Vương Thư Nguyên khoanh chân xếp bằng ngồi xuống, giọng đầy đại nghĩa, dõng dạc nói to:
- Sư phụ, Vương Thư Nguyên con cũng là đệ tử Hiên Viên kiếm phái. Lúc con nhập môn là như vậy, hiện tại cũng là như vậy, tương lai như vậy, đời đời như vậy.
- Tuy rằng con bị tâm ma mê hoặc, bị nó khống chế, thân bất do kỷ, giết rất nhiều đạo hữu của bốn đại kiếm phái, trong lòng hối hận vô cùng. Nhưng con chưa từng giết chết đệ tử Hiên Viên kiếm phái, bởi vì con vẫn còn là đệ tử Hiên Viên kiếm phái, con sẽ không xuất kiếm với đồng môn.
- Tâm Kiếm Thiền Tông là đại địch của chúng ta, cho dù con phải hy sinh, cũng quyết tiêu diệt chúng!
- Con đã đánh bại Dư Tắc Thành, hoàn thành tâm nguyện lớn nhất của mình. Thay vì rút kiếm chiến đấu với đồng môn, chẳng bằng tiếp tục làm đệ tử Hiên Viên kiếm phái, phá tan Tâm Ma Tàn Ảnh kia.
- Con xin lỗi sư phụ, con sẽ không chạy trốn. Hy vọng kiếp sau, con sẽ được tiếp tục làm đệ tử của người.
- Đệ tử Hiên Viên ở đâu?
- Ta lấy máu ta chiếu Hiên Viên. Tuy kiếm không còn, lòng này còn!
Dứt lời, Vương Thư Nguyên ngồi ngay ngắn giữa trận, không chống cự, chịu đựng pháp
trận vận chuyển, lực Thần Uy uy áp không ngừng.
Năm người chưởng môn Thạch Cơ bật cười vang, chưởng môn Thạch Cơ quát lớn:
- Hay, hay cho một câu tuy kiếm không còn lòng này còn. Không sợ trong tay chúng ta không có kiếm, chúng ta còn có tâm, còn có mệnh. Lên đi, các vị sư huynh, chúng ta liều mình một phen, tiêu trừ mối họa đã hại chết vô số tiền bối chúng ta vạn năm qua, hãy tiêu diệt hoàn toàn Tâm Ma Tàn Ảnh!
Lịch Trần Ma Tôn nói:
- Tiểu Thạch Đầu nói rất phải, tới đi, chúng ta liều mình một phen, đừng để cho Vương tiểu tử thất vọng. May là mọi người đều có Tiên Bảo hộ hồn, có thể chuyển thế trùng sinh, hai mươi năm sau lại là một trang hào hán.
Năm người cười to, bắt đầu xuất ra lực Thần Uy của bàn thân mình. Dư Tắc Thành ở xa xa quan sát, hắn có kinh nghiệm quá khứ từng khống chế Thiên Lại Cự Nhân đại chiến Chung Cực Thần Uy Sĩ, lập tức phân tích được năm người này sử dụng lực Thần Uy thế nào.
Chưởng môn Thạch Cơ sử dụng lực Bàn Thạch, chính là lực Thần Uy Đại Địa, đại biểu cho lực Thần Uy Thổ Nguyên. Lịch Trần Ma Tôn của Vạn Kiếm Ma Tông sử dụng lực Thần Uy Hỏa Nguyên. Ba người còn lại sử dụng lực Thần Uy Kim. Mộc, Thủy, gộp lại vừa đủ Ngũ Hành.
Năm vị Chân Nhất Thần Quân di chuyển vòng tròn xung quanh Vương Thư Nguyên. Thần thái bọn họ hết sức nghiêm trang, mỗi bước ba cử động, hoàn toàn hòa hợp cùng một thể với tự nhiên, sử dụng sức mạnh của thiên địa.
Mỗi một cử động của họ đều ẩn chứa lực Thiên Đạo vô tận, ai cũng có được lực Thần Uy, chỉ cần một đòn tùy tiện là có thể hủy thiên diệt địa. Nhưng giờ phút này bọn họ tỏ ra hết sức trang nghiêm, không ngừng thi pháp niệm chú, thân hình tương xứng mới có thể phát huy pháp lực. Phải sử dụng lực Thần Uy cẩn thận như vậy, uy lực của Thần Uy Ngũ Hành trận này sẽ mạnh tới mức nào có thể tưởng tượng được.
Lúc này Vương Thư Nguyên không ngừng hộc máu bên trong pháp trận. Thình lình y rống to một tiếng, rút kiếm ra đâm mạnh vào trong cơ thể mình, máu tươi bay tán loạn ra ngoài cả trượng. Sau đó y âm thầm phát động lực Thần Uy, lập tức toàn thân chấn động mạnh, một bóng đen bay ra khỏi thân thể y.
Vương Thư Nguyên nhìn bóng đen cười nói:
- Kiếm này ta đã chuẩn bị từ lâu, tái kiến, lão gia gia, chết đi thôi, ta sẽ nhớ kỹ ân tình của ngươi.
Bóng đen này dường như do vô số bóng đen hợp lại mà thành, sau khi bị bức ra khỏi cơ thể Vương Thư Nguyên lập tức bay lên không, bị Thần Uy Ngũ Hành trận chấn nhiếp giữa không trung.
Năm Chân Nhất Thần Quân tiếp tục phóng xuất lực Thần Uy, vận chuyển tiên trận này. Bọn họ hoàn toàn không thèm đê ý tới Vương Thư Nguyên, chỉ lo chuyên tâm đối phó bóng đen này. Bóng đen nhanh chóng bay lên tìm cách tháo chạy, nhưng lập tức bị ngăn cản, không thể chạy trốn. Nó thi pháp xuất ra vô số kiếm khí. nhưng trong Thần Uy Ngũ Hành trận này chỉ là vô ích.
Năm Chân Nhất Thần Quân hoàn toàn không để ý tới hành động của bóng đen này, bọn họ chỉ tiếp tục lặng lẽ thi pháp. Theo nhất cử nhất động của bọn họ, vô số linh khí tụ tập, bóng đen kia bị linh khí này tẩy rửa, dần dần tiêu tan.
Bóng đen kia dường như biết mình không thể trốn, nó bèn giữ chặt linh thể, có thể chống lại được lúc nào hay lúc ấy. Đồng thời nó nhìn chằm chằm Vương Thư Nguyên trên mặt đất, dường như đang buông lời thóa mạ.
Nhưng Vương Thư Nguyên chỉ mỉm cười nhìn y, sau đó làm ra vẻ cúi đầu chịu chết, thình lình ra sức bức mạnh, máu tươi phun ra như suối.
Bức được bóng đen hoàn toàn ra khỏi cơ thể, áp lực xung quanh Vương Thư Nguyên lập tức giảm xuống. Y không còn bị pháp trận khống chế nữa, bèn cố sức lăn một vòng ra khỏi đại trận, lồm cồm bò tới chỗ sư phụ mình, miệng gọi:
- Sư phụ, sư phụ...
Nam Thiên Chân Quân lập tức quát lớn:
- Đệ tử Hiên Viên kiếm phái, lập tức bảo vệ Vương Thư Nguyên! Y không có phản bội Hiên Viên kiếm phái, vậy Hiên Viên kiếm phái cũng sẽ không bỏ mặc y. Hiên Viên kiếm phái chúng ta tuyệt đối không bỏ một đệ tử nào, ai muốn làm thương tốn y sẽ là địch nhân của Hiên Viên kiếm phái.
Lập tức Phong Sư sư tổ là người đầu tiên xông lên. vốn lão có quan hệ tốt nhất với ứng Long sư tổ, lập tức đứng ra bảo vệ ứng Long sư tổ và Vương Thư Nguyên.
Ngoài ra bốn kiếm phía khác cũng có đệ tử xông lên, định báo thù cho trưởng bối của mình vừa tử trận, đánh chết Vương Thư Nguyên. Nhưng hai người bọn họ đã được Phong Sư sư tô bảo vệ chặt chẽ. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Trong khoảnh khắc này, suýt nữa xảy ra xung đột nội bộ năm đại kiếm phái. May là chưởng môn của bốn kiếm phái kia dốc hết toàn lực trấn áp đệ tử của mình. Kẻ thù chân chính còn ở trước mất, chuyện Vương Thư Nguyên về sau hãy nói, tin rằng Hiên Viên kiếm phái sẽ trả lại công bằng cho mọi người.
Vương Thư Nguyên chỉ còn thở thoi thóp, được đệ tử Hiên Viên kiếm phái đưa về trận chữa thương. Vừa rồi những lời của y đã khiến cho mọi người sinh lòng kính trọng.
Tuy rằng đôi khi Vương Thư Nguyên tỏ ra coi thường đồng môn huynh đệ, lại thường xuyên huênh hoang khoác lác, đắc tội vô số đồng môn. Nhưng tới thời khắc mấu chốt, y vẫn không phản bội Hiên Viên kiếm phái, khiến cho người ta không khỏi cảm thấy hài lòng.
Nhưng ứng Long sư tổ thì lại khác, tuy rằng mọi người không nói gì, nhưng ánh mất mọi người nhìn lão đã trở nên khác trước. Chỉ có hảo hữu Phong Sư sư tố, Hán Nghiễm sư tố ra sức bênh vực lão, bằng không bọn Tam Giác, Thất Vô... đã chất vấn thẳng thừng về hành vi phản bội môn phái của lão.
Lúc này năm vị Chân Nhất Thần Quân vẫn đang vận chuyển lực Thần Uy, vây khốn bóng đen kia giữa không trung.
Dư Tắc Thành ngập ngừng hỏi:
- Sư phụ, vì sao Thần Uy Ngũ Hành trận này lại trùng hợp như vậy, không khỏi có chút...
Nam Thiên Chân Quân gật gật đầu:
- Đây là bí pháp do Tiên Giới ban cho, dùng tiên dược sửa đổi lực Thần Uy của hai người
bọn chưởng môn Thạch Cơ, Lịch Trần Ma Tôn, kích phát lực Thần Uy của ba người còn lại, vừa khéo hợp đủ lực Thần Uy Ngũ Hành, tạo thành tiên trận này.
- Sau khi tế luyện xong, khoảng bày ngày đêm là có thể luyện hóa hoàn toàn Tâm Ma Tàn Ảnh. Từ đây về sau năm đại kiếm phái chúng ta không còn gặp phải kiếp nạn Tâm Kiếm Thiền Tông. Ngàn năm sau, thiên hạ chỉ có năm đại kiếm phái chúng ta đứng hạng đầu.
Dư Tắc Thành nhìn Thần Uy Ngũ Hành trận:
- Chuyện này giống như một cơn mộng, chẳng lẽ luyện hóa Tâm Ma Tàn Ảnh kia dễ dàng vậy sao?
Nam Thiên Chân Quân đáp:
- Vì luyện hóa Tâm Ma Tàn Ảnh này, năm đại kiếm phái chúng ta đã bày mưu tính kế sần hai ngàn năm. vô số đời tiền bối đã bỏ ra biết bao tâm huyết. Còn có bí pháp Tiên Nhân ban cho, nếu còn không thành công thì quả thật không có thiên lý.
- Những khả năng có thể xảy ra. chúng ta đều đã tính tới. Những mưu kế có thể nghĩ ra, chúng ta cũng đã nghĩ tới. Xem ra lần này đã nắm chắc, chúng ta nhất định sẽ luyện hóa thành công Tâm Ma Tàn Ảnh.
Dư Tắc Thành nói:
- Vậy thì quá tốt, nhưng không hiểu vì sao rốt cục con vẫn có cảm giác kỳ quái khác thường...
Nam Thiên Chân Quân nói:
- Không biết vì sao ta cũng có cảm giác như vậy, vẫn cảm thấy dường như thiếu một cái gì... Hãn không còn vấn đề gì mới phải, chúng ta đã tính toán đủ các tình huống, trừ phi...
Nam Thiên Chân Quân chợt ngẩng mặt nhìn trời, trừ phi...
Đúng lúc này, thình lình bóng đen kia gầm lên một tiếng, ngửa cổ nhìn trời gào thét. Thanh âm của nó giống như ác quỷ rú lên điên cuồng, giống như sói rừng nhìn trăng mà hú. Thanh âm này xuyên tận chín tầng mây, xuyên qua chín tầng trời, thăng vào trong Thanh Minh.
Sau tiếng rú này, tất cả tu sĩ có mặt tại trường ai nấy giật mình kinh hãi, cẩn thận quan sát bốn phía, nhưng sau khi tiếng rú kia tất đi, vẫn không thấy xảy ra chuyện gì khác thường. Lúc này bóng đen đã hóa thành một quả cầu khí đen kịt. ra sức chống lại lực bảo mòn của Thần Uy Ngũ Hành trận.
Thời gian dần dần trôi qua, cứ mỗi một khắc, quà cầu khí kia lại mất đi một miếng. Tuy rằng nó sinh ra miếng khác rất nhanh đê bô sung, nhưng sương đen tái sinh càng ngày càng mờ nhạt.
Chuyện này có nghĩa là cứ tiếp tục kéo dài như vậy, nhất định nó phải chết không sai, nhất định sẽ hoàn toàn tiêu tan.
Mọi người lặng yên không nói, chỉ kết trận vây quanh, lặng lẽ chờ đợi.