Tiên Ngạo

Ngày hôm đó, mặt trời lên ở phương Đông, treo cao khoảng một con sào, nắng chiếu đầy đất.

Trên thần điện của Hiên Viên kiếm phong.

Lò hương trong điện khói thơm nghi ngút, cuồn cuộn không chừng, chợt tụ chợt tan.

Nguyên Anh Chân Quân của Hiên Viên kiếm phái tụ tập tất cả ở nơi này, Dư Tắc Thành chậm rãi tiến vào đại điện. Chỉ thấy chưởng môn Thạch Cơ, Nam Thiên Chân Quân. Phong Sư sư tổ, Vũ Bá sư tổ, ứng Long sư tổ, Hán Nghiễm sư tổ, Huyền Quang Chân Quân. Đấu Lượng Chân Quân. Tam Giác Chân Quân. Thất Vô Chân Quân. Hoài Võ Chân Quân. Cô Bạt Chân Quân. Ninh Thần Chân Quân. Tung Hóa Chân Quân tổng cộng mười bốn vị Nguyên Anh Chân Quân đều có mặt tại đây.

Có nhiều vị trong số các Nguyên Anh Chân Quân này, Dư Tắc Thành chưa từng tiếp xúc qua, chỉ nhìn thoáng thấy trong những lần môn phái đại chiến, lần này coi như biết mặt tất cả. Nhưng theo cách sắp xếp chỗ ngồi, vẫn còn mấy người chưa tới, Hiên Viên kiếm phái tồn tại vạn năm, thực lực quả là hùng hậu.

Huyền Quang Chân Quân tính cách bình thản, nhìn thấy Dư Tắc Thành chỉ khẽ gật đầu. Đấu Lượng Chân Quân tính nóng như lửa, vô cùng hiếu chiến, thấy Dư Tắc Thành bèn bước tới vỗ vai hắn thật mạnh:

- Cố lên, giết chết lão khốn kia đi!

Tam Giác Chân Quân khí thế mênh mông cuồn cuộn, nhìn Dư Tắc Thành mỉm cười. Thất Vô Chân Quân giống như hư vô, gần như không cảm nhận được sự tồn tại của y. Cô Bạt Chân Quân hiên ngang ngạo nghễ, cuồng ngạo vô cùng.

Những Nguyên Anh Chân Quân này đều nhìn Dư Tắc Thành với ánh mắt cổ vũ. Tuy rằng Cô Bạt Chân Quân cuồng ngạo, nhưng vừa gặp đã lấy ra một thanh phi kiếm cửu giai đưa cho Dư Tắc Thanh:

- Cầm lấy, đừng để mất khí thế của Hiên Viên kiếm phái ta. Đây là Phá Ma Thần Quang Lệnh, có thể phóng ra thần quang, xua đuổi hết thảy Vô Tướng thần ma.

Những Nguyên Anh Chân Quân này thi nhau lấy ra phi kiếm, pháp bảo cửu giai, các loại thần lôi, các loại chí bảo chấn nhiếp thần ma, bọn họ đều chuẩn bị một ít bảo bối cho Dư Tắc Thành trong trận chiến này.

Dư Tắc Thành vái dài sát đất, cung kính nói:

- Đa tạ các vị sư tổ, không cần những phi kiếm này, đệ tử đã chuẩn bị xong.


Dứt lời, ba thanh phi kiếm cửu giai, ba thanh phi kiếm bát giai lập tức bay ra khỏi thân thể Dư Tắc Thành, bay một vòng tròn, sau đó mới chui trở vào thân thể.

Hắn cầm lấy Phá Ma Thần Quang Lệnh, cùng các thần lôi chuyên phá tà:

- Trận chiến này Tắc Thành tất trảm yêu tà, xin nhận lấy những pháp bảo thần lôi này, cảm tạ các vị sư tổ quan tâm ưu ái. - https://truyenfull.vn

Mọi người thấy Dư Tắc Thành có tới ba thanh phi kiếm cửu giai, cũng không ép hắn, ai nấy tự động thu hồi bảo vật mà mình đã chuẩn bị sẵn cho hắn.

Chưởng môn Thạch Cơ ngồi trên bảo tọa, nhìn tất cả mọi người, chậm rãi nói:

- Lần đại hội thượng môn này, ta quyết định đích thân tham gia. Nam Thiên, lần này con không nên đi, Tắc Thành sẽ đi cùng ta một chuyến, hai người chúng ta sẽ tham gia thi đấu.

Nam Thiên Chân Quân vì lấy sừng Đào Ngột Ma Thần cho Dư Tắc Thành, bản thân đã trọng thương, cho nên chỉ có thể ở lại sơn môn dưỡng thương.

Hán Nghiễm sư tổ lên tiếng nói:

- Chưởng môn ngài đích thân xuất thủ ư, hay là giao cho đệ tử...

Chưởng môn Thạch Cơ nói:

- Không được, có lẽ đây là cơ hội xuất kiếm cuối cùng của ta. Vào cuối năm nay, lão đông tây sư tổ rất có khả năng phi thăng, khi đó ta sẽ bế quan xung kích cảnh giới Phản Hư kỳ. Thông cáo cho mọi người biết trước chuyện này, hãy chuẩn bị đi.

Vừa nghe như vậy, tất cả mọi người thở ra một hơi thật dài. Phản Hư Chân Nhất phi thăng, chuyện này quan hệ rất lớn, ai nấy liếc nhìn nhau.


Lúc này Tam Giác Chân Quân bên cạnh nói:

- Tông chủ Minh Ma tông Minh Linh Chưởng tông thông qua nhiều đường phát ra tin tức với chúng ta, cung cấp lộ tuyến của Kim Tuyến Tôn Giả đi tới đại hội thượng môn. Nếu chúng ta chịu diệt trừ Kim Tuyến Tôn Giả, y sẽ nhường ra một nửa đại lục Quân châu mà Minh Ma tông đang chiếm cứ. Có sự tồn tại của Kim Tuyến Tôn Giả, chức Chưởng tông của y chỉ là bù nhìn, y hận Kim Tuyến Tôn Giả hơn bất kỳ ai khác.

- Xin hỏi chưởng môn, chúng ta nên trả lời y thế nào?

Lời này có nghĩa là có muốn tập kích Kim Tuyến Tôn Giả giữa đường hay không. Vừa nghe xong, tất cả mọi người nửa như hữu ý, nửa như vô tình nhìn về phía Dư Tắc Thành, chờ đợi ý kiến của hắn.

Dư Tắc Thành kiên quyết nói:

- Không cần, lần đại chiến này đệ tử chắc chắn sẽ giết chết lão, tất thắng không sai!

Ánh mắt mọi người biến đổi, thầm gật gật đầu. Nếu Dư Tắc Thành muốn môn phái phục kích Kim Tuyến Tôn Giả, mọi người sẽ thầm khinh bỉ hắn. Đệ tử Hiên Viên phải quyết chí tiến lên, nếu e ngại chiến đấu, vậy cách cái chết không còn xa nữa.

Chưởng môn Thạch Cơ cũng gật gật đầu:

- Được, lấy kiếm của ta, chém sạch quần ma. Các vị sư đệ, có ai muốn đi cùng chúng ta quan chiến trợ trận hay không, lần này còn năm chỗ nữa.

Rốt cục Tung Hóa Chân Quân, Hán Nghiễm sư tổ, Huyền Quang Chân Quân, Đấu Lượng Chân Quân. Thất Vô Chân Quân cùng đi với hai người Dư Tắc Thành tới đại hội thượng môn.

Chưởng môn Thạch Cơ gật gật đầu, nói với các vị Nguyên Anh Chân Quân còn lại:


- Sự vụ trong môn, xin các vị sư đệ để tâm chiếu cố.

Sau đó ông quay sang nói với Dư Tắc Thành:

- Chúng ta xuất phát thôi, lần đại hội thượng môn này sẽ do ta và Tắc Thành xuất chiến.

Địa điểm tổ chức đại hội lần này nằm ở Lang Hoàn đảo, trên Thương Khung hải, Sở Tây.

Vừa dứt lời, chỉ thấy chưởng môn Thạch Cơ vung tay lên, kình phong nổi lên cuồn cuộn, thình lình một chiếc phi xa xuất hiện trước mặt mọi người. Phi xa này có mười hai giao long phía trước kéo xe, thân xe hình rồng toát ra hào quang bảy sắc. Thân xe được làm bằng thanh đồng, trên có vô số vân khí bám vào, hết sức xa hoa, dài chừng ba trượng, toát ra một cỗ Long uy hùng mạnh. Dáng xe thon dài, màu thanh đồng, tay vịn được điêu khắc tỉ mỉ tinh tế, phía trước và hai bên sườn có tay vịn, mặt sau có cửa tròn chia làm hai tầng trên dưới.

- Đây là Thiên Long Đồng Giá Vân Xa, mỗi ngày có thể phi hành ba mươi vạn dặm, chỉ cần nửa ngày là tới, chúng ta đi thôi.

Vì lần này có bảy người, không thể tạo thành kiếm cưu, chỉ có thể ngồi phi xa.

Chưởng môn Thạch Cơ phất tay áo làm hiệu, bảy người lập tức tiến vào xe. Giao long bay lên, phóng thẳng lên không, hóa thành một đạo lưu quang, nháy mắt đi xa.

Dư Tắc Thành nhìn xuống dưới, chỉ thấy Hiên Viên kiếm phái hết thảy bình thường. Việc này các Kim Đan Chân Nhân cũng không được biết, cũng không ai biết rằng trong vô hình, một sự kiện ảnh hưởng tới xếp hạng của môn phái đã lặng lẽ bắt đầu.

Long xa này không hề nổi tiếng, nhưng tuyệt đối không kém gì mười tám phi xa tốt nhất Tu Tiên Giới. Thật sự là nhanh như điện chớp, hơn nữa bên trong xe mây bay cuồn cuộn, ngồi trên đó cảm thấy vô cùng thoải mái.

Dọc trên đường đi, mọi người lặng yên không nói. Thái dương dần dần ngả về Tây, rốt cục đã tới địa vực Sở Tây, Lang Hoàn đảo trên Thương Khung hải.

Dưới ánh nắng chiều chiếu rọi, một tiểu đảo trông như mộng ảo hiện ra trước mắt mọi người. Tiểu đảo này chỉ rộng chừng vài dặm, có một ngọn núi thế núi bình Hòa nằm ở phía Bắc, trên núi có một dòng thác chảy xuôi xuống dưới, hình thành một đầm nước ở trung tâm đảo. Bên bờ đầm có vài tòa cung điện tao nhã tinh tế, kỳ hoa dị thảo mọc khắp nơi, rõ ràng là một biệt viện tiên gia.

Chưởng môn Thạch Cơ điều khiển phi xa hạ xuống đỉnh núi, sau đó lấy ra một tấm thiệp mời ném mạnh một cái, quát lớn:

- Người đại diện cho Hiên Viên kiếm phái đã tới.


Lập tức thiệp mời hóa thành một đạo hào quang bùng lên sáng loáng, cuối cùng hình thành một cánh cửa ánh sáng.

Chưởng môn Thạch Cơ điều khiển phi xa tiến vào cửa ánh sáng này, lập tức Thời Không chuyển biến. Nhìn kỹ lại, mọi người đã lọt vào không gian của một đại lục khác, đại lục này rộng chừng mười vạn dặm, xung quanh bờ đại lục chính là Thanh Minh. Đại lục này có sông hồ rừng núi, đỉnh núi xa xa khuất trong mây, hồ nước trong xanh, chim bay thành đàn, thú chạy tung tăng, muôn hình vạn trạng.

Chưởng môn Thạch Cơ dẫn theo bọn Dư Tắc Thành chậm rãi tiến tới, lúc này trên không xuất hiện mười hai người, bọn họ từ từ hạ xuống, ai nấy cỡi trên gió mát, đan khí vờn quanh. Người ở giữa khoác đạo bào thêu hình vạn quạ bay lên trời, dáng vẻ tiên phong đạo cốt, chậm rãi nói:

- Vô Âm tông Bất Ngôn nghênh đón chưởng môn Thạch Cơ của Hiên Viên kiếm phái.

Chưởng môn Thạch Cơ nói:

- Bất Ngôn đạo hữu đa lễ.

Bất Ngôn Chân Quân vung tay lên, lập tức tiên nhạc trỗi lên, mây tía lượn lờ, mùi thơm lạ lùng xông lên mũi mọi người. Hàng ngàn hàng vạn tiên hoa từ trên không bay xuống, chân trời xuất hiện mây lành, thật là cảnh tượng hiền Hòa một phái.

Chưởng môn Thạch Cơ thu phi xa lại, ai nấy ngự không mà bay, ông cùng Bất Ngôn Chân Quân bay đi trước, đợi khi khoảng cách những người còn lại cách xa, ông đột ngột bật cười ha hả:

- Tên khốn này, mỗi lần ta nghe tới tên ngươi lại cảm thấy tức cười. Ngươi cũng xứng xưng là Bất Ngôn sao, ngươi mà không nói, vậy thiên hạ này câm hết cả rồi, ha ha...

Bất Ngôn Chân Quân cũng cười nói:

- Tiểu Thạch tử, hãy tỏ ra tôn trọng một chút, có hậu bối đệ tử của ngươi ở đây kìa, quả thật là hòn đá thối.

Hai người nhìn nhau mà cười, rõ ràng là hảo hữu lâu năm, có quan hệ vô cùng thân thiết.

Bất Ngôn Chân Quân nói:

- Ta phát thiệp mời cho ngươi, trên đó đã nhấn mạnh là chỉ có chưởng môn mới được xem, để đề phòng người khác không biết, bằng lòng nghênh chiến sinh tử đạo, nhưng vì sao rốt cục vẫn nghênh chiến như vậy?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận