Sở dĩ nàng có thể nói như vậy, đó là bởi vì, toàn thân Tô Triệt bao phủ Thanh lưu của hắc thạch, nàng căn bản nhìn không thấu tu vi thực lực của Tô Triệt, chỉ có thể thuận theo tư duy quán tính mà kết luận, bất kỳ một người có huyết thống Vu tộc nào, cũng có thể thoải mái giết chết mình.
Mặc dù, hắn còn là một thiếu niên lang Vu tộc.
- Vì sao phải bi quan như thế.
Tô Triệt khuyên bảo nói:
- Nếu ta thật sự muốn giết ngươi, đã sớm động thủ, cần gì còn phải phí miệng lưỡi với ngươi như vậy? Sao ngươi không nghe ta khuyên bảo ?
- Ai biết ngươi là loại mục đích nào.
Xà nữ hừ nhẹ nói:
- Làm không tốt, ngươi đây là cố ý đùa bỡn du hí, trêu đùa ta như một niềm vui thú.
- Thôi đi.
Tô Triệt phản bác nói:
- Khi nào thì ngươi nghe nói qua, Vu nhân sẽ có chuyện lịch sự tao nhã, rãnh rỗi như vậy, đùa bỡn với ngươi, đây là tính cách của Vu nhân sao?
- Hừ, biết đâu ngươi là Vu tộc biến thái.
Xà nữ hừ nhẹ một tiếng, thể hiện ra một mặt cực kỳ cố chấp, nhỏ giọng thầm nói:
- Rõ ràng là một Vu tộc, lại không thích chiến đấu, yêu mến dong dài.
Tô Triệt bất đắc dĩ trở mình khinh khỉnh, trong lòng tự nhủ: ngươi mới biến thái, bị nhốt hơn một nghìn năm, không biến thái mới là lạ...
Đương nhiên, nghĩ chỉ là nghĩ, không có khả năng nói ra để kích thích nàng, còn phải kiên nhẫn khuyên bảo:
- Nói ta có tâm tình du hí, cái thanh âm kia luôn thúc giục ta giết chết ngươi, ta một mực chịu đựng, trong nội tâm gấp đến độ muốn chết, nào có công phu du hí cùng ngươi.
Nâng lên "cái thanh âm kia", thần sắc xà nữ khẽ giật mình, lúc này mới ý thức tới, thật sự có khả năng Tô Triệt không phải trêu đùa mình. Những năm gần đây, mình bởi vì "cái thanh âm kia" có thể nói là nhận hết tra tấn, so với ai khác đều tinh tường, lời của nó là đáng sợ như thế nào...
- Ngươi thật sự không muốn giết ta?
Xà nữ trịnh trọng mà hỏi thăm.
- Đương nhiên.
Tô Triệt cũng là ngữ khí rất nặng đáp:
- Nếu như là lừa ngươi, vậy hãy để cho ta vĩnh viễn đều không thành được Đại Vu.
Loại lời thề này, đối Vu tộc mà nói, thật đúng là đủ nặng. Vu tộc hiếu chiến, cũng không phải bọn họ trời sinh điên cuồng, mà là khát vọng đối với thực lực vĩnh viễn không chừng mực, cho dù là một nam tính Vu tộc tầm thường, cũng sẽ không dễ dàng phát ra loại lời thề này.
Thần sắc Xà nữ do dự, hơi có chút tin tưởng Tô Triệt.
Cảm giác nàng hơi có tâm động, Tô Triệt rèn sắt khi còn nóng nói:
- Nếu như hai ta đổi chỗ mà giải quyết, ta tuyệt đối nguyện ý mạo hiểm đánh cuộc một lần. Nếu là thắng, đó chính là biển rộng thiên không, tự do tự tại. Nếu như thua cuộc, bất quá cũng chỉ chết sớm chết muộn mà thôi. Nếu ngươi không tin ta, vẫn là lựa chọn ở lại chỗ này, sớm muộn gì cũng chết trên tay người Vu tộc.
- A?
Xà nữ giật mình, hỏi tới:
- Lời này của ngươi ý tứ là, mặc dù ta không đáp ứng yêu cầu của ngươi, ngươi cũng sẽ không giết ta?
- Đúng vậy.
Tô Triệt nghiêm mặt trả lời:
- Mặc dù ta là một Vu nhân, nhưng mà từ nhỏ sinh ra trong một gia đình vô cùng ấm áp, ta có nguyên tắc xử sự của ta, quyết không thể tùy ý sát hại một sinh linh cùng ta không oán không cừu.
Lời nói này, mặc dù có chút hiềm nghi tô đẹp cho mình, bất quá, Tô Triệt tự nhận là ở trong hoàn cảnh Tu Chân Giới cạnh tranh tàn khốc này, mình cũng tính là một người giảng đạo lý, giảng nguyên tắc.
- Ta...
Xà nữ đầy bụng do dự, mặc cho Tô Triệt nói rất dễ nghe, bất quá nghĩ lại, làm sao chịu đơn giản tín nhiệm một người xa lạ, cam tâm tình nguyện giao tánh mạng của mình cho hắn. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
- Giết nàng, giết nàng, giết nàng, giết nàng, giết nàng, giết nàng...
Trong lúc đó, loại sóng tinh thần kia lại lần nữa chui vào trong óc Tô Triệt, rất hiển nhiên, nó đã không nhịn được, lúc này thanh âm thúc giục, tần suất dồn dập hơn rất nhiều, giống như là từng đạo tinh thần xua đuổi lấy Tô Triệt.
Trong đầu lại vang lên tiếng thúc giục lần nữa, Tô Triệt đương nhiên là rất là sốt ruột, chỉ là, muốn thuyết phục xà nữ này, xác thực không phải là một chuyện dễ dàng.
Ngược lại cũng không thể trách nàng cố chấp, dù sao cũng là sinh tử đại sự, ai cũng sẽ không dễ tin người, hơn nữa là một người tới để giết mình.
- Aiiii.
Tô Triệt thở dài một tiếng, truyền âm đối với nàng nói:
- Hắn lại đang thúc giục ta.
- Vậy ngươi động thủ đi.
Những lời này, xà nữ nói hơi có chút lo lắng bất an.
Tuy bị nhốt hơn một nghìn năm, nhưng nàng vẫn không muốn chết, nói đùa, có ai đang sống mà nguyện ý chết chứ. Hơn nữa trong tiềm thức của nàng, vẫn cho rằng Tô Triệt là một thiếu niên Vu tộc, nếu thực là động thủ, giết chết mình hẳn là rất dễ dàng.
Dũng sĩ Vu tộc trưởng thành có thể biến thân làm cự nhân trăm trượng; nam hài vị thành niên nếu như biến thân, cũng có thể biến thân thành cự nhân cao vài chục trượng,bóp chết một tiểu xà dài mấy trượng, còn là rất dễ dàng.
- Tính…
Tô Triệt dậm chân, mặt mũi tràn đầy tức giận:
- Kết thúc lần lịch lãm rèn luyện không thành này, ta nhiều lắm là bị roi da trừng phạt; ngươi a ngươi, đợi Vu nhân kế tiếp bóp chết a.
Dứt lời, Tô Triệt bước nhanh mà đi, không hề liếc nhìn nàng một cái.
Đương nhiên, đây chỉ là Tô Triệt lạt mềm buộc chặt, nếu như nàng còn không động tâm, này cũng chỉ có thể chọn dùng một phương pháp khác...
Đúng, còn có một phương pháp khác, Tô Triệt cho rằng, mình còn chưa đến bước cuối cùng, thì quyết không thể dùng nó.
- Đợi một chút...
May mắn, nàngvẫn là gọi Tô Triệt lại.
Xà nữ sâu kín truyền âm nói ra:
- Ta không muốn chết, chỉ là, càng không muốn lại bị nhốt một ngàn năm, nếu không phải tín ngưỡng của tộc ta không cho phép tự sát, ta đã sớm...
Tô Triệt không quay đầu lại, yên lặng nghe nàng nói, đồng thời, trong đầu vẫn không ngừng truyền tới thanh âm "Giết chết nàng, giết chết nàng".
Nàng tiếp tục nói:
- Nếu như, lời của ngươi đều là đang dối gạt ta, cuối cùng là muốn đoạt đi tánh mạng của ta, ta liền cầu ngươi một sự kiện, có thể chứ?
- Lập lại lần nữa, ta sẽ không giết ngươi.
Tô Triệt truyền âm trả lời.
- Không.
Xà nữ ngắt lời nói:
- Ngươi hãy nghe ta nói, mặc kệ như thế nào, ngươi trước đáp ứng, nếu như ta chết, phiền toái ngươi đem tro cốt của ta vung đến dưới chân núi Mộ Loan, nơi đó là cố hương của ta, địa phương ta sinh ra, ta hi vọng, linh hồn của mình có thể trở lại tới đó.
- Hảo, ta đáp ứng, nhưng vẫn là muốn nói, ta sẽ không giết ngươi.
Tô Triệt chém đinh chặt sắt trả lời.
- Được rồi.
Xà nữ chậm rãi nhắm mắt lại, nói khẽ:
- Ngươi muốn làm như thế nào, tùy tiện a.
Nếu như không nhìn đuôi rắn to và dài của nàng, chỉ nhìn nửa người trên mỹ diệu động lòng người kia, giờ phút này bộ dáng nhu nhược yếu đuối đó, thật đúng là làm cho tim người đập thình thịch...
Cũng may, Tô Triệt lang tâm như sắt, luôn luôn không vì nữ sắc mà thay đổi, giờ phút này chỉ truyền âm nói ra:
- Ta muốn ngươi phong bế tất cả giác quan, ngươi giả bộ hôn mê, té ngã trên đất, trên tâm lý không chống cự là được. Ngươi có thể tiếp nhận không?