Lo lắng đến chuyện nàng có thể là một nữ nhân, Tô Triệt không có tiện kích vào ngực, đổi thành vị trí ở giữa bụng và ngực.
Oanh!
Nhà giam chữ tù bị quyền kình Phá Diệt của Tô Triệt nổ nát, Kim Trùng thì kêu lên một tiếng đau đớn, khí kình hộ thể tùy theo tiêu tán, bị một quyền vô cùng hung mãnh này của Tô Triệt làm vỡ nát mấy chục khớp xương, cả người lập tức co quắp, mềm nhũn ra.
Đây cũng là nhân quả luân hồi, trước nàng liên tục hai lần đánh gảy xương cốt của Tô Triệt, lần này, cũng cho nàng nếm thử tư vị như thế.
Tuy nói người tu tiên không quan tâm loại tổn thương như gãy xương này, nhất là Kim Đan tu sĩ, mặc dù xương cốt toàn thân nát bấy thành cặn bã, cũng sẽ không mất đi năng lực hành động, tu dưỡng một tháng, chỉ dựa vào năng lực chữa trị của chân nguyên bản thân, cũng có thể khôi phục như lúc ban đầu.
Nhưng mà, trên lôi đài kích liệt so đấu, vài chục khớp xương vỡ vụn, vẫn sẽ cấu thành ảnh hưởng thật lớn.
Chỉ có điều, giờ phút này đối với Kim Trùng mà nói, có ảnh hưởng hay không đã không trọng yếu, cái mạng nhỏ của nàng đã bị Tô Triệt nắm giữ trong tay.
Một quỷ trảo khô vàng, nắm giữ ở trên cổ của Kim Trùng, chỉ cần dùng lực, là có thể lấy cái đầu trên cổ của nàng xuống.
Lại nhìn Tô Triệt, khuôn mặt tiều tụy, sắc da khô quắc, giống như người thường mất máu quá nhiều, vừa rồi ba quyền liên tục này, tiêu hao hơn phân nửa khí huyết bản thân, đổi thành người thường, nhất định là sinh cơ tiêu tán mà chết.
Cũng chỉ có tiêu hao không tiếc rẻ như vậy, mới có thể nhất cử định càn khôn, rất nhanh đánh bại Kim Trùng. Nếu không, một khi Thiên Hư kiếm đạo của nàng vận chuyển tới cực hạn, sẽ chuyển biến thành một hồi tiêu hao chiến, rất khó nói, rốt cuộc là kiếm khí của nàng nhiều, hay là khí huyết của Tô Triệt nhiều.
Tô Triệt cũng không có lập tức dùng đan dược bổ sung khí huyết, cứ bảo trì sắc mặt người chết trước như vậy, chăm chú bóp cái cổ của Kim Trùng, phảng phất tùy thời là có thể phát lực, đoạt tính mệnh của nàng.
Trên khán đài, Thiên Kiếm Tôn giả vô cùng lo lắng, lên tiếng hô to:
- Chưởng giáo sư thúc, vì cái gì còn không hô ngừng?
Không hề nghi ngờ, Kim Trùng đã bại, năm vị Nguyên Anh Lão tổ hẳn nên hô ngừng, miễn cho Tô Triệt nhất thời xúc động, sẽ biến Kim Trùng thành...
- Tô Triệt không phải loại hung tàn, Thiên Kiếm cứ yên tâm đi.
Chưởng Giáo Chí Tôn truyền âm trả lời.
Tuy Kim Trùng có tu vi Kim Đan, nhưng mà, cổ bị đối thủ nắm lấy, đồng dạng cũng sẽ mất đi tất cả năng lực chống cự. Bởi vì, tất cả thần kinh và kinh mạch dưới đầu đã bị cắt đứt tạm thời, lấy không ra một tia khí lực, cũng không có biện pháp điều khiển Kim Đan.
Thậm chí, ngay cả năng lực mở miệng nói chuyện cũng không có, chỉ có thể sững sờ đối mặt.
- Hỏi lại ngươi một lần nữa, tên Phá Diệt này như thế nào?
Lúc này Tô Triệt hiển lộ tiếu dung, giống như ác quỷ nhe răng cười, tà ác đến cực điểm, khủng bố đến cực điểm. Biết rõ nàng không thể nói chuyện, nên nói:
- Nếu ngươi cảm thấy tốt, vậy thì nháy mắt mấy cái.
Kim Trùng sững sờ trừng mắt nhìn hắn, cũng không biết suy nghĩ cái gì, dù sao một hồi lâu cũng không có nháy mắt.
Có lẽ là, thà rằng chết, nàng cũng sẽ không khuất phục.
- Tính!
Tô Triệt hất đầu lên:
- Ngươi không nói, ta cũng biết, xác thực không được tốt lắm.
Sau đó, Tô Triệt xách Kim Trùng đến bên mép lôi đài, tiện tay ném đi ra ngoài.
Trận thứ chín mươi sáu, Kim Trùng ra ngoài bị thua!
Rơi xuống bên ngoài lôi đài, Kim Trùng khôi phục hết thảy năng lực, tuy xương gảy hơn mười chỗ, nhưng còn có thể trôi nổi trên không, không quên biểu đạt cái nhìn của mình:
- Rất nát!
Dứt lời, nàng liền bay đi ra khỏi khán đài, không coi ai ra gì bắt đầu trị liệu thương thế, không thèm để ý ánh mắt những người khác nhìn nàng chút nào.
Bại thì đã sao? Thiên Kếm Kim Trùng, không để ý cách nhìn của người khác.
Trận thứ chín mươi sáu chiến thắng, nhưng mà, Tô Triệt bị tổn thương không nhẹ, ăn vào vài viên đan dược trị thương, lại ăn rất nhiều đan dược bổ sung khí huyết, một mực nghỉ ngơi đến sáng sớm ngày thứ hai mới tiếp tục thủ lôi đài.
Kế tiếp trận thứ chín mươi bảy, Huyền Diệu Phong Tư Vân Bách chủ động lên đài.
Bất quá, hắn không phải tự tin có thể thủ thắng. Trong lòng hắn cũng đã xác định được kết quả của trận đấu này. Nói về pháp bảo thì pháp bảo của hắn không bằng Thanh Đồng hồ lô của Tô Triệt. Nói về thần thông thì càng không đọ lại ba thần thông của Tô Triệt.
Còn về tu vi, hình như chả có tác dụng gì trong trận đấu này…
Trận chiến này tất bại, không cần kéo dài.
Lên đài không bao lâu, đã bị Nhiếp Hồn và Tù Ma của Tô Triệt định tại nguyên chỗ, rất giữ thể diện bị đẩy dời đi ra khỏi lôi đài, ra ngoài bị thua.
Trận thứ chín mươi tám, Huyền Vũ Phong Hạo Trọng cũng chủ động lên đài, cách nghĩ không kém Huyền Diệu Phong Tư Vân Bách bao nhiêu.
Thông qua một hồi giao chiến của Tô Triệt và Kim Trùng kia, tất cả mọi người đã thừa nhận thực lực của Tô Triệt, tam đại thần thông phối hợp lẫn nhau, cho dù là Kim Đan sơ kỳ, nếu không có pháp bảo đỉnh cấp hộ thân, cũng chỉ là tận lực kéo dài thời gian bại cục mà thôi.
Bất quá, Huyền Vũ Phong Hạo Trọng chính là thổ hệ Thiên linh căn, lực phòng ngự mạnh đến nổi kỳ cục, Tô Triệt tiêu hao năm kiện Linh khí thượng phẩm tự bạo, lại liên tục đánh ba Phá Diệt chi quyền, mới có thể gõ sạch giáp xác của hắn.
Liên tục thi triển Phá Diệt ba lượt, Tô Triệt lại tổn hao nhiều khí huyết, chỉ có thể nghỉ ngơi và hồi phục hơn mười canh giờ.
Chiến lôi đài sáng sớm ngày thứ bảy, trận thứ chín mươi chín, đối thủ chỉ có thể là Huyền Uyên Phong Linh Tuyết.
Bởi vì, người dưới đài chưa chiến, chỉ còn nàng cùng Đoạn Thiên Nhai. Huyền Cơ Phong Đoạn Thiên Nhai đã sớm định hiệp nghị lên đài cuối cùng với Tô Triệt, ai cũng không đẩy hắn đi lên được.
Linh Tuyết cũng là Thủy hệ Thiên linh căn, thuộc tính tương khắc với Tô Triệt, hơn nữa, công pháp Triều Âm Thiên Thác của nàng cực kỳ chú trọng cô đọng nguyên thần, ảnh hưởng của Thần Thông Nhiếp Hồn của Tô Triệt đối với nàng quá mức bé nhỏ.
Nhưng bởi vì, nàng không có pháp bảo đỉnh cấp tự chủ công kích, vẫn bị Thần Thông Tù Ma gây khó khăn, chỉ có thể thua trận so đấu này. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Kết quả của trận đấu này, cũng không có vượt qua mọi người đoán trước, trải qua Vô Song, Kim Trùng hai trường so đấu kích liệt này, thực lực của Tô Triệt đã được tất cả mọi người khẳng định, chiến thắng cũng là tất nhiên.
Xế chiều hôm đó, Tô Triệt đứng ở trên đài cao, bao quát chín mươi chín vị chân truyền bị chính mình đánh bại dưới đài, nghênh đón một trận cuối cùng!
Có thể chiến thắng hay không, có thể hái được vòng nguyệt quế Thủ tịch chân truyền hay không, còn phải xem biểu hiện của Huyền Cơ Phong đại sư huynh Đoạn Thiên Nhai.
- Chiến thắng, Thủ tịch chân truyền!
- Chiến thắng, Thủ tịch chân truyền!
- Chiến thắng, Thủ tịch chân truyền!
Trên khán đài, hơn mười vạn đệ tử ngoại môn và đệ tử nội môn toàn thể đứng dậy, đều hô một khẩu hiệu như thế. Giờ khắc này, trên dưới một lòng, tựa hồ tất cả mọi người đang mong mỏi Tô Triệt có thể lấy được chiến thắng, sáng tạo kỳ tích huy hoàng.