Tiên Ngạo

Dư Tắc Thành lại nói tiếp:

- Trận chiến giữa ta và Tư Đồ Nhã tiền bối là hết sức công bằng, sinh tử nghe theo mệnh trời. Nếu như ta chết trận, ta cũng không trách ông ấy.

- Chuyện ba Nguyên Anh Chân Quân các ngươi tham gia tập kích Hiên Viên kiếm phái ta. ta cũng có thể xem như chưa từng có.

- Tay phải của ta mang theo hữu nghị mà đến, Hiên Viên kiếm phái chúng ta cùng Vô Lượng tông kết tình hữu nghị đã mấy ngàn năm. không thể chỉ vì ta mà đoạn tuyệt. Những ân oán giữa chúng ta xảy ra từ trước tới nay chỉ là do hiểu lầm. sao không đê cho chúng tiêu tan thành mây khói?

- Chẳng hay Vô Lượng tông có nhận hữu nghị trong tay phải của ta chăng?

Tên Nguyên Anh Chân Quân kia cất tiếng thóa mạ:

- Đừng giở trò mèo khóc chuột, ngươi giết chết nhiều vị tiền bối trong môn chúng ta như vậy, còn nói cái gì mang theo hữu nghị mà đến? Ta khinh, rõ là già bộ từ bi, Vô Lượng tông chúng ta không hoan nghênh ngươi.

Lập tức vô số tu sĩ Vô Lượng tông hô vang phụ họa.

Dư Tắc Thành chỉ mỉm cười nhìn bọn chúng, đột nhiên nói:

- Ngươi có thể đại biểu cho Vô Lượng tông được sao, ngươi thật sự cự tuyệt hữu nghị tay phải của ta sao? Ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, Vô Nhai tiền bối đâu rồi?

Tên Nguyên Anh Chân Quân kia nổi giận đùng đùng, vừa há miệng định thóa mạ, đột nhiên có một bàn tay trắng muốt vươn ra thộp lấy cổ y ném mạnh một cái, lập tức tên Nguyên Anh Chân Quân này bay ra xa ngoài trăm trượng.

Tất cả tu sĩ Vô Lượng tông giật mình kinh hãi, nhìn người nọ chăm chú, miệng quát lớn:

- Bố Y, ngươi điên rồi sao, ngươi làm gì vậy?

- Bố Y, ngươi muốn làm gì? Truyện Tiên Hiệp -


Đó là một thiếu niên tuổi chừng mười bảy, mười tám tuổi. Tên y là Bố Y, tu vi Trúc Cơ, dáng người phong lưu anh tuấn, đầu đội nhược quán, thân khoác pháp bảo, vung thương liếc mất ngó trời cao, oai hùng như cây ngọc trước gió.

Thiếu niên này chỉ có tu vi Trúc Cơ, nào ngờ có thể chộp cổ Nguyên Anh Chân Quân quăng sang bên. Tuy rằng đó là một trảo từ phía sau khó lòng phòng bị, nhưng Dư Tắc Thành vẫn cảm nhận được lực Thần Uy.

Thiếu niên lên tiếng nói:

- Ngu ngốc, tay phải là hữu nghị, tay trái chính là kiếm, câu này có nghĩa là Vô Lượng tông chúng ta diệt độ ngay trước mất, thật là ngu xuẩn, báo hại ta không thể không ra tay.

Sau đó y nói với Dư Tắc Thành:

- Diệt Độ Chân Quân, thiên hạ đệ nhất nhân, quả nhiên uy phong hết mực.

- Hài tử Thi Vận quả thật là đệ tử Vô Lượng tông chúng ta, cũng không phản bội Vô Lượng tông ta, có thể lập mộ ở nơi này. Ta bảo đàm với ngươi, chỉ cần Vô Lượng tông ta còn một ngày, sẽ không ai dám động vào cành cây ngọn cỏ trước mộ phần nàng.

Dư Tắc Thành chăm chú nhìn y, trầm giọng hỏi:

- Ta tin ngươi, đã lâu không gặp, Vô Lượng Thần Quân Tư Đồ Nhã. Thần Uy Vô Lượng của ngươi đại thành rồi ư?

Vô Lượng tông có thể có được Cường giả như vậy, có thể khiến cho Nguyên Anh Chân Quân không dám chống cự, có được phong thái uy nghiêm như vậy, ngoại trừ Tư Đồ Nhã ra, Dư Tắc Thành không còn thấy ai khác.

Trận chiến năm xưa. nguyên thần Tư Đồ Nhã bõ chạy, hiện tại xem ra y đã đoạt xá thành công, bước trở lại tiên lộ, đã đạt tu vi Trúc Cơ.

Còn nhớ năm xưa Ma Lễ Thanh đã nói qua, cảnh giới tối cao của Vô Lượng tông chia làm Chung Cực Vô Lượng, Ma Ha Vô Lượng, Thần Uy Vô Lượng, sau mỗi trận chiến bại mà không quên, ắt tăng một bậc. Lúc ấy Tư Đồ Nhã đã ngộ ra Ma Ha Vô Lượng, hiện tại xem ra cũng đã lãnh ngộ Thần Uy Vô Lượng, hùng mạnh hơn ngày trước gấp mười lần.

Nhưng Dư Tắc Thành cũng không xem y ra gì, hiện tại mình cũng không còn là mình năm đó, mình cũng có được lực Thần Uy, hơn nữa là lực Thần Uy hùng mạnh.

Hai người đứng đối diện nhau, lúc này tất cả đệ tử Vô Lượng tông còn đang kinh ngạc vì phát hiện Bố Y, nhân tài mới nổi của môn phái lại là sư tổ Tư Đồ Nhã của bọn chúng chuyển thế, chỉ có tên Nguyên Anh Chân Quân vừa rồi không hề biến sắc. Y đã sớm biết, nói không


chừng hết thảy vừa rồi là do Tư Đồ Nhã bày mưu sắp kế từ trước. Làm như vậy, Vô Lượng tông sẽ không đánh mất thể diện danh dự, bọn họ thà chết không khuất phục, sĩ khí môn phái không giảm, mà tổ sư hạ lệnh, không thể không làm như vậy.

Dư Tắc Thành khẽ mỉm cười, nói:

- Tay phải ta mang đến hữu nghị...

Tư Đồ Nhã tiếp lời:

- Ta nhận hữu nghị của ngươi, đồng thời ta bảo đảm rằng những chuyện ân oán ngày xưa giống như nước chày không để lại dấu vết. Từ hôm nay trở đi, Vô Lượng tông và Hiên Viên kiếm phái khôi phục quan hệ huyết minh hàng ngàn năm qua, tiến thêm bước nữa, hữu cầu tất ứng.

Dư Tắc Thành cũng nói:

- Hiên Viên kiếm phái cũng là như vậy, ân oán ngày xưa giống như nước chày, tiến thêm bước nữa. hữu cầu tất ứng.

Dứt lời hai người đưa tay phải ra vỗ vào nhau ba lần, định ra hiệp ước.

Hiện tại Dư Tắc Thành đã không còn là Dư Tắc Thành trước kia, hắn đã là chưởng môn Hiên Viên kiếm phái. Hiên Viên kiếm phái có mấy ngàn đệ tử, tu sĩ bên ngoài hàng chục vạn. an nguy vinh nhục của bọn họ đều ở trong một niệm của Dư Tắc Thành. Cho nên Dư Tắc Thành mới cùng Tư Đồ Nhã định ra minh ước, xóa bỏ bao nhiêu ân oán trước kia, từ hôm nay trở đi chính thức thành minh hữu trở lại.

Dư Tắc Thành vừa mới ngồi lên ghế chưởng môn Hiên Viên kiếm phái, sau đại chiến vừa rồi lại được tôn xung thiên hạ đệ nhất nhân, vô số người đang trông vào hắn. có địch nhân, cũng có đồng minh.

Có câu hảo hán phải có ba người giúp, không thể chuyện gì cũng quyết tuyệt, xem cả thiên hạ là kẻ thù.

Tối thiểu phải chia kẻ thù làm vài loại, không để cho chúng liên kết lại, để có thể tiêu diệt từng phần. Minh hữu vẫn phải có, cho dù minh hữu tạm thời già vờ vào thời khắc mấu chốt cũng phải có.

Cho nên Dư Tắc Thành tới Vô Lượng tông, ký kết minh ước với Tư Đồ Nhã. Ân oán giữa Tư Đồ Nhã với Dư Tắc Thành không phải tầm thường, lão phải một lần binh giải, nhưng vẫn có thể ký kết minh ước, đây quà là tín hiệu trấn an cho những minh hữu khác.


Cho nên Dư Tắc Thành mới làm như vậy.

Sau khi Tư Đồ Nhã ký kết minh ước bèn nói:

- Mười năm sau ta sẽ đạt tới cảnh giới Kim Đan. ba mươi năm sau Nguyên Anh. trăm năm sau ta sẽ khiêu chiến với ngươi để báo thù năm xưa. cướp lấy hư danh thiên hạ đệ nhất nhân của ngươi. Diệt Độ Chân Quân, xin ngươi hãy chuẩn bị sẵn sàng.

Tuy rằng thiên hạ đệ nhất nhân chỉ là hư danh, nhưng dù sao cũng là của mình, tuyệt đối không thể để cho người khác cướp đi.

Dư Tắc Thành nói:

- Hoan nghênh, hoan nghênh, lúc nào cũng hoan nghênh. Mười năm Kim Đan... theo thực lực của ngươi, ta thấy năm nay có thể thành đan.

Tư Đồ Nhã cười nói:

- Không gì bằng tuổi thanh xuân của đời người, không thể để nó trôi qua lãng phí. sống lại một lần phải hưởng thụ đời người. Cho nên mười năm Kết Đan là khoảng thời gian tối đa mà ta có thể kéo dài.

- Đúng rồi, đừng tưởng rằng ngươi có được phi kiếm thập giai là có thể tung hoành thiên hạ. Sau đại chiến vừa rồi của ngươi, ta đã tra xét điển tịch, phát hiện trong Vô Lượng tông ta cũng có pháp bảo thập giai, trong vòng trăm năm nhất định ta sẽ tìm được.

Dư Tắc Thành lại nói:

- Dù ngươi có vài món pháp bảo thập giai đi nữa, cũng chỉ là một kiếm mà thôi.

- Thiên hạ đệ nhất nhân... Ha ha ha, tuy rằng nó chỉ là hư danh, nhưng nằm trên người ta, không ai có thể cướp đi cho được.

Hai người nhìn nhau cười, đồng thời lập lời thể cho trận chiến trăm năm sau.

Dư Tắc Thành quay đầu lại nhìn thoáng qua mộ phần mà minh vừa lập, trầm giọng nói:

- Mục đích đã đạt, ta phải đi rồi. Thi Vận, ta sẽ trở lại thăm muội.


Sau đó hắn xoay người đối mặt với Tư Đồ Nhã:

- Phiền Tư Đồ... không, Bố Y đạo hữu thay ta trông coi mộ phần này.

Tư Đồ Nhã nói:

- Yên tâm đi, ta đã hứa rồi, chỉ cần còn có một người của Vô Lượng tông, sẽ không ai dám động vào mộ phần này.

Dư Tắc Thành gật gật đầu. thi triển Súc Địa Thành Thốn, nháy mắt biến mất.

Đệ tử Vô Lượng tông cũng lục tục rời đi, tên Nguyên Anh Chân Quân bị Tư Đồ Nhã ném khi nãy đi tới, thấp giọng hỏi:

- Sư phụ, chúng ta thật sự phải trông coi mộ phần này cho hắn hay sao? Đây chính là mộ phần của tiểu tiện nhân...

Tư Đồ Nhã khẽ quát:

- Câm miệng, đây là sư muội ngươi, không được nói như vậy!

- Truyền lệnh xuống, phải làm như vậy, bảo vệ cho cẩn thận mộ phần này. Ngươi cho rằng đây thật sự là một ngôi mộ hay sao, bất quá chỉ là trấn áp Vô Lượng tông ta mà thôi, chờ Vô Nhai sư huynh tìm bảo noi Vực Ngoại trở về rồi hãy nói.

Dư Tắc Thành thi triển Súc Địa Thành Thốn, ra ngoài trăm dặm bèn lấy Côn Bằng ra, điều khiển Côn Bằng trở về Hiên Viên kiếm phái.

Đại chiến vừa qua ở Hiên Viên kiếm phái, pháp bảo, phi kiếm thập giai xuất hiện, thiên hạ đệ nhất nhân Diệt Độ Chân Quân Dư Tắc Thành tái lập quan hệ minh hữu với Vô Lượng tông, đây là tin tức lớn nhất Tu Tiên Giới trong ba tháng sau.

Lời đồn đại bàn tán lan truyền bốn phía, tin này truyền khắp thế giới Thương Khung, truyền tới một trăm lẻ tám thượng môn. Vô số người tâm động, suy nghĩ biết bao nhiêu chuyện...

Sau đại chiến, cảm nhận trực tiếp nhất về Hiên Viên kiếm phái chính là đã thay thế uy danh của Vô Thượng Cảm ứng tông, chấn nhiếp thiên hạ. thanh danh dại chấn. Đệ tử báo danh gia nhập ngoại môn Hiên Viên kiếm phái gia tăng nhiều không kể xiết.

Vốn ngoại môn chỉ có thể thu nhận sáu ngàn sáu trăm sáu mươi sáu người, cứ đào thài một người sẽ nhận vào một người khác, hàng năm đều có vài trăm đệ tử chờ sẵn để được tiến vào ngoại môn.

Nhưng năm nay có tới ba ngàn đệ tử chờ sẵn. để có được cơ hội tiến vào ngoại môn Hiên Viên kiếm phái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận