Tiên Ngục


Lời nói trong nội tâm, dù Chân Lam oán hận Ngọc Thanh thế nào, cũng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đưa hắn vào chỗ chết, chỉ là muốn không ngừng đả kích hắn, trả thù hắn, thẳng đến khi hắn hoàn toàn tỉnh ngộ, hướng mình xin lỗi, hướng mình chịu thua mà thôi.

Thế nhưng mà hắn, dĩ nhiên là nhẫn tâm như vậy...

Nước mắt không bị khống chế mà mơ hồ rơi xuống, giờ khắc này, thanh âm một nữ tử tan nát cõi lòng, người đứng xem ở ngoài phảng phất đều có thể nghe rõ ràng, duy chỉ có người trong cuộc Ngọc Thanh, vẫn là lang tâm như sắt, bất vi sở động, trên khuôn mặt cương nghị, lộ ra vẻ lạnh lùng cùng quyết tuyệt.

Linh Lung đứng ở một bên rõ ràng nhất, đường huynh nhất tâm hướng đạo, chưa bao giờ động tâm qua đối với bất kỳ nữ nhân nào, cũng chưa bao giờ biểu đạt hảo cảm qua đối với bất luận người khác phái, Chân Lam đi tới hôm nay, lời nói không dễ nghe, nguyên nhân hơn phân nửa đều là nàng tự tìm lấy.

Ngươi thích người khác không phải là sai, nhưng mà, không thể bởi vì người khác không thích ngươi, lại từ yêu sinh hận, từ nay về sau mà bắt đầu vĩnh viễn cừu thị...

Bất quá, thân là nữ sinh, Linh Lung đối với Chân Lam vẫn là có chút đồng tình, vì vậy liền mở miệng hòa hoãn, thay đường huynh giải thích nói:

- Chân Lam sư tỷ, đại ca hắn nhất tâm hướng đạo, từng có lời thề, không đến Nguyên Anh, không kết tình duyên.

Thế nhưng mà, Chân Lam ở thời khắc này, đâu còn nghe lọt những lời này, có chỉ là bi thương cùng tuyệt vọng, khàn giọng mà mở miệng:

- Tốt! Ta liền quyết nhất tử chiến với ngươi, hôm nay, hai chúng ta chỉ có một người có thể ly khai Cạnh Kỹ Phong!

Lời vừa nói ra, mọi người đều kinh hãi!

Tô Triệt đứng ở bên trên đài cũng là trong nội tâm cười khổ:

- Tốt a, làm thành như vậy, ta ngược lại trở thành quần chúng, không biết cục diện hôm nay xong việc như thế nào...

Trong Tiên Ngục, lão Hắc vui tươi hớn hở mà nhìn náo nhiệt, gặm một quả trái cây màu đỏ, nước bọt vẩy ra mà bình luận:

- Chủ nhân, vị Ngọc Thanh sư huynh này của ngươi, đối với nữ nhân thật đúng là ngoan độc, tuyệt đối không quen tật xấu ah.

- Không đến Nguyên Anh, không kết tình duyên...

Trong nội tâm Tô Triệt trả lời:

- Lòng hướng về đạo kiên quyết như thế, trong mắt hắn, nam nhân và nữ nhân đều giống nhau.

Đang khi nói chuyện, Huyền Cơ Ngọc Thanh lại một lần nữa biểu hiện ra hắn làm việc quả quyết, tác phong tuyệt không dây dưa dài dòng, nửa câu nói nhảm cũng không có, tay phất một cái, vụt thoáng một phát, trực tiếp bay lên Cạnh Kỹ đài.

Không cần nói nữa câu, lên Cạnh Kỹ đài luận sinh tử!

Tim của Chân Lam như bị đao cắt, cả người đều có chút lung lay sắp đổ đứng không vững, giữa cổ họng như là có cái gì đó ngăn chặn, lời nói cũng nói không rõ ràng :

- Tốt, tốt, tốt! Ngọc Thanh, ngươi quả nhiên ngoan độc...

Nữ nhân tan nát cõi lòng, ở đâu còn để ý thắng bại, giờ phút này, chỉ muốn xông lên đài, đồng quy vu tận cùng nam nhân nhẫn tâm kia.

Bá!

Thân hình của Chân Lam đã bay đến không trung, còn có một trượng nữa sẽ rơi xuống trên Cạnh Kỹ đài rồi, lại nghe phía sau truyền đến một tiếng gọi thanh thúy:

- Chậm đã!

Theo âm mà đến, còn có một đạo bạch quang, nhanh như tia chớp, tật tháo chạy tới, chỉ là trong nháy mắt, đã làm cho Chân Lam là cảnh giới Luyện Khí Đại viên mãn dừng ở trên không, lơ lửng bất động, hoàn toàn mất đi năng lực hành động.

Mọi người nhìn lại hướng lối vào của thi đấu tràng, liền thấy được một nữ tử trẻ tuổi, thần sắc bình tĩnh mà đi tới, mặc một bộ quần trắng, khí chất thanh nhã thoát tục, giống như Tiên Tử trong họa...

Bên ngoài có xinh đẹp hơn nữa, vậy cũng không coi vào đâu, mấu chốt nhất chính là, cổ áo cùng ống tay áo của nàng, lại có thêu ba sợi ngân tuyến.

Ba sợi ngân tuyến, đệ tử chân truyền! Toàn bộ Thiên Huyền Tông cũng chỉ có một trăm danh ngạch đệ tử chân truyền, thân phận địa vị, so với trưởng lão Kim Đan kỳ còn cao hơn một bậc.

- Chân Chân sư tỷ!

Trong tràng có người bật thốt lên kinh hô.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc lập tức đọc thuộc lòng nói:

- Chân Chân, một trong mười đệ tử chân truyền của Thiên Vật Phong, Mộc hệ Thiên linh căn, 24 tuổi Trúc Cơ, 27 tuổi đã trở thành Đệ tử chân truyền, được xưng tụng là thế hệ thiên tư trác tuyệt. Chủ nhân, không nên bị bề ngoài mười tám mười chín tuổi của nàng mà lừa gạt, kỳ thật, hiện nay nàng đã là ba mươi hai tuổi rồi.

Trong nội tâm Tô Triệt cười nói:

- Thôi đi, ba mươi hai tuổi mà thôi, cũng có thể coi là già sao? Tu Chân giới chỉ luận tu vi, ai còn để ý niên kỷ của người khác.

Cười thì cười, nhưng Tô Triệt cũng biết, tràng diện hôm nay sợ là sẽ ồn ào lớn hơn, lần này, ngay cả đệ tử chân truyền cũng đi ra, một hồi nữa, nói không chừng còn có thể xuất hiện đại nhân vật càng thêm khoa trương a!

Còn có một người đi theo đằng sau Chân Chân đi vào thi đấu tràng, là Thiên Lô Phong Hoa Lộc với vẻ mặt cười xấu xa. Xem ra, hắn là cùng cùng tới đấy với Chân Chân.

- Nhị tỷ, không nên ngăn ta, ta liều mạng với hắn!

Chân Lam ở giữa không trung, bị một pháp bảo hình thái Ngọc Hoàn khóa thân thể lại, chỉ có thể mở miệng nói chuyện, ngón tay cũng không động đậy được một chút. Truyện Tiên Hiệp -

Tu vi của Chân Chân đã là Trúc Cơ trung kỳ, vừa ra tay là pháp bảo Linh Khí cao cấp, Chân Lam là Luyện Khí Đại viên mãn, ở dưới một chiêu của Nhị tỷ nàng, trên cơ bản có thể nói, đều không có năng lực chống cự.

Hoặc là nói, giai đoạn Luyện Khí chỉ có thể coi như là học đồ, tiến vào Trúc Cơ kỳ, mới có thể được cho là Tu Tiên Giả chính thức.

Khác nhau căn bản nhất là, tu sĩ Luyện Khí kỳ, năng lượng trong cơ thể thuộc về hình thái chân khí, chỉ có Trúc Cơ về sau, mới có thể hình thành chân nguyên. Chân khí cùng chân nguyên, uy lực của cả hai, là ngày đêm khác biệt.

Chân Chân nhẹ nhàng vẫy tay một cái, liền kéo muội muội đang bị cầm giữ ở không trung tới trước mặt mình, hơn nữa nhìn ôn nhu nàng nói:

- Tiểu muội, ngoan ngoãn nghe lời, không cho phép làm chuyện điên rồ.

Xác thực, chỉ bằng trạng thái bây giờ của Chân Lam, lên Cạnh Kỹ đài, không xuất ra mấy chiêu sẽ thua ở trong tay Ngọc Thanh, bởi vì, nàng đã mất đi tỉnh táo, nội tâm sớm đã là đại loạn.

- Nhị tỷ...

Chân Lam nức nở vài tiếng, ngoan ngoãn mà gật đầu. Dù sao cũng là đệ tử nội môn, nhân vật Phong Vân Bảng bài danh Top 10, mặc dù bởi vì tình làm loạn, nhưng tự chủ vẫn còn có chút ít.

Lúc này, Ngọc Thanh cũng từ trên đài nhảy xuống.

Chân Chân ôm ấp tiểu muội, nhìn Ngọc Thanh nói ra:

- Ngươi thật là, sao tâm địa tàn nhẫn như thế, nếu ta không đến, ngươi thật muốn đưa nàng vào chỗ chết sao?

- Ta biết rõ ngươi sẽ tới.

Ngọc Thanh cười trả lời.

- À?

Trên mặt Chân Lam còn rưng rưng nước mắt mạnh mẽ ngẩng đầu, lúc này mới tỉnh ngộ, nam nhân này cũng không phải có chủ tâm muốn giết chết mình, hắn chỉ là trêu đùa mà thôi.

- Ta chỉ là hi vọng kích thích nàng thoáng một phát, vật cực tất phản, có lẽ có thể làm cho nàng minh bạch chút ít sự tình.

Nói đến đây, ánh mắt Ngọc Thanh chuyển đến bên Tô Triệt:

- Luôn tìm ta gây phiên phức cũng không có sao, nhưng nàng không được phép trút lên đầu người vô tội.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui