Tiên Ngục


- Thưa tiền bối, mười ngày trước, Kim Ô Sơn xuất hiện hiện tượng thiên địa linh khí tụ tập cao độ, rồi lại không có chút quy luật nào, cực kỳ hỗn loạn, không giống như là tiền bối cao nhân bế quan trong này, có người đồn đãi là bảo vật xuất thế, chúng ta tới đây, cũng chính là vì xem náo nhiệt.

Tô Triệt ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi, hỏi:

- Có người đi lên trên sao?

- Mấy ngày trước có mấy tán tu gan lớn lên rồi, nhưng lại vừa đi không trở về, hai ngày trước, lại có ba vị tán tu Trúc Cơ kỳ tiền bối đến chỗ này, lúc lên núi từng nói qua, không cho phép chúng ta đi lên thêm phiền, cho nên, chúng ta một mực dừng ở đây...

Trung niên tráng hán gấp rút trả lời.

Tô Triệt gật gật đầu, trong nội tâm tinh tường, những người này đều là tụ ở chỗ này chờ cơ duyên, tuy không thể lên núi tìm tòi bí mật, nhưng mà, đợi ở dưới chân núi cũng không nhất định là không có cơ hội, nói không chừng sẽ có thiên đại chuyện tốt nện vào đầu mình.

Trên con đường tu tiên, có một ít cơ hội, cũng không thể đơn giản buông tha. Những đạo lý này, ai ai cũng biết.

- Đa tạ tiền bối ban thưởng!

Tráng hán nhìn về phía bóng lưng Tô Triệt liên tục vái tạ, trong tay nhiều hơn một bình sứ nhỏ, bên trong có vài hạt đan dược cấp thấp.

Chút ít tán tu chung quanh kia, đều là ánh mắt hâm mộ.

Một chút ban thưởng, đó cũng là nên làm, dù sao đối phương đã trả lời một phen, lại hô nhiều câu tiền bối như vậy, nếu không có một chút phong độ tiền bối, sau khi rời đi, trong lòng những tán tu ở đây chắc chắn sẽ thầm mắng vài tiếng: keo kiệt!

Đi về phía trước hơn mười trượng, Tô Triệt ở dưới mấy trăm tên tán tu nhìn soi mói, bay lên trên đỉnh núi.

Tuy có thể dùng Độn Địa đan, trực tiếp xuyên thấu qua sơn mạch, tiến vào lòng núi, bất quá Tô Triệt cảm thấy, lên trước nhìn tình huống rõ ràng cho thỏa đáng.

- Vốn tưởng rằng, thu thập Kim Ô Thiên Hỏa hẳn là dễ dàng nhất, không nghĩ tới, lại gặp biến hóa lần này.

Tô Triệt chỉ có thể âm thầm cảm thán thế sự khó liệu, người tính cuối cùng không bằng trời tính.

Kim Ô Sơn không tính quá cao, chỉ có hơn một ngàn trượng, bay đến giữa sườn núi, Tô Triệt liền phát hiện mấy thi thể bị đốt trụi, hẳn là mấy tán tu Luyện Khí kỳ lên núi sớm nhất, bất hạnh vẫn lạc.

- Không, không phải đốt trụi, mà là nướng cháy. :

Tô Triệt đáp xuống dưới, tinh tế xem xét một phen:

- Trong khoảng thời gian này, Kim Ô Sơn cũng không có đại quy mô phun địa hỏa lên, bọn họ là bị loại hỏa diễm nào nướng cháy ?

Mang theo nghi vấn, tiếp tục bay lên trên, rất nhanh đã đi tới đỉnh núi.

Nơi miệng núi lửa, lại phát hiện ba cổ thi thể, chẳng lẽ là ba Trúc Cơ kỳ hai ngày trước lên đây?

Tô Triệt cẩn thận xem xét thi hài, xác định, chính là hai Trúc Cơ sơ kỳ, một Trúc Cơ trung kỳ, cũng là bị nướng cháy mà chết, mà không phải chết cháy. Túi càn khôn của bọn họ không có trên thân thể, chung quanh cũng không có phát hiện pháp bảo rơi mất.

- Chỉ bằng nhiệt độ cao, là có thể nướng chết Trúc Cơ tu sĩ, trốn cũng trốn không thoát. Cho dù là Kim Ô Thiên Hỏa theo lời của Quảng Thành sư tổ, hình như cũng làm không được a...

Oanh!

Đang nghĩ ngợi, chợt nghe trong lòng núi truyền ra một tiếng sấm, giống như núi lửa sắp bộc phát. Bất quá, Tô Triệt lại biết, đây là có người đang kích chiến trong lòng núi tạo thành.

- Vào xem!

Không hề do dự, Tô Triệt theo miệng núi lửa nhảy vào.

Lẽ ra, núi lửa này ẩn tàng Kim Ô Thiên Hỏa, chính là vật vô chủ, người người cũng có thể tranh được. Nhưng mà ở trong lòng Tô Triệt, đã xem nó thành tài nguyên mà Quảng Thành sư tổ lưu cho mình, há có thể cho phép người khác nhanh chân đến trước.

Chỉ cần đối phương không phải là Kim Đan hậu kỳ cường giả, vậy hắn muốn cướp đi cũng không được!

Rơi xuống độ sâu năm trăm trượng, liền thấy được, song phương đang giao chiến trong lòng núi là một người một chim.

Một nữ tử, mặt có lụa trắng bảo hộ, tu vi Kim Đan sơ kỳ, đang thi triển pháp thuật thủy hệ khắc chế một hắc điểu hình thể cự đại.

Hắc điểu này, hình thái giống như một con Ô Nha, trên lưng sinh ra một hỏa tuyến hồng sắc. Tô Triệt liếc mắt liền nhận ra, đúng là một con Hỏa Nha cấp ba trung giai, thực lực tương đương với Kim Đan trung kỳ của nhân loại, trách không được có thể đấu tương xứng cùng nữ tử kia.

Nghe nói, Hỏa Nha chính là hậu duệ của Kim Ô, cũng là một loại yêu thú thuộc về huyết thống cao quý.

Giờ phút này, Tô Triệt kinh ngạc phát hiện, biên giới lông mao hắc sắc của con Hỏa Nha này, lại ngưng hiện ra một đám kim sắc.

Cái này nói rõ cái gì?

Cái này nói rõ con Hỏa Nha này đã đột phá bình cảnh huyết thống, đang muốn đột phá tới một đẳng cấp cao hơn nữa!

Đạo lý này, giống như Ngân Tu Giao đột phá bình cảnh huyết thống, tiến hóa về phía Ngũ Trảo Kim Long.

Trong Tiên Ngục, Tô Triệt và lão Hắc thường xuyên quán thâu thanh lưu hắc thạch cho tiểu Giao Long, chính là vì thúc đẩy huyết thống của nó sinh ra biến dị, có thể càng tiến thêm một bước, một ngày kia tấn thăng thành Chân Long cũng nói không chừng.

Dù sao, Thanh lưu hắc thạch từng làm cho con Xích Vĩ Hồ kia đột phá huyết thống, Tô Triệt cũng cho rằng, loại chờ đợi này rất có thể trở thành sự thật...

Chỉ là, con Hỏa Nha trước mắt này, dựa vào cái gì đột phá bình cảnh huyết thống?

Nghĩ tới đây, trong lòng Tô Triệt trầm xuống:

- Chớ không phải là, hỏa chủng Kim Ô Thiên Hỏa mà Quảng Thành sư tổ để lại cho ta, bị còn Hỏa Nha này nuốt chửng xuống chứ, mới khiến cho nó… Đáng hận!

Lão Hắc reo lên:

- Chủ nhân, nhất định phải bắt nó vào trong Tiên Ngục, nuốt như thế nào, lại bắt nó nhổ ra gấp đôi!

Giờ phút này, Tô Triệt đến, tất nhiên dẫn phát song phương chiến đấu cảnh giác, nữ tử khăn che mặt lạnh giọng quát:

- Không muốn chết, lập tức rời đi!

Ở nàng xem, Tô Triệt chỉ là một tán tu Trúc Cơ trung kỳ, bị Hỏa Nha này phun ra Dị Hỏa, sẽ chết ngay lập tức. Chính nàng ta, là bởi vì chủ tu công pháp thủy hệ, mới có thể chịu đựng được loại hỏa diễm khủng bố đến cực điểm này.

Tô Triệt sớm đã phát hiện, khăn che mặt của nữ tử này cũng là một bảo vật, thần thức không cách nào thẩm thấu, cũng không biết chân dung nàng như thế nào. Bất quá, hình dạng như thế nào cũng không trọng yếu, quan trọng là, nàng thi triển ra pháp thuật thủy hệ cực kỳ tinh diệu, uy lực không tầm thường, không giống như là Kim Đan kỳ xuất thân tán tu.

Tô Triệt không có lên tiếng, vẫn trôi nổi ở hư không, lẳng lặng nhìn xem.

Nàng kia hừ lạnh một tiếng, sau đó không hề phản ứng đến hắn: tự hắn muốn chết, cùng mình có quan hệ gì đâu!

Hô!

Đột nhiên, Hỏa Nha khổng lồ há mồm phun ra một cổ khí lưu hồng sắc, tuy mục tiêu công kích là nữ tử khăn che mặt, chỉ là, Tô Triệt ở bên ngoài hơn mười trượng, đồng dạng cảm nhận được một nhiệt độ kinh khủng đến cực điểm đánh úp lại.

Xuy lạp…

Thạch bích chịu đựng qua vô số lần dung nham thiêu đốt, cũng bị loại nhiệt độ cao này nướng đến tuôn rơi.

Cũng may, Tô Triệt vốn là người đùa với lửa, đối với hỏa diễm và nhiệt độ cao có sức miễn dịch cực cao, chỉ bằng chân nguyên bản thân, thì đã ngăn cản được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui