Tiên Ngạo

Động phủ Pháp Linh đáp:

- Dù là Cổn Châu khôi phục lại như trước, tương lai cũng sẽ xảy ra chuyện nhân khẩu đạt tới cực hạn, thiên tai các loại lại xuất hiện tiếp tục.

Dư Tắc Thành nói:

- Đời người ta có việc nên làm, có việc không nên làm, ta chỉ muốn Cổn Châu khôi phục, đại địa tái hiện, như vậy không gian sinh tồn dành cho Nhân tộc sẽ rộng lớn thêm một phần. Lúc ấy người tu tiên sẽ không vì mình có được lực lượng hùng mạnh mà quên đi tất cả, coi rẻ phàm nhân. Nói cho cùng, bọn họ cũng chỉ là một phần của phàm nhân, con kiến dù có hùng mạnh tới đâu vẫn chỉ là con kiến.

- Năm xưa người tu tiên sinh ra trên thế giới Thương Khung là để bảo vệ Nhân tộc, lật đổ Đại Liên Minh của bọn Dị tộc chuyên nô dịch Nhân tộc. Làm người không được quên nguồn sốc, có được lực lượng phải quay về báo đáp, cho nên ta muốn khôi phục đại lục Cổn Châu trở lại như xưa.

- Còn chuyện tương lai ta không thể nào lo tới, con cháu có phúc của con cháu, cho dù tương lai cũng sẽ xảy ra thiên tai, nhưng số người sống sót vẫn nhiều hơn hiện tại hàng chục lần, bấy nhiêu là ta đã thỏa mãn rồi.

Lúc này quang cầu ở trung tâm đại điện bắt đầu vận chuyển điên cuồng, phát ra đạo đạo hào quang, sau đó vang lên thanh âm kỳ dị máy móc:

- Hằng Sa Nam Tước Dư Tắc Thành đề nghị khôi phục đại lục Cổn Châu, thỉnh Đế Quốc Quân Cơ Các thông qua...

- Không thấy Đế Quốc Quân Cơ Các trả lời, đây có thể hiểu là chấp thuận, thông qua đề nghị khôi phục đại lục Cổn Châu.

- Đề nghị thông qua, bắt đầu tìm kiếm người thừa hành. Hiện tại ở khu vực này, người có quyền hạn cao nhất chính là Hằng Sa Nam Tước Dư Tắc Thành, cất cử Dư Tắc Thành trở thành người thừa hành quyết nghị này.

- Bắt đầu tìm kiếm người giám sát. Hiện tại ở khu vực này, người có quyền hạn cao nhất chính là Hằng Sa Nam Tước Dư Tắc Thành, cắt cử Dư Tắc Thành trở thành người giám sát quyết nghị này.

- Bắt đầu khởi động kế hoạch khôi phục lại đại lục Cổn Châu, vốn kế hoạch này đã bị đình chỉ hai vạn bốn ngàn năm qua, nay khởi động lại, chính thức bắt đầu.

Một tiếng nổ vang, một vầng sáng rất lớn xuất hiện trước mặt Dư Tắc Thành. Trên vầng sáng này xuất hiện rất nhiều tổ hợp số liệu, sau đó phân ra nhiều nhánh, có rất nhiều hạng mục.

Những hạng mục này là những vấn đề và chướng ngại gặp phải trong quá trình khôi phục đại lục Cổn Châu. Động phủ Pháp Linh đang suy tính xem làm thế nào tiến hành kế hoạch khôi phục đại lục cổn Châu, sau đó có một số hạng mục mở đi, có nghĩa là những vấn đề này có thể giải quyết, hoặc đã được giải quyết.

Mãi đến sau cùng, trên vầng sáng có một điểm sáng thủy chung không hề biến mất. Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Dư Tắc Thành, điểm sáng kia lập tức biến thành một hải đảo, trên hải đảo thình lình xuất hiện ba con cự long. Rồng này khác với Thanh Long mà Dư Tắc Thành đã gặp trước kia, chúng là một loại cự long kỳ dị có cánh, thân hình rất lớn, nhìn bề ngoài giống như một con thằn lằn khổng lồ.

Trong lòng hải đảo dưới đất là vô số cơ quan máy móc, sâu hơn chút nữa là dung nham núi lửa.

Phía dưới xuất hiện chữ viết:

- Nghiệt Long, là dị chúng tạp giao của Long tộc, chiếm địa vị quan trọng trong kế hoạch khôi phục Cổn Châu năm xưa. Nhờ chúng hấp thu lực lượng sinh sôi nảy nở trên đảo, có được ba Nghiệt Long cấp Chân Long, tương đương cảnh giới Phản Hư, Nghiệt Long loại khác có được mười một con.

- Bất quá Nghiệt Long chỉ sống được ở những nơi nhỏ hẹp, nếu rời khỏi đảo, Nghiệt Long sẽ không thể sinh sản. Cho nên không thể đuổi chúng đi, chỉ có đánh chết diệt tộc mới có thể thanh lý sạch sẽ đảo này, mới có thể bắt đầu tiến hành kế hoạch.


Sau đó điểm sáng này cũng biến mất, vô số số liệu mới hình thành. Trên vầng sáng bắt đầu hiện ra một đường sáng hiện ra, tức thì giữa biển cả trồi lên lục địa, một Cổn Châu rất lớn xuất hiện giữa biển cả mênh mông, diện tích rộng hơn hiện tại gấp mười lần có dư.

Đồng thời một ánh chớp lóe lên, những điểm sáng thể hiện đám Nghiệt Long kia bắt đầu biến thành số liệu. Động phủ Pháp Linh đang tính toán xem để diệt trừ bọn chúng cần bao nhiêu lực lượng. Cuối cùng sau nhiều lần tính toán, cho ra kết quả với lực lượng hiện tại của động phủ Tiên Tần ở Cổn Châu, không đủ để tiêu diệt chúng, cần có ba vị Phản Hư Chân Nhất tới đó, liên thủ với chiến trận con rối Tiên Tần nơi này mới đủ sức tiêu diệt đám Nghiệt Long kia, cần ba Phản Hư Chân Nhất ư?

Dư Tắc Thành thoáng động trong lòng, bèn hỏi:

- Vậy phải giải quyết ra sao?

Hình ảnh trên vầng sáng lại biến hóa, nháy mắt hình ảnh của Ma Chủ Già Lam xuất hiện trên vầng sáng, sau đó thu lại thành một chấm sáng bay qua một bên.

Sau đó trên vầng sáng hiện ra bản đồ của Cổn Châu, tất cả rừng núi sông ngòi, đường đi thành thị của Cổn Châu đều hiện ra trên bản đồ này. Sau đó một điểm trên bản đồ dần dần phóng đại, đó là một quần thể kiến trúc rất lớn, bên dưới xuất hiện mấy chữ "Tổng bộ của liên minh Thần Long tu Tiên".

Thì nơi đó là Tổng bộ của liên minh Thần Long Tu Tiên, lần trước bọn chúng dốc hết toàn lực tới Thủy Vân tông, kết quả chỉ còn vài tên Nguyên Anh Chân Quân sống sót trở về, tất cả Kim Đan Chân Nhân đều bị diệt sạch ở Thủy Vân tông, từ trên xuống dưới liên minh Thần Long Tu Tiên rơi vào tình trạng vô cùng hỗn loạn.

Hiện tại tình trạng rối loạn đã hoàn toàn biến mất, bởi vì trong đại điện rõ ràng có một vị Phản Hư Chân Nhất, chính là Ngọc Diệu Thần Quân đang an ủi đám đệ tử liên minh Thần Long Tu Tiên còn sống sót, đang chỉ huy bọn chúng bố trí gì đó.

Hiện tại trong bốn liên minh Cổn Châu, có ba cao thủ đã chết, bọn chúng đều là thủ hạ phân chi của Diệu Hóa tông, tự nhiên Ngọc Diệu Thần Quân phải trấn an phủ dụ, tiến hành bố trí. Tuy rằng Cổn Châu không béo bờ gì cho cam nhưng cũng không thể để mất địa bàn này.

Lập tức hình ảnh của Ngọc Diệu Thần Quân cũng thu nhỏ lại thành một chấm sáng, nằm bên cạnh chấm sáng của Ma Chủ Già Lam khi nãy.

Sau đó hình ảnh lại dời tới một tên đệ tử hết sức bình thường, cách Ngọc Diệu Thần Quân chừng ngàn trượng. Tên đệ tử này chỉ có tu vi Trúc Cơ, nhưng vầng sáng vừa chiếu lên người y lập tức lộ nguyên hình, chính là Cực Lạc Thần Quân. Lão ngụy trang thành một tên đệ tử bình thường, ẩn nấp bên cạnh Ngọc Diệu Thần Quân tìm cơ hội, lão muốn làm gì không nói cũng biết.

Sau đó hình ảnh Cực Lạc Thần Quân cũng bay ra, thu nhỏ thành chấm sáng thứ ba, vừa đủ ba Chân Nhất Thần Quân.

Động phủ Pháp Linh nói:

- Trên Cổn Châu chỉ có ba Chân Nhất Thần Quân này, xin Nam Tước Đại nhân hãy lập tức liên hệ với bọn họ, thuyết phục bọn họ tham gia kế hoạch, lúc ấy là có thể khởi động kế hoạch khôi phục Cổn Châu.

Đột nhiên Dư Tắc Thành mỉm cười, dần dần hắn đã đoán được động phủ Pháp Linh này muốn làm gì. Ngoại trừ giết chết đám Nghiệt Long kia cần hai lão Chân Nhất Thần Quân phải xuất lực, e rằng động phủ Pháp Linh này đã chấm trúng hai môn phái sau lưng hai lão, là Diệu Hóa tông và Xuất Khiếu tông.

Đại địa khôi phục, Cổn Châu này sẽ không còn là nơi hoang vắng nữa, ắt sẽ có thượng môn tiến vào. Lúc ấy tự nhiên Xuất Khiếu tông và Diệu Hóa tông nằm gần Thương Khung hải được hưởng phần lợi ích, cho nên hiện tại động phủ Pháp Linh này đã bắt đầu bày bố.

Dư Tắc Thành bèn hỏi:

- Vậy ngươi sẽ cho bọn họ điều kiện ích lợi gì?

ở dưới chấm sáng biểu thị hai lão Chân Nhất Thần Quân lập tức xuất hiện vô số hạng mục. Dư Tắc Thành quan sát kỹ, tất cả toàn là điều kiện ích lợi, ở hàng đầu chính là ban cho bọn lão vô thượng chiến thể Thần Ngã Kim Cương.


Thần Ngã Kim Cương chính là con rối Tiên Tần hùng mạnh nhất, sánh ngang với con rối Tiên Tần vô thượng Thiên Ma. Được xưng vạn pháp quy nhất, thiên địa phục vụ ta, thành thần thành ma, nhất niệm nhất giới.

Dư Tắc Thành buông tiếng than dài, quả thật là chiến thể hùng mạnh nhất, bất quá muốn được nó cũng phải trả giá không nhỏ chút nào. Hắn nhìn thoáng qua Bạch Hà Tích bên cạnh, đó chính là tấm gương ràng ràng, ai muốn trở thành chiến thể Thần Ngã Kim Cương, kẻ đó cũng sẽ giống như Bạch Đại ca, trở thành con rối lúc nào không hay không biết, sẽ bị động phủ Pháp Linh khống chế. Dù là nhân vật như Ma Chủ Già Lam cũng bị sẩy chân, bị một tên Kim Đan Chân Nhân nho nhỏ như hắn khống chế.

Đột nhiên Dư Tắc Thành bừng tỉnh ngộ, chủ nhân của cả Cổn Châu thật ra chính là động phủ Pháp Linh này, vô số điều kiện ích lợi phía dưới chính là cạm bẫy. Có lẽ không bao lâu sau, Diệu Hóa tông và Xuất Khiếu tông cũng sẽ giống như Bạch Đại ca, trở thành môn phái bị động phủ Pháp Linh khống chế.

Nghĩ tới đây, Dư Tắc Thành quay lại nói với Bạch Hà Tích:

- Bạch Đại ca, huynh có thích cuộc sống hiện tại hay không, đệ có thể giúp huynh quên đi hết thảy, trở lại cuộc sống quá khứ?

- Đệ còn có thể giúp huynh không cần khống chế Toàn Cơ sư tẩu, hồi phục bình thường, huynh sẽ yên ổn làm chưởng môn Thủy Vân tông, huynh có muốn vậy không?

Bạch Hà Tích cười, nhưng giọng y vô cùng kiên quyết:

- Ta không muốn, nếu ta không gặp động phủ Pháp Linh này, hiện tại ta vẫn chỉ là một đệ tử Trúc Cơ hết sức bình thường. Có lẽ thỉnh thoảng rảnh rỗi có thể khoác lác cùng người khác, rằng Dư Tắc Thành nổi danh thiên hạ là tiểu đệ mà ta dẫn lối tu tiên, năm xưa từng gọi ta là sư huynh, nhưng ta không cam lòng như vậy.

Chợt giọng Bạch Hà Tích trở nên hết sức hào hùng sôi nổi:

- Tuy rằng hiện tại ta bị động phủ Pháp Linh khống chế, nhưng ta có thể có được lực lượng vô cùng kia, ta có thể thực hiện được giấc mộng của mình, cho dù trả giá thế nào cũng đáng.

- Toàn Cơ sư tẩu của đệ đã chết, cho dù ta quên đi chuyện này, cho dù đệ phụ linh thay thế nàng, cho dù nàng giống hệt như trước, nhưng chuyện nàng đã chết vĩnh viễn không bao giờ thay đổi được. Thay vì tự lừa gạt mình như vậy, chỉ bằng ta cứ để nguyên mọi thứ như bây giờ.

- Hơn nữa Tắc Thành này, huynh cũng có dã tâm của mình. Tuy rằng hiện tại đệ là Hằng Sa Nam Tước, nhưng tương lai ta nhất định sẽ vượt qua đệ, đạt tới tước vương hầu, động phủ Tiên Tần này tương lai sẽ là của ta.

Bạch Hà Tích bình tĩnh nói ra từng câu một, vô cùng kiên quyết tự tin. Trên người y toát ra sức mạnh khó tả bằng lời, Dư Tắc Thành có linh cảm tương lai y sẽ thực hiện được lý tưởng của mình. Có lẽ tương lai y sẽ là Tướng quân Tiên Tần, một lần nữa lập nên huy hoàng của Tiên Tần đế quốc thuở trước.

Mỗi người đều có lựa chọn của bản thân, đều có cuộc sống của riêng mình, đều nhận lấy kết quả cho quyết định mà mình chọn. Có khi là sung sướng, có khi là đau khổ, nhưng đây là đời người, cho dù là thất bại, nhưng mình đã làm hết sức mình, oanh oanh liệt liệt, cũng không sống uổng một đời này.

Khống chế thì cứ việc khống chế, nếu Cổn Châu khôi phục, làm sao cũng sẽ có người bị khống chế. Tuy rằng động phủ Pháp Linh không phải là người, nhưng nó còn mạnh hơn cả người. Chỉ cần những nơi bị nó khống chế, Nhân tộc có thể sinh sôi nảy nở, dân chúng có được cuộc sống đẹp tươi, vậy tất cả đều đáng giá.

Dư Tắc Thành gật gật đầu, không nói gì nữa, chỉ khẽ mỉm cười, nhìn vầng sáng của động phủ Pháp Linh.

Một lúc lâu sau, hắn chợt lên tiếng nói:

- Vậy ích lợi của ta đâu? Ta không thể làm không công như vậy, trước hết ngươi phải nói rõ ràng, không được lấy cái Thần Ngã Kim Cương quỷ quái đó ra lừa gạt ta.


Vừa dứt lời, lập tức Bạch Hà Tích và Ma Chủ Già Lam nhìn hắn với ánh mắt kỳ dị. Dư Tắc Thành quay đầu lại nói:

- Không thể làm không công được, đây gọi là không ăn thì không có sức mà làm.

Sau đó hắn lại đưa mắt nhìn sang động phủ Pháp Linh.

Động phủ Pháp Linh đáp: :

- Ta có thể cho ngài ba ngàn điểm công trạng Tiên Tần, đây là số điểm công trạng tối đa mà ta đang có.

Dư Tắc Thành lắc đầu:

- Nói thật đi, ta biết ngươi có bảo bối.

Động phủ Pháp Linh lại nói:

- Được rồi, ta sẽ cho ngài một viên Phụ Anh đan. Dường như việc tu luyện của ngài có vấn đề, cảnh giới Kim Đan mà lãnh ngộ quá nhiều lực Thiên Đạo, đây là tối kỵ của người tu tiên. Phụ Anh đan của ta có thể giúp cho ngài tăng xác suất hóa Anh thành công lên tới mức tối đa.

Dư Tắc Thành trầm ngâm không nói, động phủ Pháp Linh thấy vậy bèn nói tiếp:

- Được rồi, ta còn có thể cho ngài một điều kiện mà ngài không thể nào không tiếp nhận.

Ta có thể cung cấp cho ngài phương pháp tế luyện bản mệnh pháp bảo.

Dư Tắc Thành nghe vậy sửng sốt, hỏi lại:

- Bản mệnh pháp bảo ư?

Động phủ Pháp Linh nói:

- Đúng vậy, bản mệnh pháp bảo hùng mạnh nhất. Trước mắt thế giới Bàn cổ của ngài đã vào trạng thái tiến hóa, ta không thể phân tích được trạng thái cụ thể của nó. Nhưng ta có thể thông qua dị tượng Kim Đan của ngài mà cảm ứng được, nó đã hấp thu Ngũ Hành Tiên Thiên Linh Bảo, phát triển tới mức hùng mạnh vô cùng.

- Phương pháp tế luyện bản mệnh pháp bảo mà ta cung cấp, chính là tế luyện thế giới Bàn Cổ khiến cho nó biến thành bản mệnh pháp bảo của ngài.

- Hiện tại thế giới Bàn cổ của ngài đã vượt qua giai đoạn xây dựng đầu tư, đã tới lúc thu hoạch. Sau khi tế luyện thành công, thần thông khác ta không dám xác định, nhưng căn cứ vào dị tượng Kim Đan của ngài hiện tại, có thể xác định được hai loại thần thông.

- Thần thông này thật ra là năng lực hóa hư thành thật. Xin hãy nhớ kỹ ta nói đây là thần thông chân chính, không phải là bất cứ thần thông tầm thường nào khác. Nó giúp cho ngài có thể cử trọng nhược khinh, dễ dàng điều khiển bản mệnh pháp bảo của mình. Khi điều khiển thần thông này, ngài sẽ có tư cách xưng mình là Thần Thông Sĩ.

- Dị tượng Kim Đan thứ nhất của ngài là thế giới Đại Thiên, dị tượng Kim Đan của ngài thật ra chính là hình chiếu thế giới Bàn cổ của ngài. Sau khi bản mệnh pháp bảo thế giới Bàn Cổ tế luyện xong, ngài có thể điều khiển thế giới Đại Thiên này công kích cường địch. Chỉ cần giáng xuống một đòn, toàn bộ thế giới Bàn Cổ sẽ hóa thành lực lượng hùng mạnh tiêu diệt cường địch. Nếu ngài từng luyện hóa qua Tiên Thiên Linh Bảo, vậy lực Linh Bảo kia sẽ hoàn toàn chuyển hóa thành lực công kích, một đòn này có thể nói là hủy thiên diệt địa.

- Sau khi ngài hóa Anh thành công, thế giới Bàn cổ hoàn toàn trưởng thành, hiện ra hình dáng thế giới đại lục hoàn mỹ, khi đó một đòn mà ngài đánh ra tương đương với điều khiển cả một thế giới công kích địch nhân, không gì không phá nổi, thậm chí có thể phá hủy cả Cửu Châu.

- Năm xưa lúc Tiên Tần đế quốc đại chiến Dị tộc, Tiên tộc, các Tiên Nhân Tiên Tần có được thế giới Bàn cổ là bản mệnh pháp bảo đều phát ra một đòn sau cuối, hủy diệt cả đại lục, phá nát tinh cầu của địch nhân. Đây là vũ khí chiến lược hùng mạnh nhất của Tiên Tần đế quốc, là vũ khí hủy diệt cuối cùng.


- Thần thông thứ hai chính là dị tượng Kim Đan thứ hai của ngài, Hiên Viên Kiếm. Hình dạng của Hiên Viên Kiếm chính là hình chiếu ý thức của ngài hóa thành, là tinh khí thần của ngài trong lúc vô tình đã mô phỏng Hiên Viên Kiếm.

- Khi ngài có thể sử dụng thần thông thứ hai này, ngài có thể biến thế giới Bàn cổ thành kiếm. Nếu nói thần thông thứ nhất là vũ khí chiến lược, có thể hủy diệt đại lục, vậy thần thông thứ hai này càng là vũ khí hủy diệt đáng sợ hơn. Một đòn của nó ta không thể tính được, cũng không dám tưởng tượng sẽ có lực lượng hùng mạnh tới mức nào.

- Đáng sợ nhất là thế giới Bàn cổ theo tu vi của ngài gia tăng mà tăng trưởng theo. Nếu ngài đạt tới cảnh giới Phản Hư, cảnh giới Tiên Nhân, vậy...

- Bất quá ta phải cảnh cáo ngài không nên khinh suất sử dụng. Lực lượng quá hùng mạnh chính là con dao hai lưỡi, có khả năng làm hại tới bản thân mình. Trung Hưng Tổ Sư Vương Âm Dương của Hiên Viên kiếm phái các vị từng tới nơi này, ông ấy cũng có thế giới Bàn cổ, cũng luyện nó thành bản mệnh pháp bảo, nhưng cả đời ông chưa từng sử dụng qua.

- Chỉ có một lần, vì cái tên Hiên Viên, ông đánh chết ba vị Tiên Nhân Tu La hạ giới. Tiên Giới nổi giận, muốn mở Thiên môn, phái ra lực lượng bao vây tiêu diệt ông ấy, ông ấy mới lấy bản mệnh pháp bảo này ra, nhưng vẫn chưa sử dụng.

- Từ đó về sau, Tiên Giới không dám nói gì nữa. Lúc ông phi thăng, Thiên kiếp giáng xuống rất ít, sau khi ông thăng tiên, lập tức trở thành Tiên Chủ một vực của Tiên Giới. Tiên Giới đã sử dụng kế sách của Hiên Viên Hoàng đế năm xưa, nếu không dám đối địch với ông, đành phải xem ông như một thành viên Tiên Giới.

Nghe xong những truyền thuyết này, Dư Tắc Thành kinh ngạc đến ngây người, máu nóng sôi trào. Bao nhiêu năm mình vất vả phấn đấu, rốt cục đã có thành quả. Bản mệnh pháp bảo, hay, hay lắm, tốt lắm...

Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang kích động, dị tượng Kim Đan của hắn dâng lên, dãy núi vờn quanh, cung điện vô số, rừng núi sông ngòi, hoang mạc núi lửa, quả thật là một thế giới Bàn Ngã.

Sau đó thế giới này chậm rãi biến hóa, dung hợp tất cả lại thành một thanh Hiên Viên Kiếm, sừng sững đứng giữa không trung, coi thường hết thảy, hủy diệt hết thảy.

Dư Tắc Thành nói:

- Dị tượng Kim Đan thế giới Đại Thiên này, ta gọi là Thế Giới, Hiên Viên Kiếm này ta gọi là Thiên Hạ.

Động phủ Pháp Linh nói:

- Thần thông thứ nhất ngài có thể học được rất dễ dàng bước đầu, nhưng muốn hiểu rõ tới mức hoàn hảo, cần trải qua vô số lần tế luyện. Thần thông thứ hai cần phải nắm được hoàn hảo thần thông thứ nhất mới có thể khống chế sử dụng.

- Cho nên chỉ có nắm được Thế Giới, mới có thể khống chế Thiên Hạ.

Dư Tắc Thành gật đầu:

- Được, chúng ta động thủ đi, vì thứ này, hết thảy đều đáng giá.

Nãy giờ Ma Chủ Già Lam bên cạnh nhìn Dư Tắc Thành ngơ ngác, hai mắt trợn tròn, vốn nàng vẫn không coi tên Kim Đan Chân Nhân nho nhỏ này ra gì, nhưng tiếp xúc với hắn một thời gian, dần dần nàng biết được nhiều bí mật của hắn. Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, Súc Địa Thành Thốn là tiên thuật hết sức thần kỳ, chức vị Đại Thống lĩnh động phủ Tiên Tần, dã tâm khôi phục đại lục Cổn Châu. Hiện tại còn muốn tế luyện bản mệnh pháp bảo bằng thế giới Bàn cổ... Dần dần hình ảnh Dư Tắc Thành trong lòng nàng trở nên lớn hơn.

Kim Đan Chân Nhân thì đã sao, tất cả Phản Hư Chân Nhất cũng từ Kim Đan Chân Nhân tu luyện mà lên. Nếu cho Dư Tắc Thành thời gian, tương lai tiền đồ của hắn quả thật vô hạn lượng. Đột nhiên một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng Ma Chủ Già Lam.

Dư Tắc Thành đi nhanh tới cạnh Ma Chủ Già Lam, đột ngột chạm vào người nàng, lập tức hai người hợp thể, sau đó mới nói:

- Khuếch tán thần thức, xác định vị trí, ta lập tức phải đi.

Có bản mệnh pháp bảo này trước mặt, Dư Tắc Thành lập tức hợp thể cùng Ma Chủ Già Lam. Hiện tại không lo được quá nhiều, phải kiên quyết làm chuyện này, tuyệt đối không thể để sau này tiếc nuối.

Lập tức thần thức khuếch tán, theo dấu hiệu ghi trên vầng sáng, lập tức nhắm vào vị trí của Tổng bộ liên minh Thần Long Tu Tiên. Dư Tắc Thành thoáng động, thi triển Súc Địa Thành Thốn, Chỉ Xích Thiên Nhai, lập tức đi vào trong sân viện của liên minh Thần Long Tu Tiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận