Tiên Phủ Trường Sinh


Những nhân vật của “Hợp Hoan Lục Tử” và “Tam Anh Tứ Kiệt”, mỗi người đều có khả năng kết đan không hề nhỏ, bọn họ ở trong môn phái có địa vị còn cao hơn cả chưởng môn.

Tề Thiếu An thân là một trong Hợp Hoan Lục Tử, lại là người dẫn đầu đội quân lần này, gã nói thì hai tên này không thể không dám nghe theo.

Bởi vì nói không chừng một ngày nào đó Tề sư huynh này sẽ kết đan thành công, nhanh chóng trở thành Kim Đan trưởng lão, nếu vì một chút chuyện nhỏ này mà đắc tội với gã thì thật sự là khóc không ra nước mắt.

Hai tên này đều không để Lưu Ngọc là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ vào mắt, bọn chúng cho rằng lão giả râu trắng nhất định sẽ bắt được hắn, cho nên bọn chúng đã thương lượng lát nữa phải làm thế nào để kiếm thêm một chút lợi ích.

Nhưng chuyện phát triển hoàn toàn khác ra dự đoán của bọn chúng, khiến cho bọn chúng hối hận không kịp, vì vậy khi quay về Hợp Hoan Môn đã bị xử phạt, khiến bọn chúng hận Lưu Ngọc thấu xương.

Đương nhiên, đây là chuyện sau này, tạm thời không đề cập đến.


Sau khi Lưu Ngọc tiến vào Linh dược viên, hắn nhanh chóng chạy đến chỗ ở của bản thân rồi nhảy lên pháp khí, giơ tay đánh ra năm sáu con Hỏa Xà, sau đó tay cầm pháp khí phát sau mà đến trước, trận pháp phòng ngự vì một đòn tấn công toàn lực lung lay sắp đổ, thêm một chiêu nữa đã trực tiếp vỡ vụn.

Sau đó Hỏa Xà bay đến, đạp vào những vị trí khác nhau trên kiến trúc khiến nó triệt để bốc cháy, biến thành một biển lửa, triệt tiêu toàn bộ khí tức lúc Lưu Ngọc sống ở đây đã lưu lại.

Đây là vì để phòng ngừa sau này kẻ địch dựa vào khí tức bị lưu lại này, dùng bí thuật để truy tìm hắn.

Theo tu vi đạt đến Trúc Cơ kỳ, chuyện tu luyện công pháp thuộc tính Mộc Hỏa, pháp thuật Luyện Khí kỳ lấy cảnh giới Trúc Cơ để sử dụng Hỏa Xà thuật này sớm đã có thể sử dụng một cách dễ dàng.

Làm xong tất cả thì lão giả râu trắng cũng xuất hiện trong tầm mắt, Lưu Ngọc xoay người ung dung chờ đợi lão đến.

Ba gã Linh thực phu có đãi ngộ không tệ, bọn họ được phân đến một tòa lâu ba tầng, mỗi người một tầng, lúc bọn họ nghe thấy tiếng động đã mở cửa ra kiểm tra, khi nhìn thấy cảnh tượng này thì bọn họ sợ đến mức lập tức đóng cửa rụt lại về.

Lối ra đã bị lão giả râu trắng ngăn chặn, bọn họ chỉ có thể cần mong Lưu sư thúc có thể chiến thắng kẻ địch, bọn họ không biết rằng số phận của bọn họ đã được quyết định từ lâu.

“Không trốn nữa?”
Lão giả râu trắng dừng lại cách Lưu Ngọc mười hai mười ba trượng.

Nhìn người trẻ tuổi mặc hắc bào trước mặt, trong mắt lão có hơi ngạc nhiên và nghi ngờ.

Lúc này trận pháp đã bị phá vỡ, mặc dù nói thần thức quét thấy Linh dược viên chỉ còn một lối ra, nhưng mà hắn hoàn toàn có thể thi triển Độn Thổ thuật để bỏ chạy.


“Từ bỏ?”
“Hay là có chỗ dựa?”
Trong lòng xuất hiện các loại suy đoán, lão giả râu trắng cẩn thận dừng lại, không lựa chọn ra tay trước, lão mở miệng muốn thăm dò.

Chỉ là lúc đối phương không nhanh không chậm muốn thăm dò thật hư thì Lưu Ngọc lại không có ý định trì hoãn nữa, hắn đã sớm hiểu được đạo lý đêm dài lắm mộng, tình hình trước mắt kéo dài càng lâu thì nguy hiểm càng lớn.

Hai mắt Lưu Ngọc híp lại, lóe lên ánh sáng, sát ý trong mắt hắn đã quyết định sẽ giải quyết chướng ngại này, ra tay hung ác chiến đấu với một tu sĩ trung kỳ cao hơn bản thân một cấp!
Trong chốc lát, hắn chỉ với một tay, pháp lực dao dộng không hề che giấu thực lực nữa, ánh sáng của Hắc Sắc Kiếm đao và Duệ Kim kiếm đồng thời tăng mạnh, hóa thành hai đạo ánh sáng màu vàng kim mang theo uy áp lạnh thấu xương tấn công lão giả râu trắng.

Hoàn thành những chiêu này, hắn cũng không dừng lại, hắn lại vỗ túi trữ vật, lấy ra Linh khí thượng phẩm Ly Huyền kiếm và Diệu Kim cung.

Lưu Ngọc không hề keo kiệt sử dụng toàn bộ sức mạnh, hắn ném Ly Huyền kiếm lên không trung.

Hoa văn Hỏa Điểu trên thân kiếm chậm rãi chuyển động, quanh thân nhanh chóng hóa thành một con Hỏa Liệt Điểu sống động như thật, nó mang theo uy thế còn vượt xa một pháp khí cực phẩm bay đến lão giả râu trắng.


Tiếp theo hắn một tay cầm lấy Diệu Kim cung, một tay kéo căng dây cung, từng mũi tên màu vàng kim hình thành, kéo dài không dứt bắt về phía kẻ địch.

Đồng thời điều khiển ba món pháp khí cực phẩm và một kiện Linh khí thượng phẩm tiêu hao rất nhiều pháp lực, pháp lực bên trong đan điền của Lưu Ngọc nhanh chóng trôi đi mất như một dòng sông.

“Linh khí thượng phẩm!”
Đòn tấn công liên tục trong chớp mắt đã đến, cảm nhận được thực lực mạnh mẽ mà Lưu Ngọc đột nhiên bộc phá ra, lão giả râu trắng lập tức kinh hãi.

Nhưng mà hối hận đã không kịp rồi, lúc này nếu xoay người chạy trốn thì chỉ có một con đường chết, lão chỉ có thể vừa ngăn cản đòn tấn công vừa suy nghĩ đường lui, hy vọng trên đường chạy trốn thì hai gã Hợp Hoan Môn có thể chạy đến trợ giúp.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận