Mỗi một lần bắt thành công, Tô Triệt sẽ thối lui đến chỗ Truyền Tống Trận, cho lão Hắc đầy đủ thời gian thôn phệ Thiên Ma lực, sau đó lão Hắc sẽ chuyển hóa thành sinh mệnh lực, liên tục không ngừng cống hiến tới, sau đó lại tiếp tục đi bắt tiếp.
Đợi đến lúc sinh mệnh lực trong cơ thể Tô Triệt đạt đến một trạng thái bão hòa, xuất hiện cảm giác tạm thời không thể hấp thu, lại thối lui đến trước mặt Truyền Tống Trận ngồi xuống tu luyện, sinh mệnh lực và đan dược hai bút cùng vẽ, tốc độ tu luyện tự nhiên sẽ tăng lên rất nhiều, tố chất thân thể được cường hóa cải biến cũng là rất rõ ràng.
Sinh mệnh lực tinh khiết có lẽ là một loại năng lượng quý giá nhất thế gian, vô thanh vô tức mà tinh lọc từng bộ vị trong thân thể, giống như một đoàn thanh tuyền không ngừng gột rửa lấy lục phủ ngũ tạng, cốt cách trở nên chắc chắn hơn, căn cơ càng thêm kiên cường dẻo dai, kinh mạch đã ở chậm rãi mở rộng cùng cường hóa, có thể cho phép càng nhiều chân khí lưu chuyển toàn thân...
Thể chất tăng cường, ý nghĩ cũng càng thêm thanh tỉnh, một cảm giác khoan khoái dễ chịu tràn ngập ở chỗ sâu trong óc, ngày xưa một ít nan đề phức tạp làm mình tối nghĩa, giờ phút này cũng là giải quyết dễ dàng, thậm chí còn có một chút tư tưởng kỳ diệu nhao nhao xuất hiện.
Cứ như vậy, chỉ ba ngày sau đó, Tô Triệt phát giác, hình như mình cao lớn thêm một ít, thân thể cũng trở nên cường tráng hơn rất nhiều.
Mười lăm tuổi, xác thực là thời điểm thân thể phát triển, lại không có khả năng trong vòng vài ngày biến hóa lớn như vậy, rõ ràng cho thấy sinh mệnh lực phát ra hiệu quả thần kỳ.
Lão Hắc cũng phi thường cao hứng:
- Chủ nhân, cứ như vậy một mực cường hóa xuống dưới, tuy không cách nào cải biến tư chất Tiên Thiên của ngươi, nhưng mà tư chất Hậu Thiên sẽ vượt xa người khác, đợi đến thời điểm Trúc Cơ trong tương lai, xác xuất thành công không biết sẽ tăng lên gấp bao nhiêu lần ah!
- Rất tốt, tiếp tục!
Thể xác và tinh thần sảng khoái, tinh thần của Tô Triệt thủy chung ở vào trạng thái hưng phấn, ý chí chiến đấu sục sôi, cảm xúc tăng vọt.
Thế nhưng mà, đi không được vài bước, liền chứng kiến xa xa xuất hiện một bóng người, hướng về phía Truyền Tống Trận bên này vọt tới. Tốc độ hắn tiến lên cũng không nhanh, rõ ràng cho thấy vì muốn tránh đi một ít Thiên Ma cấp thấp du đãng ở phụ cận.
Đôi khi, người so với Thiên Ma còn muốn nguy hiểm hơn, Tô Triệt dừng bước, lòng mang đề phòng nhìn chằm chằm vào người tới.
Khoảng cách dần dần tiếp cận đến trăm trượng, năng lực dò xét của lão Hắc cũng phát huy tác dụng, lập tức bẩm báo nói:
- Chủ nhân, người này chúng ta đã gặp qua một lần, là một trong mấy tên tùy tùng, vài ngày trước đi theo Hoa Lộc tiến vào Phong Ma Vực, một gã đệ tử nội môn của Thiên Lô Phong, tu vi Luyện Khí tầng bảy.
Tô Triệt không lên tiếng, nhìn chăm chú lên bóng người càng ngày càng gần kia như cũ, chỉ chốc lát sau cũng đã thấy rõ, xác thực là một trong những đệ tử của Thiên Lô Phong mà ngày đó bái kiến.
Người này khoảng hai mươi hai tuổi, dáng người vừa phải, mặt chữ quốc, hai hàng lông mi nồng đậm lộn xộn cơ hồ đã đến cùng một chỗ, còn được tục xưng là lông mày liền.
Thế tục truyền lưu một ít lý luận tương nguyên, đều nói loại lông mi này không tốt lắm, đại biểu tính cách táo bạo, thay đổi thất thường, khí lượng nhỏ hẹp vân ... vân. Bất quá, tướng mệnh mà nói vốn là hư vô mờ mịt, dùng đến trên người Tu Tiên Giả, càng không nhất định chuẩn xác.
Bên kia, đệ tử Thiên Lô Phong này đồng dạng đã sớm thấy được Tô Triệt, trong nội tâm hắn cũng kỳ quái:
- Đây không phải là tên tiểu tử đi theo đằng sau Ngọc Thanh kia ư, sao hắn lại lẻ loi một mình chạy tới nơi này, chẳng lẽ, chuẩn bị ly khai Phong Ma Vực rồi hả?
Đợi đến lúc hắn đi vào phụ cận, Tô Triệt chủ động thi lễ:
- Bái kiến sư huynh.
Đệ tử Thiên Lô Phong thấp giọng hừ một tiếng, dừng bước lại, lạnh giọng hỏi:
- Sao ngươi lại ở chỗ này?
Quan hệ của Thiên Lô Hoa Lộc cùng Huyền Cơ Ngọc Thanh như nước với lửa, cho nên, thái độ của người này đối với Tô Triệt, cũng không có khả năng thân mật cỡ nào.
Đương nhiên Tô Triệt không có khả năng nói thật đối với hắn, chỉ là nói:
- Ngọc Thanh sư huynh và Linh Lung sư tỷ có chút việc muốn làm, để cho ta ở chỗ này chờ bọn hắn ba ngày, hôm nay đã là ngày thứ ba, đoán chừng, bọn hắn tùy thời sẽ trở lại.
Vốn cho là hắn tùy tiện vừa hỏi, mình tùy tiện đáp, sau đó hắn cũng sẽ rời đi, lại không nghĩ rằng, hắn vậy mà truy vấn:
- Ngọc Thanh cùng Linh Lung đi làm chuyện gì?
- Cái này...
Tô Triệt hơi chút do dự, đáp:
- Cái này ta không có biết rõ.
- Không phải là ngươi không biết, mà là ngươi không muốn hồi đáp, đúng không?
Tên đệ tử Thiên Lô Phong nhíu đôi mày rậm, vốn là hai hàng lông mày, lúc này đã hợp lại thành một hàng.
- Sư huynh đã nghĩ như vậy, ta giải thích thế nào cũng là vô dụng.
Tô Triệt mở hai tay ra, cười khổ nói:
- Hơn nữa, nếu như ta hướng ngươi hỏi thăm sự tình có quan hệ tới Hoa Lộc sư huynh, ngươi sẽ trả lời cho ta sao?
- Nói nhảm!
Tên đệ tử kia lạnh giọng quát:
- Ta là ta, ngươi là ngươi! Ngươi một đệ tử ngoại môn nho nhỏ, há có thể đánh đồng với ta?
Tô Triệt trầm mặc không nói, chẳng muốn so đo cùng hắn.
- Ta hỏi lại ngươi một lần, Ngọc Thanh đi làm cái gì?
Tên đệ tử kia tiến tới một bước, thần sắc càng thêm sẳng giọng.
- Thật có lỗi sư huynh, ta thật sự là không biết, cho nên, không có cách nào cho bất luận đáp án gì.
Tô Triệt không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời.
- Lá gan không nhỏ!
Tên đệ tử kia ha ha cười cười, trong lòng tự nhủ, ta xác thực là không dám chính diện đắc tội với Huyền Cơ Ngọc Thanh, bất quá, thu thập một đệ tử ngoại môn như ngươi, lại là rất dễ dàng!
- Hôm nay, ta liền thay Ngọc Thanh, hảo hảo giáo huấn ngươi một chút, cho ngươi hiểu được cái gì là tôn ti trật tự!
Đang khi nói chuyện, hắn liền lộ ra ý động thủ.
Cái đồ chơi gì đây ah, sao nói trở mặt liền trở mặt, ta có chọc tới ngươi sao? Tô Triệt lập tức sững sờ, vội vàng hô:
- Sư huynh, đồng môn đệ tử không cho phép tư đấu, đây chính là môn quy.
- Ai muốn tư đấu cùng ngươi, ta chỉ là dạy bảo ngươi mà thôi. Thân là sư huynh, có nghĩa vụ sửa lại khuyết điểm cho ngươi.
Tên đệ tử kia cười lạnh trả lời.
Tô Triệt lui về phía sau mấy bước, cuối cùng khuyên can nói:
- Sư huynh, ngươi phải ly khai Phong Ma Vực, tất nhiên là đã tiếp nhận ủy thác của Hoa Lộc sư huynh, không nên bởi vì ta đâm ngang, mà làm lỡ chánh sự.
- Ngươi cũng xứng chậm trễ chuyện của ta?
Tên đệ tử kia cười khẩy nói:
- Yên tâm đi, vài cái nháy mắt là có thể bắt được ngươi, không cần quá lâu. Truyện Tiên Hiệp -
Tô Triệt đã nghe rõ, hắn cũng không phải muốn giết chết mình, nhưng mà, một khi bị hắn bắt được, một phen giày vò và nhục nhã là tránh không khỏi. Dù vậy, Tô Triệt cũng là cực không cam lòng, nhìn thấy tình thế không thể vãn hồi, không chút do dự quay người bỏ chạy. Phương hướng chạy trốn, đúng là khu vực có nhiều quỷ vật của Phong Ma Vực.