thân hắn. Đây là kết quả do thần thể Mộng Thần ảo hóa mà ra, hắn không thèm nhìn tới tất cả Hải tộc gặp giữa đường, tỏ ra hết sức cuồng ngạo, chỉ phi hành về phía trước, đây mới là khí tức mà Long Hoàng Đông Hải nên có.
Gần sắp tới Tử Tinh Thiên Vũ, từ xa đã có thể cảm nhận được, nơi ấy có vô số đạo khí trụ chân nguyên ngút trời, vô số Cường giả cái thế tụ tập nơi này. Ba ngàn Long Thần chỉ là chuyện nhỏ, theo Dư Tắc Thành cảm nhận được, khí tức nơi đó có chừng hơn vạn Hải tộc cảnh giới Phản Hư Chân Nhất.
Dư Tắc Thành không khỏi biến sắc, nhưng chuyện này cũng là bình thường. Trên Thương Khung Hải có vô số hài vực Thời Không, trong đó Hải tộc vô số, tài nguyên vô số, có nhiều Cường giả Phản Hư Chân Nhất như vậy cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Cho dù tu sĩ trên Thương Khung Hải tập hợp cả lại, tính tới tính lui cũng chỉ được khoảng ba ngàn Phản Hư Chân Nhất, nếu so với Hải tộc quả thật kém hơn vô số.
Sở dĩ Dư Tắc Thành phỏng đoán Phản Hư Chân Nhất của Nhân tộc có chừng ba ngàn, bởi vì Phản Hư Chân Nhất không giống như tu sĩ phổ thông. Sau khi trở thành Phản Hư Chân Nhất còn có năm tháng vô tận, có thể ẩn trong môn phái, hoặc ẩn ở bất cứ nơi hèo lánh nào. Chỉ cần không có nguy cơ Hóa Đạo, vẫn có khả năng sống mãi, rốt cục có bao nhiêu cũng không thể tính hết được.
Nhưng có nhiều đến mấy cũng chỉ khoảng ba ngàn, hơn nữa còn có rất nhiều Chân Nhất Thần Quân cho dù lũ lụt dâng lên tới cố cũng tỏ ra hết sức thờ ơ. Nhưng Hải tộc trước mặt có tới hơn vạn Cường giả Phản Hư Chân Nhất, đây quả thật là đại họa.
Cảm nhận khí tức khổng lồ này, Dư Tắc Thành vẫn tiếp tục bay về phía đó.
Lúc này trên không đã thấy vô số kiếm quang, pháp bảo, phi xa bay đầy, còn có vô số Hải tộc dựa vào nhục thân ngự không phi hành.
Đồng thời cũng có vô số thần thức dò xét phóng xuất khắp nơi, trong đó có vô số thần thức tập trung lên người Dư Tắc Thành. Ban đâu Dư Tắc Thành cho rằng đây là dò xét theo thông lệ, nhưng sau hắn phát hiện ra số lượng thần thức dò xét mình càng ngày càng nhiều. Dường như Long Hoàng Đông Hải mà mình hóa thân đã trở thành tiêu điểm, vô số Hải tộc nhìn hắn chỉ chỉ trỏ trỏ.
Dư Tắc Thành biến sắc, bất kể là mình hay Long Hoàng Đông Hải mà mình già mạo, ai cũng là hạng người cuồng ngạo, há dung cho người khác chỉ trỏ như vậy.
Lập tức khí tức trên người hắn biến hóa, kiếm khí vô biên phát ra thâm sâu như bể, như núi như thiên. Lập tức những đạo thần thức dò xét hắn đều bị đánh tan, vô số Hải tộc hự lên đau đớn. miệng mũi chày máu.
Dư Tắc Thành cất tiếng cười khẩy, tiếp tục tiến tới, lập tức không còn đạo thần thức nào thăm dò hắn nữa. Tại
Tuy rằng hắn chỉ tiếp xúc với Long Hoàng Đông Hải không lâu, chỉ đánh với nhau một trận mà thôi, nhưng kẻ hiểu biết đối phương nhất chính là địch nhân. Dư Tắc Thành có thể đoán được Đông Hải này hết sức cuồng ngạo. Cùng là kiếm tu, sống vì kiếm, chết cũng vì kiếm, phản ứng như vậy mới đúng là phản ứng nên có của Đông Hải.
Nhưng chỉ sau vài lần hô hấp, thình lình một đạo long uy hùng mạnh từ xa quét tới. Quả thật không biết sống chết là gì, trong long uy này phát ra ý khiêu khích rõ rệt, có người đang phát ra khiêu khích của bản thân đối với Long Hoàng Đông Hải.
Trong khí tức này, từ xa có năm chiếc phi xa bay tới, chiếc nào cũng hết sức xa hoa. Trong đó có bốn chiếc là phi xa do đích thân Hải tộc chế tạo, còn một chiếc là do tu sĩ Nhân tộc thế giới Thương Khung chế tạo.
Trên mỗi phi xa là một Cường giả Long Thần, đều đạt tới cảnh giới Phản Hư Chân Nhất. Những Cường giả này có tu vi hết sức cao thâm, long uy khiêu khích Dư Tắc Thành đến từ một trong những Cường giả ấy.
Những Cường giả ngồi trong phi xa đều có hình người, nếu không phải Dư Tắc Thành gặp bọn chúng trong Thương Khung Hải này, sẽ không ngờ chúng đều là Long Thần.
Thật ra cũng không phải là Long Thần tất cả. Có hai người trong đó không phát ra long uy, một người có khí tức tự nhiên, lặng lẽ cảm nhận, dường như có mai rùa bao quanh bảo vệ. Người còn lại có khí tức trầm ổn như núi, chẳng khác cự kình. Xem ra một tên là Quy tộc, một tên là Kình tộc, cả hai tên đều đạt tới cảnh giới tương đương Long Thần.
Long Thần phát ra long uy khiêu chiến Dư Tắc Thành chính là một nam tử anh tuấn, tóc y cột sau đầu bằng một sợi tơ ngũ sắc, thân khoác Cửu cồn Long Bảo, trên đó có trang trí mấy viên bảo thạch màu xanh nhạt. Những viên bảo thạch này được khảm vô cùng khéo léo, nhìn qua thanh nhã mà khác biệt.
Người này mày kiếm mất sao, khí vũ bất phàm, ngạo mạn nhìn Dư Tắc Thành:
- Đệ nhất kiếm Thương Khung Hải năm xưa không phải bế quan rồi sao? Sáu trăm năm trước ta đi mời ngươi, ngươi tỏ ra cuồng ngạo vô cùng. Hiện tại cũng ngoan ngoãn tới tham gia đại hội Đạo Hài này, nếu hiện tại đã như vậy, trước kia đừng nên kiêu ngạo.
Dư Tắc Thành nhìn y một cái hết sức thờ ơ, dường như đối với hắn, người kia không tồn tại.
Người nọ lập tức nổi giận đùng đùng, lại nói:
- Long Hoàng Đông Hải, đừng ý ngươi là đệ nhất kiếm Thương Khung Hải, ta sẽ khiêu chiến với ngươi, ngươi không xứng với danh hiệu đệ nhất kiếm.
Dư Tắc Thành lên tiếng nói:
- Tránh đường, tránh đường...
Thình lình hắn hóa thân thành người. Dọc trên đường đi, vô số Hải tộc Long tộc vẫn giữ hình dáng vốn có của mình. Nhưng càng tới gần Tử Tinh Thiên Vũ, Hải tộc Long tộc hóa thành hình dáng con người càng nhiều hơn. Hơn nữa trong số năm phi xa này, tuy rằng bốn phi xa Hải tộc được chế tạo xa hoa thanh lịch, được khảm vô số bảo vật, còn phi xa Nhân tộc hết sức tầm thường, nhưng lại có thể đồng hành cùng phi xa Hải tộc mà không ai tỏ ra chê bai khinh bi. Chuyện này có nghĩa là tuy đám Hải tộc Long tộc này muốn tiêu diệt Nhân tộc, nhưng chúng vẫn thích cuộc sống của Nhân tộc.
Dư Tắc Thành còn nhớ lúc hắn gặp Long Hoàng Đông Hải cũng hóa thân thành người, lúc chiến đấu cho đến sau cùng cũng là như vậy. Cho nên Dư Tắc Thành cũng hóa thân thành người, đồng thời Cưu Vô Tung cũng thu nhỏ thân cưu lại, đậu trên vai Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành vẫn tiếp tục tiến về phía trước, hoàn toàn không nhìn tới kẻ đang khiêu khích hắn, hờ hững nói:
- Ngươi là ai vậy, xin lỗi, ta không biết ngươi, ta không thích nói chuyện với người lạ.
Vừa nghe như vậy, lập tức mọi người nghẹn lời. Dư Tắc Thành nói là lời thật, bất quá như vậy cũng phù hợp với ấn tượng trước kia Long Hoàng Đông Hải lưu lại, vô cùng cuồng ngạo.
Người nọ bị Dư Tắc Thành kích thích như vậy, không giận mà cười:
- Được, được, tới đại hội Đạo Hài, ta sẽ quyết đấu với ngươi, để xem rốt cục ai mới là thiên hạ đệ nhất kiếm, hãy nhớ kỹ tên ta, Thiên Long Ngao Trần.
Dư Tắc Thành lắc đầu:
- Thiên hạ đệ nhất kiếm ư, thật sự là kiến văn kém cỏi, ếch ngồi đáy giếng. Đừng nói trong Long tộc Hải tộc chúng ta cao thù như mây, dù trên đại lục Thương Khung kia cũng là cường giả vô số.
- Hỗn Độn Kiếm Tổ, Thanh Vân Kiếm Tiên, Hỗn Nguyên Kiếm Huyền Dạ. bất quá kẻ chân chính xưng bá Nhân tộc phải kể tới thiên hạ đệ nhất nhân Diệt Độ Thần Quân Dư Tắc Thành của Hiên Viên kiếm phái. Ngươi cũng đòi làm thiên hạ đệ nhất kiếm ư, ha ha, thật không biết xấu hổ.
Người nọ nghe Dư Tắc Thành nói vậy, sắc mặt tỏ ra không phục, còn muốn nói gì nữa, nhưng một nữ tử ngồi trong phi xa Nhân tộc thình lình lên tiếng nói:
- Đông Hải tiền bối, nghe ngài nói vậy, có lẽ hiểu biết rất rõ về tu sĩ Nhân tộc, cho nên trước kia bế quan không ra.
- Bất quá Đông Hải tiền bối. hiểu biết của ngài về Nhân tộc đã là chuyện của ngàn năm trước. Hiện tại Hải tộc quật khởi, vô số tộc nhân hóa thân Long Thần.
- Thập Bát Thiên Long chúng ta có san tiêu diệt hết thảy tu sĩ Nhân tộc, có lẽ ngài già rồi nên không dám, nhưng Ngao Diệp ta dám.