Tiên Ngạo

Thứ nhất là pháp Trận phòng ngự, trong đó chứa Càn Nguyên Chân Hỏa, sau khi phóng xuất sẽ hình thành biển lửa trong vòng trăm trượng, có được năng lực phòng ngự như phi kiếm thông thường trong trường hợp va chạm.

Thứ hai là thần lôi công kích Ngũ cấm Thần lôi một ngày có thể phóng xuất liên tục mười hai đạo có thể phá hủy mục tiêu trong phạm vi mười dặm.

Thứ ba là Kim Tang Diệt Tuyệt Quang Tuyến, mỗi tháng có thể bắn ra được một lần tương đương một đòn của Nguyên Anh Chân Quân. Trong phạm vi bốn dặm. nếu Nguyên Anh Chân Quân không kịp đề phòng, thân trúng một đòn này cũng phải táng mạng.

Thứ tư là Kim Tang Chàng Kích, có thể chạy nhanh va vào địch nhân, không gì là không phá hủy. Pháp quán, pháp bào, phi xa là do Dư Tắc Thành cố ý chọn lựa. Nhìn qua lần đầu tiên thấy hết sức bình phàm, không có chỗ thần kỳ nào nhưng sau khi quan sát cẩn thận sẽ phát hiện ra điểm bất phàm của chúng. Bên trong chúng ẩn chứa năng lực hùng mạnh, từng là bảo bối lừng lẫy một thời sử dụng chúng có thể khiến Dư Tắc Thành vô tình toát ra khí tức hùng mạnh bất phàm.

Sau khi mua xong những thứ này, Dư Tắc Thành bố trí cửa hàng mình cho nó chuyển sang trạng thái vận hành tự động, sau đó mang theo những thứ này vào thế giới Bàn cổ.

Sau khi vào trong, Dư Tắc Thành thở phào, đội pháp quán lên, mặc pháp bào vào hai thứ này đều là pháp bảo có thể tương dung với thân thể. Dư Tắc Thành vận chuyển chân nguyên, lập tức hai pháp bảo này như ẩn như hiện, không giống pháp bảo nữa mà giống như y phục thông thường.

Dư Tắc Thành cất phi xa đi cho số phi kiếm vừa mua vào thế giới lửa tế luyện dần dần. Hiện tại hắn đã có hơn một trăm ba mươi phi kiếm dự bị, về sau không lo về vấn đề phi kiếm nữa.

Bí tịch xếp lên giá trong không gian ý thức Diễn Võ cấp Hồng Hoang. Dư Tắc Thành bắt đầu tu luyện Mộc La Khô Tâm Chú sau đó cầm pháp bảo Bách Hoa Kiếm Vũ đồ tới đánh thức Mộc Tư Y.

Mộc Tư Y dần dần tỉnh lại, lúc Dư Tắc Thành tiến vào cửa hắc ám đã thi pháp khiến cho nàng hôn mê, tránh cho nàng nhìn thấy những chuyện không nên thấy.

Dư Tắc Thành đưa cho nàng pháp bảo Bách Hoa Kiếm Vũ đồ:


- Tặng nàng pháp bảo này, sau này hãy luyện thành bản mệnh pháp bảo của mình. Nếu xảy ra chiến đấu. pháp bảo này mạnh hơn pháp bảo của sư phụ nàng rất nhiều.

Mộc Tư Y nhận lấy pháp bảo Bách Hoa Kiếm Vũ đồ ngập ngừng hỏi:

- Cho ta pháp bảo... ngài... ngài muốn thả ta ra ngoài ư?

Khi nói những lời này thần sắc nàng tỏ ra kích động dâng trào, hoàn toàn không giống như bình thường. Mỹ nữ trong trạng thái như vậy mới là mỹ nữ mà Dư Tắc Thành thích nhất.

Mộc Tư Y cảm thấy biểu hiện của mình hơi quá đáng, vội vàng nói:

- Sau khi rời khỏi đây, ta sẽ nghe theo lời ngài, ta đã chấp nhận số mệnh của mình, đời này ta sẽ theo ngài. Xin ngài bất tất phải nhọc lòng, ta có thể thề với trời cao ta sẽ tuyệt đối không bỏ ngài mà đi!

Tim nàng đang đập như điên cuồng. Dư Tắc Thành than dài một tiếng:

- Đừng vội thề thốt, trước khi ta thả nàng ra tự nhiên phải hạ chú. Là Mộc La Khô Tâm Chú chính là một trong mười tám tiên chú của Thần Phù Tiên Chú môn. Phân Phương Giải Ngữ môn của nàng không thể phá giải. Bản mệnh thân hoa của nàng là gì vậy lúc ta hạ chú cần nó xuất hiện.

Mộc Tư Y nói:


- Bản mệnh thần hoa của ta là hoa bách hợp lúc hai ta gần gũi nhau lần đầu tiên, nó cũng đã xuất hiện.

Dư Tắc Thành nói:

- Vậy chúng ta hãy làm cho nó xuất hiện lần nữa đi.

Dứt lời giơ tay khẽ đẩy Mộc Tư Y, hai người bắt đầu vui vầy hoan hảo. Mộc Tư Y nghe Dư Tắc Thành muốn thả nàng ra ngoài, trong lòng hưng phấn khó có thể ức chế. Chỉ cần rời khỏi thế giới lạnh, lẽo này muốn nàng làm gì cùng được.

Lần này là lần nàng tỏ ra điên cuồng nhất từ trước tới nay cố ý lấy lòng Dư Tắc Thành. Trong thời gian này nàng đã dần dần thích ứng với Dư Tắc Thành, dần dần cùng cảm thấy thích cảm giác hợp hoan cùng hắn.

Dần dần lên tới đỉnh Vu Sơn đóa hoa bách hợp kia lại một lần nữa xuất hiện ở hạ thể nàng. Dư Tắc Thành bắt đầu thi triển Mộc La Khô Tâm Chú nhìn Mộc Tư Y nói:

- Ta nói câu nào nàng hãy nói theo ta câu đó.

Sau đó Dư Tắc Thành bắt đầu niệm chú, Mộc Tư Y ngoan ngoãn đọc theo từng câu:

- Ất Mộc ở trên, ta Dư Tắc Thành. Mộc Tư Y hôm nay lập chú định ra lời thề Khô Tâm. Mộc Tư Y vĩnh viễn thờ Dư Tắc Thành làm chủ nhân.


- Khi chủ khát ta dâng máu, khi chủ đói ta dâng thịt, tội của chủ nhân ta sẽ nhận lãnh, nghiệp của chủ nhân ta sẽ mang. Bệnh của chủ nhân do ta nhận, hết thảy của ta hiến dâng cho chủ.

- Chủ vui ta vui, chủ buồn ta buồn, dốc hết toàn lực thỏa mãn dục vọng chủ nhân, toàn tâm toàn ý phụng dưỡng chủ nhân, phục tùng vô điều kiện lời chủ nhân, cam lòng làm nô lệ trung thành nhất, ta phát thệ trung thành tại nơi này.

Dư Tắc Thành nói câu nào. Mộc Tư Y cũng nói theo câu ấy trong mơ màng. Dần dần quanh đóa hoa bách hợp kia xuất hiện sắc xám đen quấn quanh. Sau đó hoa bách hợp càng thêm rực rỡ tựa như hoa tươi thật thể chuẩn bị nở rộ.

Dư Tắc Thành hạ Mộc La Khô Tâm Chú như vậy rốt cục Mộc Tư Y không thể thoát khỏi sự khống chế của hắn. Dư Tắc Thành cho Mộc Tư Y pháp bảo Bách Hoa Kiếm Vũ đồ bản mệnh pháp khí của Kim Liên Chân Nhân Cửu Phẩm Kim Liên, ngoài ra còn cho nàng Ô Giao Bích Hải Chu một chiếc Từ Hà Thái Phượng Y, hai mươi viên linh thạch thượng phẩm, một viên Cửu Tử Mầu Âm Lôi để phòng thân. Hai thanh phi kiếm lục giai, mười món pháp khí thông thường. Tất cả những tặng phẩm của Dư Tắc Thành đã khiến cho Mộc Tư Y kinh ngạc sững sờ.

Sư phụ nàng vất vả trăm năm mới tế luyện thành Cửu Phẩm Kim Liên, kém hơn pháp bảo Bách Hoa Kiếm Vũ đồ kia gấp trăm lần. Hai mươi viên linh thạch thượng phẩm. Đây chính là hai mươi vạn linh thạch... Lúc giàu có nhất. Mộc Tư Y bất quá chỉ có được ngàn viên linh thạch.... Hai mươi vạn linh thạch, dù là Chưởng môn Vạn Hoa Chỉ Chủ cũng không có nổi tài sản này.

Lập tức Mộc Tư Y cảm động vô cùng, giờ phút này nàng cảm thấy có lẽ thiếu niên trước mắt sẽ thật sự giúp nàng báo được huyết hải thâm cừu. Nếu thật sự là như thế, dù mình làm nô lệ cho hắn trọn đời cũng đáng.

Dư Tắc Thành đưa hết tất cả những thứ ấy cho Mộc Tư Y. sau đó đưa nàng rời khỏi thế giới Bàn Cổ. Vừa ra bên ngoài, nhìn vầng dương đỏ như lửa trên cao lập tức Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng sảng khoái. Mộng lập hậu cung nay đã tan vỡ dường như Dư Tắc Thành vừa giải trừ một gánh nặng không nhỏ thân thể nhẹ nhàng thoải mái vô cùng.

Bất chợt Dư Tắc Thành lóe lên suy nghĩ, phải chẳng mộng lập hậu cung bấy lâu nay chính là họa mê muội của mình. Chính họa mê muội này dần dần thay đổi bản thân mình, cho nên mình mới sinh ra ý niệm này trong đầu!

Suy nghĩ này vừa lóe lên. lập tức Dư Tắc Thành xuất mồ hôi lạnh, toàn thân. Bắt đầu từ chuyện tình cảm với Nhược Đồng sư tỷ thật ra mình đã bắt đầu lâm vào họa mê muội từ lúc ấy. Nếu không nhờ Phong Đô Đại Đế dẫn mình đi xem thi kỹ có lẽ mình sẽ lập nên một hậu cung thật sự. Đám nữ tử này không thể trốn thoát khỏi mình khống chế có lẽ khi ấy là lúc mình hoàn toàn mê muội,cũng là lúc mình mất mạng.

Tâm niệm này nảy sinh ra họa mê muội tiêu tan, lập tức Kiếm Tâm của Dư Tắc Thành thăng tiến nhanh chóng, chân nguyên trong cơ thể bành trướng, có cảm giác như công lực thăng tiến rất nhanh.

Dư Tắc Thành ra khỏi trạng viên, ngự kiếm bay lên bay ra trăm dặm bắt đầu lấy ra Kim Tang Phù Tra Hạm. Nháy mắt truyền tống vào hạm, lập tức hạm này hóa thành một đạo lưu quang bay về phương xa.


Bay được ba ngàn dặm. Dư Tắc Thành thả Mộc Tư Y ra: Nguồn: https://truyenfull.vn

- Sau khi trở về, nàng đã nghĩ ra lý do giải thích chưa?

Mộc Tư Y gật gật đầu:

- Ta có thể nói rằng ta đã phân tán khỏi sư phụ trong thời gian qua nhập định, hôm nay mới xuất định, cho nên mới biết tất cả mọi người đang tìm ta.

- Môn phái chúng ta thường xuyên xảy ra tình huống nhập định như vậy, thỉnh thoảng nhìn thấy bản mệnh thần hoa của mình ở bên ngoài nỡ rộ, lúc ấy sẽ hợp nhất người và hoa, vô tình nhập định. Đến khi hoa ấy héo tàn, chúng ta mới có thể thức tỉnh. Lần gặp được chủ nhân, chính là lần sư muội đang nhập định.

Nhắc tới sư muội. Mộc Tư Y không khỏi cúi thấp đầu. Dư Tắc Thành thấy vậy bèn nói:

- Nàng hãy nghĩ thoáng một chút, chuyện đã qua rồi chúng ta chỉ có thể nỗ lực tiến về phía trước. Được rồi, ta chỉ đưa nàng tới đây, quãng đường về sau nàng phải tự lo cho mình.

- Đúng rồi, Chưởng tông Vạn Hoa Chỉ Chủ của các ngươi có quan hệ huyết thống với nàng, có việc gì, bà ấy sẽ bênh vực nàng, cho nên nàng bất tất phải lo lắng. Cho dù nàng không ở Phân Phương Giải Ngữ môn được nữa, ta vĩnh viễn có chỗ cho nàng. Nàng cũng không cần để ý tới tên Lôi Vạn Quân kia nữa, chỉ cần nàng thoáng có một tia vọng tưởng, nàng sẽ biết lợi hại của Mộc La Khô Tâm Chú!

Mộc Tư Y đáp:

- Chuyện giữa ta và Lôi Vạn Quân đã kết thúc, hiện tại ta là của chủ nhân rồi, ôi, thật ra Lôi Vạn Quân vô cùng quân tử... hiện tại coi như hết, hết thảy không còn ý nghĩa gì. Ta đã lập thệ, ta sẽ tuân theo, ván đã đóng thuyền, chỉ có thể tiếp tục tiến tới, ai bảo chủ nhân là nam nhân đầu tiên của ta...

Dư Tắc Thành cười khanh khách, chỉ vào Mộc Tư Y. lập tức truyền tống nàng ra ngoài, sau đó điều khiển phi hạm trở về trang viên. Chuyện Mộc Tư Y coi như kết thúc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận