Biểu lộ của Lâm Cứu biến đổi, nghĩ muốn nói một câu 'các ngươi thật đúng là đủ tiện', lại bởi vì trong lòng còn có cố kỵ đối với Mông La, không có nói thẳng ra, chỉ có thể thông qua thần sắc ngữ khí biểu đạt loại ý tứ này.
- Đi xuống đi!
U Lâm thở dài một tiếng, dẫn đầu hạ xuống. Tả hữu phó sứ của nàng theo sát phía sau...
Vừa rồi, Lâm Cứu trảm ra thông đạo rộng lớn còn không có khép lại, ngược lại tiết kiệm rất nhiều khí lực cho bọn người Liên Y. Bạn đang đọc truyện được tại
Trong khoảng thời gian bọn hắn đối thoại lẫn nhau này, Tô Triệt đã giảm xuống chiều sâu gần vạn trượng, liên tục thi triển vài chục lần Định Phong Thuật cấp thần thoại, tạm thời mà nói, còn không có một lần sai lầm.
Tu vi đã đạt đến Độ Kiếp kỳ, trình độ khống chế đối với thần thông pháp thuật đã sớm siêu việt hai từ 'tinh tế', theo lý mà nói, ở trạng thái hết sức chăm chú, sẽ không bao giờ xuất hiện sai lầm.
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục không rên một tiếng, không muốn bởi vì nguyên nhân của mình mà làm cho Tô Triệt phân tâm. Bất quá, ở thời khắc này, hắn lại cân nhắc:
- Thần thoại cấp, chính là đẳng cấp cao nhất của kỹ năng sao?
- Có không có khả năng, lại hướng tăng lên trên một bậc, làm đến Thiên đạo cấp, thậm chí Sáng Thế cấp có được không?
- Bất quá, cái này cần rút ra một loại thần thông của mấy ngàn, thậm chí mấy vạn tên tu tiên giả, mới có thể dung hợp ra một Sáng Thế cấp, độ khó quá lớn! Huống hồ, cũng không nhất định đi thông a...
- Như vậy, nếu như đổi một loại phương thức khác, có khả năng lợi dụng lực lượng thiên đạo của Tiên Ngục, tự nghĩ ra thần thông pháp thuật nào đó, hơn nữa vừa ra chính là Sáng Thế cấp hay không? Dù sao, chủ nhân thân là Sáng Thế thần của Tiên Ngục thế giới, thần thông của hắn phải ứng với Sáng Thế cấp mới đúng.
- Chỉ là không xác định, Tiên Ngục thế giới chế tạo nên thần thông pháp thuật, cầm đi ra bên ngoài Đại Vũ trụ thế giới có thể có hiệu quả hay không? Thiên đạo quy tắc của hai thế giới có xuất hiện xung đột mãnh liệt, thậm chí dẫn phát ra một ít chuyện tình khó có thể đoán trước hay không?
Lão Hắc cân nhắc rất nhiều rất nhiều, nguyên tắc ý nghĩ là muốn lợi dụng quy tắc chi lực của thế giới Tiên Ngục tăng cường thực lực cá nhân của Tô Triệt. Bởi vì, Tô Triệt luôn gặp được một ít đối thủ có tu vi cảnh giới viễn siêu mình, chỉ là lợi dụng thủ đoạn thường quy, không có khả năng chiến thắng đối phương, phải có lối tắt khác, đầy đủ khai quật ưu thế bản thân mới được.
Tiên Ngục, chính là ưu thế lớn nhất của Tô Triệt!
Định! Định! Định! Định...
Bên ngoài Tiên Ngục, Tô Triệt không ngừng dùng Định Phong Thuật, lợi dụng thời gian một hơi ngắn ngủi, xuyên qua đao trận vô cùng sắc bén, nguy hiểm, thật sự ứng với câu tục ngữ kia: nhảy múa trên mũi đao!
Cứ như vậy cực tốc giảm xuống mấy vạn trượng, đột nhiên, Tô Triệt cảm thấy trước mắt không còn gì nữa, nhưng vẫn là theo quán tính hô lên một tiếng Định, kết quả, vật gì cũng không có định trụ.
Phía dưới không không đãng đãng, đã không có phong nhận, cũng không có bất kỳ Cương Phong, Định Phong Thuật đương nhiên là không có hiệu quả.
- Đã xông qua được?
Trong lòng Tô Triệt sững sờ, thật là không ngờ, phong nhận đao trận so với mình dự đoán thì ngắn hơn nhiều, vẫn chưa tới chiều sâu năm vạn trượng, tổng cộng thi triển hơn một trăm lần Định Phong Thuật, đã bình an vượt qua.
Nguyên bản còn tưởng rằng, sẽ như khu vực Cương Phong lúc đầu, tối thiểu nhất cũng phải là ba mươi vạn trượng!
Ra khỏi đao trận phong nhận, phía dưới là một khu vực trống trải, thoạt nhìn vật gì cũng không có, chính là thông đạo thẳng đứng không không đãng đãng, sâu không thấy đáy.
Tô Triệt không dám có bất kỳ thư giãn, cũng không có dừng lại nguyên chỗ chờ đợi bọn người U Lâm, mà là có chút chú ý tiếp tục giảm xuống...
Vẫn là câu nói kia, chính mình chơi của mình, tất cả mọi người bằng vào cơ duyên!
An toàn giảm xuống hơn một vạn trượng, trong lúc đó Tô Triệt nhướng mày, mặt lộ vẻ thống khổ, hô một tiếng:
- Hỏa!
Phía dưới có hỏa!
Hỏa diễm đen nhánh sắc kỳ dị, tràn ngập trong thông đạo phía dưới, đồng dạng không biết chiều sâu bao nhiêu. Những hỏa diễm màu đen này mang đến cho Tô Triệt thống khổ là, trong nháy mắt vừa rồi, thần thức của Tô Triệt vừa mới chạm đến những hỏa diễm màu đen kia, trong đầu liền truyền đến một cổ đau đớn mãnh liệt không cách nào hình dung.
Giống như mấy ngàn cương châm mảnh như lông trâu, xuyên thấu qua đầu, đồng thời đâm trúng đại não, tư vị này...
Chỉ là đau đớn, Tô Triệt còn không sợ, mấu chốt là, loại hỏa diễm màu đen này rõ ràng có thể thông qua thần thức, trực tiếp cấu thành thương tổn đối với nguyên thần, vừa rồi nguyên thần của Tô Triệt đã bị nó gặm một ngụm, trực tiếp tạo thành tổn thương cho nguyên thần.
Tô Triệt âm thầm kinh hãi:
- May mắn có Tiên Ngục bảo tháp trấn thủ hồn phách, nếu không, vừa rồi sẽ lập tức chết mất!
Ý nghĩ như vậy, tuyệt đối không phải khoa trương. Loại hỏa diễm màu đen này rõ ràng có thể cấu thành thương tổn đối với nguyên thần của Tiên nhân, nguyên thần của phàm nhân tu tiên giả tuyệt đối là tức vong, không lưu tình chút nào!
Hô hô hô...
Trong Tiên Ngục truyền ra đại lượng sinh mệnh lực cùng hồn lực tinh khiết, lập tức tu bổ nguyên thần cho Tô Triệt. Nguyên thần bị gặm một ngụm, nếu đổi lại là những Độ Kiếp kỳ khác, ít nhất phải điều dưỡng vài thập niên mới có thể khôi phục như lúc ban đầu, nguyên thần đối với tu tiên giả thật sự là quá mức trọng yếu, Tiên Giới Chân Tiên cũng giống như vậy.
May mắn, bên trong Tiên Ngục chứa đựng đại lượng sinh mệnh lực cùng hồn lực tinh khiết, mấy chục tỷ con dân Tiên Ngục tu luyện Ảnh Chi Đạo chính là hậu thuẫn kiên cố của Tô Triệt. Nguyên thần bị thương đối người khác mà nói nghiêm trọng nhất, ở Tô Triệt ngược lại thành râu ria.
- Mới vừa rồi là gió, bây giờ là hỏa! Rất rõ ràng, một cửa so với một cửa độ khó tăng lớn.
Trong lòng Tô Triệt thầm nghĩ:
- Phỏng chừng, loại hỏa diễm màu đen này cũng sẽ làm khó bọn người Lâm Cứu, đừng xem bọn họ đều là Huyền Tiên Phong Ma sứ, nhưng nguyên thần cũng vẫn rất yếu ớt.
- Chỉ là, chủ nhân...
Lão Hắc lại là nói ra:
- Vừa rồi, tuy ngươi bị nó gặm một ngụm, nhưng mà vì cái gì ta đối với nó lại có một cảm giác thân thiết khó có thể hình dung? Chẳng lẽ, cảm giác của ta bị sai?
- Cảm giác thân thiết?
Tô Triệt ẩn ẩn cười, trong nội tâm trả lời:
- Hình như ta cũng có chút cảm giác như vậy, loáng thoáng, không quá xác định, nghe ngươi vừa nói như vậy, hẳn không phải là ảo giác.
- Hình như là...
Lão Hắc tinh tế dò xét, tinh tế cảm ứng, mấy hơi sau, hô to một tiếng:
- Hỗn độn! Không sai, loại hỏa diễm này, mang theo một ít tính chất hỗn độn.
- Hỗn độn? Trách không được!
Tô Triệt cũng bừng tỉnh đại ngộ.
Hiện nay, lão Hắc chủ tu hỗn độn chi lực, hỏa hệ chân nguyên biến dị của Tô Triệt cũng có chứa hơn phân nửa thuộc tính hỗn độn, nguyên nhân chính là như thế, mới có thể sinh ra một cảm giác thân cận như có như không với loại hỏa diễm này.