Tiên Ngục


- Đoán không ra.

Lão Hắc trầm thấp trả lời:

- Dù sao, nghe cũng không phải là chuyện gì tốt. Ba chữ Di Tiên hợp kia tương đối dễ lý giải, đoán chừng mà nói, lệnh kỳ vừa ra, hai Di Tiên cảnh sẽ hợp đến cùng một chỗ a?

- Ừ, ta cũng cho là như vậy.

Tô Triệt tiếp tục suy đoán nói:

- Đại Tiểu Di Tiên Cảnh xác nhập đến cùng một chỗ, ngược lại là chuyện tình không sao cả, chỉ là đằng sau Vu Thần trở về, lại đoạt tạo hóa kia lộ ra một cảm giác đại tai nạn hàng lâm, phỏng chừng không phải là chuyện gì tốt, có thể sinh ra chấn động cực lớn đối với cả Tu Chân Giới.

- Đúng vậy a, chủ nhân.

Lão Hắc tà tà cười nói:

- Làm không tốt, thực bị ngươi chọc ra đại đại tai họa.

Vừa nghe ngữ khí của hắn, chính là sợ cho thiên hạ bất loạn, nhìn có chút hả hê, Tô Triệt chẳng muốn so đo cùng hắn, còn đang yên lặng suy tư về chuyện này...

Chỉ là, qua chỉ chốc lát, ảo ảnh cự nhân kia lại đột nhiên hiện ra trước mắt.

- Tôn chủ đã tỉnh, mời tạm thời rời đi, sau trăm tuổi, lại đến Di Tiên.

Ảo ảnh Cự nhân nói chuyện, vẫn là có cảm giác cứng ngắc, giống như là một khôi lỗi.

- Sau trăm tuổi, lại đến Di Tiên?

Tô Triệt đã biết, cùng gia hỏa cứng nhắcnày không có đạo lý gì có thể giảng, hắn đã nói muốn cho mình rời đi, phỏng chừng, lập tức sẽ động thủ.

Quả nhiên, ngay sau đó, Tô Triệt liền cảm thấy thiên địa xoay tròn, như là trải qua truyền tống...

***

Bên trên bình nguyên, Nguyên Anh Lão tổ các đại môn phái, cùng với hơn một ngàn đại nhân vật Kim Đan hậu kỳ, đã ở bên ngoài Tiểu Di Tiên Cảnh đợi mười tám ngày, lẽ ra, còn phải đợi mười hai ngày nữa, mới có thể mở kết giới ra lần nữa, tiếp những đệ tử tầm bảo còn sống đi ra.

Giờ khắc này, đột nhiên bọn họ cảm thấy một cổ năng lượng ba động mãnh liệt, tầm mắt của hơn hai ngàn vị đại nhân vật, lập tức tụ tập đến cùng một vị trí.

Vị trí này ở giữa không trung bên ngoài mấy trăm trượng, mới đầu là không có vật gì, nhưng mà thời gian một cái nháy mắt, một cánh cửa ngăm đen trống rỗng xuất hiện, bổ nhào bổ nhào a a, một đám người bị hất văng ra.

- Chuyện gì xảy ra?

Mấy trăm Nguyên Anh kỳ, hơn một ngàn Kim Đan hậu kỳ, tất cả đều đứng lên, biểu lộ trên mặt đều là ẩn hàm kinh ngạc.

Tích đùng pằng, môn hộ ngăm đen giữa không trung phun ra hơn một trăm người, sau đó lập tức tiêu tán mất.

Hơn một trăm người này, hiển nhiên chính là đệ tử tầm bảo mười tám ngày trước, tiến vào Tiểu Di Tiên Cảnh. Lúc ấy tiến vào hai ngàn người, hôm nay, đi ra chỉ có một trăm hai mươi bảy người.

Tô Triệt cũng ở trong đám sống sót đó, cũng chỉ có hắn mới là trong nội tâm tinh tường: nếu như tiếp qua mười hai ngày nữa, phỏng chừng sẽ giống như khoá trước, chỉ có không đến hai mươi người còn có thể sống xuất hiện...

Phần phật, hơn một ngàn sư tôn Kim Đan hậu kỳ, đều tự thi triển phi độn thuật, rất nhanh vây tụ mà đến, đều là lòng như lửa đốt muốn nhìn xem, đệ tử của mình có còn sống đi hay không ra. Đương nhiên, bọn họ càng quan tâm chính là, đệ tử còn sống đi ra, có chiếm được bảo vật hay không.

- Dừng lại không cho phép tới, không cần phải bối rối.

Vài Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ bay đến không trung, ngăn tất cả mọi người lại, cái này là vì bảo vệ những đệ tử tầm bảo vừa mới xuất cảnh kia, miễn cho Kim Đan hậu kỳ không biết xấu hổ nào đó, đục nước béo cò, thình lình cướp đoạt túi càn khôn của đệ tử người khác.

Những đệ tử tầm bảo vừa mới ra tới kia, nguyên một đám cũng đều là tâm thần hoảng hốt, căn bản không biết chuyện gì xảy ra, đã bị Tiểu Di Tiên Cảnh ném đi ra.

- Oa, trời ạ, sao mà bất công...

Có một đệ tử phác thông một tiếng, úp sấp trên mặt đất, vuốt mặt đất gào khóc. Hắn ở trong Tiểu Di Tiên Cảnh đau khổ vùng vẫy mười tám ngày, mắt nhìn thấy một kiện bảo vật gần trong gang tấc, đã sắp tới tay, chỉ là, một hồi thiên toàn địa chuyển, lại bị đá ra.

Giờ khắc này, cả người hắn đều bị một cổ oán niệm mãnh liệt bao phủ, hận không thể chết ở bên trong, cũng không muốn "không may" còn sống đi ra như vậy...

Lúc này, mấy trăm Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ vây tụ tới, xa xa làm thành một vòng tròn, bảo vệ hơn một trăm hai mươi đệ tử tầm bảo ở trong.

Sau đó, con Yêu Anh kỳ Kim Sí Đại Bằng bay lên thiên không, thi triển Thiên Mục thần thông của hắn, tinh tế xem xét một phen, sau đó, ở giữa không trung biến thành hình người, hô lớn nói:

- Kỳ quái a, kết giới của Tiểu Di Tiên Cảnh lại biến mất, hoàn toàn không còn cảm giác.

- Cái gì?

Tất cả mọi người hơi bị kinh hãi, mấy Nguyên Anh Lão tổ còn lại cũng đều tự thi triển pháp nhãn thuật, cẩn thận tìm kiếm một hồi lâu, cuối cùng nhất kết luận: quả thật như thế, kết giới của Tiểu Di Tiên Cảnh thực biến mất không thấy gì nữa, hình như là triệt để mất tích.

Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Tiểu Di Tiên Cảnh làm sao lại biến mất?

Ba vạn năm qua, Tiểu Di Tiên Cảnh mở ra hơn sáu trăm lần, chưa bao giờ phát sinh qua loại tình huống này, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Rất nhiều Nguyên Anh Lão tổ đều ý thức được, rất có thể, Tu Chân Giới sẽ có đại sự kinh thiên động địa gì sắp xảy ra...

Lúc này, Đại trưởng lão Vô Cực Môn, một trong Tiên đạo thập đại môn phái đứng dậy, tiếng nói không lớn, nhưng mà tất cả mọi người có thể nghe được hắn nói chuyện rõ ràng:

- Sự tình khác tạm không nói đến, trước hết để cho tất cả đệ tử tầm bảo về các phái, như thế nào?

- Có thể.

Những Nguyên Anh Lão tổ khác đều gật đầu.

Đại trưởng lão Vô Cực Môn đã có hơn sáu trăm tuổi, tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, xem như là Nguyên Anh kỳ tư cách lão của Tu Chân Giới, chỉ là trải qua hắn chủ trì hành động mở Tiểu Di Tiên Cảnh ra, đã có ba lượt, uy tín cá nhân mà nói, tất cả mọi người ở đây, hắn là người có tư cách nói chuyện nhất.

Vị Nguyên Anh Lão tổ này xoay người, nhìn những đệ tử tầm bảo kia hô:

- Chúng đệ tử chớ có bối rối, tự báo thân phận, sau đó tất cả về các phái...

Dưới chỉ thị của chút ít Nguyên Anh Lão tổ, một trăm hai mươi bảy đệ tử tầm bảo cực kỳ tự động báo thân phận, đều tự về tới bên người sư tôn của mình.

Đương nhiên Tô Triệt cũng về tới trước mặt Huyền Cơ Tôn Giả. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

- Sư tôn.

Tô Triệt cúi người hành lễ.

- Ha ha…

Huyền Cơ Tôn Giả cởi mở cười, vỗ bả vai Tô Triệt, hòa ái nói ra:

- Mặc kệ như thế nào, còn sống đi ra là tốt rồi a.

Tô Triệt gật gật đầu, lại lặng lẽ truyền âm cho hắn nói:

- Sư tôn, tiên tinh tới tay.

- Cái gì?

Huyền Cơ Tôn Giả bỗng nhiên cả kinh, cũng may, dù sao tu vi cũng là Kim Đan hậu kỳ, sống cũng hơn trăm năm, kịp thời khống chế được tâm tình cùng biểu lộ, mặc dù trong nội tâm kinh đào hãi lãng, long trời lở đất, nhưng biểu hiện ra chỉ là khóe mắt co rúm hai cái, cười ha ha nói:

- Rất tốt, rất tốt, trở về hãy nói.

Tài không thể lộ ra ngoài, mặc dù nơi này có Thiên Huyền Tông tứ đại Thái thượng trưởng lão tọa trấn, nhưng có một số việc, vẫn là an phận một ít cho thỏa đáng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui