Chỉ thấy hình dạng Kim Tuyến Tôn Giả biến hóa không ngừng, đầu tiên lão có hình dạng là một thiếu niên trẻ tuổi, bị vây khốn dưới thần tháp, vô cùng anh tuấn. Lúc lại biến thành hình dáng một trung niên, trên đầu có ba chén liên đăng. Lúc lại biến thành bộ dáng một lão nhân, bên cạnh có một dòng sông lớn, tràn đầy trí tuệ.
Theo sự biến hóa của lão, tháp, đăng, sông kia hóa thành kim tuyến vô cùng vô tận, không ngừng bay tán loạn hết vào lại ra thân thể của lão. Kim tuyến này giống như những sợi tơ vàng, chia làm hai màu, một màu toát ra kim quang vô tận, một màu là bạch quang lấp lánh.
Đây là mục tiêu chiến đấu của mình, nhìn lão, Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng quen thuộc, nhất cử nhất động của lão đều nằm trong tiên đoán của mình. Những gì lão làm, mình có thể biết rõ như lòng bàn tay, ba năm trời lặng lẽ quan sát, tới giờ phút này rốt cục đã phát huy tác dụng.
Bất Ngôn Chân Quân vẫn còn đang nói thao thao bất tuyệt, lúc này Dư Tắc Thành mới hiểu vì sao chưởng môn Thạch Cơ nói tới tên Bất Ngôn Chân Quân lại bật cười. Người này quả thật nói nhiều vô kể, chỉ là một chuyện đơn giản, qua lời y nói lập tức trở nên tràng giang đại hải, trích dẫn kinh điển, có thể nói hàng giờ mà chưa dứt.
Rất nhiều Nguyên Anh Chân Quân ở đây không thèm nghe y nói, mọi người tìm bằng hữu nhiều năm không gặp, tâm sự cùng nhau.
Một bên đại điện bày một dãy bàn dài, trên đó toàn những món ăn ngon.
Trong đó có chừng trăm loại tiên tửu, nhiều loại linh đan. Có các loại chu quả, linh quả, linh thảo, linh nhục, tim rồng mắt phượng, toàn là bảo bối có thể khiến cho Nguyên Anh Chân Quân sinh ra hứng thú. Những thứ này bên ngoài là vô giá nhưng ở nơi đây chỉ được bày ra như những món ăn thông thường, chất đầy trên một dãy bàn dài.
Trước dãy bàn này có rất nhiều Kim Đan Chân Nhân đứng sẵn sàng, chờ đợi phục vụ. Chỉ cần Nguyên Anh Chân Quân tiến tới gần, bọn họ sẽ lấy những món ăn này phục vụ Nguyên Anh Chân Quân.
Hành động này tỏ ra hết sức tự nhiên, phàm là món ăn được lấy đầu tiên thông thường là món yêu thích nhất. Đây là một hành động tỏ vẻ tự tin, rằng sở thích của những Nguyên Anh Chân Quân tới đây không phải là bí mật gì đối với Bất Ngôn tông. Các ngươi thích ăn món gì, chúng ta đều biết hết, đây là một cách biểu lộ thực lực ngấm ngầm.
Bất Ngôn Chân Quân nói mãi không ngừng, có Nguyên Anh Chân Quân muốn ăn đã bắt đầu đi qua dãy bàn kia. Dư Tắc Thành tới đây lần đầu tiên, cũng bắt chước mọi người, đi qua bên đó. Lập tức có một nữ Kim Đan Chân Nhân đưa cho hắn một phần thức ăn, trong đó có linh nhục, linh quả, đúng là những món mà Dư Tắc Thành rất thích, khiến hắn không nhịn được ăn liền mấy miếng.
Nguyên Anh Chân Quân các phái phân tán khắp nơi trong đại điện, hoặc là bằng hữu lâu năm không gặp, tâm sự hàn huyên, có người ngắm cảnh xung quanh, có người lắng nghe Bất Ngôn Chân Quân nói chuyện, có người tới dãy bàn ăn chọn thứ mà mình thích, ăn vài miếng.
Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang thưởng thức món ăn. Đấu Lượng Chân Quân đi tới bên cạnh hắn, cũng chọn một phần thức ăn, sau đó mới nói:
- Năm trăm năm trước ta từng tới nơi này. Khi đó ta vừa mới thành Anh, đại diện Hiên Viên kiếm phái ứng chiến đại hội này, đánh một trận cùng Nguyên Anh Chân Quân của Bát Thần quan, đánh cho y tơi bời hoa lá.
Dư Tắc Thành gật gật đầu, lắng nghe Đấu Lượng Chân Quân thuật chuyện:
- Tắc Thành, lúc đó ta chỉ mới thành Anh, còn đối phương đã thành Anh trăm năm, tất cả mọi người đều coi trọng y. Nhưng ta không phục, rốt cục ta cũng giành thắng lợi.
- Phải tin ở chính mình, chỉ cần có lòng tin, kỳ tích sẽ tồn tại. Tổ sư Cưu Thần Tử có thể không chết qua mỗi năm chọn ra một trong mười người làm thức ăn của thái thượng tổ sư, chính là vì lòng tin của ngài, cho nên mới có kỳ tích tồn tại. Vận may và kỳ tích từ ngài truyền xuống, mỗi đệ tử Hiên Viên ta đều có, cho nên chỉ cần con có lòng tin, vậy kỳ tích sẽ xuất hiện.
- Ta đã lấy phi kiếm cửu giai của mình đặt cho con thắng, ta tin rằng con tất thắng!
Dư Tắc Thành nghe vậy lập tức nghẹn lời, Đấu Lượng Chân Quân nói tiếp:
- Con xem, vừa có đưa tin mới nhất về đặt cược, trong đại điện này con có thể thoải mái đặt cược, sẽ không bị người khác phát hiện. Nhờ có Bất Ngôn tông giữ bí mật, không có người nào có thể tra ra. Ngoài ra trong đại điện này còn có trận pháp chuyên phá pháp thuật tối cao, pháp thuật tiên quyết thông thường không có hiệu quả trong này.
Dư Tắc Thành nghe vậy vô cùng sửng sốt, vội hỏi:
- Trận pháp phá pháp thuật ư? Tất cả Nguyên Anh Chân Quân mất đi pháp thuật tự bảo vệ mình, nếu có người mang tâm làm ác tại đây thì sao?
Đấu Lượng Chân Quân cười nói:
- Không tới nỗi nghiêm trọng như vậy, vạn pháp nơi đây đều bị phá, duy chỉ có độn thuật không chịu hạn chế này, có thể ung dung rời khỏi nơi đây. Hơn nữa nếu một Nguyên Anh Chân Quân thật sự đại phát thần uy, muốn liều mạng, trận pháp nơi này cũng chưa chắc có thể ngăn cản được. Chỉ là bày ra như vậy đê mọi người bình tĩnh một chút, nơi đây Nguyên Anh Chân Quân vô số tụ tập cùng nhau, nếu không có loại trận pháp cấm pháp như vậy, cho dù mọi người không ai thi pháp, chỉ dùng nguyên khí cảm ứng thôi, khí tức va chạm với nhau cũng đủ khiến cho nơi này xảy ra Thiên kiếp.
Dư Tắc Thành gật gật đầu, quả thật là như vậy, nhiều Nguyên Anh Chân Quân tụ tập lại với nhau, khí tức vô số. Nếu những khí tức Nguyên Anh này va chạm với nhau, không có trận pháp cấm pháp này, có lẽ không cần động thủ cũng sẽ xảy ra họa trời.
Đột nhiên phía dưới xôn xao một trận, các Nguyên Anh Chân Quân chăm chú nhìn vào thủy kính đặt cược, tỏ ra kinh ngạc vô cùng.
Dư Tắc Thành liếc nhìn qua thủy kính đặt cược. Từ lúc Bất Ngôn Chân Quân bắt đầu nói chuyện, thủy kích đặt cược đã chậm rãi mở ra. Trong đó ván cược được đặt nhiều nhất, được nhiều người quan tâm nhất, tự nhiên là trường đại chiến giữa Dư Tắc Thành và Kim Tuyến Tôn Giả!
Chỉ thấy trên thủy kính đặt cược vừa hiện ra thêm hai quyển kinh thư, Cửu Thiên Huyền Kinh và Tam Bàn Kinh, hai bàn kinh thư này đều đặt vào cửa Kim Tuyến Tôn Giả.
Tam Bàn Kinh cũng chỉ bình thường, là do Tam Bàn thượng nhân, khai tông tổ sư của Hậu Thổ tông viết ra vào thời Đại Võ Thần Đế trị thủy. Kinh này còn có tên là Tam Bàn Lạc Địa, lấy tùng thủ thắng làm thượng bàn, lấy thạch thủ thắng làm trung bàn, lấy Thổ thủ thắng làm hạ bàn, chính là tiên quyết hùng mạnh nhất trong những pháp thuật hệ Thổ trong thiên hạ.
Nhưng Cửu Thiên Huyền Kinh lại không đơn giản chút nào, chính là một trong Thập Đại Tiên Điển. Kinh này theo lời đồn là do Hiên Viên Hoàng đế vì quá thương yêu Cửu Thiên Huyền Nữ mà viết ra, lưu truyền cho đến ngày nay.
Nghe nói Cửu Thiên Huyền Nữ chính là nữ nhân mà Hiên Viên Hoàng đế yêu thương nhất, nàng luôn trợ giúp Hiên Viên Hoàng đế chấn hưng Nhân tộc. Hai người cùng nhau học nghệ, nổi danh, triệu tập anh hùng thiên hạ, bắt đầu trận chiến Phục Hưng.
Trận chiến Phục hưng này trải qua chín mươi chín lần đại bại, bị Đại Liên Minh truy nã mấy ngàn năm, bị phản đồ bán đứng, hảo hữu dần dần tử trận, thua trận liên tiếp. Hiên Viên Hoàng đế mấy lần binh giải đoạt xá chuyển thế, thay đổi vô số bí pháp tu luyện, nhưng vẫn không tìm được pháp tắc Thiên Đạo mạnh nhất.
Cuối cùng Cửu Thiên Huyền Nữ vì ngài mà chết, ý trung nhân không còn nữa, Hiên Viên Hoàng đế trở nên vô tình, đổi lại tu Tam Thiên Ngự Nữ, tập hợp ba ngàn Đại Đạo, phát minh Cực Lạc Miên Miên Vô Tuyệt Kỳ. Tuy rằng nhìn bề ngoài vô cùng phong lưu khoái hoạt, nhưng lòng vẫn vô tình. Sau khi đắc thành Đại Đạo, rốt cục vào lần khởi binh thứ một trăm, ngài mới lập nên cơ nghiệp muôn đời cho Nhân tộc. Truyện Tiên Hiệp -
Cửu Thiên Huyền Kinh này là do Đại Thần Uy Sĩ Thiên Nữ, nô tỳ của Cửu Thiên Huyền Nữ ghi lại, lưu truyền mãi tới ngày nay. Pháp thuật trong đó khiến cho người ta khó lòng hiểu được, tổng cộng chỉ có chín trang, trang cuối cùng là trang giấy trắng, còn có danh xưng là Cửu Hiệt Thiên Thư. Trong hàng ngàn hàng vạn người tu luyện kinh này, chỉ có mười mấy người ngộ ra chân nghĩa, kinh này được xếp hạng cuối cùng trong Thập Đại Tiên Điển.
Nhưng những người ngộ ra được kinh này toàn là Tông chủ một tông, lập nên cơ nghiệp muôn đời, tỷ như Huyền Linh Vạn Thú môn, u Hồn Phệ ảnh tông, Thiên Hành Kiện tông, Diệu Hóa tông, Lạc Vũ tông... những môn phái này toàn là xuất phát từ Cửu Thiên Huyền Kinh.
Lại xuất hiện thêm một trong Thập Đại Tiên Điển, Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng kinh ngạc, rốt cục hôm nay cũng thấy được bản thứ bảy, Cửu Thiên Huyền Kinh.
Thiên Ma Sách là do úy Liễu một trong Tiên Tần Tam úy thu thập vô số bí pháp Ma tông, tiến vào Ma cảnh ba ngàn năm, hóa thân bảy mươi hai đời Ma Chủ, hóa thân vạn ma sáng chế ra.
Thiên Ma Sách này chia làm mười bản, hiện tại Dư Tắc Thành đã có được bốn bản là Không Ma Kinh, Huyết Ma Kinh, Minh Ma Kinh, Thiên Ma Kinh.
Vĩnh Hằng Bất Diệt Tam Thiên Đại Đạo Niết Bàn Kinh là do Hiên Viên Hoàng đế viết ra, Đại Võ Thần Đế sửa chữa, Tiên Tần Thủy Hoàng sửa bản thảo, xếp trong hàng chín bí pháp vô thượng đầu tiên của chín mươi chín bí pháp Tiên Tần.
Hoàn Chân Đạo là pháp bảo siêu cấp chỉ dẫn tầm đạo, do Thiên Tiên Tố Hoàn Chân nơi Vực Ngoại lưu truyền.
Tâm Ma Tàn Ảnh có mười bảy bộ kiếm pháp, do Kiếm Lão Nhân lưu lại, hiện tại đang nằm trong thế giới Bàn cổ của Dư Tắc Thành.
Thương Khung Bảo Giám có lai lịch hết sức thần bí, không biết là do ai lưu lại, có tất cả mười bản, bản thứ sáu Dưỡng Thần Hồn đang nằm trong tay Dư Tắc Thành.