Tô Triệt gia tăng ngữ khí, chính sắc nói rằng:
- Mông Vũ, ngươi tuy là Tiên Đế, lại gánh vác không nổi phần phúc duyên này. Chống lại thiên ý, kết cục tự mình hảo hảo suy nghĩ một chút đi thôi. Cũng là bởi giữa ta và ngươi cũng không có thâm cừu đại hận. Ta mới có thể lãng phí nhiều miệng lưỡi như vậy khuyên bảo ngươi.
Ầm!
Mông Vũ bạo phát một kích trầm trọng, lại oanh kích lên kết giới phòng ngự. Lực đạo tuy rằng không có biến hóa, nhưng khí thế của hắn rõ ràng yếu bớt rất nhiều. Phải thừa nhận, Tô Triệt nói ra lời này, mỗi lời giống như từng đạo thiên lôi đánh trúng lên tâm khảm của hắn.
Tuy nói, một phần chấp dài đến mấy nghìn vạn năm, không có khả năng bởi vì Tô Triệt nói ba xạo đã bị đánh tan, nhưng vẫn có thể khiến phòng ngự nội tâm của Mông Vũ xuất hiện vết rách nhè nhẹ.
Đây là tâm linh xuất hiện kẽ hở.
Tô Triệt tiếp tục tăng cường đả kích, ngạo nghễ nói rằng:
- Ta căn bản không lo lắng cho an nguy của mình, bởi vì ngươi phải thua không thể nghi ngờ! Đừng nói lúc này chỉ có một mình ngươi, cho dù bị mấy trăm Tiên Đế vây khốn trùng trùng, ta cũng vẫn không hề sợ hãi sợ hãi. Bởi vì, trời không muốn diệt ta, vậy thì không ai có thể diệt ta được.
Ông...
Cự Phú phóng kim quang, Tô Triệt chỉ vào kết giới phòng ngự của mình, quát lớn:
- Thấy không, đây là Thiên Chi Thủ Hộ, cho dù ngươi có thể công phá nó, cũng sẽ mang đến cho bản thân vô tận xui xẻo. Mỗi một lần đập trúng nó, tội nghiệt của ngươi sẽ sâu thêm một phần, mỗi một lần đập trúng nó, công đức tích lũy của ngươi sẽ tiêu giảm đi một phần. Mông Vũ, lẽ nào ngươi thực không hề cảm giác được sao?
Những lời phía sau này, Tô Triệt cũng chính là thuần túy nói mò, cái gì sâu thêm tội nghiệt, cái gì công đức tiêu giảm, đều là chính mình nói bừa mà thôi.
Nếu là vũ trụ thế giới bên trong Tiên Ngục, lời này mới có thể đại biểu thiên ý, hiện tại thân ở ngoại giới đại vũ trụ thế giới, ai biết được có chính xác hay không, có linh nghiệm hay không đây.
Nhưng trên thực tế lại có chút giống như có tác dụng. Thần thái biểu tình của Mông Vũ có vẻ khá là trầm trọng, mức độ và tần suất đả kích đã từ từ giảm chậm lại, tựa hồ, hắn thực sự nhận thấy được cái gì đó.
Lão Hắc bĩu môi nói rằng:
- Chủ nhân, ngươi tên thần côn này thuật lừa gạt người chí ít cũng là Truyền Thuyết Cấp.
- Sao lại là thần côn đây.
Tô Triệt phản bác trong lòng:
- Thế tục quốc gia những hoàng đế kia đều tự xưng là thiên tử, so với bọn họ, ta hình như càng có tư cách rêu rao bản thân như vậy chứ?
Mông Vũ lực đạo đả kích và ngăn cản rõ ràng yếu bớt rất nhiều, bởi vậy có thể thấy được, trong lòng hắn đang cân nhắc cái gì đó.
Mượn cơ hội này, Tô Triệt duy trì liên tục bay trốn ra mấy nghìn dặm lộ trình, tuy rằng cũng biết không có khả năng dễ dàng thoát khỏi Mông Vũ như vậy, nhưng cuối cùng cũng có một chút khởi sắc không phải sao?
Thế nhưng, giữa lúc Tô Triệt tâm tình hơi có thả lỏng, trên không trung đột nhiên đánh xuống một đạo âm thanh hùng hậu:
- Mông Vũ lão đệ, ngươi đây là làm gì vậy?
- Mông Vũ lão đệ?
Tô Triệt trong lòng căng thẳng, không hề nghi ngờ, người tới chính là người quen của Mông Vũ, có thể lấy lão đệ xưng hô, cho thấy thực lực của người này còn ở trên Mông Vũ.
Người trong Tiên Giới, thực lực vi tôn, cũng không lấy tuổi tác luận bối phận.
Một trung niên đại hán thân hình lực lưỡng cường tráng từ trên trời hạ xuống, tựa như thuấn di chợt xuất hiện trong hư không phía trước, một chưởng kích đến, liền có một tòa ngũ chỉ đại sơn hư ảnh ngưng hiện ra.
Ầm!
Một đầu của Tô Triệt đụng trúng tòa đại sơn này, kết giới phòng ngự tuy rằng hoàn hảo không tổn hao gì, nhưng cũng là bị ép dừng lại.
Vậy thì dừng lại đi sao.
Thoạt nhìn tựa hồ là bên phía địch nhân xuất hiện cường viện, Tô Triệt cũng không chút nào bối rối, bình tĩnh tự nhiên huyền phù trong khoảng không. Bạn đang đọc truyện được tại
- Hách Nguyên Đạo huynh?
Mông Vũ cũng là cảm thấy ngoài ý muốn, lập tức hỏi:
- Sao ngươi lại đến nơi này?
- Xuống tới Địa Tiên Vực có chút chuyện riêng, vừa vặn gặp được ngươi.
Trung niên đại hán tên là Hách Nguyên ha hả cười nói:
- Một Huyền Tiên mà thôi, Mông Vũ lão đệ muốn bắt hắn, vì sao còn có thể bó tay bó chân như vậy?
- Hắn là hài tử của một vị hảo hữu, ta không muốn thương tổn đến hắn, thầm nghĩ đem hắn bắt sống trở lại.
Mông Vũ cười giải thích.
Chuyện liên quan đến Tiên Tôn bảo khố, Mông Vũ không muốn có bất cứ kẻ nào khác xen vào biến thành người cạnh tranh với mình. Bởi vậy, thà rằng cự tuyệt bằng hữu nhiệt tâm hỗ trợ, cũng không nguyện bọn họ và Tô Triệt phát sinh bất cứ tiếp xúc nào.
Bất quá, Hách Nguyên cũng không dễ lừa gạt, tuy rằng ngoài miệng nói được dễ dàng, đem Tô Triệt bình định là Huyền Tiên nho nhỏ, kỳ thực hắn đã sớm nhìn ra Huyền Tiên này cực kỳ không bình thường. Tầng kết giới phòng ngự có thể đem tòa kình khí đại sơn do mình ngưng kết ra cứng rắn đụng toái, đây tuyệt đối không phải tu vi Huyền Tiên có thể làm được.
Vì vậy, Hách Nguyên cười hỏi:
- Là hài tử nhà ai vậy? Ta hẳn là cũng nhận ra được đi sao?
Trong Tiên Giới, toàn bộ Tiên Đế gia, tổng số bất quá bảy tám nghìn, trong lịch trình vô số năm sinh mệnh, giữa bọn họ hầu như đều là có quen biết. Cho dù không có đánh qua giao tế, danh hào của mỗi vị Tiên Đế cũng đều là biết được.
Hách Nguyên thuận miệng vừa hỏi như vậy, ngược lại cũng là hợp tình hợp lý, không coi là quá phận.
Mông Vũ cũng có chút khó khăn, lo lắng cho mình kế tiếp lại nói dối, có thể bị Tô Triệt bóc trần, rồi lại không biết nên giải thích thế nào mới tốt.
- Mông Vũ lão đệ, có chỗ nào khó nói sao?
Hách Nguyên nghi hoặc hỏi, nói rõ không phải vài câu nói dối là có thể đuổi được Tiên Đế Ngũ trọng thiên chi cảnh, dễ lừa như vậy sao?
Mông Vũ đang không biết giải đáp thế nào, lại nghe được Tô Triệt chậm rãi nói rằng:
- Có cái gì phải giấu diếm? Mông Vũ a, ngươi chính là tư tâm quá nặng, bị chấp niệm làm mờ lý trí!
- A?
Hách Nguyên quay đầu trở lại, ánh mắt nhấp nháy nhìn chằm chằm Tô Triệt, trầm giọng hỏi:
- Sao nói lời ấy?
- Tà Hoàng Tiên Tôn?
Hách Nguyên nhất thời ngẩn ngơ, vội vàng hỏi:
- Ngươi là hậu đại tử tôn của Tà Hoàng Tiên Tôn?
Không chỉ hắn khó có thể tin, ngay cả Mông Vũ cũng đều là thất kinh, trong lòng nổi lên nói thầm:
- Tiểu tử này còn chưa mọc lông, quả thực chính là không biết sống chết, dám đem danh hào Tà Hoàng Tiên Tôn hồ ngôn loạn ngữ! Đây chính là Tà Hoàng đại nhân a, sao có thể đơn giản tha cho ngươi, tùy tiện đổi một vị Tiên Tôn, cũng so với Tà Hoàng dễ nói hơn...
Thế nhưng, phần sợ hãi này cũng chỉ là một khởi đầu, Tô Triệt kế tiếp một phen ngôn ngữ càng để hắn tâm tư chết tại chỗ cũng có.
Tô Triệt mặt không đổi sắc tiếp tục nói rằng:
- Lần này đi ra, lão gia tử nhà ta ban bố một loại nhiệm vụ. Coi như là một lần tôi luyện đi sao. Bất quá, lần ma luyện này, cùng các ngươi những Tiên Đế kia đều có thể nhấc lên quan hệ. Hách Nguyên, ngươi muốn biết nội dung cụ thể không?