Dư Tĩnh Hân lau sạch nước mắt trên mặt, chậm rãi kể tiếp:
- Trong hành động lần này, sư phụ biến Cực Nguyên Vân Hà tông thành nguy cơ trước mắt dẫn dụ Vạn Thú Hóa Thân tông, Long Dương giáo tham gia chiến dịch. Dùng nữ đệ tử Cực Nguyên Vân Hà tông dụ dỗ Hấp Âm Hóa Dương giáo tham gia, dùng mối hận Thiên Khung Chiến Ngoa dụ Phân Phương Giải Ngữ môn gia nhập hành động.
- Sau đó người lợi dụng uy áp của Ma Chủ, lại thêm sự hấp dẫn của thiên địa chí bảo nâng cao tu vi nhanh chóng, dẫn dụ Sát Ma tông, Lôi Ma giáo, Hư Vô Phiêu Miểu tông tham gia hành động. Cuối cùng tập hợp tất cả lực lượng uy hiếp Địa Từ Hỏa Nguyên phái, tạo thành một đám liên minh ô hợp như hiện tại.
- Những chuyện này sư phụ muội hoàn thành chỉ trong vòng một tháng, sư phụ chạy tới các môn phái thuyết phục, bọn họ mới vui vẻ tham gia. Sau đó sư phụ lại khống chế, kích thích bọn họ mới hình thành cục diện như bây giờ.
- Thật ra sư phụ muội cũng có tới Hiên Viên kiếm phái của huynh. Sau khi tất cả xong xuôi, tàn cục nơi này sẽ do Hiên Viên kiếm phái thu thập. Làm như vậy tất cả mọi người đều thu được lợi ích, cũng có thể chấp nhận được.
Qua muội muội mình dần dần Dư Tắc Thành hiểu ra chân tướng sự tình, lập tức hắn ngẩn người ra vì kinh ngạc. Chỉ vì muốn lập uy mà hại nhiều nguời tu tiên chết thảm như vậy quả thật người ta là dao, mình là cá nằm trên thớt. Ta phải nỗ lực, tuyệt đối không được trở thành cá nằm trên thớt...
Ngoài ra Dư Tắc Thành vô cùng khâm phục vị Ma Chủ Già Lam Chân Nhân này, bất quá chỉ bằng vào ba tấc lưỡi mà có thể làm cho Tu Tiên Giới dấy lên kiếp nạn như vậy chẳng trách bà ta có thể trở thành Ma Chủ Vô Thượng Thiên Ma.
Dư Tĩnh Hân lại nói:
- Đáng tiếc muội vẫn tới chậm một nước, hai con rối Tâm Ma cuối cùng đã chết một chỉ còn lại một. Nơi này không còn gì cả, phải chăng huynh đã lấy sạch rồi, chia cho muội chút đi...
Dứt lời nàng nhìn Dư Tắc Thành với vẻ mặt hết sức đáng thương.
Dư Tắc Thành than dài:
- Được rồi, gặp mặt chia một nửa, muội có túi trữ vật không?
Dư Tĩnh Hân giơ tay lên:
- Muội có vòng tay trữ vật sư phụ cho, đây là pháp bảo, có thể chứa được vô số thứ...
Dư Tắc Thành gật gật đầu, bắt đầu lấy ra. Trước tiên là một đống kim loại, có chừng một vạn cân Cực Nguyên Kim Tinh. Dư Tĩnh Hân nhìn thấy nhiều Cực Nguyên Kim Tinh như vậy lập tức mắt hoa đầu váng, đứng ngẩn người một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại:
- Nhiều... nhiều quá... Cực Nguyên Kim Tinh này có giá mười vạn linh thạch một lạng đó...
Dư Tắc Thành vẫn tiếp tục lấy ra mười bình Tích Vân Trọng Thủy, bốn chiếc Tử Hà Thái Phượng Y, đưa hết cho muội muội mình.
Dư Tĩnh Hân vô cùng cao hứng, thu hồi tất cả vào vòng tay trữ vật của mình. Thật ra nàng thích nhất là Tử Hà Thái Phượng Y, hận không thể mặc ngay vào một chiếc, biểu lộ uy phong. Đột nhiên Dư Tĩnh Hân bật khóc:
- Chỉ có Đại ca tốt với muội, từ khi sư phụ nhập Lục Đạo Luân Hồi, không ai đối xử tốt với muội cả...
Dư Tắc Thành nhìn tiểu muội, trong lòng bồi hồi thương cảm. Hắn lại lấy năm viên Trúc Cơ đan ra:
- Đây là Trúc Cơ đan do Quân Nhục môn và Bạch cốt môn luyện chế, để dành sau này muội Trúc Cơ sử dụng.
Lập tức Dư Tĩnh Hân nín khóc, tỏ ra cao hứng:
- Trúc Cơ đan của Quân Nhục môn, Bạch cốt môn ư? Đây là Trúc Cơ đan tốt nhất, từ khi Tà Môn lục phái bị diệt, bên ngoài phường thị gần như không có nữa. Huynh lấy ở đâu vậy?
Dư Tắc Thành cười đáp:
- Cướp lấy. Đúng rồi, vì sao muội vẫn còn cảnh giới Tiên Thiên, không đạt tới Trúc Cơ vậy?
Dư Tĩnh Hân đáp:
- Từ khi sư phụ tham gia Lục Đạo Luân Hồi mọi người đều cho rằng muội chết chắc rồi. Chỗ dựa vững chắc nhất của muội đã không còn, không ai dạy bảo muội nữa, còn có người âm thầm ám toán sau lưng, muốn giết chết muội. Muội còn sống tới bây giờ đã là vô cùng may mắn, không còn thời gian tu luyện gì cả...
- Lần này tốt rồi, sư phụ đã trở lại, có người, sẽ không ai dám bắt nạt muội nữa, muội có thể hết lòng tu luyện gia tăng tu vi. Huynh xem, đây là Tâm Ma Khôi Lỗi thuật sư phụ dạy cho muội. Người kia là đệ tử Trúc Cơ kỳ xuất sắc nhất của Sát Ma tông, bị muội ám toán luyện thành con rối. Người ta chỉ có hai con rối Tâm Ma, bị tên Thú Vô Ngôn kia ăn mất một, vốn định luyện chế thêm vài người bọn chúng thành con rối. Đáng tiếc hôm nay thất bại, muội thật sự đã coi thường anh hùng thiên hạ...
Dư Tắc Thành đi tới bên cạnh tên đệ tử Sát Ma tông, quan sát một chút, rốt cục lắc lắc đầu:
- Con rối Tám Ma này ánh mắt vô thần, trong đầu vô niệm, chỉ là khúc gỗ biết đi, không có chút ý nghĩa gì.
Tên đệ tử Sát Ma tông kia bất chợt ngẩng đầu lên:
- Ai nói vậy, ngươi xem không phải ta có thể nói được sao?
Đây là kết quả do Dư Tĩnh Hân bên cạnh khống chế, Dư Tắc Thành lại lắc đầu:
- Có ngọc giản không, ta sẽ cho muội một bộ công pháp. Sau khi trở về muội tu luyện, hoàn toàn có thể luyện ra con rối có linh tính vô cùng.
Dứt lời hắn thi triển Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật với Dư Tĩnh Hân, dùng ma niệm nói trong đầu muội muội mình:
- Muội thấy pháp thuật này của ta thế nào, hoàn toàn có thể chiếm cứ thân thể muội.
Lập tức Dư Tĩnh Hân kinh ngạc há hốc miệng, nhìn Đại ca mình.
Dư Tắc Thành nói tiếp:
- Thuật này có tên là Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật, chính là thẩn công bí truyền của Vô Hình Ám Ma tông, do Âm Diệt Chân Nhân sáng chế, được xưng là thuật Bất Lão Bất Tử. Thuật này xem thân thể như vật bên ngoài, chỉ có thần thức là bất diệt, thay thân như thay áo để cầu trường sinh.
Dư Tĩnh Hân kinh ngạc hỏi: Tại
- Là pháp thuật của Vô Hình Ám Ma tông sao? Vô Hình Ám Ma tông này hết sức thần bí, bọn họ không có sơn môn, không có động phủ, đệ tử hoàn toàn ẩn nấp trong các môn phái khác, chính là một trong bảy đại thượng môn theo lời đồn.
Dư Tắc Thành nói:
- Chuyện này ta không biết rõ, nhưng nếu muội tu luyện thuật này có thể dùng thần thức của mình hóa thành một tia ma niệm, sau đó phụ trên thân sinh linh khác, đánh cắp hay chèn ép nguyên thần của đối phương. Khi pháp thuật hùng mạnh có thể khống chế thân thể đối phương, luyện hóa đối phương thành Thân Ngoại Hóa Thân của mình. Nếu bản thể mình có vấn đề gì, thậm chí có thể đoạt xá chuyển sinh kiếp khác.
- Khẩu quyết như sau: "Thiên địa là nguồn gốc sinh ra vạn vật, thân thể của vạn vật chỉ là bụi chốn hồng trần. Chỉ có nguyên thần là bất diệt, lưu chuyển ngàn đời. Tấm thân trong cả đời này chỉ là một bộ y phục, sớm mới tối cũ, hồng phấn khô lâu nháy mắt quay đầu đã không còn thấy nữa. Cho nên thần thức bất diệt, thay thân như thay áo để cầu trường sinh hóa sinh chốn nhân gian, trường tồn nơi trần thế. Vào Ngũ Hành hồng trần, tung hoành khắp Bát Hoang."
Dư Tắc Thành bắt đầu truyền thụ Vô Hính Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật cho Dư Tĩnh Hân, hắn nói ra nhất nhất những điều mà mình đã tổng kết về pháp thuật này, những điều cần chú ý, đặc điểm vận dụng... Dư Tĩnh Hân nghiêng đầu lắng nghe, chỗ nào không hiểu bèn hỏi lại. Hai người một dạy một học, rốt cục Dư Tĩnh Hân cũng học xong Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật.
Sau khi Dư Tắc Thành truyền xong pháp thuật này hắn còn nói:
- Ta sẽ truyền cho muội một pháp thuật nữa tên là Đô Thiên Trảm Hồn Đoán Si Thuyết. Thuật này là một trong ba đại vô thượng thần công trấn giáo của Đô Thiên giáo, là do phi thăng tổ sư Thần Cơ Tử của Đô Thiên giáo sáng chế.
- Pháp thuật này có thể xây dựng trong thần hồn của mình mười hai Đô Thiên giới để trảm hồn luyện si. Sau khi luyện thành Hồn Si, muội hãy xây dựng chỗ gởi hồn cho nó trên pháp khí phi kiếm của mình, nuôi dưỡng trăm ngày, sau đó có thể vận dụng pháp khí phi kiếm ấy vô cùng linh hoạt, không cần tu luyện Ngự kiếm thuật nào khác.
Nhưng dường như pháp thuật này có chút vấn đề liên quan tới Đô Thiên Thẩn Ma. tốt nhất không nên dùng sinh hồn khác luyện chế Hồn Si, nếu không về sau sẽ có nguy hại rất lớn đối với bản thân mình. Ta toàn phải tự chặt hồn phách của mình để trảm hồn luyện si, muội nhìn xem, đây là Hồn Si.
Dứt lời, Dư Tắc Thành triệu tập Tử Mặc Giao và Tinh Linh Tiên Tử, bảo chúng bay lượn xung quanh Dư Tĩnh Hân. Dư Tĩnh Hân thấy vậy vô cùng thích thú:
- Muội luyện, muội nhất định sẽ luyện. Đại ca cứ yên tâm, muội là đệ tử Ma môn, loại cấm chế tâm thân này, không ai là đối thủ của Ma môn chúng ta.
Dư Tắc Thành gật gật đầu, ghi ra Đô Thiên Trảm Hồn Đoán Si Thuyết trên ngọc giản, viết rõ ràng từng chi tiết, tránh cho muội muội mình tu luyện lầm đường lạc lối.
Sau đó Dư Tắc Thành còn nói:
-Ta còn một kỳ thuật nữa, tên là Vô Thượng Thiên Đạo Huyết Cương quyết, thuật này...
Dư Tĩnh Hân nói:
- Ca ca, huynh đừng nói nữa, muội không học đâu. Luyện Khí thuật ngu ngốc này muội tuyệt đối không thích.
- Đây có lẽ là những pháp thuật mà huynh cướp được trong đêm mưa hôm đó. Thật ra đêm đó muội không ngủ, thấy huynh mang chủy thủ đi lén lút rời nhà, sau khi trở về toàn thân đầy máu. Sau khi huynh ngủ muội đã lén xem quyển sách ấy, thấy cái gì tiên cốt huyết cương nhưng không xem qua hai quyển kia, không ngờ lại là những pháp thuật thần kỳ như vậy.
Dư Tắc Thành nghe vậy ngẩn ra, Dư Tĩnh Hân lại nói:
- Đại ca, huynh cho muội nhiều bảo bối như vậy, muội cũng cho huynh một món. Hiện tại muội muội của Đại ca rất nghèo, chỉ có được thứ này...